Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 783: Nại nại được tái sinh! (8)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Bầu không khí có chút xấu hổ, Mino là người tỉnh táo lại đầu tiên, cô ta cười khẩy: “Trang Nại Nại! Ngài Tư không cần mày nữa là mắt của mày kém như vậy luôn hả? Kìm lòng không nổi với thằng đàn ông thế này?”Một câu nói đánh tan bầu không khí trong phòng.Tả Y Y thấy Mino thì cũng nổi điên, cô ta chạy thẳng về phía Mino định đánh người: “Mẹ nó! Con khốn, mày còn dám vác mặt tới đây? Mày nói đi, có phải là mày đẩy bác Đinh xuống không? Có phải mày hãm hại Nại Nại không?”Mino bắt lấy cánh tay của Tả Y Y rồi đẩy mạnh ra, sau đó thong thả nói: “Mày là cái thá gì, xứng nói chuyện với tao sao? Mày có tin không, chỉ một câu nói của ngài Tư là nhà mày sẽ phá sản!”Tả Y Y sửng sốt, buột miệng nói: “Anh Đình sẽ không...”“Sẽ không cái gì?” Mino nhìn chằm chằm Tả Y Y, châm chọc nói: “Chẳng phải trước đây mày cũng cho rằng anh ấy sẽ không bỏ Trang Nại Nại sao? Nhưng giờ thì sao nào?”Tả Y Y nghe vậy thì sửng sốt: “Anh Đình không phải là người như thế, mày đừng có nói bậy!”“Tao nói bậy? Mày không tin tao thì chẳng lẽ không đọc báo sao? Tập đoàn Đế Hào tuyên bố tao mới là Cố Khuynh Nhan! Mới là nữ chủ nhân chân chính của Đế Hào! Thế nào, bọn mày không xem tivi à? Không xem bản tin tài chính à? Hay là không lên mạng luôn?”Nói đến đây, cô ta lại nhìn Trang Nại Nại: “À, tao biết rồi, bọn mày ngại cô ta nên không dám xem chứ gì!”Mino nói xong, đến lượt Trang Nại Nại ngây người.Lần trước, cô chỉ biết báo chí đưa tin bà Tư bị bắt đến đồn cảnh sát, mà người trong hình thật sự là Mino, nhưng... tin tức đó không hề nói Đế Hào thừa nhận Mino chính là bà Tư.Trang Nại Nại mở to hai mắt, kết quả xấu nhất mà cô nghĩ đã xảy ra.Mino lên đài.Vậy thì con của cô...Trong đầu bỗng xuất hiện hình ảnh của Mino cùng hai đứa bé, còn có Tư Chính Đình tạo thành cảnh một gia đình bốn người... Dù cô biết không thể tin lời của Mino, nhưng suốt một tháng trời Tư Chính Đình chưa từng xuất hiện, đồng thời sự trầm mặc của những người trong nhà cũng nói cho cô biết rằng đó là sự thật.Mino trở thành bà Tư, vậy thì cô là ai?Dáng vẻ hoang mang của Trang Nại Nại rơi vào mắt mọi người.Lâm Hi Nhi và Tả Y Y nhìn thấy dáng vẻ của cô thì vô cùng đau xót, Tô Ngạn Bân thì muốn lên tiếng nhưng lại không biết nói gì.Tư Chính Đình hiện giờ chỉ hận không thế giết chết Mino, anh nắm chặt tay, sự lạnh lùng cùng sát ý chậm rãi tỏa ra.Mino bước lên một bước, nhìn mọi người trong phòng rồi nhếch môi nói: “Sao? Không nói cho cô ta thật à?”Cô ta nói đến đây thì trong mắt lóe lên sự đố kỵ.Mino nhìn một vòng, dù cho không có ngài Tư nhưng Trang Nại Nại vẫn có bạn bè ở bên, còn cô ta thì sao? Lúc cô ta chán nản nhất chẳng có một ai vươn tay ra với cô ta cả, thậm chí một đôi vợ chồng già còn có thể bắt nạt cô ta...Trong lòng Mino hâm mộ Trang Nại Nại muốn chết, cô ta bước về phía trước một bước nữa: “Trang Nại Nại! Mày muốn biết cái gì? Tao có thể nói cho mày!” 