Khi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn…

Chương 868: Suýt nữa là thành công

Lấy Chồng Quyền ThếTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn… Người ngoài sẽ không thể thấy được cô đang làm gìVốn dĩ nhân viên vệ sinh không hề thu hút sự chú ý, mọi người đều đang bận các công việc kiểm tra đo lường, hết sức chăm chú, không ai để ý đến một hộ lý tầm thường làm công việc vệ sinhĐối với Lâm Thiển mà nói, đây quả là may mắn trời banCô khom lưng, dịch mông về phía sau, lặng lẽ đẩy cánh cửa ra, sau đó từ từ lùi từng bước vào bên trong cửa.Không biết nên dùng từ “trẻ con không biết sợ” hay là “gan lớn tày trời” để hình dung Lâm ThiểnCô xoay lưng mà vào, trước khi vào cũng không xem thử tình huống bên trong,3cứ xông lừa đến.Thật ra thì cô rất sợ, đặc biệt là sau khi có conCô sợ đủ loại nguy hiểm, đặc biệt rất sợ chết, nhưng cô đã trúng độcChỉ cần vừa nghĩ đến Cố Thành Kiêu vì cứu cô mà phải mạo hiểm thì cô đã không thể nào ngồi im mà chờ anh đến cứu mình.Lỡ như anh không thành công sẽ là hai cái mạng bổi vàoLỡ như cô không thành công, thì dù sao cô cũng đã trúng độc, không có thuốc giải thì sớm muộn gì cũng chết.Nghĩ vậy, Lâm Thiển không lo lắng nữa, dứt khoát đi vào.Khi cổ vào bên trong, vừa xoay người nhìn thấy toàn cảnh, cô sợ đến mức suýt nữa thì hét toáng1lênLâm Thiển vội vàng lấy tay bịt miệng mình, trừng mắt nhìn đám động vật ngọ nguậy lúc nhúc kiaGian phòng này nhỏ hơn phòng kiểm tra đo lường phía ngoài một chút, dọc theo bức tường đặt hai hàng tủ kính thật dài, bên trong tủ kính là đủ mọi loại rắn đang trườn bòMỗi tủ là một con, không có con nào giống con nào, có con toàn thân màu đỏ đen, có con lốm đốm hoa văn, có con đang cuộn người, có con lè lưỡi, có con to lớn, cũng có con vẫn còn là rắn conCả đàn rắn đập vào mắt cô, khiến cô sợ đến nỗi đồng tử cũng co rút lại, hô hấp dồn dập.Lâm Thiển nhanh chóng6điều chỉnh hơi thở của mìnhNhững hình ảnh này đập thẳng vào mắt, cô sợ rằng sau khi trở về sẽ gặp ác mộng mấtQuá nhiều rắn, rốt cuộc con nào mới đúng đây? Lâm Thiển mù tịt.Cô cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, đi băng qua hàng tủ kính, bên trong nữa là một hàng tủ đôngCô nhìn kĩ, bên trong tủ đông lạnh đặt rất nhiều lọ thủy tinh nhỏ, hoặc là ống nghiệm được bịt kín, trên mỗi bình đều có dán nhãn, trên nhãn viết tên tiếng Anh của các loại rắn độc.Lâm Thiển không hiểu hết, cô chỉ nhận biết được vài từ, nhưng tính sơ sơ thì nơi này cũng có trên một trăm loạiNhững thứ này đều4là nọc độc lấy ra từ những con rắn độc kia.Lâm Thiển nghĩ, số lượng nhiều quá, cô chẳng thể mang đi hếtMà dù cho cô mang đi, nếu không giữ cho chúng không bị vỡ cũng rất khó khăn.Làm sao đây, làm sao đây?Hôm nay cô mạo hiểm lấy thẻ làm việc của Ella vào đây chắc chắn sẽ bị phía bệnh viện phát hiện nhanh thôi, không thể giấu được bao lâu nữa, có lẽ cô chỉ có một cơ hội này.Lâm Thiển không dám tay không bắt rắn, nhưng cô vẫn có thể lấy bình nọc độcLâm Thiển ép bản thân tỉnh táo lại, hiện giờ không phải thời điểm sợ hãiCô quan sát bốn phía, thấy cuối hàng tủ đông có3cái gì đó trông như hộp đồ.Quả nhiên, đây là dụng cụ chuyên biệt để vận chuyển ống nghiệmTrời giúp cô rồi.Lâm Thiển nghĩ là làm, cô lấy túi đá ở trong tủ lạnh đặt vào trong hộp vận chuyển, sau đó cẩn thận bỏ giá