Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 300
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 300Sau khi Giang Văn Huy đi khỏi thì Triệu Lan Hương ngồi một mình trên ghế sofa, tâm trạng của cô ta vẫn cực kỳ rối rắm. Cô ta thật sự không ngờ Giang Văn Huy lại là người như vậy.Được gả vào nhà nhàu có là mơ ước bao nhiêu năm nay của cô ta, là tâm bệnh của cô ta. Nhưng để được gả vào nhà giàu có mà cô ta phải hi sinh bản thân mình như vậy sao?Những người mà cô ta quen biết đã từng gặp phải chuyện như vậy thì cũng chỉ có Trịnh Tuyết Dương mà thôi.Triệu Lan Hương vô cùng bối rối, cô ta chần chờ một hồi lâu rồi mới cầm điện thoại gọi cho Trịnh Tuyết Dương.Sau khi nghe Tuyết Dương a lô thì Triệu Lan Hương ậm ừ một lúc mới mở miệng hỏi: “Tuyết Dương, dạo gần đây quan hệ giữa chị với Bùi Nguyên Minh như thế nào rồi?”Trịnh Tuyết Dương cảm thấy hơi kỳ lạ, không biết đã xảy ra chuyện gì: “Sao tự nhiên em lại hỏi chị chuyện này vậy?”Triệu Lan Hương hỏi mà vô cùng bối rối: “Em muốn biết nếu ở cùng với một người đàn ông mà không có tình dục thì tình cảm vợ chồng có hòa thuận không?”Trịnh Tuyết Dương sững sờ không nói nên lời, Triệu Lan Hương thì lắp bắp không biết nên giải thích như thế nào mới phải.Trịnh Tuyết Dương nhớ lại những chuyện gần đây đã xảy ra thì hiểu cả, cô thở dài nói: “Chị cũng không biết, nhưng có lẽ không thể duy trì tình cảm lâu dài mãi được.”Nói tới đây thì Trịnh Tuyết Dương lại mơ hồ nhận ra, có phải nguyên nhân Bùi Nguyên Minh hẹn hò với Trình Tiên chính là vì chuyện này không? Chỉ cần giữa hai người đã xảy ra chuyện gì rồi thì chuyện tình cảm sẽ bước sang một trang mới phải không?Lúc này đây, Trịnh Tuyết Dương giống như bị Triệu Lan Hương đánh cho một tát tỉnh mộng vậy. Nhưng cho dù là hiểu được thì giữa hai người đã đi đến bước đường ngày hôm nay rồi, có muốn hàn gắn cũng là chuyện không thể nào.Ba năm qua hai người đều tôn trọng lẫn nhau giống như hai người khách mà thôi. Cô là con gái, sao có thể chủ động được chứ?Trịnh Tuyết Dương trầm tư suy nghĩ mãi không dứt. Còn Triệu Lan Hương lại tắt máy, ngồi phịch xuống ghế sô-fa mà không biết nên làm như thế nào. Tại công ty đầu tư Bùi Thị.Giang Văn Huy ăn mặc chỉnh tề, hơn nữa lại cực kỳ phong độ nên những người bảo vệ này không làm khó anh ta.Giang Văn Huy đi tới trước sân khấu, say mê nhìn ngắm từ đầu tới chân cô em gái nhỏ tươi xanh mơn mởn đang đứng trên sân khấu. Lát sau mới tỏ vẻ cao ngao nói: “Kêu Ha Vân xuống đây gặp tôi.”
Chương 300
Sau khi Giang Văn Huy đi khỏi thì Triệu Lan Hương ngồi một mình trên ghế sofa, tâm trạng của cô ta vẫn cực kỳ rối rắm. Cô ta thật sự không ngờ Giang Văn Huy lại là người như vậy.
Được gả vào nhà nhàu có là mơ ước bao nhiêu năm nay của cô ta, là tâm bệnh của cô ta. Nhưng để được gả vào nhà giàu có mà cô ta phải hi sinh bản thân mình như vậy sao?
Những người mà cô ta quen biết đã từng gặp phải chuyện như vậy thì cũng chỉ có Trịnh Tuyết Dương mà thôi.
Triệu Lan Hương vô cùng bối rối, cô ta chần chờ một hồi lâu rồi mới cầm điện thoại gọi cho Trịnh Tuyết Dương.
Sau khi nghe Tuyết Dương a lô thì Triệu Lan Hương ậm ừ một lúc mới mở miệng hỏi: “Tuyết Dương, dạo gần đây quan hệ giữa chị với Bùi Nguyên Minh như thế nào rồi?”
Trịnh Tuyết Dương cảm thấy hơi kỳ lạ, không biết đã xảy ra chuyện gì: “Sao tự nhiên em lại hỏi chị chuyện này vậy?”
Triệu Lan Hương hỏi mà vô cùng bối rối: “Em muốn biết nếu ở cùng với một người đàn ông mà không có tình dục thì tình cảm vợ chồng có hòa thuận không?”
Trịnh Tuyết Dương sững sờ không nói nên lời, Triệu Lan Hương thì lắp bắp không biết nên giải thích như thế nào mới phải.
