Hành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng…
Chương 1412: Thích hợp (6)
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc anh đang xoắn xuýt thì có một bàn tay đoạt lấy điện thoại trong tay anh. Sau đó, anh nghe thấy Tư Tĩnh Ngọc nói: “5% đi làm xét nghiệm. Nếu thích hợp, ghép tủy xong sẽ cho cô 30%.”Giọng điệu của cô mang theo sự duyên dáng lắng đọng theo năm tháng và khí thế không cho phép đối phương từ chối. Thi Cẩm Ngôn mở miệng, muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.Có vẻ như Bạch Nguyệt không ngờ sẽ nghe được tiếng nói của Tư Tĩnh Ngọc. Cô ta hơi sững sờ rồi gắt giọng nói: “Tư Tĩnh Ngọc, cô…”“Cô biết đấy, bây giờ Thi Cẩm Ngôn là người có tiền, rất dễ dàng tìm được người có tủy thích hợp với Tân Tân. Nếu cô muốn 5% thì mau tới bệnh viện. Còn nếu cô không muốn thì tôi sẽ vung 5% này ra ngoài.”Dứt lời, Tư Tĩnh Ngọc cúp máy rồi đưa điện thoại cho Thi Cẩm Ngôn, cười nói: “Tiền có thể kiếm lại, nhưng không có con thì không còn gì nữa.”Cô biết Thi Cẩm Ngôn không tiếc tiền, chỉ là bây giờ cổ phần của công ty đang ở trong tay cô, anh cảm thấy anh không có tư cách đi cò kè mặc cả với cô. Cô thật sự không quan tâm số tiền đó. Vì con mà suốt mấy năm qua cô đã tiêu hết tiền hoa hồng của Đế Hào. Số tiền đó không kém 30% cổ phần Hoa Phổ là bao.Nhìn vẻ không câu nệ của Tư Tĩnh Ngọc, Thi Cẩm Ngôn đột nhiên cảm thấy đã nhiều năm trôi qua mà Tư Tĩnh Ngọc vẫn không hề thay đổi một chút nào. Cô vẫn là cô của năm đó, hấp dẫn anh ngay từ ánh nhìn đầu tiên.Rõ ràng là Bạch Nguyệt muốn gây xích mích mối quan hệ giữa bọn họ, nhưng hành động của cô ta lại làm tình cảm giữa hai người càng khăng khít hơn. Nếu cô ta biết chuyện này, liệu có tức điên lên không?***Một tiếng sau, Bạch Nguyệt tới bệnh viện. Cô ta cắn răng nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng, tư thế tao nhã của hai người trước mặt, người phụ nữ cô ta không bao giờ đuổi kịp và người đàn ông toàn thân lạnh nhạt. Cô ta cố gắng đã nhiều năm nhưng chưa từng tới gần anh được một bước. Cô ta cảm thấy mình giống như một con hề, bị bọn họ trêu đùa trong lòng bàn tay.Cô ta biết, hễ là người có chút cốt khí thì lúc này đều phải xoay người bỏ đi. Nhưng cô ta không muốn đi, cô ta muốn 5% cổ phần công ty.Tư Tĩnh Ngọc gọi luật sư mang hợp đồng tới.Sau đó, bọn họ vào phòng bệnh, ký tên ngay trước mặt Tân Tân.Trong suốt quá trình, Tư Tĩnh Ngọc không hề nhìn Tân Tân. Cô biết mình có chút tàn nhẫn khi buộc Tân Tân phải nhìn mẹ mình vì tiền mới đồng ý hiến tủy cho mình.Nhưng cô phải làm như vậy, vì đây là ý của Thi Cẩm Ngôn.Bạch Nguyệt và Tân Tân có quan hệ ruột thịt không thể nào vứt bỏ được. Suy nghĩ của Ms. Đinh rất đúng, trên đời này, có người con nào mà không có khúc mắc với mẹ kế?Sau này, khi Tân Tân trưởng thành, chỉ sợ nó sẽ oán giận khi được có 5% cổ phần công ty. Cho nên bây giờ phải để nó tận mắt thấy mẹ kế của nó lấy cổ phần của mình tìm tủy cho nó.