đựng ống nghiệm vàoTrên giá là từng cái ống nghiệm được niêm phong kín và dán nhãn tên nọc độcCô đẩy xe dụng cụ đếnXe của Lâm Thiển vốn là một xe vận chuyển nhỏ, vì vậy cô tháo thùng nước và thùng rác xuống, đem từng hộp vận chuyển chất lên vừa đầy một xeVề phần rác thải, cô chỉ đành để lại đâyDù sao khi bệnh viện kiểm tra camera cũng sẽ phát hiện ra côCô chẳng cần làm chuyện thừa thãi đi giải quyết hậu quả.Xe dụng cụ đặt được chừng mười tám hộp vận chuyển, mỗi hộp là một giá ống nghiệm, mỗi giá ống nghiệm có mười hai mẫu nọc độc.Như vậy, cô đã trộm một hơi hai trăm mười sáu mẫu nọc độc, gần như “cướp sạch sành sanh” hàng tích trữ trong tủ đông lạnhLâm Thiển nghĩ, hộp vận chuyển này có thể là đồ dùng để chuyên chở mẫu vật, nếu không sao lại đúng lúc đặt ở đấy? Hôm nay cô đến đây là đúngNhưng cô không thể cứ để như vậy mà đi ra được, quá lộ liễuLâm Thiển nhìn thùng rác bị cô vứt bỏ, nhanh trí lấy túi rác to bên trong ra che bên trên hộp vận chuyển, rồi lại lấy tấm vải bố có sẵn trên xe dụng cụ phủ lênSau đó cô lấy khăn, bình xịt và cây lau nhà treo lên bên cạnh, thật hoàn hảoLâm Thiển có thể cảm thấy được nhịp mình tim đập thình thịch thình thịch rất nhanh, tựa như trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họngNhưng cô vẫn cố bình tĩnh, nhanh chóng hoàn thành chuyện này.Bỏ lại mớ hỗn độn đầy đất, Lâm Thiển anh dũng đẩy chiếc xe bước raCô nhẹ nhàng mở cửa đẩy xe ra trước, sau đó ngồi xổm xuống, núi phía sau xe mà đi, cuối cùng đóng cửa lại, thật hoàn hảo! Các bác sĩ trong phòng xét nghiệm bên ngoài vẫn hết sức tập trung vào công việc, không ai để ý một nhân viên vệ sinhLâm Thiển đẩy xe, chậm rãi lui ra“Này Linda, cô đã quen việc chưa?”Là người bảo vệ mập mạp, anh ta vốn là một người đàn ông nhiệt tình, cho dù thoạt nhìn bề ngoài trông không mấy dễ chịu.Trong nháy mắt, trái tim vừa mới hạ xuống đất của Lâm Thiển bỗng nhiên lại treo ngược lênCô cười gượng: “Không có vấn đề gì, Ella đã dặn dò tôi rất rõ ràng.”“Đúng vậy, Ella là người tỉ mỉCô đi theo cô ấy, cô ấy sẽ dạy cho cô rất nhiều thứ.”“Vâng, tôi biết rồiNgại quá, tôi còn phải đến chỗ khác quét dọn, xin lỗi không tiếp chuyện được.” Lâm Thiển vội vàng đẩy xe đi, người bảo vệ mập mạp nhìn cô cười híp mắt, vẫy tay với cô: “Buổi tối tăng ca có mệt thì tới tìm tôi, tôi có thể tán gẫu với cô.” Lâm Thiển không quay đầu lại, vội vàng chạy về phía trước, giơ tay vẫy với phía sau, đáp nhanh: “Vâng, cảm ơn anh.” Đúng lúc này, tiếng báo động đột nhiên vang lên, nguồn phát ra là trung tâm xét nghiệm ở ngay sau lưng côNguy rồi! Lâm Thiển đẩy xe, bắt đầu chạy nhanh.“Ở kia kìa, đứng lại!!!” Sau lưng truyền đến tiếng cảnh cáo hung ác, Lâm Thiển liền biết xe thành quả này không thể đưa đi được rồi.Cô đột nhiên rẽ ngoặt, quay đầu xe dụng cụ, dồn lực đẩy mạnh chiếc xe về phía các nhân viên an ninh đang truy đuổiHẳn bọn họ biết được tầm quan trọng của món đồ này nên các nhân viên an ninh đều lộ ra vẻ mặt lo lắng, sợ làm hỏng đồ trên xeLâm Thiển nhân cơ hội đó vội vàng nhấc chân bỏ chạy, cắm đầu xông vào nhà vệ sinh nữCác nhân viên an ninh truy đuổi đến tòa nhà mới, trong đó có một hai người đã rút súng ngắn raBọn họ đoán người phụ nữ đó chạy về phía này.Cố Thành Kiêu đang quan sát xung quanh thì bị cảnh tượng này hấp dẫn, xảy ra chuyện gì vậy?

