Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1411: Thích hợp (5)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Cuối cùng thì cô ta vẫn còn một chút lương tâm của người làm mẹ sao?Thi Cẩm Ngôn mới vừa nghĩ vậy thì nghe thấy cô ta nói tiếp: “Nhưng em có một điệu kiện.”Một câu nói làm biến mất chút ấn tượng tốt còn sót lại của Thi Cẩm Ngôn đối với cô ta.Làm xét nghiệm cho con trai ruột mà còn có điều kiện?Thi Cẩm Ngôn cảm thấy vô cùng châm chọc. Anh nheo mắt lại, một lát sau mới nói bằng giọng điệu lạnh lùng xa cách: “Điều kiện gì?”Bạch Nguyệt không hề biết trước đây Thi Cẩm Ngôn luôn nương tay với cô ta. Mặc dù biết cô ta bày trò nhưng anh chẳng quan tâm, bởi vì anh nể mặt cô ta là mẹ của Tân Tân. Nhưng vào giây phút này, anh thật sự xem Bạch Nguyệt là một người xa lạ. Từ nay về sau, anh làm việc gì cũng sẽ không chú ý tới thân phận của cô ta nữa.Bạch Nguyệt không biết suy nghĩ lúc này của anh, cô ta cười gằn, “Con trai do em khổ cực nuôi lớn đã bị anh lấy đi rồi. Anh không sắp xếp việc làm cho em, cũng không mua nhà cho em. Lần trước, mẹ của con khốn Tư Tĩnh Ngọc nói em sắp không còn việc làm nữa. Cẩm Ngôn, anh biết mà, đối với một người phụ nữ, không có việc làm là một việc rất bất an. Em…”“Nói điểm chính.” Thi Cẩm Ngôn cắt ngang lời nói của Bạch Nguyệt.“Em muốn 30% cổ phần Hoa Phổ.”Thi Cẩm Ngôn nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy buồn cười.Rốt cuộc là người phụ nữ này dựa vào đâu mà đòi 30% cổ phần công ty với anh? Cô ta có biết 30% cổ phần Hoa Phổ trị giá bao nhiêu tiền không?Thi Cẩm Ngôn cúi đầu, nói chuyện theo kiểu thương nhân: “Cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết là tủy của cô thích hợp với Tân Tân.”Tỉ lệ thích hợp của người thân trực hệ chỉ cao hơn người bình thường một chút mà thôi. Bạch Nguyệt đi làm xét nghiệm, có kết quả thích hợp đi rồi quay lại bàn tiếp.Còn bây giờ, có nói gì cũng vô nghĩa!Bạch Nguyệt không ngốc, cô ta biết rõ mình và Tân Tân không thích hợp, “Ý của em là muốn tôi đi làm xét nghiệm thì phải cho em 30% cổ phần.”Thi Cẩm Ngôn nở nụ cười gằn nhưng vẫn im lặng.Bạch Nguyệt mất bình tĩnh, hạ giá: “20%.”Thi Cẩm Ngôn cúi đầu.Tỉ lệ thích hợp tủy của Bạch Nguyệt chỉ có một phần ba. Anh có nên lấy cổ phần của công ty ra cược không?Bạch Nguyệt thấy Thi Cẩm Ngôn vẫn không nói gì thì đột nhiên nở nụ cười, “Hay là anh đi bàn bạc với Tư Tĩnh Ngọc xem sao? Không phải anh cho cô ta hết cổ phần của anh sao? Anh đi hỏi xem cô ta có đồng ý không?”Ý nghĩ của Bạch Nguyệt rất đơn giản, chỉ cần Thi Cẩm Ngôn hỏi, dù Tư Tĩnh Ngọc có cho hay không thì cũng sẽ tạo ra ngăn cách giữa hai người họ. Tư Tĩnh Ngọc cho nhưng cô sẽ khó chịu, giữa bọn họ sẽ có một mối họa ngầm. Còn nếu Tư Tĩnh Ngọc không cho, dù Thi Cẩm Ngôn không nói gì thì anh cũng sẽ có thành kiến với cô.Bạch Nguyệt nghĩ hay lắm, nhưng cô ta không biết Thi Cẩm Ngôn không hề có ý định lấy cổ phần của Tư Tĩnh Ngọc. Bây giờ tổng cổ phần của anh, Tân Tân và ba mẹ là 10%. Anh đang ép cô ta hạ giá xuống còn 10%.