“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 697
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một người xuất hiện trước mặt Tần Ninh. Người này mặc đồ tím, đầu đội mũ rơm, lưng đeo vỏ kiếm, tay cầm kiếm dài màu xanh. Yến Mãnh chính là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Võ một biến, nhưng bị người ta một kiếm chém chết. Vương gia Yến Hàn sững sờ. “Ngươi... ngươi là ai!” Yến Hàn lúc này run rẩy nhìn kẻ mới xuất hiện, lạnh lùng quát lên, hộ vệ quanh người đã xông tới. “Tại hạ Sở Vô Song!” Người đàn ông mặc đồ tím cất kiếm ở sau lưng rồi cười nhạt nhìn Yến Hàn, nói: “Phụng mệnh lệnh của Sở Đế, ở thành Cam Ninh chờ Tần công tử đến, bảo vệ cho Tần công tử an toàn!” “Sở Vô Song!” “Kiếm khách số một cương quốc Đại Sở, Sở Vô Song!” “Được xưng là Vô Song áo tím, Sở Vô Song!” Tức thì, tất cả mọi người đều sửng sốt. Tương truyền rằng, Sở Vô Song là một nhân vật truyền kì, là con em của cương quốc Đại Sở, nhưng từ nhỏ không thể tu hành, bị Hoàng tộc Đại Sở chối bỏ. Nhưng khi xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa thì đã trở thành kiếm khách khiến người ta phải sợ mất mật khi nghe nói đến. Cũng không biết Sở Đế đã làm thế nào mà đem người này kéo về lại cương quốc Đại Sở, trở thành một mũi dao sắc bén của cương quốc Đại Sở. Nhưng không quan trọng, quan trọng là vì sao Sở Đế lại phái Sở Vô Song đến đây bảo vệ Tần Ninh? Một Đế vương tuyệt đại của cương quốc số một cao cao tại thượng từ khi nào có mối quan hệ với một thiếu niên vô danh chứ! “Haha... Sở tiên sinh thao tác nhanh thật đấy, nô gia vừa chuẩn bị xuất thủ thì kiếm khách Sở đã giết người rồi!” Một giọng cười yếu ớt vang lên, Yến Hàn chỉ cảm thấy cổ mình mát lạnh. Một con dao găm đã xuất hiện ở trên cổ lão ta lúc nào không biết. Đây là ai nữa? Có thể hành động ngay trong vòng bảo vệ nghiêm ngặt của lão ta, uy hϊế͙p͙ tính mạng lão ta.
Một người xuất hiện trước mặt Tần Ninh.
Người này mặc đồ tím, đầu đội mũ rơm, lưng đeo vỏ kiếm, tay cầm kiếm dài màu xanh.
Yến Mãnh chính là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Võ một biến, nhưng bị người ta một kiếm chém chết.
Vương gia Yến Hàn sững sờ.
“Ngươi... ngươi là ai!”
Yến Hàn lúc này run rẩy nhìn kẻ mới xuất hiện, lạnh lùng quát lên, hộ vệ quanh người đã xông tới.
“Tại hạ Sở Vô Song!”
Người đàn ông mặc đồ tím cất kiếm ở sau lưng rồi cười nhạt nhìn Yến Hàn, nói: “Phụng mệnh lệnh của Sở Đế, ở thành Cam Ninh chờ Tần công tử đến, bảo vệ cho Tần công tử an toàn!”
“Sở Vô Song!”
“Kiếm khách số một cương quốc Đại Sở, Sở Vô Song!”
“Được xưng là Vô Song áo tím, Sở Vô Song!”
Tức thì, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Tương truyền rằng, Sở Vô Song là một nhân vật truyền kì, là con em của cương quốc Đại Sở, nhưng từ nhỏ không thể tu hành, bị Hoàng tộc Đại Sở chối bỏ.
Nhưng khi xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa thì đã trở thành kiếm khách khiến người ta phải sợ mất mật khi nghe nói đến.
Cũng không biết Sở Đế đã làm thế nào mà đem người này kéo về lại cương quốc Đại Sở, trở thành một mũi dao sắc bén của cương quốc Đại Sở.
Nhưng không quan trọng, quan trọng là vì sao Sở Đế lại phái Sở Vô Song đến đây bảo vệ Tần Ninh?
Một Đế vương tuyệt đại của cương quốc số một cao cao tại thượng từ khi nào có mối quan hệ với một thiếu niên vô danh chứ!
“Haha... Sở tiên sinh thao tác nhanh thật đấy, nô gia vừa chuẩn bị xuất thủ thì kiếm khách Sở đã giết người rồi!”
Một giọng cười yếu ớt vang lên, Yến Hàn chỉ cảm thấy cổ mình mát lạnh. Một con dao găm đã xuất hiện ở trên cổ lão ta lúc nào không biết.
Đây là ai nữa?
Có thể hành động ngay trong vòng bảo vệ nghiêm ngặt của lão ta, uy hϊế͙p͙ tính mạng lão ta.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một người xuất hiện trước mặt Tần Ninh. Người này mặc đồ tím, đầu đội mũ rơm, lưng đeo vỏ kiếm, tay cầm kiếm dài màu xanh. Yến Mãnh chính là kẻ mạnh cảnh giới Thiên Võ một biến, nhưng bị người ta một kiếm chém chết. Vương gia Yến Hàn sững sờ. “Ngươi... ngươi là ai!” Yến Hàn lúc này run rẩy nhìn kẻ mới xuất hiện, lạnh lùng quát lên, hộ vệ quanh người đã xông tới. “Tại hạ Sở Vô Song!” Người đàn ông mặc đồ tím cất kiếm ở sau lưng rồi cười nhạt nhìn Yến Hàn, nói: “Phụng mệnh lệnh của Sở Đế, ở thành Cam Ninh chờ Tần công tử đến, bảo vệ cho Tần công tử an toàn!” “Sở Vô Song!” “Kiếm khách số một cương quốc Đại Sở, Sở Vô Song!” “Được xưng là Vô Song áo tím, Sở Vô Song!” Tức thì, tất cả mọi người đều sửng sốt. Tương truyền rằng, Sở Vô Song là một nhân vật truyền kì, là con em của cương quốc Đại Sở, nhưng từ nhỏ không thể tu hành, bị Hoàng tộc Đại Sở chối bỏ. Nhưng khi xuất hiện trước mắt mọi người một lần nữa thì đã trở thành kiếm khách khiến người ta phải sợ mất mật khi nghe nói đến. Cũng không biết Sở Đế đã làm thế nào mà đem người này kéo về lại cương quốc Đại Sở, trở thành một mũi dao sắc bén của cương quốc Đại Sở. Nhưng không quan trọng, quan trọng là vì sao Sở Đế lại phái Sở Vô Song đến đây bảo vệ Tần Ninh? Một Đế vương tuyệt đại của cương quốc số một cao cao tại thượng từ khi nào có mối quan hệ với một thiếu niên vô danh chứ! “Haha... Sở tiên sinh thao tác nhanh thật đấy, nô gia vừa chuẩn bị xuất thủ thì kiếm khách Sở đã giết người rồi!” Một giọng cười yếu ớt vang lên, Yến Hàn chỉ cảm thấy cổ mình mát lạnh. Một con dao găm đã xuất hiện ở trên cổ lão ta lúc nào không biết. Đây là ai nữa? Có thể hành động ngay trong vòng bảo vệ nghiêm ngặt của lão ta, uy hϊế͙p͙ tính mạng lão ta.