Lấy Chồng Quyền ThếTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn… Người ngoài sẽ không thể thấy được cô đang làm gìVốn dĩ nhân viên vệ sinh không hề thu hút sự chú ý, mọi người đều đang bận các công việc kiểm tra đo lường, hết sức chăm chú, không ai để ý đến một hộ lý tầm thường làm công việc vệ sinhĐối với Lâm Thiển mà nói, đây quả là may mắn trời banCô khom lưng, dịch mông về phía sau, lặng lẽ đẩy cánh cửa ra, sau đó từ từ lùi từng bước vào bên trong cửa.Không biết nên dùng từ “trẻ con không biết sợ” hay là “gan lớn tày trời” để hình dung Lâm ThiểnCô xoay lưng mà vào, trước khi vào cũng không xem thử tình huống bên trong,3cứ xông lừa đến.Thật ra thì cô rất sợ, đặc biệt là sau khi có conCô sợ đủ loại nguy hiểm, đặc biệt rất sợ chết, nhưng cô đã trúng độcChỉ cần vừa nghĩ đến Cố Thành Kiêu vì cứu cô mà phải mạo hiểm thì cô đã không thể nào ngồi im mà chờ anh đến cứu mình.Lỡ như anh không thành công sẽ là hai cái mạng bổi vàoLỡ như cô không thành công, thì dù sao cô cũng đã trúng độc, không có thuốc giải thì sớm muộn gì cũng chết.Nghĩ vậy, Lâm Thiển không lo lắng nữa, dứt khoát đi vào.Khi cổ vào bên trong, vừa xoay người nhìn thấy toàn cảnh, cô sợ đến mức suýt nữa thì hét toáng1lênLâm Thiển vội vàng lấy tay bịt miệng mình, trừng mắt nhìn đám động vật ngọ nguậy lúc nhúc kiaGian phòng này nhỏ hơn phòng kiểm tra đo lường phía ngoài một chút, dọc theo bức tường đặt hai hàng tủ kính thật dài, bên trong tủ kính là đủ mọi loại rắn đang trườn bòMỗi tủ là một con, không có con nào giống con nào, có con toàn thân màu đỏ đen, có con lốm đốm hoa văn, có con đang cuộn người, có con lè lưỡi, có con to lớn, cũng có con vẫn còn là rắn conCả đàn rắn đập vào mắt cô, khiến cô sợ đến nỗi đồng tử cũng co rút lại, hô hấp dồn dập.Lâm Thiển nhanh chóng6điều chỉnh hơi thở của mìnhNhững hình ảnh này đập thẳng vào mắt, cô sợ rằng sau khi trở về sẽ gặp ác mộng mấtQuá nhiều rắn, rốt cuộc con nào mới đúng đây? Lâm Thiển mù tịt.Cô cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, đi băng qua hàng tủ kính, bên trong nữa là một hàng tủ đôngCô nhìn kĩ, bên trong tủ đông lạnh đặt rất nhiều lọ thủy tinh nhỏ, hoặc là ống nghiệm được bịt kín, trên mỗi bình đều có dán nhãn, trên nhãn viết tên tiếng Anh của các loại rắn độc.Lâm Thiển không hiểu hết, cô chỉ nhận biết được vài từ, nhưng tính sơ sơ thì nơi này cũng có trên một trăm loạiNhững thứ này đều4là nọc độc lấy ra từ những con rắn độc kia.Lâm Thiển nghĩ, số lượng nhiều quá, cô chẳng thể mang đi hếtMà dù cho cô mang đi, nếu không giữ cho chúng không bị vỡ cũng rất khó khăn.Làm sao đây, làm sao đây?Hôm nay cô mạo hiểm lấy thẻ làm việc của Ella vào đây chắc chắn sẽ bị phía bệnh viện phát hiện nhanh thôi, không thể giấu được bao lâu nữa, có lẽ cô chỉ có một cơ hội