Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 301

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 301“Thư kí của tổng giám đốc ạ?” Vẻ mặt cô bé ở quầy thu ngân ngập tràn nghi ngờ: “Xin hỏi ngài là…”Hiện tại công ty đầu tư Bùi thị có địa vị rất cao ở thành phố Nam Hải, có rất nhiều người muốn gặp Hạ Vân đều phải cung kính, còn loại khí thế khinh thường như Giang Văn Huy này, cô ta vẫn là lần đầu tiên thấy.“Tôi cho cô ta ba phút, nếu không cút ra đây thì cái chức thư kí tổng giám đốc này cũng không cần làm nữa.” Giang Văn Huy cười lạnh, hôm nay anh ta đến đây là để cường thế đoạt quyền, nói năng khách khí thế đấy. Vẻ mặt cô bé ở quầy thu ngân ngập tràn kinh ngạc nhìn Giang Văn Huy,đầu óc người này có vấn đề à? Chẳng lẽ anh ta không biết Hạ Vân là người tổng giám đốc thần bí tin tưởng nhất sao?“Anh này, mặc dù tôi không biết rốt cuộc anh là ai, nhưng mà đây là công ty đầu tư Bùi thị, có những chuyện không thể nói lung tung đâu, công ty chúng tôi không chào đón những người ăn nói không tôn trọng người khác đâu, bây giờ mời anh đi cho, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.” Giọng nói của cô bé ở quầy thu ngân lạnh như băng.Hai tay Giang Văn Huy ôm trước ngực, dáng vẻ cười nhạo nói: “Cô đang nói tôi cút khỏi đây sao? Một đứa ở quầy thu ngân như cô là cái thá gì chứ? Cô tranh thủ thời gian đi gọi người đi, nếu cô làm ông đây mất hứng, tôi sẽ khiến cô quỳ xuống đây hát mấy bài đấy!”Sắc mặt cô bé ở quầy thu ngân đen lại, lúc này trầm giọng nói: “Anh này, anh thật sự đến công ty đầu tư Bùi thị của chúng tôi làm loạn sao? Anh đã nghĩ đến hậu quả chưa?” “Bốp!”Một bạt tai trực tiếp đánh vào trên mặt cô bé quầy thu ngân, tiếng vang rất lớn hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người ở trên sảnh lớn. Bất kể là nhân viên, khách hàng, hay bảo vệ, vẻ mặt của mọi người đều ngập tràn kinh ngạc.Đầu năm nay còn người dám tới công ty đầu tư Bùi thị làm loạn à?Trước đó, Trịnh Chí Dụng nhà họ Trịnh cũng bởi vì đùa giỡn cô bé quầy thu ngân mà trực tiếp bị đá ra khỏi công ty.Không phải người này ăn gan hùm mật gấu chứ? Vậy mà dám đánh cô bé Kết quả, Giang Văn Huy như không nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt mọi người, hết sức thản nhiên nói: “Tôi cho cô thêm một cơ hội, nếu còn lải nhải ở quầy thu ngân này? nữa, bây giờ tôi sẽ khiến cô quỳ xuống luôn đấy!”Giang Văn Huy không phải đến công ty đầu tư Bùi thị để chơi, mà anh ta tới đây để cứng rắn làm chủ.Từ hôm nay trở đi, công ty đầu tư Bùi thị do anh ta định đoạt, một giây khi anh ta bước vào cửa công ty thì đã không còn nghi ngờ gì nữa.Mặc dù trước kia anh ta xem công ty đầu tư Bùi thị như thần linh, nhưng hiện tại anh ta lại là chúa tể của chỗ này, cầm công văn nhậm chức trong tay, sao anh ta có thể xem trọng người của công ty đầu tư Bùi thị chứ?Cô bẻ ở quầy thu ngân ôm mặt, vẻ không dám tin, người này vậy mà lại dám đánh cô ta?“Anh… Anh dám đánh tôi sao?”“Bốp!”Giang Văn Huy lại tát một cái, vẻ mặt thờ ơ nói: “Đánh cô thì sao nào? Nếu ba phút nữa Hạ Vân không xuất hiện thì tôi sẽ đánh cả cô ta.”

