“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 667
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như là trước đây, hắn ta không phục Tần Ninh, nhưng sau khi hiểu biết về đan thuật của Tần Ninh thì hắn ta mới tâm phục khẩu phục. Mà tới giờ, nhìn thấy hi vọng của mọi người được Tần Ninh mở ra, vẻ an ổn, tự tin, thản nhiên mà hắn thể hiện khiến Thẩm Văn Hiên hoàn toàn bội phục. Đổi lại là hắn ta thì căn bản không thể có khả năng làm vậy. “Gần đây có dốc sức luyện tập tay thất khiếu của ngươi không?” “Tuân theo lời dặn dò của sư tôn, con vẫn luôn chăm chỉ luyện tập!”, Thẩm Văn Hiên cung kính nói: “Nhưng vẫn có chỗ không hiểu, đang đợi sư tôn giải đáp”. “Ừ, thời gian này, ta và ngươi đi cùng một đường, trên đường có điều gì cần hỏi thì lúc nào cũng có thể hỏi ta!” “Vâng!” Tần Ninh đưa Thẩm Văn Hiên trở về học viện Thiên Thần. Trong học viện vẫn như cũ, mọi người đang tu luyện. Những học viên này sống trong tháp ngà không biết sự khó khăn của con đường võ đạo. Nhưng điều này cũng có điểm quý giá, đó là họ tràn đầy nhiệt huyết khám phá. Tần Ninh luôn thích nơi sôi động này, dường như ở đây, hắn được trẻ ra rất nhiều. Trên thực tế, bây giờ quả thực trông hắn cũng rất trẻ. “Tần đại sư!”, bỗng nhiên, một giọng nói vui vẻ vang lên. “Thánh Tâm Duệ!” Nhìn thấy người tới, Tần Ninh khẽ gật đầu. Nhóc này là đan đồng của mình mà hình như rất lâu rồi vẫn chưa gặp hắn ta. “Tần đại sư!” Thánh Tâm Duệ cung kính hành lễ rồi vội vàng nói: “Đã lâu rồi chưa gặp Tần đại sư, thực lực của Tần đại sư lại ngày càng cao rồi”. “Bớt nịnh nọt đi, có chuyện gì?”, Tần Ninh cười nói. Thánh Tâm Duệ nghiêm túc nói: “Tần đại sư, phía thành Lăng Vân có tin. Hai huynh đệ của huynh, Tần Sơn và Tần Hải đã rời thành Lăng Vân, đi tới vùng đất Cửu U rồi!” “Ý của hai người là muốn ra ngoài tôi luyện bản thân. Ở Bắc Minh bây giờ, danh tiếng của huynh đã quá vang dội”. Nghe vậy, Tần Ninh hơi sững sờ. “Đại ca chính là thể Sơn Nhạc, nhị ca là Cửu Nguyên Thiên Mạch, đi ra ngoài thực luyện thì quả thật khá thích hợp”. Thánh Tâm Duệ gật đầu nói. Cho dù là Tần Sơn hay Tần Hải, thì hai người này đều là rồng trong đám người. Đáng tiếc, ánh sáng của Tần Ninh quá chói lọi. Lần này, Tần Sơn và Tần Hải ra ngoài thực luyện cũng là chuyện tốt. Trong lòng Tần Ninh cũng hiểu rõ, chỉ cần đại ca và nhị ca làm theo lời mình nói mà tu luyện thì thành tựu trong tương lai nhất định là cao không thể ngờ.
Nếu như là trước đây, hắn ta không phục Tần Ninh, nhưng sau khi hiểu biết về đan thuật của Tần Ninh thì hắn ta mới tâm phục khẩu phục.
Mà tới giờ, nhìn thấy hi vọng của mọi người được Tần Ninh mở ra, vẻ an ổn, tự tin, thản nhiên mà hắn thể hiện khiến Thẩm Văn Hiên hoàn toàn bội phục.
Đổi lại là hắn ta thì căn bản không thể có khả năng làm vậy.
“Gần đây có dốc sức luyện tập tay thất khiếu của ngươi không?”
“Tuân theo lời dặn dò của sư tôn, con vẫn luôn chăm chỉ luyện tập!”, Thẩm Văn Hiên cung kính nói: “Nhưng vẫn có chỗ không hiểu, đang đợi sư tôn giải đáp”.
“Ừ, thời gian này, ta và ngươi đi cùng một đường, trên đường có điều gì cần hỏi thì lúc nào cũng có thể hỏi ta!”
“Vâng!”
Tần Ninh đưa Thẩm Văn Hiên trở về học viện Thiên Thần. Trong học viện vẫn như cũ, mọi người đang tu luyện. Những học viên này sống trong tháp ngà không biết sự khó khăn của con đường võ đạo. Nhưng điều này cũng có điểm quý giá, đó là họ tràn đầy nhiệt huyết khám phá.
Tần Ninh luôn thích nơi sôi động này, dường như ở đây, hắn được trẻ ra rất nhiều. Trên thực tế, bây giờ quả thực trông hắn cũng rất trẻ.
“Tần đại sư!”, bỗng nhiên, một giọng nói vui vẻ vang lên.
“Thánh Tâm Duệ!”
