Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…

Chương 1303: Cô ấy là cả thế giới của tôi! (2)

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Ngài Thi, bây giờ ngài và cô Bạch đang hẹn hò sao?”“Ngài Thi, nghe nói ngài và cô Bạch là người yêu thời đại học, bây giờ hai người quay lại với tình cũ sao?”Phóng viên ép hỏi liên tục, Bạch Nguyệt mở to mắt nhìn lên trên sân khấu.Vì Tân Tân, chắc chắn Thi Cẩm Ngôn sẽ không để cô ta chịu danh tiếng xấu. Lúc này, trước mặt phóng viên, nếu anh thừa nhận bọn ở đang yêu nhau thì Tân Tân sẽ có thân phận chính thức.Thừa nhận! Thừa nhận đi!Lòng Tư Tĩnh Ngọc thắt lại, bọn họ đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn, cuối cùng thì anh và Bạch Nguyệt có thể ở bên nhau được rồi.Giờ phút này, cô tràn đầy mong đợi nhìn lên sân khấu, nhưng cô lại không biết mình muốn nghe đáp án gì.Rõ ràng trước đây cô luôn muốn thoát khỏi anh, thoát khỏi cuộc hôn nhân này, nhưng khi anh thật sự đồng ý rồi, cô lại cảm thấy không cam lòng.Thi Cẩm Ngôn nhíu mày, trả lời: “Tôi và cô Bạch chỉ là quan hệ bạn học.”Bạch Nguyệt nghiến răng, tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Tư Tĩnh Ngọc nghe câu trả lời của anh thì lại ngây ngẩn cả người.Chắc chắn đám phóng viên sẽ không buông tha Thi Cẩm Ngôn, “Quan hệ bạn bè bình thường mà lại ôm nhau ra khỏi khách sạn sao?”“Ngài Thi, chẳng lẽ ngài không thật lòng với Bạch Nguyệt?”“Ngài Thi, nghe nói ngài có một đứa con trai năm tuổi, ngài không muốn cả nhà đoàn tụ sao?”“Ngài Thi, xin hỏi ngài có ý gì với cô Bạch?”Thi Cẩm Ngôn vung tay lên, phóng viên liền im lặng, “Tôi có quyền không trả lời các câu hỏi liên quan đến tình cảm riêng tư. Nhưng tôi phải giải thích rõ chuyện liên quan đến thanh danh của mình. Tôi và cô Bạch chỉ là bạn đại học. Ngày hôm đó chúng tôi có bữa tiệc với khách hàng, cô Bạch không may bị thương, vì là bạn bè nên tôi đưa cô ấy đến bệnh viện. Tôi và cô Bạch chưa từng có một chút dây dưa mờ ám nào. Hôm đó, trong phòng ăn còn có rất nhiều người.”Anh vừa dứt lời, cả đám phóng viên liền hỏi liên tiếp:“Hôm đó trong phòng có rất nhiều người?”“Ngài Thi và cô Bạch không có khả năng ở bên nhau sao?”“Ngài Thi, ngài tính kế cô Tư như vậy, Đế Hào có đối phó với Hoa Phổ không?”Các vấn đề sau đã không còn giá trị gì nữa, không cần thiết phải trả lời.Thi Cẩm Ngôn nhìn đám phóng viên vài lần, rồi nhìn sang thư ký.Thấy ánh mắt của Thi Cẩm Ngôn, thư ký bước ra nói: “Buổi họp báo đến đây là kết thúc. Mọi người còn câu hỏi nào thì lần sau chúng ta sẽ nói tiếp. Công ty tôi có bao nhà hàng bên cạnh, mọi người có thể qua đó ăn uống...”Lúc này Thi Cẩm Ngôn đã xoay người đi xuống dưới.Một phóng viên chạy vượt qua bảo vệ, lại gần Thi Cẩm Ngôn, hỏi: “Ngài Thi, ngài tự mình gánh chịu tất cả trách nhiệm, dù có khả năng công ty ra mắt không thành công, là vì Đế Hào chèn ép Hoa Phổ, hay là vì... ngài yêu vợ ngài, không muốn để cô Tư chịu áp lực từ dư luận?”

