“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 745: Sao Tần Ninh có thể biết mà tới đây thế?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phái Thanh Vân nằm ở cực đông vùng đất Cửu U, tiếp giáp với dãy núi Cửu U, toạ lạc trong khu vực của Kiếm Các, đi về phía nam là khu vực do phái U Minh cai quản.Phái Thanh Vân ở trong vùng đất Cửu U là một trong những môn phái tầm thường, thực lực nhỏ yếu, môn phái được xây dựng ở giữa một dãy núi, gọi là dãy núi Thanh Vân.Lúc này, bên ngoài cổng lớn phái Thanh Vân có hai đệ tử đang đứng gác, gật gù, sơn môn hùng vĩ, mang chút hơi hướng cổ xưa nhưng trông vô cùng tàn tạ.Giờ phút này, ở bên ngoài sơn môn, có một nhóm bốn người một bò đang chầm chậm cất bước đi đến...Tần Ninh đi đằng trước, nhìn ngọn núi hùng vĩ cao lớn cả trăm mét kia phảng phất như đang lung lay sắp đổ, lúc nào cũng đều có khả năng vỡ nát, gọi lớn."Thanh Vân tông, đến nơi rồi!"Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên cũng gọi to, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng tòa núi lay lắt ấy, cả hai ngỡ ngàng.Cánh cửa bị tàn phá thảm hại, đệ tử giữ cửa lừ đừ, thấp thoáng hiện lên vẻ đìu hiu, hòn đá trước cửa có khắc ba chữ Thanh Vân tông, nhưng nhìn kỹ lại, nó cứ như sắp trôi vào dĩ vãng bất cứ lúc nào.Đây là Thanh Vân tông sao?Kiếm Tiểu Minh nhảy dựng lên, líu ríu nói: "Ca, ca, Thanh Vân tông mà người nhắc đến chính là đây sao?""Ừ!""Đây... đây cũng quá tàn tạ rồi đấy? Sợ rằng đây là tông môn kém cỏi nhất thì có?"Kiếm Tiểu Minh không khỏi thốt lên.Trên đường đi đến đây, họ đã đi qua biết bao nhiêu thành trì, tông môn, nhưng chưa thấy cái nào thảm thương hơn Thanh Vân tông này.Sao nhìn kiểu gì cũng thấy Thanh Vân tông giống như sắp đổ vậy, nào giống một tông môn lớn tiếng tăm lừng lẫy chứ?Sao Tần Ninh có thể biết mà tới đây thế?Đối mặt với tiếng thét chói tai của Kiếm Tiểu Minh, Tần Ninh chỉ khẽ cười rồi nói: "Chính là nơi này, Thanh Vân tông thật khiến người ta hoài niệm những tháng ngày xưa cũ!"Theo như lời hắn nói, trước kia Thanh Vân tông không phải là một tông môn lớn mạnh, bây giờ càng không phải.Thanh Vân tông, sở dĩ gọi là Thanh Vân, bởi lẽ người sáng lập tông môn này chính là tôn giả Thanh Vân, cũng chính là đồ đệ của hắn.Nhưng tên nhãi Thanh Vân kia trước giờ chưa từng có tâm tư quản lý tông môn mình thành lập.Cái tông môn này vốn dĩ chỉ có mấy chục đệ tử, tất cả đều là đồ đệ mà năm đó Thanh Vân thu nhận.Sau đó, những đồ đệ kia thăng quan tiến chức nhanh chóng, Thanh Vân tông này chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, nhưng ấy vậy nó vẫn tiếp tục truyền lại cho đời sau.

Phái Thanh Vân nằm ở cực đông vùng đất Cửu U, tiếp giáp với dãy núi Cửu U, toạ lạc trong khu vực của Kiếm Các, đi về phía nam là khu vực do phái U Minh cai quản.

Phái Thanh Vân ở trong vùng đất Cửu U là một trong những môn phái tầm thường, thực lực nhỏ yếu, môn phái được xây dựng ở giữa một dãy núi, gọi là dãy núi Thanh Vân.

Lúc này, bên ngoài cổng lớn phái Thanh Vân có hai đệ tử đang đứng gác, gật gù, sơn môn hùng vĩ, mang chút hơi hướng cổ xưa nhưng trông vô cùng tàn tạ.

Giờ phút này, ở bên ngoài sơn môn, có một nhóm bốn người một bò đang chầm chậm cất bước đi đến...

Tần Ninh đi đằng trước, nhìn ngọn núi hùng vĩ cao lớn cả trăm mét kia phảng phất như đang lung lay sắp đổ, lúc nào cũng đều có khả năng vỡ nát, gọi lớn.

"Thanh Vân tông, đến nơi rồi!"

Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên cũng gọi to, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng tòa núi lay lắt ấy, cả hai ngỡ ngàng.

Cánh cửa bị tàn phá thảm hại, đệ tử giữ cửa lừ đừ, thấp thoáng hiện lên vẻ đìu hiu, hòn đá trước cửa có khắc ba chữ Thanh Vân tông, nhưng nhìn kỹ lại, nó cứ như sắp trôi vào dĩ vãng bất cứ lúc nào.

Đây là Thanh Vân tông sao?

Kiếm Tiểu Minh nhảy dựng lên, líu ríu nói: "Ca, ca, Thanh Vân tông mà người nhắc đến chính là đây sao?"