Nhìn thấy người tới, Tần Ninh khẽ gật đầu.
Nhóc này là đan đồng của mình mà hình như rất lâu rồi vẫn chưa gặp hắn ta.
“Tần đại sư!”
Thánh Tâm Duệ cung kính hành lễ rồi vội vàng nói: “Đã lâu rồi chưa gặp Tần đại sư, thực lực của Tần đại sư lại ngày càng cao rồi”.
“Bớt nịnh nọt đi, có chuyện gì?”, Tần Ninh cười nói.
Thánh Tâm Duệ nghiêm túc nói: “Tần đại sư, phía thành Lăng Vân có tin. Hai huynh đệ của huynh, Tần Sơn và Tần Hải đã rời thành Lăng Vân, đi tới vùng đất Cửu U rồi!”
“Ý của hai người là muốn ra ngoài tôi luyện bản thân. Ở Bắc Minh bây giờ, danh tiếng của huynh đã quá vang dội”.
Nghe vậy, Tần Ninh hơi sững sờ.
“Đại ca chính là thể Sơn Nhạc, nhị ca là Cửu Nguyên Thiên Mạch, đi ra ngoài thực luyện thì quả thật khá thích hợp”.
Thánh Tâm Duệ gật đầu nói.
Cho dù là Tần Sơn hay Tần Hải, thì hai người này đều là rồng trong đám người. Đáng tiếc, ánh sáng của Tần Ninh quá chói lọi. Lần này, Tần Sơn và Tần Hải ra ngoài thực luyện cũng là chuyện tốt.
Trong lòng Tần Ninh cũng hiểu rõ, chỉ cần đại ca và nhị ca làm theo lời mình nói mà tu luyện thì thành tựu trong tương lai nhất định là cao không thể ngờ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như là trước đây, hắn ta không phục Tần Ninh, nhưng sau khi hiểu biết về đan thuật của Tần Ninh thì hắn ta mới tâm phục khẩu phục. Mà tới giờ, nhìn thấy hi vọng của mọi người được Tần Ninh mở ra, vẻ an ổn, tự tin, thản nhiên mà hắn thể hiện khiến Thẩm Văn Hiên hoàn toàn bội phục. Đổi lại là hắn ta thì căn bản không thể có khả năng làm vậy. “Gần đây có dốc sức luyện tập tay thất khiếu của ngươi không?” “Tuân theo lời dặn dò của sư tôn, con vẫn luôn chăm chỉ luyện tập!”, Thẩm Văn Hiên cung kính nói: “Nhưng vẫn có chỗ không hiểu, đang đợi sư tôn giải đáp”. “Ừ, thời gian này, ta và ngươi đi cùng một đường, trên đường có điều gì cần hỏi thì lúc nào cũng có thể hỏi ta!” “Vâng!” Tần Ninh đưa Thẩm Văn Hiên trở về học viện Thiên Thần. Trong học viện vẫn như cũ, mọi người đang tu luyện. Những học viên này sống trong tháp ngà không biết sự khó khăn của con đường võ đạo. Nhưng điều này cũng có điểm quý giá, đó là họ tràn đầy nhiệt huyết khám phá. Tần Ninh luôn thích nơi sôi động này, dường như ở đây, hắn được trẻ ra rất nhiều. Trên thực tế, bây giờ quả thực trông hắn cũng rất trẻ. “Tần đại sư!”, bỗng nhiên, một giọng nói vui vẻ vang lên. “Thánh Tâm Duệ!” Nhìn thấy người tới, Tần Ninh khẽ gật đầu. Nhóc này là đan đồng của mình mà hình như rất lâu rồi vẫn chưa gặp hắn ta. “Tần đại sư!” Thánh Tâm Duệ cung kính hành lễ rồi vội vàng nói: “Đã lâu rồi chưa gặp Tần đại sư, thực lực của Tần đại sư lại ngày càng cao rồi”. “Bớt nịnh nọt đi, có chuyện gì?”, Tần Ninh cười nói. Thánh Tâm Duệ nghiêm túc nói: “Tần đại sư, phía thành Lăng Vân có tin. Hai huynh đệ của huynh, Tần Sơn và Tần Hải đã rời thành Lăng Vân, đi tới vùng đất Cửu U rồi!” “Ý của hai người là muốn ra ngoài tôi luyện bản thân. Ở Bắc Minh bây giờ, danh tiếng của huynh đã quá vang dội”. Nghe vậy, Tần Ninh hơi sững sờ. “Đại ca chính là thể Sơn Nhạc, nhị ca là Cửu Nguyên Thiên Mạch, đi ra ngoài thực luyện thì quả thật khá thích hợp”. Thánh Tâm Duệ gật đầu nói. Cho dù là Tần Sơn hay Tần Hải, thì hai người này đều là rồng trong đám người. Đáng tiếc, ánh sáng của Tần Ninh quá chói lọi. Lần này, Tần Sơn và Tần Hải ra ngoài thực luyện cũng là chuyện tốt. Trong lòng Tần Ninh cũng hiểu rõ, chỉ cần đại ca và nhị ca làm theo lời mình nói mà tu luyện thì thành tựu trong tương lai nhất định là cao không thể ngờ.