Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 695: Mất mặt! nại nại phản kích! (13)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Đinh Mộng Á lắc đầu nói, trong mắt lộ vẻ lo lắng.***Trang Nại Nại nhìn chằm chằm vào Mino, cô không tin nổi là cô ta lại có thể bịa một lý do đường hoàng như vậy.Quý Thần đứng một bên đã gấp đến độ giơ chân: “Sao bà chủ lại nói ra chứ? Sao có thể nói ra? Haizz! Sớm biết thế này thì tôi đã lên nói thay cho bà chủ, tôi mà lên thì đảm bảo Mino không có cơ hội lật bài đâu!”Anh ta vừa đi đi lại lại, vừa không ngừng lầm bầm oán hận, cố gắng nghĩ xem phải xử lý đám phóng viên này thế nào để giảm khả năng danh dự của Đế Hào bị bôi nhọ đến mức thấp nhất.Tư Chính Đình vẫn an tĩnh ngồi một bên, không lộ ra chút khẩn trương nào. Thế nhưng đôi mắt xanh đen của anh lại nhìn Trang Nại Nại một cách chăm chú.Thiết kế này tên là Chia Ly.Anh hiểu được cô đang nói đến chuyện hai người họ cùng khắc tên nhau lên cây tùng. Nhưng lúc đó họ đã chia tay rồi, vậy thì tại sao cô lại chọn màu xanh – màu tượng trưng cho sự sống, sự phát triển?Là vì... đến cuối cùng thì trong lòng cô vẫn hi vọng hai người họ có thể gặp lại nhau sao?Cho dù đã chia xa những vẫn mộng tưởng rằng một ngày nào đó tình yêu có thể đơm hoa kết trái.Nghĩ tới đây, đôi mắt của Tư Chính Đình khẽ hạ xuống, khóe môi cong cong tạo thành một nụ cười. Cho dù hôm nay có thua, cho dù Đế Hào sẽ bị tổn hại mấy chục, mấy trăm triệu cũng chẳng hề gì, cái quan trọng nhất là anh biết được tâm ý của cô.***Mino cúi đầu nghe tiếng xì xào ngày càng to thì trong lòng vui như nở hoa. Trang Nại Nại này làm việc đúng là ấu trĩ. Nhưng mà lá bài tẩy của cô ta đúng là kinh khủng, không ngờ rằng thiết kế này lại giấu giếm một bí mật lớn như vậy. Nếu như hôm nay cô ta không thả chuyện này ra, đợi Trang Nại Nại nói nhiều hơn rồi mới bày ra thì có lẽ cô ta sẽ thua thật. Thực sự là một cơ hội tốt trời ban khiến kẻ đần độn này phạm phải sai lầm trí mạng.Mino thấy rất vui, nhất là khi trông thấy vẻ khiếp sợ, không tin nổi của Trang Nại Nại thì lại càng cảm thấy buồn cười. Khiếp sợ đi! Thế nhưng đây mới chỉ là món khai vị thôi, thứ khiến cô phải rơi vào địa ngục, đẩy cô vào cảnh nhục nhã nhất vẫn còn ở phía sau đấy!Bây giờ cô ta sẽ bắt đầu, từ từ đoạt lại tất cả những thứ của Trang Nại Nại.Mino nghĩ tới đây thì càng khoái trá, khóe môi nhếch hẳn lên.Đúng lúc ấy...“Ồ, vậy ra chữ “Tư” này là chỉ Tư Chính Đình sao?”Mino gật đầu, sau đó cắn môi nói với đám phóng viên và người xem trực tiếp rằng: “Tôi biết ngài Tư đã kết hôn rồi, cho nên vẫn luôn chôn sâu đoạn tình cảm này. Vậy nên lúc đầu tôi mới không nói ra, nhưng bây giờ... Tôi không muốn phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, tôi chỉ thích ngài Tư thôi, không liên quan gì đến anh ấy cả!”Nhìn xem, cái bộ dạng này lại khiến mọi người kích động rần rần. Phụ nữ trên thế giới đều cảm thấy cô ta vĩ đại, còn đàn ông cả thế giới lại hận không thể thay thế Tư Chính Đình có được một cô gái giỏi giang như cô ta thầm mến mình.