Trịnh Tuyết Dương nhớ lại những chuyện gần đây đã xảy ra thì hiểu cả, cô thở dài nói: “Chị cũng không biết, nhưng có lẽ không thể duy trì tình cảm lâu dài mãi được.”
Nói tới đây thì Trịnh Tuyết Dương lại mơ hồ nhận ra, có phải nguyên nhân Bùi Nguyên Minh hẹn hò với Trình Tiên chính là vì chuyện này không? Chỉ cần giữa hai người đã xảy ra chuyện gì rồi thì chuyện tình cảm sẽ bước sang một trang mới phải không?
Lúc này đây, Trịnh Tuyết Dương giống như bị Triệu Lan Hương đánh cho một tát tỉnh mộng vậy. Nhưng cho dù là hiểu được thì giữa hai người đã đi đến bước đường ngày hôm nay rồi, có muốn hàn gắn cũng là chuyện không thể nào.
Ba năm qua hai người đều tôn trọng lẫn nhau giống như hai người khách mà thôi. Cô là con gái, sao có thể chủ động được chứ?
Trịnh Tuyết Dương trầm tư suy nghĩ mãi không dứt. Còn Triệu Lan Hương lại tắt máy, ngồi phịch xuống ghế sô-fa mà không biết nên làm như thế nào. Tại công ty đầu tư Bùi Thị.
Giang Văn Huy ăn mặc chỉnh tề, hơn nữa lại cực kỳ phong độ nên những người bảo vệ này không làm khó anh ta.
Giang Văn Huy đi tới trước sân khấu, say mê nhìn ngắm từ đầu tới chân cô em gái nhỏ tươi xanh mơn mởn đang đứng trên sân khấu. Lát sau mới tỏ vẻ cao ngao nói: “Kêu Ha Vân xuống đây gặp tôi.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 300Sau khi Giang Văn Huy đi khỏi thì Triệu Lan Hương ngồi một mình trên ghế sofa, tâm trạng của cô ta vẫn cực kỳ rối rắm. Cô ta thật sự không ngờ Giang Văn Huy lại là người như vậy.Được gả vào nhà nhàu có là mơ ước bao nhiêu năm nay của cô ta, là tâm bệnh của cô ta. Nhưng để được gả vào nhà giàu có mà cô ta phải hi sinh bản thân mình như vậy sao?Những người mà cô ta quen biết đã từng gặp phải chuyện như vậy thì cũng chỉ có Trịnh Tuyết Dương mà thôi.Triệu Lan Hương vô cùng bối rối, cô ta chần chờ một hồi lâu rồi mới cầm điện thoại gọi cho Trịnh Tuyết Dương.Sau khi nghe Tuyết Dương a lô thì Triệu Lan Hương ậm ừ một lúc mới mở miệng hỏi: “Tuyết Dương, dạo gần đây quan hệ giữa chị với Bùi Nguyên Minh như thế nào rồi?”Trịnh Tuyết Dương cảm thấy hơi kỳ lạ, không biết đã xảy ra chuyện gì: “Sao tự nhiên em lại hỏi chị chuyện này vậy?”Triệu Lan Hương hỏi mà vô cùng bối rối: “Em muốn biết nếu ở cùng với một người đàn ông mà không có tình dục thì tình cảm vợ chồng có hòa thuận không?”Trịnh Tuyết Dương sững sờ không nói nên lời, Triệu Lan Hương thì lắp bắp không biết nên giải thích như thế nào mới phải.Trịnh Tuyết Dương nhớ lại những chuyện gần đây đã xảy ra thì hiểu cả, cô thở dài nói: “Chị cũng không biết, nhưng có lẽ không thể duy trì tình cảm lâu dài mãi được.”Nói tới đây thì Trịnh Tuyết Dương lại mơ hồ nhận ra, có phải nguyên nhân Bùi Nguyên Minh hẹn hò với Trình Tiên chính là vì chuyện này không? Chỉ cần giữa hai người đã xảy ra chuyện gì rồi thì chuyện tình cảm sẽ bước sang một trang mới phải không?Lúc này đây, Trịnh Tuyết Dương giống như bị Triệu Lan Hương đánh cho một tát tỉnh mộng vậy. Nhưng cho dù là hiểu được thì giữa hai người đã đi đến bước đường ngày hôm nay rồi, có muốn hàn gắn cũng là chuyện không thể nào.Ba năm qua hai người đều tôn trọng lẫn nhau giống như hai người khách mà thôi. Cô là con gái, sao có thể chủ động được chứ?Trịnh Tuyết Dương trầm tư suy nghĩ mãi không dứt. Còn Triệu Lan Hương lại tắt máy, ngồi phịch xuống ghế sô-fa mà không biết nên làm như thế nào. Tại công ty đầu tư Bùi Thị.Giang Văn Huy ăn mặc chỉnh tề, hơn nữa lại cực kỳ phong độ nên những người bảo vệ này không làm khó anh ta.Giang Văn Huy đi tới trước sân khấu, say mê nhìn ngắm từ đầu tới chân cô em gái nhỏ tươi xanh mơn mởn đang đứng trên sân khấu. Lát sau mới tỏ vẻ cao ngao nói: “Kêu Ha Vân xuống đây gặp tôi.”