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Cuối cùng thì cô ta vẫn còn một chút lương tâm của người làm mẹ sao?Thi Cẩm Ngôn mới vừa nghĩ vậy thì nghe thấy cô ta nói tiếp: “Nhưng em có một điệu kiện.”Một câu nói làm biến mất chút ấn tượng tốt còn sót lại của Thi Cẩm Ngôn đối với cô ta.Làm xét nghiệm cho con trai ruột mà còn có điều kiện?Thi Cẩm Ngôn cảm thấy vô cùng châm chọc. Anh nheo mắt lại, một lát sau mới nói bằng giọng điệu lạnh lùng xa cách: “Điều kiện gì?”Bạch Nguyệt không hề biết trước đây Thi Cẩm Ngôn luôn nương tay với cô ta. Mặc dù biết cô ta bày trò nhưng anh chẳng quan tâm, bởi vì anh nể mặt cô ta là mẹ của Tân Tân. Nhưng vào giây phút này, anh thật sự xem Bạch Nguyệt là một người xa lạ. Từ nay về sau, anh làm việc gì cũng sẽ không chú ý tới thân phận của cô ta nữa.Bạch Nguyệt không biết suy nghĩ lúc này của anh, cô ta cười gằn, “Con trai do em khổ cực nuôi lớn đã bị anh lấy đi rồi. Anh không sắp xếp việc làm cho em, cũng không mua nhà cho em. Lần trước, mẹ của con khốn Tư Tĩnh Ngọc nói em sắp không còn việc làm nữa. Cẩm Ngôn, anh biết mà, đối với một người phụ nữ, không có việc làm là một việc rất bất an. Em…”“Nói điểm chính.” Thi Cẩm Ngôn cắt ngang lời nói của Bạch Nguyệt.“Em muốn 30% cổ phần Hoa Phổ.”Thi Cẩm Ngôn nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy buồn cười.Rốt cuộc là người phụ nữ này dựa vào đâu mà đòi 30% cổ phần công ty với anh? Cô ta có biết 30% cổ phần Hoa Phổ trị giá bao nhiêu tiền không?Thi Cẩm Ngôn cúi đầu, nói chuyện theo kiểu thương nhân: “Cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết là tủy của cô thích hợp với Tân Tân.”Tỉ lệ thích hợp của người thân trực hệ chỉ cao hơn người bình thường một chút mà thôi. Bạch Nguyệt đi làm xét nghiệm, có kết quả thích hợp đi rồi quay lại bàn tiếp.Còn bây giờ, có nói gì cũng vô nghĩa!Bạch Nguyệt không ngốc, cô ta biết rõ mình và Tân Tân không thích hợp, “Ý của em là muốn tôi đi làm xét nghiệm thì phải cho em 30% cổ phần.”Thi Cẩm Ngôn nở nụ cười gằn nhưng vẫn im lặng.Bạch Nguyệt mất bình tĩnh, hạ giá: “20%.”Thi Cẩm Ngôn cúi đầu.Tỉ lệ thích hợp tủy của Bạch Nguyệt chỉ có một phần ba. Anh có nên lấy cổ phần của công ty ra cược không?Bạch Nguyệt thấy Thi Cẩm Ngôn vẫn không nói gì thì đột nhiên nở nụ cười, “Hay là anh đi bàn bạc với Tư Tĩnh Ngọc xem sao? Không phải anh cho cô ta hết cổ phần của anh sao? Anh đi hỏi xem cô ta có đồng ý không?”Ý nghĩ của Bạch Nguyệt rất đơn giản, chỉ cần Thi Cẩm Ngôn hỏi, dù Tư Tĩnh Ngọc có cho hay không thì cũng sẽ tạo ra ngăn cách giữa hai người họ. Tư Tĩnh Ngọc cho nhưng cô sẽ khó chịu, giữa bọn họ sẽ có một mối họa ngầm. Còn nếu Tư Tĩnh Ngọc không cho, dù Thi Cẩm Ngôn không nói gì thì anh cũng sẽ có thành kiến với cô.Bạch Nguyệt nghĩ hay lắm, nhưng cô ta không biết Thi Cẩm Ngôn không hề có ý định lấy cổ phần của Tư Tĩnh Ngọc. Bây giờ tổng cổ phần của anh, Tân Tân và ba mẹ là 10%. Anh đang ép cô ta hạ giá xuống còn 10%.