này.Lâm Thiển không dám tay không bắt rắn, nhưng cô vẫn có thể lấy bình nọc độcLâm Thiển ép bản thân tỉnh táo lại, hiện giờ không phải thời điểm sợ hãiCô quan sát bốn phía, thấy cuối hàng tủ đông có3cái gì đó trông như hộp đồ.Quả nhiên, đây là dụng cụ chuyên biệt để vận chuyển ống nghiệmTrời giúp cô rồi.Lâm Thiển nghĩ là làm, cô lấy túi đá ở trong tủ lạnh đặt vào trong hộp vận chuyển, sau đó cẩn thận bỏ giá đựng ống nghiệm vàoTrên giá là từng cái ống nghiệm được niêm phong kín và dán nhãn tên nọc độcCô đẩy xe dụng cụ đếnXe của Lâm Thiển vốn là một xe vận chuyển nhỏ, vì vậy cô tháo thùng nước và thùng rác xuống, đem từng hộp vận chuyển chất lên vừa đầy một xeVề phần rác thải, cô chỉ đành để lại đâyDù sao khi bệnh viện kiểm tra camera cũng sẽ phát hiện ra côCô chẳng cần làm chuyện thừa thãi đi giải quyết hậu quả.Xe dụng cụ đặt được chừng mười tám hộp vận chuyển, mỗi hộp là một giá ống nghiệm, mỗi giá ống nghiệm có mười hai mẫu nọc độc.Như vậy, cô đã trộm một hơi hai trăm mười sáu mẫu nọc độc, gần như “cướp sạch sành sanh” hàng tích trữ trong tủ đông lạnhLâm Thiển nghĩ, hộp vận chuyển này có thể là đồ dùng để chuyên chở mẫu vật, nếu không sao lại đúng lúc đặt ở đấy? Hôm nay cô đến đây là đúngNhưng cô không thể cứ để như vậy mà đi ra được, quá lộ liễuLâm Thiển nhìn thùng rác bị cô vứt bỏ, nhanh trí lấy túi rác to bên trong ra che bên trên hộp vận chuyển, rồi lại lấy tấm vải bố có sẵn trên xe dụng cụ phủ lênSau đó cô lấy khăn, bình xịt và cây lau nhà treo lên bên cạnh, thật hoàn hảoLâm Thiển có thể cảm thấy được nhịp mình tim đập thình thịch thình thịch rất nhanh, tựa như trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họngNhưng cô vẫn cố bình tĩnh, nhanh chóng hoàn thành chuyện này.Bỏ lại mớ hỗn độn đầy đất, Lâm Thiển anh dũng đẩy chiếc xe bước raCô nhẹ nhàng mở cửa đẩy xe ra trước, sau đó ngồi xổm xuống, núi phía sau xe mà đi, cuối cùng đóng cửa lại, thật hoàn hảo! Các bác sĩ trong phòng xét nghiệm bên ngoài vẫn hết sức tập trung vào công việc, không ai để ý một nhân viên vệ sinhLâm Thiển đẩy xe, chậm rãi lui ra“Này Linda, cô đã quen việc chưa?”Là người bảo vệ mập mạp, anh ta vốn là một người đàn ông nhiệt tình, cho dù thoạt nhìn bề ngoài trông không mấy dễ chịu.Trong nháy mắt, trái tim vừa mới hạ xuống đất của Lâm Thiển bỗng nhiên lại treo ngược lênCô cười gượng: “Không có vấn đề gì, Ella đã dặn dò tôi rất rõ ràng.”“Đúng vậy, Ella là người tỉ mỉCô đi theo cô ấy, cô ấy sẽ dạy cho cô rất nhiều thứ.”“Vâng, tôi biết rồiNgại quá, tôi còn phải đến chỗ khác quét dọn, xin lỗi không tiếp chuyện được.” Lâm Thiển vội vàng đẩy xe đi, người bảo vệ mập mạp nhìn cô cười híp mắt, vẫy tay với cô: “Buổi tối tăng ca có mệt thì tới tìm tôi, tôi có thể tán gẫu với cô.” Lâm Thiển không quay đầu lại, vội vàng chạy về phía trước, giơ tay vẫy với phía sau, đáp nhanh: “Vâng, cảm ơn anh.” Đúng lúc này, tiếng báo động đột nhiên vang lên, nguồn phát ra là trung tâm xét nghiệm ở ngay sau lưng côNguy rồi! Lâm Thiển đẩy xe, bắt đầu chạy nhanh.