Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 10111

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ họng Thiên Mang trực tiếp nứt toạc!  Song bấy giờ, Thiên Mang lại đấm mạnh một quyền về phía trước!  Oành!  Thời không sụp đổ, một luồng sức mạnh khủng bố ép Diệp Huyên cả người lẫn kiếm lui lại!  Nhưng Thiên Mang cũng không chọn đánh tiếp mà cơ thể run lên nhanh chóng lùi lại, kéo ra khoảng cách với Diệp Huyên!  Sau khi dừng lại, đôi mắt của ông chợt chảy xuống hai hàng máu tươi dọc theo bên má, cổ họng cũng vỡ ra, máu chảy lênh láng!  Đương nhiên, ánh mắt của mọi người có mặt ở đây lại chỉ nhìn về phía háng ông ta, quần ở nơi đó cũng đã biến thành màu đỏ!  Mọi người nhìn háng Thiên Mang mà mặt đầy cổ quái!  Thiên Mang nhìn Diệp Huyên đằng xa, chính xác hơn là kiếm Thanh Huyên trong tay hắn. Ông ta nhìn nó, trong mắt toát ra chút nghiêm trọng!  Thanh kiếm đó có thể phá hủy phòng ngự của mình!  Diệp Huyên phía xa ngó An Lan Tú, thấy nàng bị Cố Thần Quân áp chế thì lập tức cau mày. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn lại phát hiện, tuy An Lan Tú bị áp chế song lại lùi tiến có độ, không hề bối rối!  Diệp Huyên thấy vậy thì chần chờ, cuối cùng cũng không có ra tay giúp đỡ!  Hắn tin tưởng An Lan Tú!  Sau khi quay đi, Diệp Huyên bèn ngẩng đầu nhìn Thiên Mang đằng xa. Kế tiếp, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.  Vô Ngã!  Thiên Mang thấy Diệp Huyên bỗng nhiên biến mất thì lập tức biến sắc, ông ta phát hiện, kiếm kỹ kia của Diệp Huyên thật sự rất quỷ dị!  Tốc độ nhanh bình thường cũng vẫn có dấu vết lần theo, nhưng tốc độ của Diệp Huyên lại chẳng hề có chút dấu hiệu nào, chỉ khi hắn xuất hiện thì ông ta mới cảm nhận được!  Nhưng lúc đó thì cũng đã muộn rồi!  Thiên Mang không dám lơ là, lập tức lùi lại, ngồi xổm xuống, đè mạnh hai tay xuống.  Ầm!  Vừa đè xuống đã có một cái bóng cự thú khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện trên đầu Thiên Mang, sau đó, con thú kia cũng đè mạnh hai tay về phía trước!  Ầm ầm!  Thoáng chốc, lấy Thiên Mang làm trung tâm, không gian xung quanh mấy vạn dặm đều sụp đổ. Cùng lúc đó, một luồng kiếm quang cũng bị ép không ngừng lùi lại!  Luồng kiếm quang ấy chính là Diệp Huyên!  Sau khi hắn dừng lại bèn ngẩng đầu nhìn Thiên Mang đằng xa. Đúng lúc này, Thiên Mang bỗng hét lớn rồi trực tiếp hóa thành bản thể!  Đây là một con yêu thú rất lớn, hai chân giống như trụ trời đứng thẳng giữa không trung, hai tay cũng y như hai cây cột, vung vẩy thì đất trời cũng như rung chuyển!  Diệp Huyên bình tĩnh nhìn con yêu thú kia!  Giờ đây, hắn vẫn chưa bày ra sức mạnh chân chính của mình!  Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó chợt ngẩng đầu nhìn sâu trong tinh không. Lúc này, An Lan Tịnh và An Lan Tú đã bị năm người đánh hội đồng!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ họng Thiên Mang trực tiếp nứt toạc!  Song bấy giờ, Thiên Mang lại đấm mạnh một quyền về phía trước!  Oành!  Thời không sụp đổ, một luồng sức mạnh khủng bố ép Diệp Huyên cả người lẫn kiếm lui lại!  Nhưng Thiên Mang cũng không chọn đánh tiếp mà cơ thể run lên nhanh chóng lùi lại, kéo ra khoảng cách với Diệp Huyên!  Sau khi dừng lại, đôi mắt của ông chợt chảy xuống hai hàng máu tươi dọc theo bên má, cổ họng cũng vỡ ra, máu chảy lênh láng!  Đương nhiên, ánh mắt của mọi người có mặt ở đây lại chỉ nhìn về phía háng ông ta, quần ở nơi đó cũng đã biến thành màu đỏ!  Mọi người nhìn háng Thiên Mang mà mặt đầy cổ quái!  Thiên Mang nhìn Diệp Huyên đằng xa, chính xác hơn là kiếm Thanh Huyên trong tay hắn. Ông ta nhìn nó, trong mắt toát ra chút nghiêm trọng!  Thanh kiếm đó có thể phá hủy phòng ngự của mình!  Diệp Huyên phía xa ngó An Lan Tú, thấy nàng bị Cố Thần Quân áp chế thì lập tức cau mày. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn lại phát hiện, tuy An Lan Tú bị áp chế song lại lùi tiến có độ, không hề bối rối!  Diệp Huyên thấy vậy thì chần chờ, cuối cùng cũng không có ra tay giúp đỡ!  Hắn tin tưởng An Lan Tú!  Sau khi quay đi, Diệp Huyên bèn ngẩng đầu nhìn Thiên Mang đằng xa. Kế tiếp, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.  Vô Ngã!  Thiên Mang thấy Diệp Huyên bỗng nhiên biến mất thì lập tức biến sắc, ông ta phát hiện, kiếm kỹ kia của Diệp Huyên thật sự rất quỷ dị!  Tốc độ nhanh bình thường cũng vẫn có dấu vết lần theo, nhưng tốc độ của Diệp Huyên lại chẳng hề có chút dấu hiệu nào, chỉ khi hắn xuất hiện thì ông ta mới cảm nhận được!  Nhưng lúc đó thì cũng đã muộn rồi!  Thiên Mang không dám lơ là, lập tức lùi lại, ngồi xổm xuống, đè mạnh hai tay xuống.  Ầm!  Vừa đè xuống đã có một cái bóng cự thú khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện trên đầu Thiên Mang, sau đó, con thú kia cũng đè mạnh hai tay về phía trước!  Ầm ầm!  Thoáng chốc, lấy Thiên Mang làm trung tâm, không gian xung quanh mấy vạn dặm đều sụp đổ. Cùng lúc đó, một luồng kiếm quang cũng bị ép không ngừng lùi lại!  Luồng kiếm quang ấy chính là Diệp Huyên!  Sau khi hắn dừng lại bèn ngẩng đầu nhìn Thiên Mang đằng xa. Đúng lúc này, Thiên Mang bỗng hét lớn rồi trực tiếp hóa thành bản thể!  Đây là một con yêu thú rất lớn, hai chân giống như trụ trời đứng thẳng giữa không trung, hai tay cũng y như hai cây cột, vung vẩy thì đất trời cũng như rung chuyển!  Diệp Huyên bình tĩnh nhìn con yêu thú kia!  Giờ đây, hắn vẫn chưa bày ra sức mạnh chân chính của mình!  Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó chợt ngẩng đầu nhìn sâu trong tinh không. Lúc này, An Lan Tịnh và An Lan Tú đã bị năm người đánh hội đồng!  

