“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 711: Cái này cũng quá hung ác rồi?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe thấy tiếng nói đó, Kiếm Tiểu Minh cũng sửng sốt.Rất rõ ràng, đó cũng không phải là giọng nói của Tần Ninh.Lúc này, ở bên trong từ đường, còn có người khác nữa sao?Kiếm Tiểu Minh mang theo nỗi lòng thấp thỏm bất an, đi vào bên trong từ đường.Bước vào bên trong từ đường, Kiếm Tiểu Minh nhất thời giật mình.Giờ phút này, ở bên trong từ đường, Tần Ninh đứng vững, bên cạnh hắn còn có một bóng dáng khác.Nhìn bóng dáng đó, rồi lại đưa mắt nhìn vào hình người bên trong bức ảnh trong từ đường, Kiếm Tiểu Minh bỗng ngây ngốc.“Ông... Ông là....Ông ấy....Ông là... lão tổ tông? Kiếm Âm Sơn?”Kiếm Tiểu Minh lúc này lắp bắp, nói không nên lời.“Còn không quỳ xuống!”Lúc này, Kiếm Âm Sơn mở miệng nói.“Quỳ xuống, quỳ quỳ quỳ....”Kiếm Tiểu Minh phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, vội vàng hô lớn: “Tham kiến lão tổ tông, tham kiến lão tổ tông”.“Kiếm Tiểu Minh, ngươi là hậu duệ của Kiếm Âm Sơn ta, ta sẽ truyền thụ cho ngươi về lĩnh ngộ kiếm ý cả đời của ta, lấy đấy làm nền tảng, trên con đường kiếm đạo, ngươi sẽ càng đi càng xa”.“Nhưng trước đó, ta muốn ngươi phải lập một lời thề, lấy truyền thừa vài vạn năm của Kiếm gia ta thề!”Kiếm Tiểu Minh nghe thấy lời nói trịnh trọng của lão tổ nhà mình, kinh ngạc gật đầu.“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi, bao gồm cả Kiếm gia, đời đời kiếp kiếp, phải tôn Tần Ninh làm chủ, phụng dưỡng Tần Ninh như chủ thượng!”Kiếm Âm Sơn bình tĩnh nói: “Nếu như làm trái lời thề này, thì ngươi, bao gồm cả Kiếm gia ta, sẽ hoàn toàn bị diệt tộc”.Lời này vừa nói ra, Kiếm Tiểu Minh bỗng chốc ngây ngẩn.Phụng dưỡng Tần Ninh như chủ thượng?Nếu vi phạm lời thề, thì Kiếm gia sẽ bị diệt tộc?Cái này cũng quá hung ác rồi?Hôm nay Tần Ninh cứu Kiếm gia, thế nhưng lời thề này chẳng khác nào đời đời kiếp kiếp Kiếm gia phải làm nô bộc, đối với Tần Ninh phải cúi đầu xưng thần.Một lần mang ơn cứu mạng mà phải lập ra lời thề lớn như vậy sao?“Thề cho ta!”, Kiếm Âm Sơn lúc này khí phách hùng hồn nói.“Vâng!”Kiếm Tiểu Minh khẽ cắn môi, cho dù như thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là mệnh lệnh của lão tổ tông, cậu ta không thể chống lại.

Nghe thấy tiếng nói đó, Kiếm Tiểu Minh cũng sửng sốt.

Rất rõ ràng, đó cũng không phải là giọng nói của Tần Ninh.

Lúc này, ở bên trong từ đường, còn có người khác nữa sao?

Kiếm Tiểu Minh mang theo nỗi lòng thấp thỏm bất an, đi vào bên trong từ đường.

Bước vào bên trong từ đường, Kiếm Tiểu Minh nhất thời giật mình.

Giờ phút này, ở bên trong từ đường, Tần Ninh đứng vững, bên cạnh hắn còn có một bóng dáng khác.

Nhìn bóng dáng đó, rồi lại đưa mắt nhìn vào hình người bên trong bức ảnh trong từ đường, Kiếm Tiểu Minh bỗng ngây ngốc.

“Ông... Ông là....Ông ấy....Ông là... lão tổ tông? Kiếm Âm Sơn?”

Kiếm Tiểu Minh lúc này lắp bắp, nói không nên lời.

“Còn không quỳ xuống!”

Lúc này, Kiếm Âm Sơn mở miệng nói.

“Quỳ xuống, quỳ quỳ quỳ....”

Kiếm Tiểu Minh phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, vội vàng hô lớn: “Tham kiến lão tổ tông, tham kiến lão tổ tông”.

“Kiếm Tiểu Minh, ngươi là hậu duệ của Kiếm Âm Sơn ta, ta sẽ truyền thụ cho ngươi về lĩnh ngộ kiếm ý cả đời của ta, lấy đấy làm nền tảng, trên con đường kiếm đạo, ngươi sẽ càng đi càng xa”.

