“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 707: Không có bất kỳ mất kiên nhẫn nào.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dường như là đồng thời, Sở Vô Song và Thiên Cơ Tiên Tử đều tái mét mặt mà nôn ra một ngụm máu. Hai người chính là vô địch cảnh giới Thiên Võ 7 biến, nhưng bây giờ, căn bản là không chịu nổi một đòn tấn công của lão Vệ. Quá khủng khiếp. Yến Đế nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt kinh ngạc vô cùng. Quá mạnh! Một hơi thở đã có thể khiến cao thủ đỉnh cấp cảnh giới Thiên Võ 7 biến bỗng chốc bị thương nặng. “Xin tiền bối đừng tức giận, là thủ hạ của ta đường đột”. Một tiếng cười nhạt vang lên, một người chợt đến, hạ xuống trước cửa Kiếm phủ. “Sở Đế!” Sở Vô Song chắp tay, cung kính nói. “Thiên Cơ, tại sao lại vô lễ như thế, muốn thăm dò thực lực của Vệ đại nhân sao?”, một tiếng trách móc chợt vang lên. “Địch Đế!” Nhìn thấy người tới, Thiên Cơ Tiên Tử cũng khom lưng hành lễ. Kiếm Minh Sơn cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Yến Đế, Sở Đế, Địch Đế đều là nhân vật lớn mà ngày thường, à không, đời này ông ta không thể gặp, lúc này lại có mặt đầy đủ ở đây. Đều vì một người tên là Tần Ninh. Lão Vệ cũng không nói nhiều, nhìn mấy người, khẽ khép mắt, dựa lên con sư tử đá, nhìn như đang ngủ. Mấy vị đế vương tụ họp, đưa mắt nhìn nhau, đều không lên tiếng. Tuy họ là hoàng đế của một nước, nắm giữ hàng tỷ sinh mệnh, nhưng đối diện với nhân vật có thực lực lớn hơn họ thì vẫn phải đặt tôn nghiêm của mình xuống, khách sáo, cung kính đối đãi. Huống hồ, trên toàn Cửu U đại lục, các quốc gia lập nên như rừng, chỉ có thể gọi là ngoại vi, cốt lõi Cửu U thực thụ thì là vùng đất Cửu U được dãy núi Cửu U bao quanh. Ở đó, có diện tích tương đương với ngoại vi, tông môn san sát, thậm chí còn có cổ gia, cổ quốc tồn tại. Ở đó, cảnh giới Thiên Nguyên chỉ có thể chống đỡ một môn phái mà thôi, hơn nữa là môn phái thấp nhất. Mà tứ đại tông môn hạng nhất, Thánh Đan Các và những môn phái lớn khác, không chỉ có cảnh giới Hóa Thần mà thậm chí còn tồn tại vượt qua cảnh giới Hóa Thần. Cửu U đại lục lấy thực lực làm trọng. Đây là thế giới của võ giả, thực lực chính là cái vốn để nói chuyện. Ba vị Đế vương lúc này cũng yên lặng chờ đợi, không có bất kỳ mất kiên nhẫn nào.
Dường như là đồng thời, Sở Vô Song và Thiên Cơ Tiên Tử đều tái mét mặt mà nôn ra một ngụm máu.
Hai người chính là vô địch cảnh giới Thiên Võ 7 biến, nhưng bây giờ, căn bản là không chịu nổi một đòn tấn công của lão Vệ.
Quá khủng khiếp.
Yến Đế nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt kinh ngạc vô cùng.
Quá mạnh!
Một hơi thở đã có thể khiến cao thủ đỉnh cấp cảnh giới Thiên Võ 7 biến bỗng chốc bị thương nặng.
“Xin tiền bối đừng tức giận, là thủ hạ của ta đường đột”.
Một tiếng cười nhạt vang lên, một người chợt đến, hạ xuống trước cửa Kiếm phủ.
“Sở Đế!”
Sở Vô Song chắp tay, cung kính nói.
“Thiên Cơ, tại sao lại vô lễ như thế, muốn thăm dò thực lực của Vệ đại nhân sao?”, một tiếng trách móc chợt vang lên.
“Địch Đế!”
Nhìn thấy người tới, Thiên Cơ Tiên Tử cũng khom lưng hành lễ.
Kiếm Minh Sơn cảm thấy đầu óc có chút choáng váng.
Yến Đế, Sở Đế, Địch Đế đều là nhân vật lớn mà ngày thường, à không, đời này ông ta không thể gặp, lúc này lại có mặt đầy đủ ở đây.
Đều vì một người tên là Tần Ninh.