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc anh đang xoắn xuýt thì có một bàn tay đoạt lấy điện thoại trong tay anh. Sau đó, anh nghe thấy Tư Tĩnh Ngọc nói: “5% đi làm xét nghiệm. Nếu thích hợp, ghép tủy xong sẽ cho cô 30%.”Giọng điệu của cô mang theo sự duyên dáng lắng đọng theo năm tháng và khí thế không cho phép đối phương từ chối. Thi Cẩm Ngôn mở miệng, muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.Có vẻ như Bạch Nguyệt không ngờ sẽ nghe được tiếng nói của Tư Tĩnh Ngọc. Cô ta hơi sững sờ rồi gắt giọng nói: “Tư Tĩnh Ngọc, cô…”“Cô biết đấy, bây giờ Thi Cẩm Ngôn là người có tiền, rất dễ dàng tìm được người có tủy thích hợp với Tân Tân. Nếu cô muốn 5% thì mau tới bệnh viện. Còn nếu cô không muốn thì tôi sẽ vung 5% này ra ngoài.”Dứt lời, Tư Tĩnh Ngọc cúp máy rồi đưa điện thoại cho Thi Cẩm Ngôn, cười nói: “Tiền có thể kiếm lại, nhưng không có con thì không còn gì nữa.”Cô biết Thi Cẩm Ngôn không tiếc tiền, chỉ là bây giờ cổ phần của công ty đang ở trong tay cô, anh cảm thấy anh không có tư cách đi cò kè mặc cả với cô. Cô thật sự không quan tâm số tiền đó. Vì con mà suốt mấy năm qua cô đã tiêu hết tiền hoa hồng của Đế Hào. Số tiền đó không kém 30% cổ phần Hoa Phổ là bao.Nhìn vẻ không câu nệ của Tư Tĩnh Ngọc, Thi Cẩm Ngôn đột nhiên cảm thấy đã nhiều năm trôi qua mà Tư Tĩnh Ngọc vẫn không hề thay đổi một chút nào. Cô vẫn là cô của năm đó, hấp dẫn anh ngay từ ánh nhìn đầu tiên.Rõ ràng là Bạch Nguyệt muốn gây xích mích mối quan hệ giữa bọn họ, nhưng hành động của cô ta lại làm tình cảm giữa hai người càng khăng khít hơn. Nếu cô ta biết chuyện này, liệu có tức điên lên không?***Một tiếng sau, Bạch Nguyệt tới bệnh viện. Cô ta cắn răng nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng, tư thế tao nhã của hai người trước mặt, người phụ nữ cô ta không bao giờ đuổi kịp và người đàn ông toàn thân lạnh nhạt. Cô ta cố gắng đã nhiều năm nhưng chưa từng tới gần anh được một bước. Cô ta cảm thấy mình giống như một con hề, bị bọn họ trêu đùa trong lòng bàn tay.Cô ta biết, hễ là người có chút cốt khí thì lúc này đều phải xoay người bỏ đi. Nhưng cô ta không muốn đi, cô ta muốn 5% cổ phần công ty.Tư Tĩnh Ngọc gọi luật sư mang hợp đồng tới.Sau đó, bọn họ vào phòng bệnh, ký tên ngay trước mặt Tân Tân.Trong suốt quá trình, Tư Tĩnh Ngọc không hề nhìn Tân Tân. Cô biết mình có chút tàn nhẫn khi buộc Tân Tân phải nhìn mẹ mình vì tiền mới đồng ý hiến tủy cho mình.Nhưng cô phải làm như vậy, vì đây là ý của Thi Cẩm Ngôn.Bạch Nguyệt và Tân Tân có quan hệ ruột thịt không thể nào vứt bỏ được. Suy nghĩ của Ms. Đinh rất đúng, trên đời này, có người con nào mà không có khúc mắc với mẹ kế?Sau này, khi Tân Tân trưởng thành, chỉ sợ nó sẽ oán giận khi được có 5% cổ phần công ty. Cho nên bây giờ phải để nó tận mắt thấy mẹ kế của nó lấy cổ phần của mình tìm tủy cho nó.