“Nhưng trước đó, ta muốn ngươi phải lập một lời thề, lấy truyền thừa vài vạn năm của Kiếm gia ta thề!”

Kiếm Tiểu Minh nghe thấy lời nói trịnh trọng của lão tổ nhà mình, kinh ngạc gật đầu.

“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi, bao gồm cả Kiếm gia, đời đời kiếp kiếp, phải tôn Tần Ninh làm chủ, phụng dưỡng Tần Ninh như chủ thượng!”

Kiếm Âm Sơn bình tĩnh nói: “Nếu như làm trái lời thề này, thì ngươi, bao gồm cả Kiếm gia ta, sẽ hoàn toàn bị diệt tộc”.

Lời này vừa nói ra, Kiếm Tiểu Minh bỗng chốc ngây ngẩn.

Phụng dưỡng Tần Ninh như chủ thượng?

Nếu vi phạm lời thề, thì Kiếm gia sẽ bị diệt tộc?

Cái này cũng quá hung ác rồi?

Hôm nay Tần Ninh cứu Kiếm gia, thế nhưng lời thề này chẳng khác nào đời đời kiếp kiếp Kiếm gia phải làm nô bộc, đối với Tần Ninh phải cúi đầu xưng thần.

Một lần mang ơn cứu mạng mà phải lập ra lời thề lớn như vậy sao?

“Thề cho ta!”, Kiếm Âm Sơn lúc này khí phách hùng hồn nói.

“Vâng!”

Kiếm Tiểu Minh khẽ cắn môi, cho dù như thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là mệnh lệnh của lão tổ tông, cậu ta không thể chống lại.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe thấy tiếng nói đó, Kiếm Tiểu Minh cũng sửng sốt.Rất rõ ràng, đó cũng không phải là giọng nói của Tần Ninh.Lúc này, ở bên trong từ đường, còn có người khác nữa sao?Kiếm Tiểu Minh mang theo nỗi lòng thấp thỏm bất an, đi vào bên trong từ đường.Bước vào bên trong từ đường, Kiếm Tiểu Minh nhất thời giật mình.Giờ phút này, ở bên trong từ đường, Tần Ninh đứng vững, bên cạnh hắn còn có một bóng dáng khác.Nhìn bóng dáng đó, rồi lại đưa mắt nhìn vào hình người bên trong bức ảnh trong từ đường, Kiếm Tiểu Minh bỗng ngây ngốc.“Ông... Ông là....Ông ấy....Ông là... lão tổ tông? Kiếm Âm Sơn?”Kiếm Tiểu Minh lúc này lắp bắp, nói không nên lời.“Còn không quỳ xuống!”Lúc này, Kiếm Âm Sơn mở miệng nói.“Quỳ xuống, quỳ quỳ quỳ....”Kiếm Tiểu Minh phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, vội vàng hô lớn: “Tham kiến lão tổ tông, tham kiến lão tổ tông”.“Kiếm Tiểu Minh, ngươi là hậu duệ của Kiếm Âm Sơn ta, ta sẽ truyền thụ cho ngươi về lĩnh ngộ kiếm ý cả đời của ta, lấy đấy làm nền tảng, trên con đường kiếm đạo, ngươi sẽ càng đi càng xa”.“Nhưng trước đó, ta muốn ngươi phải lập một lời thề, lấy truyền thừa vài vạn năm của Kiếm gia ta thề!”Kiếm Tiểu Minh nghe thấy lời nói trịnh trọng của lão tổ nhà mình, kinh ngạc gật đầu.“Bắt đầu từ hôm nay, ngươi, bao gồm cả Kiếm gia, đời đời kiếp kiếp, phải tôn Tần Ninh làm chủ, phụng dưỡng Tần Ninh như chủ thượng!”Kiếm Âm Sơn bình tĩnh nói: “Nếu như làm trái lời thề này, thì ngươi, bao gồm cả Kiếm gia ta, sẽ hoàn toàn bị diệt tộc”.Lời này vừa nói ra, Kiếm Tiểu Minh bỗng chốc ngây ngẩn.Phụng dưỡng Tần Ninh như chủ thượng?Nếu vi phạm lời thề, thì Kiếm gia sẽ bị diệt tộc?Cái này cũng quá hung ác rồi?Hôm nay Tần Ninh cứu Kiếm gia, thế nhưng lời thề này chẳng khác nào đời đời kiếp kiếp Kiếm gia phải làm nô bộc, đối với Tần Ninh phải cúi đầu xưng thần.Một lần mang ơn cứu mạng mà phải lập ra lời thề lớn như vậy sao?“Thề cho ta!”, Kiếm Âm Sơn lúc này khí phách hùng hồn nói.“Vâng!”Kiếm Tiểu Minh khẽ cắn môi, cho dù như thế nào đi chăng nữa thì đây cũng là mệnh lệnh của lão tổ tông, cậu ta không thể chống lại.

Chương 711: Cái này cũng quá hung ác rồi?