Tác giả:

Thanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm.

Chương 11892

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bóng người chưa nói gì đã trực tiếp bị xóa bỏ rồi!Lúc này, mọi người phát hiện, những luồng hơi thở mạnh mẽ vốn ẩn nấp xung quanh bỗng chốc bắt đầu rút lui.Trốn!Vẻ mặt Diệp Thanh Thanh vô cảm, bỗng điểm tay, Hắc Kiếm trong tay nàng ấy bỗng hóa thành vô số luồng kiếm quang biến mất nơi cuối tinh không!Sau đó, từng tiếng kêu la thảm thét vang lên từ phía cuối thời không!Diệt gọn!Lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão giơ hai tay, run rẩy nói: “Đầu hàng!”Đầu hàng!Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão, lần này, nàng ấy không còn vung kiếm!Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Chỉ còn lại một người thôi!”Nghe vậy, mọi người đều hóa đá!Thần điện Tuế Nguyệt cứ như vậy bị gi3t chết chỉ còn một người?Chết tiệt?Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão trước mặt: “Giao hết bảo vật ra đây!”Nghe vậy, vẻ mặt mọi người bỗng chốc trở nên kỳ lạ, không giết là vì chuyện này à!Nghe thấy lời Diệp Thanh Thanh, ông lão kai lập tức cười khổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy ra nhẫn chứa đồ.Diệp Huyên nhìn ông lão trước mắt: “Ngươi là điện chủ thần điện Tuế Nguyệt?”Ông lão vội nói: “Đúng vậy!”Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Bên trên còn có người không?”Ông lão do dự rồi nói: “Thời không Tuế Nguyệt, còn có một vị, thần chủ Tuế Nguyệt, hắn là người nắm giữ thực sự của thời không Tuế Nguyệt!”Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn: “Muốn ta mời ra sao?”Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Ca ca, để ta!”Vừa nói xong, nàng ấy bỗng đâm một kiếm.Vù!Thời không Tuế Nguyệt lúc này bỗng trở nên hư ảo!Thấy vậy, sắc mặt ông lão kia bỗng thay đổi: “Cô nương, tuyệt đối không thể, nếu thời không Tuế Nguyệt này sụp đổ, vô số sinh linh sẽ chết…”Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão: “Liên quan gì đến ta?”Ông lão cười khổ: “Cô nương, ngươi làm như vậy, hắn cũng sẽ không xuất hiện! Bởi vì hắn đã chạy rồi!”Diệp Huyên nhíu mày: “Chạy rồi?”

Bóng người chưa nói gì đã trực tiếp bị xóa bỏ rồi!

Lúc này, mọi người phát hiện, những luồng hơi thở mạnh mẽ vốn ẩn nấp xung quanh bỗng chốc bắt đầu rút lui.

Trốn!

Vẻ mặt Diệp Thanh Thanh vô cảm, bỗng điểm tay, Hắc Kiếm trong tay nàng ấy bỗng hóa thành vô số luồng kiếm quang biến mất nơi cuối tinh không!

Sau đó, từng tiếng kêu la thảm thét vang lên từ phía cuối thời không!

Diệt gọn!

Lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão giơ hai tay, run rẩy nói: “Đầu hàng!”

Đầu hàng!

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão, lần này, nàng ấy không còn vung kiếm!

Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Chỉ còn lại một người thôi!”

Nghe vậy, mọi người đều hóa đá!

Thần điện Tuế Nguyệt cứ như vậy bị gi3t chết chỉ còn một người?

Chết tiệt?

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão trước mặt: “Giao hết bảo vật ra đây!”

Nghe vậy, vẻ mặt mọi người bỗng chốc trở nên kỳ lạ, không giết là vì chuyện này à!

Nghe thấy lời Diệp Thanh Thanh, ông lão kai lập tức cười khổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy ra nhẫn chứa đồ.

Diệp Huyên nhìn ông lão trước mắt: “Ngươi là điện chủ thần điện Tuế Nguyệt?”

Ông lão vội nói: “Đúng vậy!”

Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Bên trên còn có người không?”

Ông lão do dự rồi nói: “Thời không Tuế Nguyệt, còn có một vị, thần chủ Tuế Nguyệt, hắn là người nắm giữ thực sự của thời không Tuế Nguyệt!”

Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn: “Muốn ta mời ra sao?”

Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Ca ca, để ta!”

Vừa nói xong, nàng ấy bỗng đâm một kiếm.

Vù!