Chương 301

“Thư kí của tổng giám đốc ạ?” Vẻ mặt cô bé ở quầy thu ngân ngập tràn nghi ngờ: “Xin hỏi ngài là…”

Hiện tại công ty đầu tư Bùi thị có địa vị rất cao ở thành phố Nam Hải, có rất nhiều người muốn gặp Hạ Vân đều phải cung kính, còn loại khí thế khinh thường như Giang Văn Huy này, cô ta vẫn là lần đầu tiên thấy.

“Tôi cho cô ta ba phút, nếu không cút ra đây thì cái chức thư kí tổng giám đốc này cũng không cần làm nữa.” Giang Văn Huy cười lạnh, hôm nay anh ta đến đây là để cường thế đoạt quyền, nói năng khách khí thế đấy. Vẻ mặt cô bé ở quầy thu ngân ngập tràn kinh ngạc nhìn Giang Văn Huy,

đầu óc người này có vấn đề à? Chẳng lẽ anh ta không biết Hạ Vân là người tổng giám đốc thần bí tin tưởng nhất sao?

“Anh này, mặc dù tôi không biết rốt cuộc anh là ai, nhưng mà đây là công ty đầu tư Bùi thị, có những chuyện không thể nói lung tung đâu, công ty chúng tôi không chào đón những người ăn nói không tôn trọng người khác đâu, bây giờ mời anh đi cho, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.” Giọng nói của cô bé ở quầy thu ngân lạnh như băng.

Hai tay Giang Văn Huy ôm trước ngực, dáng vẻ cười nhạo nói: “Cô đang nói tôi cút khỏi đây sao? Một đứa ở quầy thu ngân như cô là cái thá gì chứ? Cô tranh thủ thời gian đi gọi người đi, nếu cô làm ông đây mất hứng, tôi sẽ khiến cô quỳ xuống đây hát mấy bài đấy!”

Sắc mặt cô bé ở quầy thu ngân đen lại, lúc này trầm giọng nói: “Anh này, anh thật sự đến công ty đầu tư Bùi thị của chúng tôi làm loạn sao? Anh đã nghĩ đến hậu quả chưa?” “Bốp!”

Một bạt tai trực tiếp đánh vào trên mặt cô bé quầy thu ngân, tiếng vang rất lớn hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người ở trên sảnh lớn. Bất kể là nhân viên, khách hàng, hay bảo vệ, vẻ mặt của mọi người đều ngập tràn kinh ngạc.

Đầu năm nay còn người dám tới công ty đầu tư Bùi thị làm loạn à?

Trước đó, Trịnh Chí Dụng nhà họ Trịnh cũng bởi vì đùa giỡn cô bé quầy thu ngân mà trực tiếp bị đá ra khỏi công ty.

Không phải người này ăn gan hùm mật gấu chứ? Vậy mà dám đánh cô bé Kết quả, Giang Văn Huy như không nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt mọi người, hết sức thản nhiên nói: “Tôi cho cô thêm một cơ hội, nếu còn lải nhải ở quầy thu ngân này? nữa, bây giờ tôi sẽ khiến cô quỳ xuống luôn đấy!”

Giang Văn Huy không phải đến công ty đầu tư Bùi thị để chơi, mà anh ta tới đây để cứng rắn làm chủ.

Từ hôm nay trở đi, công ty đầu tư Bùi thị do anh ta định đoạt, một giây khi anh ta bước vào cửa công ty thì đã không còn nghi ngờ gì nữa.

Mặc dù trước kia anh ta xem công ty đầu tư Bùi thị như thần linh, nhưng hiện tại anh ta lại là chúa tể của chỗ này, cầm công văn nhậm chức trong tay, sao anh ta có thể xem trọng người của công ty đầu tư Bùi thị chứ?

Cô bẻ ở quầy thu ngân ôm mặt, vẻ không dám tin, người này vậy mà lại dám đánh cô ta?

“Anh… Anh dám đánh tôi sao?”

“Bốp!”

Giang Văn Huy lại tát một cái, vẻ mặt thờ ơ nói: “Đánh cô thì sao nào? Nếu ba phút nữa Hạ Vân không xuất hiện thì tôi sẽ đánh cả cô ta.”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 301“Thư kí của tổng giám đốc ạ?” Vẻ mặt cô bé ở quầy thu ngân ngập tràn nghi ngờ: “Xin hỏi ngài là…”Hiện tại công ty đầu tư Bùi thị có địa vị rất cao ở thành phố Nam Hải, có rất nhiều người muốn gặp Hạ Vân đều phải cung kính, còn loại khí thế khinh thường như Giang Văn Huy này, cô ta vẫn là lần đầu tiên thấy.“Tôi cho cô ta ba phút, nếu không cút ra đây thì cái chức thư kí tổng giám đốc này cũng không cần làm nữa.” Giang Văn Huy cười lạnh, hôm nay anh ta đến đây là để cường thế đoạt quyền, nói năng khách khí thế đấy. Vẻ mặt cô bé ở quầy thu ngân ngập tràn kinh ngạc nhìn Giang Văn Huy,đầu óc người này có vấn đề à? Chẳng lẽ anh ta không biết Hạ Vân là người tổng giám đốc thần bí tin tưởng nhất sao?“Anh này, mặc dù tôi không biết rốt cuộc anh là ai, nhưng mà đây là công ty đầu tư Bùi thị, có những chuyện không thể nói lung tung đâu, công ty chúng tôi không chào đón những người ăn nói không tôn trọng người khác đâu, bây giờ mời anh đi cho, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đấy.” Giọng nói của cô bé ở quầy thu ngân lạnh như băng.Hai tay Giang Văn Huy ôm trước ngực, dáng vẻ cười nhạo nói: “Cô đang nói tôi cút khỏi đây sao? Một đứa ở quầy thu ngân như cô là cái thá gì chứ? Cô tranh thủ thời gian đi gọi người đi, nếu cô làm ông đây mất hứng, tôi sẽ khiến cô quỳ xuống đây hát mấy bài đấy!”Sắc mặt cô bé ở quầy thu ngân đen lại, lúc này trầm giọng nói: “Anh này, anh thật sự đến công ty đầu tư Bùi thị của chúng tôi làm loạn sao? Anh đã nghĩ đến hậu quả chưa?” “Bốp!”Một bạt tai trực tiếp đánh vào trên mặt cô bé quầy thu ngân, tiếng vang rất lớn hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người ở trên sảnh lớn. Bất kể là nhân viên, khách hàng, hay bảo vệ, vẻ mặt của mọi người đều ngập tràn kinh ngạc.Đầu năm nay còn người dám tới công ty đầu tư Bùi thị làm loạn à?Trước đó, Trịnh Chí Dụng nhà họ Trịnh cũng bởi vì đùa giỡn cô bé quầy thu ngân mà trực tiếp bị đá ra khỏi công ty.Không phải người này ăn gan hùm mật gấu chứ? Vậy mà dám đánh cô bé Kết quả, Giang Văn Huy như không nhìn thấy vẻ kinh ngạc trên mặt mọi người, hết sức thản nhiên nói: “Tôi cho cô thêm một cơ hội, nếu còn lải nhải ở quầy thu ngân này? nữa, bây giờ tôi sẽ khiến cô quỳ xuống luôn đấy!”Giang Văn Huy không phải đến công ty đầu tư Bùi thị để chơi, mà anh ta tới đây để cứng rắn làm chủ.Từ hôm nay trở đi, công ty đầu tư Bùi thị do anh ta định đoạt, một giây khi anh ta bước vào cửa công ty thì đã không còn nghi ngờ gì nữa.Mặc dù trước kia anh ta xem công ty đầu tư Bùi thị như thần linh, nhưng hiện tại anh ta lại là chúa tể của chỗ này, cầm công văn nhậm chức trong tay, sao anh ta có thể xem trọng người của công ty đầu tư Bùi thị chứ?Cô bẻ ở quầy thu ngân ôm mặt, vẻ không dám tin, người này vậy mà lại dám đánh cô ta?“Anh… Anh dám đánh tôi sao?”“Bốp!”Giang Văn Huy lại tát một cái, vẻ mặt thờ ơ nói: “Đánh cô thì sao nào? Nếu ba phút nữa Hạ Vân không xuất hiện thì tôi sẽ đánh cả cô ta.”

Chương 301