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Cổ họng Thiên Mang trực tiếp nứt toạc!  Song bấy giờ, Thiên Mang lại đấm mạnh một quyền về phía trước!  Oành!  Thời không sụp đổ, một luồng sức mạnh khủng bố ép Diệp Huyên cả người lẫn kiếm lui lại!  Nhưng Thiên Mang cũng không chọn đánh tiếp mà cơ thể run lên nhanh chóng lùi lại, kéo ra khoảng cách với Diệp Huyên!  Sau khi dừng lại, đôi mắt của ông chợt chảy xuống hai hàng máu tươi dọc theo bên má, cổ họng cũng vỡ ra, máu chảy lênh láng!  Đương nhiên, ánh mắt của mọi người có mặt ở đây lại chỉ nhìn về phía háng ông ta, quần ở nơi đó cũng đã biến thành màu đỏ!  Mọi người nhìn háng Thiên Mang mà mặt đầy cổ quái!  Thiên Mang nhìn Diệp Huyên đằng xa, chính xác hơn là kiếm Thanh Huyên trong tay hắn. Ông ta nhìn nó, trong mắt toát ra chút nghiêm trọng!  Thanh kiếm đó có thể phá hủy phòng ngự của mình!  Diệp Huyên phía xa ngó An Lan Tú, thấy nàng bị Cố Thần Quân áp chế thì lập tức cau mày. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn lại phát hiện, tuy An Lan Tú bị áp chế song lại lùi tiến có độ, không hề bối rối!  Diệp Huyên thấy vậy thì chần chờ, cuối cùng cũng không có ra tay giúp đỡ!  Hắn tin tưởng An Lan Tú!  Sau khi quay đi, Diệp Huyên bèn ngẩng đầu nhìn Thiên Mang đằng xa. Kế tiếp, hắn trực tiếp biến mất tại chỗ.  Vô Ngã!  Thiên Mang thấy Diệp Huyên bỗng nhiên biến mất thì lập tức biến sắc, ông ta phát hiện, kiếm kỹ kia của Diệp Huyên thật sự rất quỷ dị!  Tốc độ nhanh bình thường cũng vẫn có dấu vết lần theo, nhưng tốc độ của Diệp Huyên lại chẳng hề có chút dấu hiệu nào, chỉ khi hắn xuất hiện thì ông ta mới cảm nhận được!  Nhưng lúc đó thì cũng đã muộn rồi!  Thiên Mang không dám lơ là, lập tức lùi lại, ngồi xổm xuống, đè mạnh hai tay xuống.  Ầm!  Vừa đè xuống đã có một cái bóng cự thú khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện trên đầu Thiên Mang, sau đó, con thú kia cũng đè mạnh hai tay về phía trước!  Ầm ầm!  Thoáng chốc, lấy Thiên Mang làm trung tâm, không gian xung quanh mấy vạn dặm đều sụp đổ. Cùng lúc đó, một luồng kiếm quang cũng bị ép không ngừng lùi lại!  Luồng kiếm quang ấy chính là Diệp Huyên!  Sau khi hắn dừng lại bèn ngẩng đầu nhìn Thiên Mang đằng xa. Đúng lúc này, Thiên Mang bỗng hét lớn rồi trực tiếp hóa thành bản thể!  Đây là một con yêu thú rất lớn, hai chân giống như trụ trời đứng thẳng giữa không trung, hai tay cũng y như hai cây cột, vung vẩy thì đất trời cũng như rung chuyển!  Diệp Huyên bình tĩnh nhìn con yêu thú kia!  Giờ đây, hắn vẫn chưa bày ra sức mạnh chân chính của mình!  Diệp Huyên như nghĩ đến gì đó chợt ngẩng đầu nhìn sâu trong tinh không. Lúc này, An Lan Tịnh và An Lan Tú đã bị năm người đánh hội đồng!  

Chương 10111