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Bầu không khí có chút xấu hổ, Mino là người tỉnh táo lại đầu tiên, cô ta cười khẩy: “Trang Nại Nại! Ngài Tư không cần mày nữa là mắt của mày kém như vậy luôn hả? Kìm lòng không nổi với thằng đàn ông thế này?”Một câu nói đánh tan bầu không khí trong phòng.Tả Y Y thấy Mino thì cũng nổi điên, cô ta chạy thẳng về phía Mino định đánh người: “Mẹ nó! Con khốn, mày còn dám vác mặt tới đây? Mày nói đi, có phải là mày đẩy bác Đinh xuống không? Có phải mày hãm hại Nại Nại không?”Mino bắt lấy cánh tay của Tả Y Y rồi đẩy mạnh ra, sau đó thong thả nói: “Mày là cái thá gì, xứng nói chuyện với tao sao? Mày có tin không, chỉ một câu nói của ngài Tư là nhà mày sẽ phá sản!”Tả Y Y sửng sốt, buột miệng nói: “Anh Đình sẽ không...”“Sẽ không cái gì?” Mino nhìn chằm chằm Tả Y Y, châm chọc nói: “Chẳng phải trước đây mày cũng cho rằng anh ấy sẽ không bỏ Trang Nại Nại sao? Nhưng giờ thì sao nào?”Tả Y Y nghe vậy thì sửng sốt: “Anh Đình không phải là người như thế, mày đừng có nói bậy!”“Tao nói bậy? Mày không tin tao thì chẳng lẽ không đọc báo sao? Tập đoàn Đế Hào tuyên bố tao mới là Cố Khuynh Nhan! Mới là nữ chủ nhân chân chính của Đế Hào! Thế nào, bọn mày không xem tivi à? Không xem bản tin tài chính à? Hay là không lên mạng luôn?”Nói đến đây, cô ta lại nhìn Trang Nại Nại: “À, tao biết rồi, bọn mày ngại cô ta nên không dám xem chứ gì!”Mino nói xong, đến lượt Trang Nại Nại ngây người.Lần trước, cô chỉ biết báo chí đưa tin bà Tư bị bắt đến đồn cảnh sát, mà người trong hình thật sự là Mino, nhưng... tin tức đó không hề nói Đế Hào thừa nhận Mino chính là bà Tư.Trang Nại Nại mở to hai mắt, kết quả xấu nhất mà cô nghĩ đã xảy ra.Mino lên đài.Vậy thì con của cô...Trong đầu bỗng xuất hiện hình ảnh của Mino cùng hai đứa bé, còn có Tư Chính Đình tạo thành cảnh một gia đình bốn người... Dù cô biết không thể tin lời của Mino, nhưng suốt một tháng trời Tư Chính Đình chưa từng xuất hiện, đồng thời sự trầm mặc của những người trong nhà cũng nói cho cô biết rằng đó là sự thật.Mino trở thành bà Tư, vậy thì cô là ai?Dáng vẻ hoang mang của Trang Nại Nại rơi vào mắt mọi người.Lâm Hi Nhi và Tả Y Y nhìn thấy dáng vẻ của cô thì vô cùng đau xót, Tô Ngạn Bân thì muốn lên tiếng nhưng lại không biết nói gì.Tư Chính Đình hiện giờ chỉ hận không thế giết chết Mino, anh nắm chặt tay, sự lạnh lùng cùng sát ý chậm rãi tỏa ra.Mino bước lên một bước, nhìn mọi người trong phòng rồi nhếch môi nói: “Sao? Không nói cho cô ta thật à?”Cô ta nói đến đây thì trong mắt lóe lên sự đố kỵ.Mino nhìn một vòng, dù cho không có ngài Tư nhưng Trang Nại Nại vẫn có bạn bè ở bên, còn cô ta thì sao? Lúc cô ta chán nản nhất chẳng có một ai vươn tay ra với cô ta cả, thậm chí một đôi vợ chồng già còn có thể bắt nạt cô ta...Trong lòng Mino hâm mộ Trang Nại Nại muốn chết, cô ta bước về phía trước một bước nữa: “Trang Nại Nại! Mày muốn biết cái gì? Tao có thể nói cho mày!” 