Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.
Chương 11891
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đầu ông lão lập tức bay đi!Mọi người: “…”Diệp Thanh Thanh không nói dông dài, cùng Diệp Huyên đi về phía xa.Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng vội đi theo.Đi không bao lâu, lại một luồng hơi thở xuất hiện trước mặt mọi người!Diệp Than Thanh vung kiếm!Vù!Ở phía xa, thời không nứt ra, tiếp đó, một đầu người lập tức bay đi!Sau lưng Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh, mọi người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi!Diệp Huyên cũng không nói gì!Đã nói sẽ để Thanh Nhi tự do phát huy, thì sẽ để nàng ấy tự do phát huy!Mọi người đi về phía xa, lúc này, nơi cuối thời không bỗng truyền đến âm thanh: “Các hạ là?”Diệp Thanh Thanh vung kiếm!Vù!Thời không lập tức nứt ra, sau đó, nơi cuối chân trời vang lên tiếng kêu thảm thiết!Mọi người im lặng, sau đó tiếp tục đi về phía trước!Rất nhanh sau đó, mọi người nhìn thấy một đại điện cổ xưa.Thần điện Tuế Nguyệt!Nhìn thấy đại điện này, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên kích động, đây chính là thần điện Tuế Nguyệt trong truyền thuyết!Lúc này, một ông lão tóc trắng bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão tóc trắng kính cẩn thi lễ với Diệp Thanh Thanh: “Tôn kính…”Diệp Thanh Thanh vung kiếm!Ông lão tóc trắng còn chưa nói xong, đầu đã bay đi rồi!Mọi người: “…”Lúc này, một âm thanh bỗng vang lên từ trong đại điện: “Các hạ, không thể nói chuyện được sao? Thần điện Tuế Nguyệt ta…”Chưa nói dứt lời, một thanh kiếm rơi thẳng từ trên xuống thần điện Tuế Nguyệt, chớp mắt, thần điện cổ xưa đã tồn tại bao nhiêu năm tháng bỗng chốc hóa thành một đống tàn tích!Mọi người im lặng không nói gì!Bọn họ đã quen rồi!Lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt nhóm người Diệp Huyên, bóng người muốn mở miệng, thì một luồng kiếm quang bỗng xuyên qua đầu!Vù!
Đầu ông lão lập tức bay đi!
Mọi người: “…”
Diệp Thanh Thanh không nói dông dài, cùng Diệp Huyên đi về phía xa.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng vội đi theo.
Đi không bao lâu, lại một luồng hơi thở xuất hiện trước mặt mọi người!
Diệp Than Thanh vung kiếm!
Vù!
Ở phía xa, thời không nứt ra, tiếp đó, một đầu người lập tức bay đi!
Sau lưng Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh, mọi người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi!
Diệp Huyên cũng không nói gì!
Đã nói sẽ để Thanh Nhi tự do phát huy, thì sẽ để nàng ấy tự do phát huy!
Mọi người đi về phía xa, lúc này, nơi cuối thời không bỗng truyền đến âm thanh: “Các hạ là?”
Diệp Thanh Thanh vung kiếm!
Vù!
Thời không lập tức nứt ra, sau đó, nơi cuối chân trời vang lên tiếng kêu thảm thiết!
Mọi người im lặng, sau đó tiếp tục đi về phía trước!
Rất nhanh sau đó, mọi người nhìn thấy một đại điện cổ xưa.
Thần điện Tuế Nguyệt!
Nhìn thấy đại điện này, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên kích động, đây chính là thần điện Tuế Nguyệt trong truyền thuyết!
Lúc này, một ông lão tóc trắng bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão tóc trắng kính cẩn thi lễ với Diệp Thanh Thanh: “Tôn kính…”
Diệp Thanh Thanh vung kiếm!
Ông lão tóc trắng còn chưa nói xong, đầu đã bay đi rồi!
Mọi người: “…”
Lúc này, một âm thanh bỗng vang lên từ trong đại điện: “Các hạ, không thể nói chuyện được sao? Thần điện Tuế Nguyệt ta…”
Chưa nói dứt lời, một thanh kiếm rơi thẳng từ trên xuống thần điện Tuế Nguyệt, chớp mắt, thần điện cổ xưa đã tồn tại bao nhiêu năm tháng bỗng chốc hóa thành một đống tàn tích!
Mọi người im lặng không nói gì!
Bọn họ đã quen rồi!
Lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt nhóm người Diệp Huyên, bóng người muốn mở miệng, thì một luồng kiếm quang bỗng xuyên qua đầu!
Vù!
Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Đầu ông lão lập tức bay đi!Mọi người: “…”Diệp Thanh Thanh không nói dông dài, cùng Diệp Huyên đi về phía xa.Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó cũng vội đi theo.Đi không bao lâu, lại một luồng hơi thở xuất hiện trước mặt mọi người!Diệp Than Thanh vung kiếm!Vù!Ở phía xa, thời không nứt ra, tiếp đó, một đầu người lập tức bay đi!Sau lưng Diệp Huyên và Diệp Thanh Thanh, mọi người đưa mắt nhìn nhau, ánh mắt đầy vẻ sợ hãi!Diệp Huyên cũng không nói gì!Đã nói sẽ để Thanh Nhi tự do phát huy, thì sẽ để nàng ấy tự do phát huy!Mọi người đi về phía xa, lúc này, nơi cuối thời không bỗng truyền đến âm thanh: “Các hạ là?”Diệp Thanh Thanh vung kiếm!Vù!Thời không lập tức nứt ra, sau đó, nơi cuối chân trời vang lên tiếng kêu thảm thiết!Mọi người im lặng, sau đó tiếp tục đi về phía trước!Rất nhanh sau đó, mọi người nhìn thấy một đại điện cổ xưa.Thần điện Tuế Nguyệt!Nhìn thấy đại điện này, vẻ mặt mọi người lập tức trở nên kích động, đây chính là thần điện Tuế Nguyệt trong truyền thuyết!Lúc này, một ông lão tóc trắng bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão tóc trắng kính cẩn thi lễ với Diệp Thanh Thanh: “Tôn kính…”Diệp Thanh Thanh vung kiếm!Ông lão tóc trắng còn chưa nói xong, đầu đã bay đi rồi!Mọi người: “…”Lúc này, một âm thanh bỗng vang lên từ trong đại điện: “Các hạ, không thể nói chuyện được sao? Thần điện Tuế Nguyệt ta…”Chưa nói dứt lời, một thanh kiếm rơi thẳng từ trên xuống thần điện Tuế Nguyệt, chớp mắt, thần điện cổ xưa đã tồn tại bao nhiêu năm tháng bỗng chốc hóa thành một đống tàn tích!Mọi người im lặng không nói gì!Bọn họ đã quen rồi!Lúc này, một bóng người bỗng xuất hiện trước mặt nhóm người Diệp Huyên, bóng người muốn mở miệng, thì một luồng kiếm quang bỗng xuyên qua đầu!Vù!