Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 697: Mất mặt! nại nại phản kích! (15)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Từng người trợn mắt lên nhìn, hoàn toàn không tin nổi nhìn về phía Mino. Mino thì nhìn Trang Nại Nại bằng ánh mắt bàng hoàng, cô ta không ngờ Trang Nại Nại sẽ chơi cô ta một vố đau như vậy!Cô ta siết chặt nắm tay lại, thấy Trang Nại Nại cong môi nhìn cô ta, giọng nói cũng chẳng có sự bất an hay khẩn trương như lúc trước: “Trưởng bộ phận Mino, tôi chỉ muốn hỏi cô, chữ “Tư” này là chỉ Tư Chính Đình sao?”Lúc đầu khi Trang Nại Nại hỏi, cô ta đã trả lời là đúng.Mà lúc này, trước biết bao người dân cả nước, câu trả lời đó giống như đang tát cho cô ta một thật mạnh!Mino cảm thấy gò má đau rát, khiến cô ta chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.Vẻ mặt của cô ta vặn vẹo một cách đáng sợ, đôi mắt cô ta đảo một vòng rồi nói: “Tôi... trong thiết kế của tôi có chữ “Tư”, nhưng lúc nộp lên tôi quên mất lại giao bản không có!”Nhưng mà lúc này cô ta nói vậy cũng chẳng có tác dụng gì. Tất cả các phóng viên đều nhìn cô ta với con mắt nghi ngờ.Bọn họ đột nhiên phát hiện, bọn họ đã bị lời nói dối nực cười của cô ta dắt mũi. Khuôn mặt của bọn họ cũng đỏ hồng lên, một cái tát này của Trang Nại Nại không chỉ đánh vào mặt của Mino mà còn đánh thẳng vào mặt của bọn họ nữa!Trên mạng im ắng được hai phút, sau đó liền sôi trào.[Fuck! Ông đây vừa bị con hai mặt này lừa! Chó chết thật!][Thật là, không ngờ sự thật lại như vậy, cô ta muốn nổi tiếng đến điên rồi à?][Chó dại! Tại sao cắn bậy khắp nơi như vậy, hại bọn này suýt nữa hiểu nhầm bà Tư!][Bà Tư giỏi lắm! Đánh chết con khốn đó đi!][...]Dư luận trên mạng rất có tính công kích, Quý Thần vừa hưng phấn lướt xem, vừa nhìn Trang Nại Nại một cách kính nể. Ngay cả anh ta cũng bị vẻ lo lắng của Trang Nại Nại đánh lừa.Không ngờ bà chủ lại giỏi như vậy!Thế nhưng mới nhìn một chút thì Quý Thần cảm thấy lạnh cả gáy.Ớ? Hình như vừa nãy anh ta mới chê bai bà chủ với ông chủ? Thôi chết rồi!***Đinh Mộng Á và quản gia ngồi trước máy tính cũng bị màn lộn ngược dòng này làm cho sững sờ. Đinh Mộng Á phản ứng lại trước: “Không ngờ... Nại Nại lại thông minh như vậy!”Quản gia lập tức gật đầu phụ họa: “Vừa nãy phu nhân nói thiếu phu nhân giống người đó, giờ tôi thấy cũng có chút giống?”***Trong lúc mọi người vẫn còn đang trong cơn khiếp sợ, chưa tỉnh táo lại thì Tư Chính Đình – người vẫn im lặng từ đầu đến cuối, lại đột nhiên đứng dậy đi đến bên canh Trang Nại Nại.“Sự việc này sẽ được đưa ra tòa với tội danh làm tổn hại danh dự của vợ tôi. Mặt khác, Đế Hào cũng sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự với Mino!”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Từng người trợn mắt lên nhìn, hoàn toàn không tin nổi nhìn về phía Mino. Mino thì nhìn Trang Nại Nại bằng ánh mắt bàng hoàng, cô ta không ngờ Trang Nại Nại sẽ chơi cô ta một vố đau như vậy!Cô ta siết chặt nắm tay lại, thấy Trang Nại Nại cong môi nhìn cô ta, giọng nói cũng chẳng có sự bất an hay khẩn trương như lúc trước: “Trưởng bộ phận Mino, tôi chỉ muốn hỏi cô, chữ “Tư” này là chỉ Tư Chính Đình sao?”Lúc đầu khi Trang Nại Nại hỏi, cô ta đã trả lời là đúng.Mà lúc này, trước biết bao người dân cả nước, câu trả lời đó giống như đang tát cho cô ta một thật mạnh!Mino cảm thấy gò má đau rát, khiến cô ta chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.Vẻ mặt của cô ta vặn vẹo một cách đáng sợ, đôi mắt cô ta đảo một vòng rồi nói: “Tôi... trong thiết kế của tôi có chữ “Tư”, nhưng lúc nộp lên tôi quên mất lại giao bản không có!”Nhưng mà lúc này cô ta nói vậy cũng chẳng có tác dụng gì. Tất cả các phóng viên đều nhìn cô ta với con mắt nghi ngờ.Bọn họ đột nhiên phát hiện, bọn họ đã bị lời nói dối nực cười của cô ta dắt mũi. Khuôn mặt của bọn họ cũng đỏ hồng lên, một cái tát này của Trang Nại Nại không chỉ đánh vào mặt của Mino mà còn đánh thẳng vào mặt của bọn họ nữa!Trên mạng im ắng được hai phút, sau đó liền sôi trào.