“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 659: “Uy hiếp ta? Ngươi xứng sao?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Lão phu không quan tâm được nhiều chuyện như vậy, kẻ nào muốn ra tay với Tần công tử, lão phu sẽ giết kẻ đó!”Giờ phút này, Lão Vệ nhàn nhạt nói, dường như hoàn toàn chẳng để ý đến thứ khác.Nghe thấy lời này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều ngẩn người.Đây cũng là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy Lão Vệ xuất thủ, thật không ngờ, Lão Vệ lại mạnh như vậy.Lại nghe thấy giọng điệu của Lão Vệ, rất rõ ràng, đây chính là tuỳ tùng não tàn* vô địch thứ hai của công tử nhà mình rồi!(Não tàn ở đây chỉ kiểu cuồng một cách cực đoan, bất chấp)Người thứ nhất, đương nhiên là Thương Hư kia rồi.Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt.Bên cạnh Tần Ninh từ khi nào lại xuất hiện một vị cao thủ ẩn tàng vậy.“Ta giết con trai của ngươi? Thằng con khốn kiếp của ngươi, muốn giết người cướp của, chẳng lẽ ta lại phải đưa cổ cho hắn giết?”, Tần Ninh phủi tay nói tiếp: “Ta lười nói nhảm với ngươi, Lão Vệ, làm thịt đi!”“Đáng giận!”Lúc này, nét mặt Hạng Đế lạnh lùng, nháy mắt, bóng dáng loé lên, vậy mà lại muốn vòng qua Lão Vệ, trực tiếp lao thẳng về phía Tần Ninh.“Làm càn!”Lão Vệ hừ một tiếng, một chân đạp đất.Ầm...Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân của Hạng Đế nứt ra, một luồng sóng xung kích trực tiếp đánh thẳng lên trời.Bóng hình của Lão Vệ loé lên, xuất hiện ở giữa không trung, nện một quyền xuống.Ầm...Lại một tiếng ầm nữa vang lên, cơ thể của Hạng Đế rơi rầm xuống đất, sàn nhà nứt toác, Hạng Đế thở phì phò.“Ngươi dám giết ta? Cương quốc Thiên Tượng chắc chắn sẽ san bằng đế quốc Bắc Minh”.“Uy hϊế͙p͙ ta? Ngươi xứng sao?”Tần Ninh liếc Hạng Đế sống dở chết dở một cái, nói: “Năm đó Hạng Vương trung thành biết bao, người đời sau của Hạng thị, suốt đời không được tiến quân vào đế quốc Bắc Minh. Năm đó Minh Uyên cho Hạng thị các người tất cả nhất mạch, thì bây giờ, ta cũng có thể tước đoạt tất cả!”“Chém!”Tần Ninh hờ hững nói, một luồng sát khí chấn động tản ra.Giờ này phút này, Tần Ninh mới thật sự tức giận.

“Lão phu không quan tâm được nhiều chuyện như vậy, kẻ nào muốn ra tay với Tần công tử, lão phu sẽ giết kẻ đó!”

Giờ phút này, Lão Vệ nhàn nhạt nói, dường như hoàn toàn chẳng để ý đến thứ khác.

Nghe thấy lời này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều ngẩn người.

Đây cũng là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy Lão Vệ xuất thủ, thật không ngờ, Lão Vệ lại mạnh như vậy.

Lại nghe thấy giọng điệu của Lão Vệ, rất rõ ràng, đây chính là tuỳ tùng não tàn* vô địch thứ hai của công tử nhà mình rồi!

(Não tàn ở đây chỉ kiểu cuồng một cách cực đoan, bất chấp)

Người thứ nhất, đương nhiên là Thương Hư kia rồi.

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt.

Bên cạnh Tần Ninh từ khi nào lại xuất hiện một vị cao thủ ẩn tàng vậy.

“Ta giết con trai của ngươi? Thằng con khốn kiếp của ngươi, muốn giết người cướp của, chẳng lẽ ta lại phải đưa cổ cho hắn giết?”, Tần Ninh phủi tay nói tiếp: “Ta lười nói nhảm với ngươi, Lão Vệ, làm thịt đi!”

“Đáng giận!”

Lúc này, nét mặt Hạng Đế lạnh lùng, nháy mắt, bóng dáng loé lên, vậy mà lại muốn vòng qua Lão Vệ, trực tiếp lao thẳng về phía Tần Ninh.