“Ở kia kìa, đứng lại!!!” Sau lưng truyền đến tiếng cảnh cáo hung ác, Lâm Thiển liền biết xe thành quả này không thể đưa đi được rồi.Cô đột nhiên rẽ ngoặt, quay đầu xe dụng cụ, dồn lực đẩy mạnh chiếc xe về phía các nhân viên an ninh đang truy đuổiHẳn bọn họ biết được tầm quan trọng của món đồ này nên các nhân viên an ninh đều lộ ra vẻ mặt lo lắng, sợ làm hỏng đồ trên xeLâm Thiển nhân cơ hội đó vội vàng nhấc chân bỏ chạy, cắm đầu xông vào nhà vệ sinh nữCác nhân viên an ninh truy đuổi đến tòa nhà mới, trong đó có một hai người đã rút súng ngắn raBọn họ đoán người phụ nữ đó chạy về phía này.Cố Thành Kiêu đang quan sát xung quanh thì bị cảnh tượng này hấp dẫn, xảy ra chuyện gì vậy?

Lấy Chồng Quyền ThếTruyện Converter, Truyện Ngôn TìnhKhi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác nhưng tay chân không còn sức lực để phản kháng. Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp di. Ông bác vì tiền đã bán cổ cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy. Nhẽ ra cô nên để phòng họ. Cô hận. Không biết đã qua bao lâu, Lâm Thiển dần có ý thức, mở mắt ra. Bên ngoài trời đã sáng, cô nhúc nhích ngón tay, đã có thể cử động. Lâm Thiển chống cơ thể tàn tạ ngồi dậy, mái tóc ngắn gọn gàng giờ rũ rượi che mắt. Cô vô thức vén tóc trên trán, khẽ ngửa đầu, lộ ra khuôn cằm thon gọn hơi vểnh ra bao quanh đường cong hàm dưới mềm mại, gương mặt trắng nõn hài hòa tự nhiên. Tóc ngắn ngang tai, cần cổ đẹp đẽ, dưới ánh sáng mỏng manh, đẹp như một thiếu niên, à không, như một thiếu nữ mắt ngọc mày ngài. Lâm Thiển lấy chăn quấn kín ngực mình, dưới lớp chăn mỏng là cơ thể mịn màng. Trong căn phòng u ám, đôi mắt bồ đào sáng ngời của cô đảo một vòng. Nơi đây tràn ngập mùi hỗn… Người ngoài sẽ không thể thấy được cô đang làm gìVốn dĩ nhân viên vệ sinh không hề thu hút sự chú ý, mọi người đều đang bận các công việc kiểm tra đo lường, hết sức chăm chú, không ai để ý đến một hộ lý tầm thường làm công việc vệ sinhĐối với Lâm Thiển mà nói, đây quả là may mắn trời banCô khom lưng, dịch mông về phía sau, lặng lẽ đẩy cánh cửa ra, sau đó từ từ lùi từng bước vào bên trong cửa.Không biết nên dùng từ “trẻ con không biết sợ” hay là “gan lớn tày trời” để hình dung Lâm ThiểnCô xoay lưng mà vào, trước khi vào cũng không xem thử tình huống bên trong,3cứ xông lừa đến.Thật ra thì cô rất sợ, đặc biệt là sau khi có conCô sợ đủ loại nguy hiểm, đặc biệt rất sợ chết, nhưng cô đã trúng độcChỉ cần vừa nghĩ đến Cố Thành Kiêu vì cứu cô mà phải mạo hiểm thì cô đã không thể nào ngồi im mà chờ anh đến cứu mình.Lỡ như anh không thành công sẽ là hai cái mạng bổi vàoLỡ như cô không thành công, thì dù sao cô cũng đã trúng độc, không có thuốc giải thì sớm muộn gì cũng chết.Nghĩ vậy, Lâm Thiển không lo lắng nữa, dứt khoát đi vào.Khi cổ vào bên trong, vừa xoay người nhìn thấy toàn cảnh, cô sợ đến mức suýt nữa thì hét toáng1lênLâm Thiển vội vàng lấy tay bịt miệng mình, trừng mắt nhìn đám động vật ngọ nguậy lúc nhúc kiaGian phòng này nhỏ hơn phòng kiểm tra đo lường phía ngoài một chút, dọc theo bức tường đặt hai hàng tủ kính thật dài, bên trong tủ kính là đủ mọi loại rắn đang trườn bòMỗi tủ là một con, không có con nào giống con nào, có con toàn thân màu đỏ đen, có con lốm đốm hoa văn, có con đang cuộn người, có con lè lưỡi, có con to lớn, cũng có con vẫn còn là rắn conCả đàn rắn đập vào mắt cô, khiến cô sợ đến nỗi đồng tử cũng co rút lại, hô hấp dồn dập.Lâm Thiển nhanh chóng6điều chỉnh hơi thở của mìnhNhững hình ảnh này đập thẳng vào mắt, cô sợ rằng sau khi trở về sẽ gặp ác mộng mấtQuá nhiều rắn, rốt cuộc con nào mới đúng đây? Lâm Thiển mù tịt.Cô cưỡng ép bản thân tỉnh táo lại, đi băng qua hàng tủ kính, bên trong nữa là một hàng tủ đôngCô nhìn kĩ, bên trong tủ đông lạnh đặt rất nhiều lọ thủy tinh nhỏ, hoặc là ống nghiệm được bịt kín, trên mỗi bình đều có dán nhãn, trên nhãn viết tên tiếng Anh của các loại rắn độc.Lâm Thiển không hiểu hết, cô chỉ nhận biết được vài từ, nhưng tính sơ sơ thì nơi này cũng có trên một trăm loạiNhững thứ này đều4là nọc độc lấy ra từ những con rắn độc kia.Lâm Thiển nghĩ, số lượng nhiều quá, cô chẳng thể mang đi hếtMà dù cho cô mang đi, nếu không giữ cho chúng không bị vỡ cũng rất khó khăn.Làm sao đây, làm sao đây?Hôm nay cô mạo hiểm lấy thẻ làm việc của Ella vào đây chắc chắn sẽ bị phía bệnh viện phát hiện nhanh thôi, không thể giấu được bao lâu nữa, có lẽ cô chỉ có một cơ hội này.Lâm Thiển không dám tay không bắt rắn, nhưng cô vẫn có thể lấy bình nọc độcLâm Thiển ép bản thân tỉnh táo lại, hiện giờ không phải thời điểm sợ hãiCô quan sát bốn phía, thấy cuối hàng tủ đông có3cái gì đó trông như hộp đồ.Quả nhiên, đây là dụng cụ chuyên biệt để vận chuyển ống nghiệmTrời giúp cô rồi.Lâm Thiển nghĩ là làm, cô lấy túi đá ở trong tủ lạnh đặt vào trong hộp vận chuyển, sau đó cẩn thận bỏ giá đựng ống nghiệm vàoTrên giá là từng cái ống nghiệm được niêm phong kín và dán nhãn tên nọc độcCô đẩy xe dụng cụ đếnXe của Lâm Thiển vốn là một xe vận chuyển nhỏ, vì vậy cô tháo thùng nước và thùng rác xuống, đem từng hộp vận chuyển chất lên vừa đầy một xeVề phần rác thải, cô chỉ đành để lại đâyDù sao khi bệnh viện kiểm tra camera cũng sẽ phát hiện ra côCô chẳng cần làm chuyện thừa thãi đi giải quyết hậu quả.Xe dụng cụ đặt được chừng mười tám hộp vận chuyển, mỗi hộp là một giá ống nghiệm, mỗi giá ống nghiệm