“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 776

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người kinh ngạc vạn phần.Những đệ tử Thanh Vân tông ngồi khoanh chân kia, ai ai cũng siết chặt nắm đấm, trong lòng dường như được giải tỏa cơn tức giận.“Giết hay lắm!”Phù Hoán kêu lên.“Các vị không nghe lời ta, vậy thì xin lỗi nhé!”Tần Ninh nhìn trăm người còn lại, không nói hai lời, đâm thương thẳng ra…Dưới cảnh giới Địa Võ, gần như không thể chặn nổi sát khí của Tần Ninh, trăm người kia không có đường thoát thân dưới ánh thương dao động.Không lâu sau, trên quảng trường tràn ngập mùi máu tanh.Tần Ninh chống thương đứng đó, một thân áo trắng không hề nhuốm một giọt máu tươi.Mà lúc này, Chúc Tuyết Ưng đã tức chết.Lão ta vừa nói, những kẻ kia không chết, nhưng Tần Ninh lại giết chúng ngay.“Thứ khốn nạn, thứ khốn nạn, ta giết ngươi!”, Chúc Tuyết Ưng gầm lên, sắc mặt hung tợn.Tần Ninh liếc mắt, nhìn rất nhiều đệ tử phía sau.“Ta nói rồi, ta có thể cho các ngươi những thứ tốt nhất, mà nếu các ngươi phải nhận bất cứ sự sỉ nhục nào thì Thanh Vân tông cũng sẽ đều cho các ngươi sự hậu thuẫn lớn nhất”.“Nhưng kẻ phản bội thì phải chết không thể khác!”Ánh mắt Tần Ninh nhìn mọi người nói: “Con người ta, có một tính xấu là, người của ta thì ta bảo vệ, người phản bội ta thì ta giết”.Nhìn thấy hơn trăm thi thể trên mặt đất, tất cả đệ tử đều không khỏi cảm thán.Lời này của Tần Ninh nghe bá đạo, những kẻ này cũng bị giết theo cách bá đạo.“Sau đây sẽ là lúc ta thực hiện lời hứa!”Tần Ninh lại nói: “Đệ tử Chúc Long tông bắt nạt đệ tử Thanh Vân tông ta. Chúc Tuyết Ưng, hôm nay còn tới mưu đồ hủy diệt Thanh Vân tông ta. Với tư cách là tông chủ, có trách nhiệm bảo vệ tông môn, cho nên xin lỗi, ông phải chết!”“Ha ha…”Nghe vậy, Chúc Tuyết Ưng đột nhiên cười lớn.“Tần Ninh, ngươi bỏ vở kịch quỷ quái này đi được rồi đấy. Chúc Tuyết Ưng ta sẽ đích thân giết ngươi!”“Giết!”Tần Ninh lười quan tâm, vung tay.Một tiếng phá không soạt soạt vang lên. Lúc này, phía sau Chúc Tuyết Ưng, bóng hình của lão Vệ như ma quỷ xuất hiện, một tay vồ ra.Phụp một tiếng, phía sau gáy Chúc Tuyết Ưng máu thịt lẫn lộn, tủy sống vỡ nát trong tay lão Vệ.Bụp…

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người kinh ngạc vạn phần.

Những đệ tử Thanh Vân tông ngồi khoanh chân kia, ai ai cũng siết chặt nắm đấm, trong lòng dường như được giải tỏa cơn tức giận.

“Giết hay lắm!”

Phù Hoán kêu lên.

“Các vị không nghe lời ta, vậy thì xin lỗi nhé!”

Tần Ninh nhìn trăm người còn lại, không nói hai lời, đâm thương thẳng ra…

Dưới cảnh giới Địa Võ, gần như không thể chặn nổi sát khí của Tần Ninh, trăm người kia không có đường thoát thân dưới ánh thương dao động.

Không lâu sau, trên quảng trường tràn ngập mùi máu tanh.

Tần Ninh chống thương đứng đó, một thân áo trắng không hề nhuốm một giọt máu tươi.

Mà lúc này, Chúc Tuyết Ưng đã tức chết.

Lão ta vừa nói, những kẻ kia không chết, nhưng Tần Ninh lại giết chúng ngay.

“Thứ khốn nạn, thứ khốn nạn, ta giết ngươi!”, Chúc Tuyết Ưng gầm lên, sắc mặt hung tợn.

Tần Ninh liếc mắt, nhìn rất nhiều đệ tử phía sau.

“Ta nói rồi, ta có thể cho các ngươi những thứ tốt nhất, mà nếu các ngươi phải nhận bất cứ sự sỉ nhục nào thì Thanh Vân tông cũng sẽ đều cho các ngươi sự hậu thuẫn lớn nhất”.

“Nhưng kẻ phản bội thì phải chết không thể khác!”