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Đinh Mộng Á lắc đầu nói, trong mắt lộ vẻ lo lắng.***Trang Nại Nại nhìn chằm chằm vào Mino, cô không tin nổi là cô ta lại có thể bịa một lý do đường hoàng như vậy.Quý Thần đứng một bên đã gấp đến độ giơ chân: “Sao bà chủ lại nói ra chứ? Sao có thể nói ra? Haizz! Sớm biết thế này thì tôi đã lên nói thay cho bà chủ, tôi mà lên thì đảm bảo Mino không có cơ hội lật bài đâu!”Anh ta vừa đi đi lại lại, vừa không ngừng lầm bầm oán hận, cố gắng nghĩ xem phải xử lý đám phóng viên này thế nào để giảm khả năng danh dự của Đế Hào bị bôi nhọ đến mức thấp nhất.Tư Chính Đình vẫn an tĩnh ngồi một bên, không lộ ra chút khẩn trương nào. Thế nhưng đôi mắt xanh đen của anh lại nhìn Trang Nại Nại một cách chăm chú.Thiết kế này tên là Chia Ly.Anh hiểu được cô đang nói đến chuyện hai người họ cùng khắc tên nhau lên cây tùng. Nhưng lúc đó họ đã chia tay rồi, vậy thì tại sao cô lại chọn màu xanh – màu tượng trưng cho sự sống, sự phát triển?Là vì... đến cuối cùng thì trong lòng cô vẫn hi vọng hai người họ có thể gặp lại nhau sao?Cho dù đã chia xa những vẫn mộng tưởng rằng một ngày nào đó tình yêu có thể đơm hoa kết trái.Nghĩ tới đây, đôi mắt của Tư Chính Đình khẽ hạ xuống, khóe môi cong cong tạo thành một nụ cười. Cho dù hôm nay có thua, cho dù Đế Hào sẽ bị tổn hại mấy chục, mấy trăm triệu cũng chẳng hề gì, cái quan trọng nhất là anh biết được tâm ý của cô.***Mino cúi đầu nghe tiếng xì xào ngày càng to thì trong lòng vui như nở hoa. Trang Nại Nại này làm việc đúng là ấu trĩ. Nhưng mà lá bài tẩy của cô ta đúng là kinh khủng, không ngờ rằng thiết kế này lại giấu giếm một bí mật lớn như vậy. Nếu như hôm nay cô ta không thả chuyện này ra, đợi Trang Nại Nại nói nhiều hơn rồi mới bày ra thì có lẽ cô ta sẽ thua thật. Thực sự là một cơ hội tốt trời ban khiến kẻ đần độn này phạm phải sai lầm trí mạng.Mino thấy rất vui, nhất là khi trông thấy vẻ khiếp sợ, không tin nổi của Trang Nại Nại thì lại càng cảm thấy buồn cười. Khiếp sợ đi! Thế nhưng đây mới chỉ là món khai vị thôi, thứ khiến cô phải rơi vào địa ngục, đẩy cô vào cảnh nhục nhã nhất vẫn còn ở phía sau đấy!Bây giờ cô ta sẽ bắt đầu, từ từ đoạt lại tất cả những thứ của Trang Nại Nại.Mino nghĩ tới đây thì càng khoái trá, khóe môi nhếch hẳn lên.Đúng lúc ấy...“Ồ, vậy ra chữ “Tư” này là chỉ Tư Chính Đình sao?”Mino gật đầu, sau đó cắn môi nói với đám phóng viên và người xem trực tiếp rằng: “Tôi biết ngài Tư đã kết hôn rồi, cho nên vẫn luôn chôn sâu đoạn tình cảm này. Vậy nên lúc đầu tôi mới không nói ra, nhưng bây giờ... Tôi không muốn phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, tôi chỉ thích ngài Tư thôi, không liên quan gì đến anh ấy cả!”Nhìn xem, cái bộ dạng này lại khiến mọi người kích động rần rần. Phụ nữ trên thế giới đều cảm thấy cô ta vĩ đại, còn đàn ông cả thế giới lại hận không thể thay thế Tư Chính Đình có được một cô gái giỏi giang như cô ta thầm mến mình.