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Bầu không khí có chút xấu hổ, Mino là người tỉnh táo lại đầu tiên, cô ta cười khẩy: “Trang Nại Nại! Ngài Tư không cần mày nữa là mắt của mày kém như vậy luôn hả? Kìm lòng không nổi với thằng đàn ông thế này?”Một câu nói đánh tan bầu không khí trong phòng.Tả Y Y thấy Mino thì cũng nổi điên, cô ta chạy thẳng về phía Mino định đánh người: “Mẹ nó! Con khốn, mày còn dám vác mặt tới đây? Mày nói đi, có phải là mày đẩy bác Đinh xuống không? Có phải mày hãm hại Nại Nại không?”Mino bắt lấy cánh tay của Tả Y Y rồi đẩy mạnh ra, sau đó thong thả nói: “Mày là cái thá gì, xứng nói chuyện với tao sao? Mày có tin không, chỉ một câu nói của ngài Tư là nhà mày sẽ phá sản!”Tả Y Y sửng sốt, buột miệng nói: “Anh Đình sẽ không...”“Sẽ không cái gì?” Mino nhìn chằm chằm Tả Y Y, châm chọc nói: “Chẳng phải trước đây mày cũng cho rằng anh ấy sẽ không bỏ Trang Nại Nại sao? Nhưng giờ thì sao nào?”Tả Y Y nghe vậy thì sửng sốt: “Anh Đình không phải là người như thế, mày đừng có nói bậy!”“Tao nói bậy? Mày không tin tao thì chẳng lẽ không đọc báo sao? Tập đoàn Đế Hào tuyên bố tao mới là Cố Khuynh Nhan! Mới là nữ chủ nhân chân chính của Đế Hào! Thế nào, bọn mày không xem tivi à? Không xem bản tin tài chính à? Hay là không lên mạng luôn?”Nói đến đây, cô ta lại nhìn Trang Nại Nại: “À, tao biết rồi, bọn mày ngại cô ta nên không dám xem chứ gì!”Mino nói xong, đến lượt Trang Nại Nại ngây người.Lần trước, cô chỉ biết báo chí đưa tin bà Tư bị bắt đến đồn cảnh sát, mà người trong hình thật sự là Mino, nhưng... tin tức đó không hề nói Đế Hào thừa nhận Mino chính là bà Tư.Trang Nại Nại mở to hai mắt, kết quả xấu nhất mà cô nghĩ đã xảy ra.Mino lên đài.Vậy thì con của cô...Trong đầu bỗng xuất hiện hình ảnh của Mino cùng hai đứa bé, còn có Tư Chính Đình tạo thành cảnh một gia đình bốn người... Dù cô biết không thể tin lời của Mino, nhưng suốt một tháng trời Tư Chính Đình chưa từng xuất hiện, đồng thời sự trầm mặc của những người trong nhà cũng nói cho cô biết rằng đó là sự thật.Mino trở thành bà Tư, vậy thì cô là ai?Dáng vẻ hoang mang của Trang Nại Nại rơi vào mắt mọi người.Lâm Hi Nhi và Tả Y Y nhìn thấy dáng vẻ của cô thì vô cùng đau xót, Tô Ngạn Bân thì muốn lên tiếng nhưng lại không biết nói gì.Tư Chính Đình hiện giờ chỉ hận không thế giết chết Mino, anh nắm chặt tay, sự lạnh lùng cùng sát ý chậm rãi tỏa ra.Mino bước lên một bước, nhìn mọi người trong phòng rồi nhếch môi nói: “Sao? Không nói cho cô ta thật à?”Cô ta nói đến đây thì trong mắt lóe lên sự đố kỵ.Mino nhìn một vòng, dù cho không có ngài Tư nhưng Trang Nại Nại vẫn có bạn bè ở bên, còn cô ta thì sao? Lúc cô ta chán nản nhất chẳng có một ai vươn tay ra với cô ta cả, thậm chí một đôi vợ chồng già còn có thể bắt nạt cô ta...Trong lòng Mino hâm mộ Trang Nại Nại muốn chết, cô ta bước về phía trước một bước nữa: “Trang Nại Nại! Mày muốn biết cái gì? Tao có thể nói cho mày!” 

Chương 783: Nại nại được tái sinh! (8)