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Cuối cùng thì cô ta vẫn còn một chút lương tâm của người làm mẹ sao?Thi Cẩm Ngôn mới vừa nghĩ vậy thì nghe thấy cô ta nói tiếp: “Nhưng em có một điệu kiện.”Một câu nói làm biến mất chút ấn tượng tốt còn sót lại của Thi Cẩm Ngôn đối với cô ta.Làm xét nghiệm cho con trai ruột mà còn có điều kiện?Thi Cẩm Ngôn cảm thấy vô cùng châm chọc. Anh nheo mắt lại, một lát sau mới nói bằng giọng điệu lạnh lùng xa cách: “Điều kiện gì?”Bạch Nguyệt không hề biết trước đây Thi Cẩm Ngôn luôn nương tay với cô ta. Mặc dù biết cô ta bày trò nhưng anh chẳng quan tâm, bởi vì anh nể mặt cô ta là mẹ của Tân Tân. Nhưng vào giây phút này, anh thật sự xem Bạch Nguyệt là một người xa lạ. Từ nay về sau, anh làm việc gì cũng sẽ không chú ý tới thân phận của cô ta nữa.Bạch Nguyệt không biết suy nghĩ lúc này của anh, cô ta cười gằn, “Con trai do em khổ cực nuôi lớn đã bị anh lấy đi rồi. Anh không sắp xếp việc làm cho em, cũng không mua nhà cho em. Lần trước, mẹ của con khốn Tư Tĩnh Ngọc nói em sắp không còn việc làm nữa. Cẩm Ngôn, anh biết mà, đối với một người phụ nữ, không có việc làm là một việc rất bất an. Em…”“Nói điểm chính.” Thi Cẩm Ngôn cắt ngang lời nói của Bạch Nguyệt.“Em muốn 30% cổ phần Hoa Phổ.”Thi Cẩm Ngôn nheo mắt lại, đột nhiên cảm thấy buồn cười.Rốt cuộc là người phụ nữ này dựa vào đâu mà đòi 30% cổ phần công ty với anh? Cô ta có biết 30% cổ phần Hoa Phổ trị giá bao nhiêu tiền không?Thi Cẩm Ngôn cúi đầu, nói chuyện theo kiểu thương nhân: “Cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết là tủy của cô thích hợp với Tân Tân.”Tỉ lệ thích hợp của người thân trực hệ chỉ cao hơn người bình thường một chút mà thôi. Bạch Nguyệt đi làm xét nghiệm, có kết quả thích hợp đi rồi quay lại bàn tiếp.Còn bây giờ, có nói gì cũng vô nghĩa!Bạch Nguyệt không ngốc, cô ta biết rõ mình và Tân Tân không thích hợp, “Ý của em là muốn tôi đi làm xét nghiệm thì phải cho em 30% cổ phần.”Thi Cẩm Ngôn nở nụ cười gằn nhưng vẫn im lặng.Bạch Nguyệt mất bình tĩnh, hạ giá: “20%.”Thi Cẩm Ngôn cúi đầu.Tỉ lệ thích hợp tủy của Bạch Nguyệt chỉ có một phần ba. Anh có nên lấy cổ phần của công ty ra cược không?Bạch Nguyệt thấy Thi Cẩm Ngôn vẫn không nói gì thì đột nhiên nở nụ cười, “Hay là anh đi bàn bạc với Tư Tĩnh Ngọc xem sao? Không phải anh cho cô ta hết cổ phần của anh sao? Anh đi hỏi xem cô ta có đồng ý không?”Ý nghĩ của Bạch Nguyệt rất đơn giản, chỉ cần Thi Cẩm Ngôn hỏi, dù Tư Tĩnh Ngọc có cho hay không thì cũng sẽ tạo ra ngăn cách giữa hai người họ. Tư Tĩnh Ngọc cho nhưng cô sẽ khó chịu, giữa bọn họ sẽ có một mối họa ngầm. Còn nếu Tư Tĩnh Ngọc không cho, dù Thi Cẩm Ngôn không nói gì thì anh cũng sẽ có thành kiến với cô.Bạch Nguyệt nghĩ hay lắm, nhưng cô ta không biết Thi Cẩm Ngôn không hề có ý định lấy cổ phần của Tư Tĩnh Ngọc. Bây giờ tổng cổ phần của anh, Tân Tân và ba mẹ là 10%. Anh đang ép cô ta hạ giá xuống còn 10%.