Lão Vệ cũng không nói nhiều, nhìn mấy người, khẽ khép mắt, dựa lên con sư tử đá, nhìn như đang ngủ.
Mấy vị đế vương tụ họp, đưa mắt nhìn nhau, đều không lên tiếng.
Tuy họ là hoàng đế của một nước, nắm giữ hàng tỷ sinh mệnh, nhưng đối diện với nhân vật có thực lực lớn hơn họ thì vẫn phải đặt tôn nghiêm của mình xuống, khách sáo, cung kính đối đãi.
Huống hồ, trên toàn Cửu U đại lục, các quốc gia lập nên như rừng, chỉ có thể gọi là ngoại vi, cốt lõi Cửu U thực thụ thì là vùng đất Cửu U được dãy núi Cửu U bao quanh.
Ở đó, có diện tích tương đương với ngoại vi, tông môn san sát, thậm chí còn có cổ gia, cổ quốc tồn tại.
Ở đó, cảnh giới Thiên Nguyên chỉ có thể chống đỡ một môn phái mà thôi, hơn nữa là môn phái thấp nhất.
Mà tứ đại tông môn hạng nhất, Thánh Đan Các và những môn phái lớn khác, không chỉ có cảnh giới Hóa Thần mà thậm chí còn tồn tại vượt qua cảnh giới Hóa Thần.
Cửu U đại lục lấy thực lực làm trọng. Đây là thế giới của võ giả, thực lực chính là cái vốn để nói chuyện.
Ba vị Đế vương lúc này cũng yên lặng chờ đợi, không có bất kỳ mất kiên nhẫn nào.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dường như là đồng thời, Sở Vô Song và Thiên Cơ Tiên Tử đều tái mét mặt mà nôn ra một ngụm máu. Hai người chính là vô địch cảnh giới Thiên Võ 7 biến, nhưng bây giờ, căn bản là không chịu nổi một đòn tấn công của lão Vệ. Quá khủng khiếp. Yến Đế nhìn thấy cảnh tượng này thì sắc mặt kinh ngạc vô cùng. Quá mạnh! Một hơi thở đã có thể khiến cao thủ đỉnh cấp cảnh giới Thiên Võ 7 biến bỗng chốc bị thương nặng. “Xin tiền bối đừng tức giận, là thủ hạ của ta đường đột”. Một tiếng cười nhạt vang lên, một người chợt đến, hạ xuống trước cửa Kiếm phủ. “Sở Đế!” Sở Vô Song chắp tay, cung kính nói. “Thiên Cơ, tại sao lại vô lễ như thế, muốn thăm dò thực lực của Vệ đại nhân sao?”, một tiếng trách móc chợt vang lên. “Địch Đế!” Nhìn thấy người tới, Thiên Cơ Tiên Tử cũng khom lưng hành lễ. Kiếm Minh Sơn cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Yến Đế, Sở Đế, Địch Đế đều là nhân vật lớn mà ngày thường, à không, đời này ông ta không thể gặp, lúc này lại có mặt đầy đủ ở đây. Đều vì một người tên là Tần Ninh. Lão Vệ cũng không nói nhiều, nhìn mấy người, khẽ khép mắt, dựa lên con sư tử đá, nhìn như đang ngủ. Mấy vị đế vương tụ họp, đưa mắt nhìn nhau, đều không lên tiếng. Tuy họ là hoàng đế của một nước, nắm giữ hàng tỷ sinh mệnh, nhưng đối diện với nhân vật có thực lực lớn hơn họ thì vẫn phải đặt tôn nghiêm của mình xuống, khách sáo, cung kính đối đãi. Huống hồ, trên toàn Cửu U đại lục, các quốc gia lập nên như rừng, chỉ có thể gọi là ngoại vi, cốt lõi Cửu U thực thụ thì là vùng đất Cửu U được dãy núi Cửu U bao quanh. Ở đó, có diện tích tương đương với ngoại vi, tông môn san sát, thậm chí còn có cổ gia, cổ quốc tồn tại. Ở đó, cảnh giới Thiên Nguyên chỉ có thể chống đỡ một môn phái mà thôi, hơn nữa là môn phái thấp nhất. Mà tứ đại tông môn hạng nhất, Thánh Đan Các và những môn phái lớn khác, không chỉ có cảnh giới Hóa Thần mà thậm chí còn tồn tại vượt qua cảnh giới Hóa Thần. Cửu U đại lục lấy thực lực làm trọng. Đây là thế giới của võ giả, thực lực chính là cái vốn để nói chuyện. Ba vị Đế vương lúc này cũng yên lặng chờ đợi, không có bất kỳ mất kiên nhẫn nào.