“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 717: Kiếm gia ồn ào náo nhiệt

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Xem ra lúc đi đến vùng đất Cửu U, xuyên qua dãy núi Cửu U, thì có thể đẩy nhanh tu luyện Ngọc Lôi thể tầng một”.Hạ quyết tâm, Tần Ninh nhắm mắt trầm tư, chậm rãi rèn luyện Ngọc Lôi thể.Thời gian chậm rãi trôi đi, sau hai tháng ở trong Kiếm phủ chờ đợi, Kiếm Tiểu Minh cuối cùng cũng hoàn thành xong tiếp nhận truyền thừa.Một ngày này, trong đại sảnh Kiếm phủ, người đến ngươi lui vô cùng náo nhiệt, các nhân vật của gia tộc ở thành Cam Ninh, tất cả đều đến trình diện, bóng người đông đảo, từng người đi ra.“Chúc mừng Kiếm lão tộc trưởng, Kiếm tộc trưởng!”“Chúc mừng, chúc mừng!”“Kiếm gia sau này có thể nói là đứng đầu thành rồi, ta sẽ như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó!”Tiếng chúc mừng vang lên không ngớt.Hai người Kiếm Minh Sơn và Kiếm Thương Tùng vẻ mặt tươi cười.Một bước xuống địa ngục, một bước lên trời cao, Kiếm gia bây giờ chính là đang ở trên trời cao.“Tiểu Minh, Tiểu Minh!”Kiếm Thương Tùng nhìn thấy Kiếm Tiểu Minh chiêu đãi khách, hỏi: “Tần công tử đâu?”“Tần công tử? Hắn nói không thích náo nhiệt, ở hậu viện thanh tịnh, cho nên không đến!”Kiếm Tiểu Minh bây giờ cơ thể mập mạp, để tóc ngắn trông khá khoẻ khoắn, mặc một bộ võ phục màu xanh, mặc dù mập, nhưng trông lại có vẻ rất thông minh giỏi giang.“Cha, đợi yến khách hôm nay kết thúc, con sẽ theo Tần công tử đi đến vùng đất Cửu U, đây là di huấn của lão tổ tông”.“Được, được!”Kiếm Thương Tùng vỗ vai con trai mình, nói: “Là đại bàng thì phải nên bay lượn, bây giờ con đã tiếp nhận truyền thừa của lão tổ tông, đã đạt đến tầng chín của cảnh giới Linh phách, nên đi ra ngoài một chút!”“Vâng, nhi tử nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của phụ thân!”Kiếm gia ồn ào náo nhiệt.Mà ở hậu viện Kiếm phủ lúc này, Tần Ninh cũng thở phào một hơi đứng dậy.“Đại khái đã thăm dò được tầng một của Ngọc Lôi thể, nhiều năm như vậy quả thật có chút không quen”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Lão Vệ, Văn Hiên, chuẩn bị lên đường đi!”“Vâng!”Yến tiệc ở Kiếm phủ chạng vạng tối thì kết thúc. Một nhóm bốn người lên xe ngựa, rời khỏi Kiếm phủ, rời khỏi thành Cam Ninh.Mà lúc này, trên cổng thành Cam Ninh có mấy bóng người đang đứng.Lúc này, Yến Bắc Thần, Yến Bình Sinh, Yến Quy Lộ, cha con ba người nhìn mấy người Tần Ninh đi xa, trầm mặc không nói.“Cuối cùng cũng đi rồi....”

“Xem ra lúc đi đến vùng đất Cửu U, xuyên qua dãy núi Cửu U, thì có thể đẩy nhanh tu luyện Ngọc Lôi thể tầng một”.

Hạ quyết tâm, Tần Ninh nhắm mắt trầm tư, chậm rãi rèn luyện Ngọc Lôi thể.

Thời gian chậm rãi trôi đi, sau hai tháng ở trong Kiếm phủ chờ đợi, Kiếm Tiểu Minh cuối cùng cũng hoàn thành xong tiếp nhận truyền thừa.

Một ngày này, trong đại sảnh Kiếm phủ, người đến ngươi lui vô cùng náo nhiệt, các nhân vật của gia tộc ở thành Cam Ninh, tất cả đều đến trình diện, bóng người đông đảo, từng người đi ra.

“Chúc mừng Kiếm lão tộc trưởng, Kiếm tộc trưởng!”

“Chúc mừng, chúc mừng!”

“Kiếm gia sau này có thể nói là đứng đầu thành rồi, ta sẽ như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó!”

Tiếng chúc mừng vang lên không ngớt.

Hai người Kiếm Minh Sơn và Kiếm Thương Tùng vẻ mặt tươi cười.

Một bước xuống địa ngục, một bước lên trời cao, Kiếm gia bây giờ chính là đang ở trên trời cao.

“Tiểu Minh, Tiểu Minh!”

Kiếm Thương Tùng nhìn thấy Kiếm Tiểu Minh chiêu đãi khách, hỏi: “Tần công tử đâu?”

“Tần công tử? Hắn nói không thích náo nhiệt, ở hậu viện thanh tịnh, cho nên không đến!”

