Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1121: Sự vui mừng bất ngờ!

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tròng mắt Trang Nại Nại co rụt lại, nhất định là Tiêu Thái Bạch giở trò quỷ. Nếu ông ngoại không đè chuyện này xuống thì e là bây giờ chuyện đã ầm ĩ lên, và cô sẽ thua Tiêu Thái Bạch trong lần thi đấu này.Lúc Trang Nại Nại còn đang ngẩn người, Tiêu Khải đã kéo cô đi, “Cháu về với ông!”Trang Nại Nại mờ mịt nhìn về phía Tư Chính Đình. Sắc mặt anh trầm xuống, anh bước đến trước mặt Tiêu Khải.“Tiêu lão, cháu có chuyện muốn nói với ông.”“Tôi không có chuyện gì để nói với cậu! Cậu đừng tưởng tôi không biết, cậu ngầm cho phép tin tức tung ra ngoài. Cậu có biết chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự của Nại Nại không?”Trang Nại Nại mở to mắt nhìn Tư Chính Đình với ánh mắt không thể tin nổi.Anh… biết chuyện này?Sao anh lại làm vậy?Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Trang Nại Nại liền đứng trước mặt Tư Chính Đình.“Ông nội, anh ấy chắc chắn có lý do của mình.”“Có lý do? Có lý do gì?” Tiêu Khải giận dữ nhìn bọn họ, gõ mạnh quải trượng xuống đất.“Chỉ cần Nại Nại công bố tin tức kết hôn với cháu thì scandal sẽ trở thành một tin tốt. Thừa dịp này đẩy mạnh quảng bá thương hiệu mới của Hoàng Gia Thịnh Thế, tạo ra danh tiếng bước đầu. Đây là một chuyện vô cùng có lợi đối với sự phát triển sau này của Nại Nại.”Trang Nại Nại cảm thấy anh nói rất có lý.Tiêu Khải cười lạnh, “Cậu nghĩ hay lắm! Tin tức kết hôn? Ai kết hôn với cậu? Cậu có đến nhà tôi hỏi cưới sao? Ai nói tôi sẽ gả Nại Nại cho cậu?”Tư Chính Đình nhìn Trang Nại Nại, rồi nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc. Sau đó, anh đi lại trước mặt Tiêu Khải.Trang Nại Nại hoảng sợ, chẳng lẽ Tư Chính Đình không chịu nổi sự cố chấp và cứng đầu của ông nên đi tới đánh ông sao?Lúc cô đang tưởng tượng cảnh Tư Chính Đình đánh Tiêu Khải bầm dập thì bị tình huống trước mắt dọa sợ.Tư Chính Đình lui ra sau một bước. Sống lưng vốn thẳng tắp, chưa bao giờ cúi xuống trước bất cứ ai, bỗng cúi xuống 90 độ.“Tiêu lão, ông có thể gả cháu gái của ông cho cháu không? Cháu vô cùng chân thành cầu hôn cô ấy. Sau này, cháu sẽ đối xử tốt với cô ấy, sẽ không để cho cô ấy chịu bất cứ uất ức nào!”Trang Nại Nại bụm miệng, khiếp sợ nhìn anh. 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tròng mắt Trang Nại Nại co rụt lại, nhất định là Tiêu Thái Bạch giở trò quỷ. Nếu ông ngoại không đè chuyện này xuống thì e là bây giờ chuyện đã ầm ĩ lên, và cô sẽ thua Tiêu Thái Bạch trong lần thi đấu này.Lúc Trang Nại Nại còn đang ngẩn người, Tiêu Khải đã kéo cô đi, “Cháu về với ông!”Trang Nại Nại mờ mịt nhìn về phía Tư Chính Đình. Sắc mặt anh trầm xuống, anh bước đến trước mặt Tiêu Khải.“Tiêu lão, cháu có chuyện muốn nói với ông.”“Tôi không có chuyện gì để nói với cậu! Cậu đừng tưởng tôi không biết, cậu ngầm cho phép tin tức tung ra ngoài. Cậu có biết chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự của Nại Nại không?”Trang Nại Nại mở to mắt nhìn Tư Chính Đình với ánh mắt không thể tin nổi.Anh… biết chuyện này?Sao anh lại làm vậy?Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Trang Nại Nại liền đứng trước mặt Tư Chính Đình.“Ông nội, anh ấy chắc chắn có lý do của mình.”“Có lý do? Có lý do gì?” Tiêu Khải giận dữ nhìn bọn họ, gõ mạnh quải trượng xuống đất.“Chỉ cần Nại Nại công bố tin tức kết hôn với cháu thì scandal sẽ trở thành một tin tốt. Thừa dịp này đẩy mạnh quảng bá thương hiệu mới của Hoàng Gia Thịnh Thế, tạo ra danh tiếng bước đầu. Đây là một chuyện vô cùng có lợi đối với sự phát triển sau này của Nại Nại.”Trang Nại Nại cảm thấy anh nói rất có lý.Tiêu Khải cười lạnh, “Cậu nghĩ hay lắm! Tin tức kết hôn? Ai kết hôn với cậu? Cậu có đến nhà tôi hỏi cưới sao? Ai nói tôi sẽ gả Nại Nại cho cậu?”Tư Chính Đình nhìn Trang Nại Nại, rồi nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc. Sau đó, anh đi lại trước mặt Tiêu Khải.Trang Nại Nại hoảng sợ, chẳng lẽ Tư Chính Đình không chịu nổi sự cố chấp và cứng đầu của ông nên đi tới đánh ông sao?Lúc cô đang tưởng tượng cảnh Tư Chính Đình đánh Tiêu Khải bầm dập thì bị tình huống trước mắt dọa sợ.Tư Chính Đình lui ra sau một bước. Sống lưng vốn thẳng tắp, chưa bao giờ cúi xuống trước bất cứ ai, bỗng cúi xuống 90 độ.“Tiêu lão, ông có thể gả cháu gái của ông cho cháu không? Cháu vô cùng chân thành cầu hôn cô ấy. Sau này, cháu sẽ đối xử tốt với cô ấy, sẽ không để cho cô ấy chịu bất cứ uất ức nào!”Trang Nại Nại bụm miệng, khiếp sợ nhìn anh. 

