“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 683: "Vậy sao Kiếm gia các ngươi không dọn đi?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, mí mắt Kiếm Tiểu Minh khẽ giật, không dám làm ra cử động nhỏ nào.Cảnh giới Địa Võ!Cha mình mới chỉ đến cảnh giới Địa Võ tầng một mà ở trong cái thành Cam Ninh này đã thuộc về cao thủ hàng đầu.Kiếm Tiểu Minh không ngờ rằng Thẩm Văn Hiên vừa ra tay đã là cảnh giới Địa Võ, hơn nữa người này còn là một vị linh đan sư ngũ phẩm rất lợi hại đấy.Thật là kỳ lạ!Điều quan trọng nhất là, con cưng của trời như vậy mà lại cam tâm tình nguyện làm đệ tử của Tần Ninh.Vậy người tên Tần Ninh này là thần thánh phương nào?Lẽ nào hắn đến từ vùng đất Cửu U, là con ông cháu cha ở những tông môn cường đại kia sao?"Đi thôi!"Sắc mặt Tần Ninh rất bình tĩnh.Nhạc Duyệt Nhi đã sợ đến hoa mắt chóng mặt từ lâu, nào dám ngăn cản nữa.Kiếm Tiểu Minh vội vã lẽo đẽo đi theo Tần Ninh rời khỏi đây."Phần Kình, ngươi sao rồi?", Nhạc Duyệt Nhi sợ hãi tái hết mặt mày."Đi, đi nói với cha ta nhanh, bảo là Kiếm Tiểu Minh dẫn người chặt đứt một cánh tay của ta, thù này không báo, đời này không yên".Sắc mặt Phần Kình trắng bệt, quát to: "Lần này, ta nhất định phải cho Kiếm gia đi đời nhà ma".Ở bên kia, Kiếm Tiểu Minh đi trên đường chính, ấp a ấp úng hồi lâu không dám mở miệng."Muốn nói gì thì nói đi!""Công tử Tần Ninh, vậy ta nói nhé, chủ nhân của thành Cam Ninh, Cam gia, chống lưng cho hai nhà Nhạc gia và Phần gia, mà năm đó, Cam gia còn có ân lớn với cương quốc Nam Yến, đồng thời còn có quan hệ khá sâu xa với hoàng thất Nam Yến"."Đây cũng là lý do vì sao, bọn họ ức hϊế͙p͙ Kiếm gia ta hết lần này ta lần khác mà Kiếm gia chỉ có thể im lặng chịu nhục".Kiếm Tiểu Minh khổ sở cười nói."Vậy sao Kiếm gia các ngươi không dọn đi?""Dọn đi sao?"Kiếm Tiểu Minh bất đắc dĩ nói: "Kiếm gia chúng ta đến từ vùng đất Cửu U, sau dời đến cương quốc Nam Yến, nghe bảo năm ấy, Kiếm gia cũng là một đại tông môn, nhưng sau đó lại bị buộc rời khỏi Cửu U, thành lập quốc gia, chẳng bao lâu sau, quốc gia sụp đổ...""Nếu dọn lần nữa...e là thời điểm Kiếm gia tan vỡ cũng không xa!"Nghe đến đây, chân mày Tần Ninh khẽ nhíu.Ba người đi thẳng một mạch, chậm rãi tới Kiếm gia.Ở ngoài cửa lớn Kiếm phủ, có hai bóng dáng đứng yên, sừng sững đứng ngay trước cửa khiến người ta vừa trông đã khiếp sợ.Tuy nói thành Cam Ninh chỉ là thành trì triệu dân, nhưng vẫn cao cấp hơn nhiều so với thành Lăng Vân.

Lúc này, mí mắt Kiếm Tiểu Minh khẽ giật, không dám làm ra cử động nhỏ nào.

Cảnh giới Địa Võ!

Cha mình mới chỉ đến cảnh giới Địa Võ tầng một mà ở trong cái thành Cam Ninh này đã thuộc về cao thủ hàng đầu.

Kiếm Tiểu Minh không ngờ rằng Thẩm Văn Hiên vừa ra tay đã là cảnh giới Địa Võ, hơn nữa người này còn là một vị linh đan sư ngũ phẩm rất lợi hại đấy.

Thật là kỳ lạ!

Điều quan trọng nhất là, con cưng của trời như vậy mà lại cam tâm tình nguyện làm đệ tử của Tần Ninh.

Vậy người tên Tần Ninh này là thần thánh phương nào?

Lẽ nào hắn đến từ vùng đất Cửu U, là con ông cháu cha ở những tông môn cường đại kia sao?

"Đi thôi!"

Sắc mặt Tần Ninh rất bình tĩnh.

Nhạc Duyệt Nhi đã sợ đến hoa mắt chóng mặt từ lâu, nào dám ngăn cản nữa.

Kiếm Tiểu Minh vội vã lẽo đẽo đi theo Tần Ninh rời khỏi đây.

"Phần Kình, ngươi sao rồi?", Nhạc Duyệt Nhi sợ hãi tái hết mặt mày.

"Đi, đi nói với cha ta nhanh, bảo là Kiếm Tiểu Minh dẫn người chặt đứt một cánh tay của ta, thù này không báo, đời này không yên".

Sắc mặt Phần Kình trắng bệt, quát to: "Lần này, ta nhất định phải cho Kiếm gia đi đời nhà ma".

Ở bên kia, Kiếm Tiểu Minh đi trên đường chính, ấp a ấp úng hồi lâu không dám mở miệng.