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Đinh Mộng Á lắc đầu nói, trong mắt lộ vẻ lo lắng.***Trang Nại Nại nhìn chằm chằm vào Mino, cô không tin nổi là cô ta lại có thể bịa một lý do đường hoàng như vậy.Quý Thần đứng một bên đã gấp đến độ giơ chân: “Sao bà chủ lại nói ra chứ? Sao có thể nói ra? Haizz! Sớm biết thế này thì tôi đã lên nói thay cho bà chủ, tôi mà lên thì đảm bảo Mino không có cơ hội lật bài đâu!”Anh ta vừa đi đi lại lại, vừa không ngừng lầm bầm oán hận, cố gắng nghĩ xem phải xử lý đám phóng viên này thế nào để giảm khả năng danh dự của Đế Hào bị bôi nhọ đến mức thấp nhất.Tư Chính Đình vẫn an tĩnh ngồi một bên, không lộ ra chút khẩn trương nào. Thế nhưng đôi mắt xanh đen của anh lại nhìn Trang Nại Nại một cách chăm chú.Thiết kế này tên là Chia Ly.Anh hiểu được cô đang nói đến chuyện hai người họ cùng khắc tên nhau lên cây tùng. Nhưng lúc đó họ đã chia tay rồi, vậy thì tại sao cô lại chọn màu xanh – màu tượng trưng cho sự sống, sự phát triển?Là vì... đến cuối cùng thì trong lòng cô vẫn hi vọng hai người họ có thể gặp lại nhau sao?Cho dù đã chia xa những vẫn mộng tưởng rằng một ngày nào đó tình yêu có thể đơm hoa kết trái.Nghĩ tới đây, đôi mắt của Tư Chính Đình khẽ hạ xuống, khóe môi cong cong tạo thành một nụ cười. Cho dù hôm nay có thua, cho dù Đế Hào sẽ bị tổn hại mấy chục, mấy trăm triệu cũng chẳng hề gì, cái quan trọng nhất là anh biết được tâm ý của cô.***Mino cúi đầu nghe tiếng xì xào ngày càng to thì trong lòng vui như nở hoa. Trang Nại Nại này làm việc đúng là ấu trĩ. Nhưng mà lá bài tẩy của cô ta đúng là kinh khủng, không ngờ rằng thiết kế này lại giấu giếm một bí mật lớn như vậy. Nếu như hôm nay cô ta không thả chuyện này ra, đợi Trang Nại Nại nói nhiều hơn rồi mới bày ra thì có lẽ cô ta sẽ thua thật. Thực sự là một cơ hội tốt trời ban khiến kẻ đần độn này phạm phải sai lầm trí mạng.Mino thấy rất vui, nhất là khi trông thấy vẻ khiếp sợ, không tin nổi của Trang Nại Nại thì lại càng cảm thấy buồn cười. Khiếp sợ đi! Thế nhưng đây mới chỉ là món khai vị thôi, thứ khiến cô phải rơi vào địa ngục, đẩy cô vào cảnh nhục nhã nhất vẫn còn ở phía sau đấy!Bây giờ cô ta sẽ bắt đầu, từ từ đoạt lại tất cả những thứ của Trang Nại Nại.Mino nghĩ tới đây thì càng khoái trá, khóe môi nhếch hẳn lên.Đúng lúc ấy...“Ồ, vậy ra chữ “Tư” này là chỉ Tư Chính Đình sao?”Mino gật đầu, sau đó cắn môi nói với đám phóng viên và người xem trực tiếp rằng: “Tôi biết ngài Tư đã kết hôn rồi, cho nên vẫn luôn chôn sâu đoạn tình cảm này. Vậy nên lúc đầu tôi mới không nói ra, nhưng bây giờ... Tôi không muốn phá hoại hạnh phúc gia đình người khác, tôi chỉ thích ngài Tư thôi, không liên quan gì đến anh ấy cả!”Nhìn xem, cái bộ dạng này lại khiến mọi người kích động rần rần. Phụ nữ trên thế giới đều cảm thấy cô ta vĩ đại, còn đàn ông cả thế giới lại hận không thể thay thế Tư Chính Đình có được một cô gái giỏi giang như cô ta thầm mến mình.

Chương 695: Mất mặt! nại nại phản kích! (13)