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Tròng mắt Trang Nại Nại co rụt lại, nhất định là Tiêu Thái Bạch giở trò quỷ. Nếu ông ngoại không đè chuyện này xuống thì e là bây giờ chuyện đã ầm ĩ lên, và cô sẽ thua Tiêu Thái Bạch trong lần thi đấu này.Lúc Trang Nại Nại còn đang ngẩn người, Tiêu Khải đã kéo cô đi, “Cháu về với ông!”Trang Nại Nại mờ mịt nhìn về phía Tư Chính Đình. Sắc mặt anh trầm xuống, anh bước đến trước mặt Tiêu Khải.“Tiêu lão, cháu có chuyện muốn nói với ông.”“Tôi không có chuyện gì để nói với cậu! Cậu đừng tưởng tôi không biết, cậu ngầm cho phép tin tức tung ra ngoài. Cậu có biết chuyện này ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh dự của Nại Nại không?”Trang Nại Nại mở to mắt nhìn Tư Chính Đình với ánh mắt không thể tin nổi.Anh… biết chuyện này?Sao anh lại làm vậy?Suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, Trang Nại Nại liền đứng trước mặt Tư Chính Đình.“Ông nội, anh ấy chắc chắn có lý do của mình.”“Có lý do? Có lý do gì?” Tiêu Khải giận dữ nhìn bọn họ, gõ mạnh quải trượng xuống đất.“Chỉ cần Nại Nại công bố tin tức kết hôn với cháu thì scandal sẽ trở thành một tin tốt. Thừa dịp này đẩy mạnh quảng bá thương hiệu mới của Hoàng Gia Thịnh Thế, tạo ra danh tiếng bước đầu. Đây là một chuyện vô cùng có lợi đối với sự phát triển sau này của Nại Nại.”Trang Nại Nại cảm thấy anh nói rất có lý.Tiêu Khải cười lạnh, “Cậu nghĩ hay lắm! Tin tức kết hôn? Ai kết hôn với cậu? Cậu có đến nhà tôi hỏi cưới sao? Ai nói tôi sẽ gả Nại Nại cho cậu?”Tư Chính Đình nhìn Trang Nại Nại, rồi nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc. Sau đó, anh đi lại trước mặt Tiêu Khải.Trang Nại Nại hoảng sợ, chẳng lẽ Tư Chính Đình không chịu nổi sự cố chấp và cứng đầu của ông nên đi tới đánh ông sao?Lúc cô đang tưởng tượng cảnh Tư Chính Đình đánh Tiêu Khải bầm dập thì bị tình huống trước mắt dọa sợ.Tư Chính Đình lui ra sau một bước. Sống lưng vốn thẳng tắp, chưa bao giờ cúi xuống trước bất cứ ai, bỗng cúi xuống 90 độ.“Tiêu lão, ông có thể gả cháu gái của ông cho cháu không? Cháu vô cùng chân thành cầu hôn cô ấy. Sau này, cháu sẽ đối xử tốt với cô ấy, sẽ không để cho cô ấy chịu bất cứ uất ức nào!”Trang Nại Nại bụm miệng, khiếp sợ nhìn anh. 

Chương 1121: Sự vui mừng bất ngờ!