“Ngài Thi, bây giờ ngài và cô Bạch đang hẹn hò sao?”

“Ngài Thi, nghe nói ngài và cô Bạch là người yêu thời đại học, bây giờ hai người quay lại với tình cũ sao?”

Phóng viên ép hỏi liên tục, Bạch Nguyệt mở to mắt nhìn lên trên sân khấu.

Vì Tân Tân, chắc chắn Thi Cẩm Ngôn sẽ không để cô ta chịu danh tiếng xấu. Lúc này, trước mặt phóng viên, nếu anh thừa nhận bọn ở đang yêu nhau thì Tân Tân sẽ có thân phận chính thức.

Thừa nhận! Thừa nhận đi!

Lòng Tư Tĩnh Ngọc thắt lại, bọn họ đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn, cuối cùng thì anh và Bạch Nguyệt có thể ở bên nhau được rồi.

Giờ phút này, cô tràn đầy mong đợi nhìn lên sân khấu, nhưng cô lại không biết mình muốn nghe đáp án gì.

Rõ ràng trước đây cô luôn muốn thoát khỏi anh, thoát khỏi cuộc hôn nhân này, nhưng khi anh thật sự đồng ý rồi, cô lại cảm thấy không cam lòng.

Thi Cẩm Ngôn nhíu mày, trả lời: “Tôi và cô Bạch chỉ là quan hệ bạn học.”

Bạch Nguyệt nghiến răng, tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Tư Tĩnh Ngọc nghe câu trả lời của anh thì lại ngây ngẩn cả người.

Chắc chắn đám phóng viên sẽ không buông tha Thi Cẩm Ngôn, “Quan hệ bạn bè bình thường mà lại ôm nhau ra khỏi khách sạn sao?”

“Ngài Thi, chẳng lẽ ngài không thật lòng với Bạch Nguyệt?”

“Ngài Thi, nghe nói ngài có một đứa con trai năm tuổi, ngài không muốn cả nhà đoàn tụ sao?”

“Ngài Thi, xin hỏi ngài có ý gì với cô Bạch?”

Thi Cẩm Ngôn vung tay lên, phóng viên liền im lặng, “Tôi có quyền không trả lời các câu hỏi liên quan đến tình cảm riêng tư. Nhưng tôi phải giải thích rõ chuyện liên quan đến thanh danh của mình. Tôi và cô Bạch chỉ là bạn đại học. Ngày hôm đó chúng tôi có bữa tiệc với khách hàng, cô Bạch không may bị thương, vì là bạn bè nên tôi đưa cô ấy đến bệnh viện. Tôi và cô Bạch chưa từng có một chút dây dưa mờ ám nào. Hôm đó, trong phòng ăn còn có rất nhiều người.”

Anh vừa dứt lời, cả đám phóng viên liền hỏi liên tiếp:

“Hôm đó trong phòng có rất nhiều người?”

“Ngài Thi và cô Bạch không có khả năng ở bên nhau sao?”

“Ngài Thi, ngài tính kế cô Tư như vậy, Đế Hào có đối phó với Hoa Phổ không?”

Các vấn đề sau đã không còn giá trị gì nữa, không cần thiết phải trả lời.

Thi Cẩm Ngôn nhìn đám phóng viên vài lần, rồi nhìn sang thư ký.

Thấy ánh mắt của Thi Cẩm Ngôn, thư ký bước ra nói: “Buổi họp báo đến đây là kết thúc. Mọi người còn câu hỏi nào thì lần sau chúng ta sẽ nói tiếp. Công ty tôi có bao nhà hàng bên cạnh, mọi người có thể qua đó ăn uống...”

Lúc này Thi Cẩm Ngôn đã xoay người đi xuống dưới.

Một phóng viên chạy vượt qua bảo vệ, lại gần Thi Cẩm Ngôn, hỏi: “Ngài Thi, ngài tự mình gánh chịu tất cả trách nhiệm, dù có khả năng công ty ra mắt không thành công, là vì Đế Hào chèn ép Hoa Phổ, hay là vì... ngài yêu vợ ngài, không muốn để cô Tư chịu áp lực từ dư luận?”

Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… “Ngài Thi, bây giờ ngài và cô Bạch đang hẹn hò sao?”“Ngài Thi, nghe nói ngài và cô Bạch là người yêu thời đại học, bây giờ hai người quay lại với tình cũ sao?”Phóng viên ép hỏi liên tục, Bạch Nguyệt mở to mắt nhìn lên trên sân khấu.Vì Tân Tân, chắc chắn Thi Cẩm Ngôn sẽ không để cô ta chịu danh tiếng xấu. Lúc này, trước mặt phóng viên, nếu anh thừa nhận bọn ở đang yêu nhau thì Tân Tân sẽ có thân phận chính thức.Thừa nhận! Thừa nhận đi!Lòng Tư Tĩnh Ngọc thắt lại, bọn họ đang trong quá trình làm thủ tục ly hôn, cuối cùng thì anh và Bạch Nguyệt có thể ở bên nhau được rồi.Giờ phút này, cô tràn đầy mong đợi nhìn lên sân khấu, nhưng cô lại không biết mình muốn nghe đáp án gì.Rõ ràng trước đây cô luôn muốn thoát khỏi anh, thoát khỏi cuộc hôn nhân này, nhưng khi anh thật sự đồng ý rồi, cô lại cảm thấy không cam lòng.Thi Cẩm Ngôn nhíu mày, trả lời: “Tôi và cô Bạch chỉ là quan hệ bạn học.”Bạch Nguyệt nghiến răng, tức giận đến mức toàn thân run rẩy. Tư Tĩnh Ngọc nghe câu trả lời của anh thì lại ngây ngẩn cả người.Chắc chắn đám phóng viên sẽ không buông tha Thi Cẩm Ngôn, “Quan hệ bạn bè bình thường mà lại ôm nhau ra khỏi khách sạn sao?”“Ngài Thi, chẳng lẽ ngài không thật lòng với Bạch Nguyệt?”“Ngài Thi, nghe nói ngài có một đứa con trai năm tuổi, ngài không muốn cả nhà đoàn tụ sao?”“Ngài Thi, xin hỏi ngài có ý gì với cô Bạch?”Thi Cẩm Ngôn vung tay lên, phóng viên liền im lặng, “Tôi có quyền không trả lời các câu hỏi liên quan đến tình cảm riêng tư. Nhưng tôi phải giải thích rõ chuyện liên quan đến thanh danh của mình. Tôi và cô Bạch chỉ là bạn đại học. Ngày hôm đó chúng tôi có bữa tiệc với khách hàng, cô Bạch không may bị thương, vì là bạn bè nên tôi đưa cô ấy đến bệnh viện. Tôi và cô Bạch chưa từng có một chút dây dưa mờ ám nào. Hôm đó, trong phòng ăn còn có rất nhiều người.”Anh vừa dứt lời, cả đám phóng viên liền hỏi liên tiếp:“Hôm đó trong phòng có rất nhiều người?”“Ngài Thi và cô Bạch không có khả năng ở bên nhau sao?”“Ngài Thi, ngài tính kế cô Tư như vậy, Đế Hào có đối phó với Hoa Phổ không?”Các vấn đề sau đã không còn giá trị gì nữa, không cần thiết phải trả lời.Thi Cẩm Ngôn nhìn đám phóng viên vài lần, rồi nhìn sang thư ký.Thấy ánh mắt của Thi Cẩm Ngôn, thư ký bước ra nói: “Buổi họp báo đến đây là kết thúc. Mọi người còn câu hỏi nào thì lần sau chúng ta sẽ nói tiếp. Công ty tôi có bao nhà hàng bên cạnh, mọi người có thể qua đó ăn uống...”Lúc này Thi Cẩm Ngôn đã xoay người đi xuống dưới.Một phóng viên chạy vượt qua bảo vệ, lại gần Thi Cẩm Ngôn, hỏi: “Ngài Thi, ngài tự mình gánh chịu tất cả trách nhiệm, dù có khả năng công ty ra mắt không thành công, là vì Đế Hào chèn ép Hoa Phổ, hay là vì... ngài yêu vợ ngài, không muốn để cô Tư chịu áp lực từ dư luận?”

Chương 1303: Cô ấy là cả thế giới của tôi! (2)