Ánh mắt Tần Ninh nhìn mọi người nói: “Con người ta, có một tính xấu là, người của ta thì ta bảo vệ, người phản bội ta thì ta giết”.

Nhìn thấy hơn trăm thi thể trên mặt đất, tất cả đệ tử đều không khỏi cảm thán.

Lời này của Tần Ninh nghe bá đạo, những kẻ này cũng bị giết theo cách bá đạo.

“Sau đây sẽ là lúc ta thực hiện lời hứa!”

Tần Ninh lại nói: “Đệ tử Chúc Long tông bắt nạt đệ tử Thanh Vân tông ta. Chúc Tuyết Ưng, hôm nay còn tới mưu đồ hủy diệt Thanh Vân tông ta. Với tư cách là tông chủ, có trách nhiệm bảo vệ tông môn, cho nên xin lỗi, ông phải chết!”

“Ha ha…”

Nghe vậy, Chúc Tuyết Ưng đột nhiên cười lớn.

“Tần Ninh, ngươi bỏ vở kịch quỷ quái này đi được rồi đấy. Chúc Tuyết Ưng ta sẽ đích thân giết ngươi!”

“Giết!”

Tần Ninh lười quan tâm, vung tay.

Một tiếng phá không soạt soạt vang lên. Lúc này, phía sau Chúc Tuyết Ưng, bóng hình của lão Vệ như ma quỷ xuất hiện, một tay vồ ra.

Phụp một tiếng, phía sau gáy Chúc Tuyết Ưng máu thịt lẫn lộn, tủy sống vỡ nát trong tay lão Vệ.

Bụp…

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người kinh ngạc vạn phần.Những đệ tử Thanh Vân tông ngồi khoanh chân kia, ai ai cũng siết chặt nắm đấm, trong lòng dường như được giải tỏa cơn tức giận.“Giết hay lắm!”Phù Hoán kêu lên.“Các vị không nghe lời ta, vậy thì xin lỗi nhé!”Tần Ninh nhìn trăm người còn lại, không nói hai lời, đâm thương thẳng ra…Dưới cảnh giới Địa Võ, gần như không thể chặn nổi sát khí của Tần Ninh, trăm người kia không có đường thoát thân dưới ánh thương dao động.Không lâu sau, trên quảng trường tràn ngập mùi máu tanh.Tần Ninh chống thương đứng đó, một thân áo trắng không hề nhuốm một giọt máu tươi.Mà lúc này, Chúc Tuyết Ưng đã tức chết.Lão ta vừa nói, những kẻ kia không chết, nhưng Tần Ninh lại giết chúng ngay.“Thứ khốn nạn, thứ khốn nạn, ta giết ngươi!”, Chúc Tuyết Ưng gầm lên, sắc mặt hung tợn.Tần Ninh liếc mắt, nhìn rất nhiều đệ tử phía sau.“Ta nói rồi, ta có thể cho các ngươi những thứ tốt nhất, mà nếu các ngươi phải nhận bất cứ sự sỉ nhục nào thì Thanh Vân tông cũng sẽ đều cho các ngươi sự hậu thuẫn lớn nhất”.“Nhưng kẻ phản bội thì phải chết không thể khác!”Ánh mắt Tần Ninh nhìn mọi người nói: “Con người ta, có một tính xấu là, người của ta thì ta bảo vệ, người phản bội ta thì ta giết”.Nhìn thấy hơn trăm thi thể trên mặt đất, tất cả đệ tử đều không khỏi cảm thán.Lời này của Tần Ninh nghe bá đạo, những kẻ này cũng bị giết theo cách bá đạo.“Sau đây sẽ là lúc ta thực hiện lời hứa!”Tần Ninh lại nói: “Đệ tử Chúc Long tông bắt nạt đệ tử Thanh Vân tông ta. Chúc Tuyết Ưng, hôm nay còn tới mưu đồ hủy diệt Thanh Vân tông ta. Với tư cách là tông chủ, có trách nhiệm bảo vệ tông môn, cho nên xin lỗi, ông phải chết!”“Ha ha…”Nghe vậy, Chúc Tuyết Ưng đột nhiên cười lớn.“Tần Ninh, ngươi bỏ vở kịch quỷ quái này đi được rồi đấy. Chúc Tuyết Ưng ta sẽ đích thân giết ngươi!”“Giết!”Tần Ninh lười quan tâm, vung tay.Một tiếng phá không soạt soạt vang lên. Lúc này, phía sau Chúc Tuyết Ưng, bóng hình của lão Vệ như ma quỷ xuất hiện, một tay vồ ra.Phụp một tiếng, phía sau gáy Chúc Tuyết Ưng máu thịt lẫn lộn, tủy sống vỡ nát trong tay lão Vệ.Bụp…

Chương 776