"Muốn nói gì thì nói đi!"

"Công tử Tần Ninh, vậy ta nói nhé, chủ nhân của thành Cam Ninh, Cam gia, chống lưng cho hai nhà Nhạc gia và Phần gia, mà năm đó, Cam gia còn có ân lớn với cương quốc Nam Yến, đồng thời còn có quan hệ khá sâu xa với hoàng thất Nam Yến".

"Đây cũng là lý do vì sao, bọn họ ức hϊế͙p͙ Kiếm gia ta hết lần này ta lần khác mà Kiếm gia chỉ có thể im lặng chịu nhục".

Kiếm Tiểu Minh khổ sở cười nói.

"Vậy sao Kiếm gia các ngươi không dọn đi?"

"Dọn đi sao?"

Kiếm Tiểu Minh bất đắc dĩ nói: "Kiếm gia chúng ta đến từ vùng đất Cửu U, sau dời đến cương quốc Nam Yến, nghe bảo năm ấy, Kiếm gia cũng là một đại tông môn, nhưng sau đó lại bị buộc rời khỏi Cửu U, thành lập quốc gia, chẳng bao lâu sau, quốc gia sụp đổ..."

"Nếu dọn lần nữa...e là thời điểm Kiếm gia tan vỡ cũng không xa!"

Nghe đến đây, chân mày Tần Ninh khẽ nhíu.

Ba người đi thẳng một mạch, chậm rãi tới Kiếm gia.

Ở ngoài cửa lớn Kiếm phủ, có hai bóng dáng đứng yên, sừng sững đứng ngay trước cửa khiến người ta vừa trông đã khiếp sợ.

Tuy nói thành Cam Ninh chỉ là thành trì triệu dân, nhưng vẫn cao cấp hơn nhiều so với thành Lăng Vân.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, mí mắt Kiếm Tiểu Minh khẽ giật, không dám làm ra cử động nhỏ nào.Cảnh giới Địa Võ!Cha mình mới chỉ đến cảnh giới Địa Võ tầng một mà ở trong cái thành Cam Ninh này đã thuộc về cao thủ hàng đầu.Kiếm Tiểu Minh không ngờ rằng Thẩm Văn Hiên vừa ra tay đã là cảnh giới Địa Võ, hơn nữa người này còn là một vị linh đan sư ngũ phẩm rất lợi hại đấy.Thật là kỳ lạ!Điều quan trọng nhất là, con cưng của trời như vậy mà lại cam tâm tình nguyện làm đệ tử của Tần Ninh.Vậy người tên Tần Ninh này là thần thánh phương nào?Lẽ nào hắn đến từ vùng đất Cửu U, là con ông cháu cha ở những tông môn cường đại kia sao?"Đi thôi!"Sắc mặt Tần Ninh rất bình tĩnh.Nhạc Duyệt Nhi đã sợ đến hoa mắt chóng mặt từ lâu, nào dám ngăn cản nữa.Kiếm Tiểu Minh vội vã lẽo đẽo đi theo Tần Ninh rời khỏi đây."Phần Kình, ngươi sao rồi?", Nhạc Duyệt Nhi sợ hãi tái hết mặt mày."Đi, đi nói với cha ta nhanh, bảo là Kiếm Tiểu Minh dẫn người chặt đứt một cánh tay của ta, thù này không báo, đời này không yên".Sắc mặt Phần Kình trắng bệt, quát to: "Lần này, ta nhất định phải cho Kiếm gia đi đời nhà ma".Ở bên kia, Kiếm Tiểu Minh đi trên đường chính, ấp a ấp úng hồi lâu không dám mở miệng."Muốn nói gì thì nói đi!""Công tử Tần Ninh, vậy ta nói nhé, chủ nhân của thành Cam Ninh, Cam gia, chống lưng cho hai nhà Nhạc gia và Phần gia, mà năm đó, Cam gia còn có ân lớn với cương quốc Nam Yến, đồng thời còn có quan hệ khá sâu xa với hoàng thất Nam Yến"."Đây cũng là lý do vì sao, bọn họ ức hϊế͙p͙ Kiếm gia ta hết lần này ta lần khác mà Kiếm gia chỉ có thể im lặng chịu nhục".Kiếm Tiểu Minh khổ sở cười nói."Vậy sao Kiếm gia các ngươi không dọn đi?""Dọn đi sao?"Kiếm Tiểu Minh bất đắc dĩ nói: "Kiếm gia chúng ta đến từ vùng đất Cửu U, sau dời đến cương quốc Nam Yến, nghe bảo năm ấy, Kiếm gia cũng là một đại tông môn, nhưng sau đó lại bị buộc rời khỏi Cửu U, thành lập quốc gia, chẳng bao lâu sau, quốc gia sụp đổ...""Nếu dọn lần nữa...e là thời điểm Kiếm gia tan vỡ cũng không xa!"Nghe đến đây, chân mày Tần Ninh khẽ nhíu.Ba người đi thẳng một mạch, chậm rãi tới Kiếm gia.Ở ngoài cửa lớn Kiếm phủ, có hai bóng dáng đứng yên, sừng sững đứng ngay trước cửa khiến người ta vừa trông đã khiếp sợ.Tuy nói thành Cam Ninh chỉ là thành trì triệu dân, nhưng vẫn cao cấp hơn nhiều so với thành Lăng Vân.

Chương 683: "Vậy sao Kiếm gia các ngươi không dọn đi?"