[Fuck! Ông đây vừa bị con hai mặt này lừa! Chó chết thật!][Thật là, không ngờ sự thật lại như vậy, cô ta muốn nổi tiếng đến điên rồi à?][Chó dại! Tại sao cắn bậy khắp nơi như vậy, hại bọn này suýt nữa hiểu nhầm bà Tư!][Bà Tư giỏi lắm! Đánh chết con khốn đó đi!][...]Dư luận trên mạng rất có tính công kích, Quý Thần vừa hưng phấn lướt xem, vừa nhìn Trang Nại Nại một cách kính nể. Ngay cả anh ta cũng bị vẻ lo lắng của Trang Nại Nại đánh lừa.Không ngờ bà chủ lại giỏi như vậy!Thế nhưng mới nhìn một chút thì Quý Thần cảm thấy lạnh cả gáy.Ớ? Hình như vừa nãy anh ta mới chê bai bà chủ với ông chủ? Thôi chết rồi!***Đinh Mộng Á và quản gia ngồi trước máy tính cũng bị màn lộn ngược dòng này làm cho sững sờ. Đinh Mộng Á phản ứng lại trước: “Không ngờ... Nại Nại lại thông minh như vậy!”Quản gia lập tức gật đầu phụ họa: “Vừa nãy phu nhân nói thiếu phu nhân giống người đó, giờ tôi thấy cũng có chút giống?”***Trong lúc mọi người vẫn còn đang trong cơn khiếp sợ, chưa tỉnh táo lại thì Tư Chính Đình – người vẫn im lặng từ đầu đến cuối, lại đột nhiên đứng dậy đi đến bên canh Trang Nại Nại.“Sự việc này sẽ được đưa ra tòa với tội danh làm tổn hại danh dự của vợ tôi. Mặt khác, Đế Hào cũng sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự với Mino!”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Từng người trợn mắt lên nhìn, hoàn toàn không tin nổi nhìn về phía Mino. Mino thì nhìn Trang Nại Nại bằng ánh mắt bàng hoàng, cô ta không ngờ Trang Nại Nại sẽ chơi cô ta một vố đau như vậy!Cô ta siết chặt nắm tay lại, thấy Trang Nại Nại cong môi nhìn cô ta, giọng nói cũng chẳng có sự bất an hay khẩn trương như lúc trước: “Trưởng bộ phận Mino, tôi chỉ muốn hỏi cô, chữ “Tư” này là chỉ Tư Chính Đình sao?”Lúc đầu khi Trang Nại Nại hỏi, cô ta đã trả lời là đúng.Mà lúc này, trước biết bao người dân cả nước, câu trả lời đó giống như đang tát cho cô ta một thật mạnh!Mino cảm thấy gò má đau rát, khiến cô ta chỉ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.Vẻ mặt của cô ta vặn vẹo một cách đáng sợ, đôi mắt cô ta đảo một vòng rồi nói: “Tôi... trong thiết kế của tôi có chữ “Tư”, nhưng lúc nộp lên tôi quên mất lại giao bản không có!”Nhưng mà lúc này cô ta nói vậy cũng chẳng có tác dụng gì. Tất cả các phóng viên đều nhìn cô ta với con mắt nghi ngờ.Bọn họ đột nhiên phát hiện, bọn họ đã bị lời nói dối nực cười của cô ta dắt mũi. Khuôn mặt của bọn họ cũng đỏ hồng lên, một cái tát này của Trang Nại Nại không chỉ đánh vào mặt của Mino mà còn đánh thẳng vào mặt của bọn họ nữa!Trên mạng im ắng được hai phút, sau đó liền sôi trào.[Fuck! Ông đây vừa bị con hai mặt này lừa! Chó chết thật!][Thật là, không ngờ sự thật lại như vậy, cô ta muốn nổi tiếng đến điên rồi à?][Chó dại! Tại sao cắn bậy khắp nơi như vậy, hại bọn này suýt nữa hiểu nhầm bà Tư!][Bà Tư giỏi lắm! Đánh chết con khốn đó đi!][...]Dư luận trên mạng rất có tính công kích, Quý Thần vừa hưng phấn lướt xem, vừa nhìn Trang Nại Nại một cách kính nể. Ngay cả anh ta cũng bị vẻ lo lắng của Trang Nại Nại đánh lừa.Không ngờ bà chủ lại giỏi như vậy!Thế nhưng mới nhìn một chút thì Quý Thần cảm thấy lạnh cả gáy.Ớ? Hình như vừa nãy anh ta mới chê bai bà chủ với ông chủ? Thôi chết rồi!***Đinh Mộng Á và quản gia ngồi trước máy tính cũng bị màn lộn ngược dòng này làm cho sững sờ. Đinh Mộng Á phản ứng lại trước: “Không ngờ... Nại Nại lại thông minh như vậy!”Quản gia lập tức gật đầu phụ họa: “Vừa nãy phu nhân nói thiếu phu nhân giống người đó, giờ tôi thấy cũng có chút giống?”***Trong lúc mọi người vẫn còn đang trong cơn khiếp sợ, chưa tỉnh táo lại thì Tư Chính Đình – người vẫn im lặng từ đầu đến cuối, lại đột nhiên đứng dậy đi đến bên canh Trang Nại Nại.“Sự việc này sẽ được đưa ra tòa với tội danh làm tổn hại danh dự của vợ tôi. Mặt khác, Đế Hào cũng sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự với Mino!”

Chương 697: Mất mặt! nại nại phản kích! (15)