Thời không Tuế Nguyệt lúc này bỗng trở nên hư ảo!

Thấy vậy, sắc mặt ông lão kia bỗng thay đổi: “Cô nương, tuyệt đối không thể, nếu thời không Tuế Nguyệt này sụp đổ, vô số sinh linh sẽ chết…”

Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão: “Liên quan gì đến ta?”

Ông lão cười khổ: “Cô nương, ngươi làm như vậy, hắn cũng sẽ không xuất hiện! Bởi vì hắn đã chạy rồi!”

Diệp Huyên nhíu mày: “Chạy rồi?”

Đệ Nhất Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Gia Đấu, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhThanh Thành, từ đường nhà họ Diệp."Kính thưa tổ tiên trên cao, Diệp Huyên không tài không đức, phế truất khỏi vị trí Thế tử. Từ giờ trở đi sẽ do Diệp Lang thừa kế”.Một ông lão khoác áo bào đen rì rầm.Phía sau lưng cách ông ta không xa là một thiếu niên với nụ cười nhàn nhạt treo bên khóe môi, chính là Diệp Lang. Hai bên ông ta là tất cả các trưởng lão trong phủ nhà họ Diệp."Tại sao?!"Bỗng một giọng nói pha chút sợ sệt vang lên.Mọi người quay đầu lại, nhìn thấy một cô bé tầm mười hai, mười ba tuổi đang đứng trước cửa từ đường. Hai bàn tay nhỏ của cô bé siết chặt lấy góc váy, gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống, trông vừa yếu ớt lại còn mang theo vẻ khiếp đảm. Bóng người chưa nói gì đã trực tiếp bị xóa bỏ rồi!Lúc này, mọi người phát hiện, những luồng hơi thở mạnh mẽ vốn ẩn nấp xung quanh bỗng chốc bắt đầu rút lui.Trốn!Vẻ mặt Diệp Thanh Thanh vô cảm, bỗng điểm tay, Hắc Kiếm trong tay nàng ấy bỗng hóa thành vô số luồng kiếm quang biến mất nơi cuối tinh không!Sau đó, từng tiếng kêu la thảm thét vang lên từ phía cuối thời không!Diệt gọn!Lúc này, một ông lão bỗng xuất hiện trước mặt mọi người, ông lão giơ hai tay, run rẩy nói: “Đầu hàng!”Đầu hàng!Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão, lần này, nàng ấy không còn vung kiếm!Diệp Huyên nhìn Diệp Thanh Thanh, Diệp Thanh Thanh bình tĩnh nói: “Chỉ còn lại một người thôi!”Nghe vậy, mọi người đều hóa đá!Thần điện Tuế Nguyệt cứ như vậy bị gi3t chết chỉ còn một người?Chết tiệt?Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão trước mặt: “Giao hết bảo vật ra đây!”Nghe vậy, vẻ mặt mọi người bỗng chốc trở nên kỳ lạ, không giết là vì chuyện này à!Nghe thấy lời Diệp Thanh Thanh, ông lão kai lập tức cười khổ, nhưng vẫn ngoan ngoãn lấy ra nhẫn chứa đồ.Diệp Huyên nhìn ông lão trước mắt: “Ngươi là điện chủ thần điện Tuế Nguyệt?”Ông lão vội nói: “Đúng vậy!”Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Bên trên còn có người không?”Ông lão do dự rồi nói: “Thời không Tuế Nguyệt, còn có một vị, thần chủ Tuế Nguyệt, hắn là người nắm giữ thực sự của thời không Tuế Nguyệt!”Diệp Huyên ngẩng đầu nhìn: “Muốn ta mời ra sao?”Diệp Thanh Thanh bỗng nói: “Ca ca, để ta!”Vừa nói xong, nàng ấy bỗng đâm một kiếm.Vù!Thời không Tuế Nguyệt lúc này bỗng trở nên hư ảo!Thấy vậy, sắc mặt ông lão kia bỗng thay đổi: “Cô nương, tuyệt đối không thể, nếu thời không Tuế Nguyệt này sụp đổ, vô số sinh linh sẽ chết…”Diệp Thanh Thanh nhìn ông lão: “Liên quan gì đến ta?”Ông lão cười khổ: “Cô nương, ngươi làm như vậy, hắn cũng sẽ không xuất hiện! Bởi vì hắn đã chạy rồi!”Diệp Huyên nhíu mày: “Chạy rồi?”

Chương 11892