"Ừ!"

"Đây... đây cũng quá tàn tạ rồi đấy? Sợ rằng đây là tông môn kém cỏi nhất thì có?"

Kiếm Tiểu Minh không khỏi thốt lên.

Trên đường đi đến đây, họ đã đi qua biết bao nhiêu thành trì, tông môn, nhưng chưa thấy cái nào thảm thương hơn Thanh Vân tông này.

Sao nhìn kiểu gì cũng thấy Thanh Vân tông giống như sắp đổ vậy, nào giống một tông môn lớn tiếng tăm lừng lẫy chứ?

Sao Tần Ninh có thể biết mà tới đây thế?

Đối mặt với tiếng thét chói tai của Kiếm Tiểu Minh, Tần Ninh chỉ khẽ cười rồi nói: "Chính là nơi này, Thanh Vân tông thật khiến người ta hoài niệm những tháng ngày xưa cũ!"

Theo như lời hắn nói, trước kia Thanh Vân tông không phải là một tông môn lớn mạnh, bây giờ càng không phải.

Thanh Vân tông, sở dĩ gọi là Thanh Vân, bởi lẽ người sáng lập tông môn này chính là tôn giả Thanh Vân, cũng chính là đồ đệ của hắn.

Nhưng tên nhãi Thanh Vân kia trước giờ chưa từng có tâm tư quản lý tông môn mình thành lập.

Cái tông môn này vốn dĩ chỉ có mấy chục đệ tử, tất cả đều là đồ đệ mà năm đó Thanh Vân thu nhận.

Sau đó, những đồ đệ kia thăng quan tiến chức nhanh chóng, Thanh Vân tông này chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, nhưng ấy vậy nó vẫn tiếp tục truyền lại cho đời sau.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Phái Thanh Vân nằm ở cực đông vùng đất Cửu U, tiếp giáp với dãy núi Cửu U, toạ lạc trong khu vực của Kiếm Các, đi về phía nam là khu vực do phái U Minh cai quản.Phái Thanh Vân ở trong vùng đất Cửu U là một trong những môn phái tầm thường, thực lực nhỏ yếu, môn phái được xây dựng ở giữa một dãy núi, gọi là dãy núi Thanh Vân.Lúc này, bên ngoài cổng lớn phái Thanh Vân có hai đệ tử đang đứng gác, gật gù, sơn môn hùng vĩ, mang chút hơi hướng cổ xưa nhưng trông vô cùng tàn tạ.Giờ phút này, ở bên ngoài sơn môn, có một nhóm bốn người một bò đang chầm chậm cất bước đi đến...Tần Ninh đi đằng trước, nhìn ngọn núi hùng vĩ cao lớn cả trăm mét kia phảng phất như đang lung lay sắp đổ, lúc nào cũng đều có khả năng vỡ nát, gọi lớn."Thanh Vân tông, đến nơi rồi!"Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên cũng gọi to, nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng tòa núi lay lắt ấy, cả hai ngỡ ngàng.Cánh cửa bị tàn phá thảm hại, đệ tử giữ cửa lừ đừ, thấp thoáng hiện lên vẻ đìu hiu, hòn đá trước cửa có khắc ba chữ Thanh Vân tông, nhưng nhìn kỹ lại, nó cứ như sắp trôi vào dĩ vãng bất cứ lúc nào.Đây là Thanh Vân tông sao?Kiếm Tiểu Minh nhảy dựng lên, líu ríu nói: "Ca, ca, Thanh Vân tông mà người nhắc đến chính là đây sao?""Ừ!""Đây... đây cũng quá tàn tạ rồi đấy? Sợ rằng đây là tông môn kém cỏi nhất thì có?"Kiếm Tiểu Minh không khỏi thốt lên.Trên đường đi đến đây, họ đã đi qua biết bao nhiêu thành trì, tông môn, nhưng chưa thấy cái nào thảm thương hơn Thanh Vân tông này.Sao nhìn kiểu gì cũng thấy Thanh Vân tông giống như sắp đổ vậy, nào giống một tông môn lớn tiếng tăm lừng lẫy chứ?Sao Tần Ninh có thể biết mà tới đây thế?Đối mặt với tiếng thét chói tai của Kiếm Tiểu Minh, Tần Ninh chỉ khẽ cười rồi nói: "Chính là nơi này, Thanh Vân tông thật khiến người ta hoài niệm những tháng ngày xưa cũ!"Theo như lời hắn nói, trước kia Thanh Vân tông không phải là một tông môn lớn mạnh, bây giờ càng không phải.Thanh Vân tông, sở dĩ gọi là Thanh Vân, bởi lẽ người sáng lập tông môn này chính là tôn giả Thanh Vân, cũng chính là đồ đệ của hắn.Nhưng tên nhãi Thanh Vân kia trước giờ chưa từng có tâm tư quản lý tông môn mình thành lập.Cái tông môn này vốn dĩ chỉ có mấy chục đệ tử, tất cả đều là đồ đệ mà năm đó Thanh Vân thu nhận.Sau đó, những đồ đệ kia thăng quan tiến chức nhanh chóng, Thanh Vân tông này chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, nhưng ấy vậy nó vẫn tiếp tục truyền lại cho đời sau.

Chương 745: Sao Tần Ninh có thể biết mà tới đây thế?