có mười hai mẫu nọc độc.Như vậy, cô đã trộm một hơi hai trăm mười sáu mẫu nọc độc, gần như “cướp sạch sành sanh” hàng tích trữ trong tủ đông lạnhLâm Thiển nghĩ, hộp vận chuyển này có thể là đồ dùng để chuyên chở mẫu vật, nếu không sao lại đúng lúc đặt ở đấy? Hôm nay cô đến đây là đúngNhưng cô không thể cứ để như vậy mà đi ra được, quá lộ liễuLâm Thiển nhìn thùng rác bị cô vứt bỏ, nhanh trí lấy túi rác to bên trong ra che bên trên hộp vận chuyển, rồi lại lấy tấm vải bố có sẵn trên xe dụng cụ phủ lênSau đó cô lấy khăn, bình xịt và cây lau nhà treo lên bên cạnh, thật hoàn hảoLâm Thiển có thể cảm thấy được nhịp mình tim đập thình thịch thình thịch rất nhanh, tựa như trái tim sắp nhảy ra khỏi cổ họngNhưng cô vẫn cố bình tĩnh, nhanh chóng hoàn thành chuyện này.Bỏ lại mớ hỗn độn đầy đất, Lâm Thiển anh dũng đẩy chiếc xe bước raCô nhẹ nhàng mở cửa đẩy xe ra trước, sau đó ngồi xổm xuống, núi phía sau xe mà đi, cuối cùng đóng cửa lại, thật hoàn hảo! Các bác sĩ trong phòng xét nghiệm bên ngoài vẫn hết sức tập trung vào công việc, không ai để ý một nhân viên vệ sinhLâm Thiển đẩy xe, chậm rãi lui ra“Này Linda, cô đã quen việc chưa?”Là người bảo vệ mập mạp, anh ta vốn là một người đàn ông nhiệt tình, cho dù thoạt nhìn bề ngoài trông không mấy dễ chịu.Trong nháy mắt, trái tim vừa mới hạ xuống đất của Lâm Thiển bỗng nhiên lại treo ngược lênCô cười gượng: “Không có vấn đề gì, Ella đã dặn dò tôi rất rõ ràng.”“Đúng vậy, Ella là người tỉ mỉCô đi theo cô ấy, cô ấy sẽ dạy cho cô rất nhiều thứ.”“Vâng, tôi biết rồiNgại quá, tôi còn phải đến chỗ khác quét dọn, xin lỗi không tiếp chuyện được.” Lâm Thiển vội vàng đẩy xe đi, người bảo vệ mập mạp nhìn cô cười híp mắt, vẫy tay với cô: “Buổi tối tăng ca có mệt thì tới tìm tôi, tôi có thể tán gẫu với cô.” Lâm Thiển không quay đầu lại, vội vàng chạy về phía trước, giơ tay vẫy với phía sau, đáp nhanh: “Vâng, cảm ơn anh.” Đúng lúc này, tiếng báo động đột nhiên vang lên, nguồn phát ra là trung tâm xét nghiệm ở ngay sau lưng côNguy rồi! Lâm Thiển đẩy xe, bắt đầu chạy nhanh.“Ở kia kìa, đứng lại!!!” Sau lưng truyền đến tiếng cảnh cáo hung ác, Lâm Thiển liền biết xe thành quả này không thể đưa đi được rồi.Cô đột nhiên rẽ ngoặt, quay đầu xe dụng cụ, dồn lực đẩy mạnh chiếc xe về phía các nhân viên an ninh đang truy đuổiHẳn bọn họ biết được tầm quan trọng của món đồ này nên các nhân viên an ninh đều lộ ra vẻ mặt lo lắng, sợ làm hỏng đồ trên xeLâm Thiển nhân cơ hội đó vội vàng nhấc chân bỏ chạy, cắm đầu xông vào nhà vệ sinh nữCác nhân viên an ninh truy đuổi đến tòa nhà mới, trong đó có một hai người đã rút súng ngắn raBọn họ đoán người phụ nữ đó chạy về phía này.Cố Thành Kiêu đang quan sát xung quanh thì bị cảnh tượng này hấp dẫn, xảy ra chuyện gì vậy?

Chương 868: Suýt nữa là thành công