“Làm càn!”

Lão Vệ hừ một tiếng, một chân đạp đất.

Ầm...

Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân của Hạng Đế nứt ra, một luồng sóng xung kích trực tiếp đánh thẳng lên trời.

Bóng hình của Lão Vệ loé lên, xuất hiện ở giữa không trung, nện một quyền xuống.

Ầm...

Lại một tiếng ầm nữa vang lên, cơ thể của Hạng Đế rơi rầm xuống đất, sàn nhà nứt toác, Hạng Đế thở phì phò.

“Ngươi dám giết ta? Cương quốc Thiên Tượng chắc chắn sẽ san bằng đế quốc Bắc Minh”.

“Uy hϊế͙p͙ ta? Ngươi xứng sao?”

Tần Ninh liếc Hạng Đế sống dở chết dở một cái, nói: “Năm đó Hạng Vương trung thành biết bao, người đời sau của Hạng thị, suốt đời không được tiến quân vào đế quốc Bắc Minh. Năm đó Minh Uyên cho Hạng thị các người tất cả nhất mạch, thì bây giờ, ta cũng có thể tước đoạt tất cả!”

“Chém!”

Tần Ninh hờ hững nói, một luồng sát khí chấn động tản ra.

Giờ này phút này, Tần Ninh mới thật sự tức giận.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Lão phu không quan tâm được nhiều chuyện như vậy, kẻ nào muốn ra tay với Tần công tử, lão phu sẽ giết kẻ đó!”Giờ phút này, Lão Vệ nhàn nhạt nói, dường như hoàn toàn chẳng để ý đến thứ khác.Nghe thấy lời này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều ngẩn người.Đây cũng là lần đầu tiên các nàng nhìn thấy Lão Vệ xuất thủ, thật không ngờ, Lão Vệ lại mạnh như vậy.Lại nghe thấy giọng điệu của Lão Vệ, rất rõ ràng, đây chính là tuỳ tùng não tàn* vô địch thứ hai của công tử nhà mình rồi!(Não tàn ở đây chỉ kiểu cuồng một cách cực đoan, bất chấp)Người thứ nhất, đương nhiên là Thương Hư kia rồi.Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều trợn tròn hai mắt.Bên cạnh Tần Ninh từ khi nào lại xuất hiện một vị cao thủ ẩn tàng vậy.“Ta giết con trai của ngươi? Thằng con khốn kiếp của ngươi, muốn giết người cướp của, chẳng lẽ ta lại phải đưa cổ cho hắn giết?”, Tần Ninh phủi tay nói tiếp: “Ta lười nói nhảm với ngươi, Lão Vệ, làm thịt đi!”“Đáng giận!”Lúc này, nét mặt Hạng Đế lạnh lùng, nháy mắt, bóng dáng loé lên, vậy mà lại muốn vòng qua Lão Vệ, trực tiếp lao thẳng về phía Tần Ninh.“Làm càn!”Lão Vệ hừ một tiếng, một chân đạp đất.Ầm...Cùng lúc đó, mặt đất dưới chân của Hạng Đế nứt ra, một luồng sóng xung kích trực tiếp đánh thẳng lên trời.Bóng hình của Lão Vệ loé lên, xuất hiện ở giữa không trung, nện một quyền xuống.Ầm...Lại một tiếng ầm nữa vang lên, cơ thể của Hạng Đế rơi rầm xuống đất, sàn nhà nứt toác, Hạng Đế thở phì phò.“Ngươi dám giết ta? Cương quốc Thiên Tượng chắc chắn sẽ san bằng đế quốc Bắc Minh”.“Uy hϊế͙p͙ ta? Ngươi xứng sao?”Tần Ninh liếc Hạng Đế sống dở chết dở một cái, nói: “Năm đó Hạng Vương trung thành biết bao, người đời sau của Hạng thị, suốt đời không được tiến quân vào đế quốc Bắc Minh. Năm đó Minh Uyên cho Hạng thị các người tất cả nhất mạch, thì bây giờ, ta cũng có thể tước đoạt tất cả!”“Chém!”Tần Ninh hờ hững nói, một luồng sát khí chấn động tản ra.Giờ này phút này, Tần Ninh mới thật sự tức giận.

Chương 659: “Uy hiếp ta? Ngươi xứng sao?”