Hello! Người Thừa Kế (Xin Chào! Người Thừa Kế)Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhHành lang dài tĩnh mịch, nhìn không thấy điểm dừng, ánh sáng đèn mờ nhạt dọi xuống dưới, đem hành lang dài bao phủ càng thêm thần bí đẹp đẽ mà quý giá. Một thân hình nhỏ nhắn xinh xinh, rón ra rón rén đi đến trước“phòng tổng thống”. Cửa phòng khép hờ, Trang Nại Nại theo khe cửa đi vào bên trong xem xét, cả căn phòng thập phần yên tĩnh, chỉ có trong phòng tắm truyền đến tiếng nước dồn dập chảy, vì thế Trang Nại Nại nhẹ nhàng đẩy cửa ra, đi vào trong phòng. Xoay người chuẩn bị đóng cửa. “Đem tài liệu đặt trên bàn là được rồi”. Đột nhiên, thanh âm mị hoặc trong trẻo nhưng lạnh lùng theo phòng tắm truyền ra. TimTrang Nại Nại “lộp bộp” một chút, thiếu chút nữa theo miệng nhảy ra. Lưng thoáng liền toát ra tầng mồ hôi lạnh. Cô quay đầu nhìn cũng không thấy người đi ra, lúc này mới nặng nề thở phào nhẹ nhõm, đóng cửa lại. Trong phòng cũng không mở đèn, chỉ còn lại ánh sáng yếu ớt ở ngọn đèn đầu giường, cùng cửa sổ rộng rãi sát đất, các ngọn đèn ở thành Bắc Kinh dần tắt đi, tạo nên cảnh tượng… Lúc anh đang xoắn xuýt thì có một bàn tay đoạt lấy điện thoại trong tay anh. Sau đó, anh nghe thấy Tư Tĩnh Ngọc nói: “5% đi làm xét nghiệm. Nếu thích hợp, ghép tủy xong sẽ cho cô 30%.”Giọng điệu của cô mang theo sự duyên dáng lắng đọng theo năm tháng và khí thế không cho phép đối phương từ chối. Thi Cẩm Ngôn mở miệng, muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.Có vẻ như Bạch Nguyệt không ngờ sẽ nghe được tiếng nói của Tư Tĩnh Ngọc. Cô ta hơi sững sờ rồi gắt giọng nói: “Tư Tĩnh Ngọc, cô…”“Cô biết đấy, bây giờ Thi Cẩm Ngôn là người có tiền, rất dễ dàng tìm được người có tủy thích hợp với Tân Tân. Nếu cô muốn 5% thì mau tới bệnh viện. Còn nếu cô không muốn thì tôi sẽ vung 5% này ra ngoài.”Dứt lời, Tư Tĩnh Ngọc cúp máy rồi đưa điện thoại cho Thi Cẩm Ngôn, cười nói: “Tiền có thể kiếm lại, nhưng không có con thì không còn gì nữa.”Cô biết Thi Cẩm Ngôn không tiếc tiền, chỉ là bây giờ cổ phần của công ty đang ở trong tay cô, anh cảm thấy anh không có tư cách đi cò kè mặc cả với cô. Cô thật sự không quan tâm số tiền đó. Vì con mà suốt mấy năm qua cô đã tiêu hết tiền hoa hồng của Đế Hào. Số tiền đó không kém 30% cổ phần Hoa Phổ là bao.Nhìn vẻ không câu nệ của Tư Tĩnh Ngọc, Thi Cẩm Ngôn đột nhiên cảm thấy đã nhiều năm trôi qua mà Tư Tĩnh Ngọc vẫn không hề thay đổi một chút nào. Cô vẫn là cô của năm đó, hấp dẫn anh ngay từ ánh nhìn đầu tiên.Rõ ràng là Bạch Nguyệt muốn gây xích mích mối quan hệ giữa bọn họ, nhưng hành động của cô ta lại làm tình cảm giữa hai người càng khăng khít hơn. Nếu cô ta biết chuyện này, liệu có tức điên lên không?***Một tiếng sau, Bạch Nguyệt tới bệnh viện. Cô ta cắn răng nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng, tư thế tao nhã của hai người trước mặt, người phụ nữ cô ta không bao giờ đuổi kịp và người đàn ông toàn thân lạnh nhạt. Cô ta cố gắng đã nhiều năm nhưng chưa từng tới gần anh được một bước. Cô ta cảm thấy mình giống như một con hề, bị bọn họ trêu đùa trong lòng bàn tay.Cô ta biết, hễ là người có chút cốt khí thì lúc này đều phải xoay người bỏ đi. Nhưng cô ta không muốn đi, cô ta muốn 5% cổ phần công ty.Tư Tĩnh Ngọc gọi luật sư mang hợp đồng tới.Sau đó, bọn họ vào phòng bệnh, ký tên ngay trước mặt Tân Tân.Trong suốt quá trình, Tư Tĩnh Ngọc không hề nhìn Tân Tân. Cô biết mình có chút tàn nhẫn khi buộc Tân Tân phải nhìn mẹ mình vì tiền mới đồng ý hiến tủy cho mình.Nhưng cô phải làm như vậy, vì đây là ý của Thi Cẩm Ngôn.Bạch Nguyệt và Tân Tân có quan hệ ruột thịt không thể nào vứt bỏ được. Suy nghĩ của Ms. Đinh rất đúng, trên đời này, có người con nào mà không có khúc mắc với mẹ kế?Sau này, khi Tân Tân trưởng thành, chỉ sợ nó sẽ oán giận khi được có 5% cổ phần công ty. Cho nên bây giờ phải để nó tận mắt thấy mẹ kế của nó lấy cổ phần của mình tìm tủy cho nó.