Kiếm Tiểu Minh bây giờ cơ thể mập mạp, để tóc ngắn trông khá khoẻ khoắn, mặc một bộ võ phục màu xanh, mặc dù mập, nhưng trông lại có vẻ rất thông minh giỏi giang.

“Cha, đợi yến khách hôm nay kết thúc, con sẽ theo Tần công tử đi đến vùng đất Cửu U, đây là di huấn của lão tổ tông”.

“Được, được!”

Kiếm Thương Tùng vỗ vai con trai mình, nói: “Là đại bàng thì phải nên bay lượn, bây giờ con đã tiếp nhận truyền thừa của lão tổ tông, đã đạt đến tầng chín của cảnh giới Linh phách, nên đi ra ngoài một chút!”

“Vâng, nhi tử nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của phụ thân!”

Kiếm gia ồn ào náo nhiệt.

Mà ở hậu viện Kiếm phủ lúc này, Tần Ninh cũng thở phào một hơi đứng dậy.

“Đại khái đã thăm dò được tầng một của Ngọc Lôi thể, nhiều năm như vậy quả thật có chút không quen”.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Lão Vệ, Văn Hiên, chuẩn bị lên đường đi!”

“Vâng!”

Yến tiệc ở Kiếm phủ chạng vạng tối thì kết thúc. Một nhóm bốn người lên xe ngựa, rời khỏi Kiếm phủ, rời khỏi thành Cam Ninh.

Mà lúc này, trên cổng thành Cam Ninh có mấy bóng người đang đứng.

Lúc này, Yến Bắc Thần, Yến Bình Sinh, Yến Quy Lộ, cha con ba người nhìn mấy người Tần Ninh đi xa, trầm mặc không nói.

“Cuối cùng cũng đi rồi....”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Xem ra lúc đi đến vùng đất Cửu U, xuyên qua dãy núi Cửu U, thì có thể đẩy nhanh tu luyện Ngọc Lôi thể tầng một”.Hạ quyết tâm, Tần Ninh nhắm mắt trầm tư, chậm rãi rèn luyện Ngọc Lôi thể.Thời gian chậm rãi trôi đi, sau hai tháng ở trong Kiếm phủ chờ đợi, Kiếm Tiểu Minh cuối cùng cũng hoàn thành xong tiếp nhận truyền thừa.Một ngày này, trong đại sảnh Kiếm phủ, người đến ngươi lui vô cùng náo nhiệt, các nhân vật của gia tộc ở thành Cam Ninh, tất cả đều đến trình diện, bóng người đông đảo, từng người đi ra.“Chúc mừng Kiếm lão tộc trưởng, Kiếm tộc trưởng!”“Chúc mừng, chúc mừng!”“Kiếm gia sau này có thể nói là đứng đầu thành rồi, ta sẽ như Thiên Lôi, sai đâu đánh đó!”Tiếng chúc mừng vang lên không ngớt.Hai người Kiếm Minh Sơn và Kiếm Thương Tùng vẻ mặt tươi cười.Một bước xuống địa ngục, một bước lên trời cao, Kiếm gia bây giờ chính là đang ở trên trời cao.“Tiểu Minh, Tiểu Minh!”Kiếm Thương Tùng nhìn thấy Kiếm Tiểu Minh chiêu đãi khách, hỏi: “Tần công tử đâu?”“Tần công tử? Hắn nói không thích náo nhiệt, ở hậu viện thanh tịnh, cho nên không đến!”Kiếm Tiểu Minh bây giờ cơ thể mập mạp, để tóc ngắn trông khá khoẻ khoắn, mặc một bộ võ phục màu xanh, mặc dù mập, nhưng trông lại có vẻ rất thông minh giỏi giang.“Cha, đợi yến khách hôm nay kết thúc, con sẽ theo Tần công tử đi đến vùng đất Cửu U, đây là di huấn của lão tổ tông”.“Được, được!”Kiếm Thương Tùng vỗ vai con trai mình, nói: “Là đại bàng thì phải nên bay lượn, bây giờ con đã tiếp nhận truyền thừa của lão tổ tông, đã đạt đến tầng chín của cảnh giới Linh phách, nên đi ra ngoài một chút!”“Vâng, nhi tử nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của phụ thân!”Kiếm gia ồn ào náo nhiệt.Mà ở hậu viện Kiếm phủ lúc này, Tần Ninh cũng thở phào một hơi đứng dậy.“Đại khái đã thăm dò được tầng một của Ngọc Lôi thể, nhiều năm như vậy quả thật có chút không quen”.Tần Ninh chậm rãi nói: “Lão Vệ, Văn Hiên, chuẩn bị lên đường đi!”“Vâng!”Yến tiệc ở Kiếm phủ chạng vạng tối thì kết thúc. Một nhóm bốn người lên xe ngựa, rời khỏi Kiếm phủ, rời khỏi thành Cam Ninh.Mà lúc này, trên cổng thành Cam Ninh có mấy bóng người đang đứng.Lúc này, Yến Bắc Thần, Yến Bình Sinh, Yến Quy Lộ, cha con ba người nhìn mấy người Tần Ninh đi xa, trầm mặc không nói.“Cuối cùng cũng đi rồi....”

Chương 717: Kiếm gia ồn ào náo nhiệt