“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 780
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hai bọn họ tu hành Thái Thương Thủ và Huyền Thiên kiếm quyết đã lâu, uy lực của tàn dư cũng rất mạng mẽ, nhưng tàn dư cũng chỉ là tàn dư. Tần Ninh lại nói là hắn có. “Mấy ngày sau, ta sẽ nói cho!” Tần Ninh lại nói: “Vấn đề cuối cùng chính là dạy dỗ tu luyện!” “Từ ngày mai, toàn bộ đệ tử tông môn lần lượt đến trước mặt ta, diễn luyện linh quyết mình tu hành, ta đích thân chỉ đạo”. Lời này nói ra, năm vị trưởng lão không khỏi thắc mắc. Còn lão Vệ thì lại chấn kinh. Mặc dù năm vị trưởng lão thừa nhận Tần Ninh giỏi, nhưng dù sao hắn mới chỉ mười tám, có giỏi hơn nữa thì cũng không thể có kiến giải về tu luyện nhiều bằng được bọn họ chứ? Mà lão Vệ thì biết, so với Tần Ninh, năm vị trưởng lão không khác nào đom đóm với ánh trăng. Tần Ninh thế mà đích thân giáo dục, ông ta đúng là không ngờ đến. Xem ra lần này Tần Ninh nghiêm túc thật. “Được rồi, mọi chuyện cứ tạm thế đi đã”. “Còn việc chiêu mộ đệ tử tông môn, đừng dùng những cách bẩn thỉu kia nữa, ai thích thì tới, không lôi kéo ai hết”. Tần Ninh nghiêm túc nói: “Qua một thời gian nữa, dù bọn họ muốn bái nhập Thanh Vân tông thì cũng phải trải qua từng tầng thử thách”. “Vâng!” Tần Ninh phất tay, mọi người giải tán. “Lúc trước không nhận ra là làm tông chủ cũng phiền thật đấy”, Tần Ninh không khỏi nói. “Công tử thấy phiền thì cũng có thể buông tay giao cho bọn họ đi làm”, lão Vệ chắp tay nói. Tần Ninh mỉm cười: “Không được đâu, phiền ta cũng phải làm, nếu không sao có thể khiến cho mấy tên không an phận kia trồi lên mặt nước chứ?” “Thanh Vân tông là do Thanh Vân xây dựng, liên quan đến tôn giả Thanh Vân và Cửu U Đại Đế, ta nghĩ mấy kẻ có lòng ắt sẽ phải động tâm mà thôi”. “Haha...” Kiếm Tiểu Minh không hiểu Tần Ninh và lão Vệ đang nói gì, chỉ cười khà khà: “Dù sao thì kể từ hôm nay, ta cũng chính là viện trưởng của viện kiếm đạo Thanh Vân tông”. “Thẩm huynh, chúc mừng huynh, từ nay về sau huynh cũng là các chủ Đan các. Sau này Thanh Vân tông trở thành tông môn số một Cửu U, ta chính là kiếm khách số một, còn huynh là đan sư số một!” Kiếm Tiểu Minh cười ha hả, nghĩ như kiểu cậu ta đã trở thành kiếm khách số một vậy.
Hai bọn họ tu hành Thái Thương Thủ và Huyền Thiên kiếm quyết đã lâu, uy lực của tàn dư cũng rất mạng mẽ, nhưng tàn dư cũng chỉ là tàn dư.
Tần Ninh lại nói là hắn có.
“Mấy ngày sau, ta sẽ nói cho!”
Tần Ninh lại nói: “Vấn đề cuối cùng chính là dạy dỗ tu luyện!”
“Từ ngày mai, toàn bộ đệ tử tông môn lần lượt đến trước mặt ta, diễn luyện linh quyết mình tu hành, ta đích thân chỉ đạo”.
Lời này nói ra, năm vị trưởng lão không khỏi thắc mắc.
Còn lão Vệ thì lại chấn kinh.
Mặc dù năm vị trưởng lão thừa nhận Tần Ninh giỏi, nhưng dù sao hắn mới chỉ mười tám, có giỏi hơn nữa thì cũng không thể có kiến giải về tu luyện nhiều bằng được bọn họ chứ?
Mà lão Vệ thì biết, so với Tần Ninh, năm vị trưởng lão không khác nào đom đóm với ánh trăng.
Tần Ninh thế mà đích thân giáo dục, ông ta đúng là không ngờ đến.
Xem ra lần này Tần Ninh nghiêm túc thật.
“Được rồi, mọi chuyện cứ tạm thế đi đã”.
“Còn việc chiêu mộ đệ tử tông môn, đừng dùng những cách bẩn thỉu kia nữa, ai thích thì tới, không lôi kéo ai hết”.
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Qua một thời gian nữa, dù bọn họ muốn bái nhập Thanh Vân tông thì cũng phải trải qua từng tầng thử thách”.
“Vâng!”
Tần Ninh phất tay, mọi người giải tán.
“Lúc trước không nhận ra là làm tông chủ cũng phiền thật đấy”, Tần Ninh không khỏi nói.
“Công tử thấy phiền thì cũng có thể buông tay giao cho bọn họ đi làm”, lão Vệ chắp tay nói.
Tần Ninh mỉm cười: “Không được đâu, phiền ta cũng phải làm, nếu không sao có thể khiến cho mấy tên không an phận kia trồi lên mặt nước chứ?”
“Thanh Vân tông là do Thanh Vân xây dựng, liên quan đến tôn giả Thanh Vân và Cửu U Đại Đế, ta nghĩ mấy kẻ có lòng ắt sẽ phải động tâm mà thôi”.
“Haha...”
Kiếm Tiểu Minh không hiểu Tần Ninh và lão Vệ đang nói gì, chỉ cười khà khà: “Dù sao thì kể từ hôm nay, ta cũng chính là viện trưởng của viện kiếm đạo Thanh Vân tông”.
“Thẩm huynh, chúc mừng huynh, từ nay về sau huynh cũng là các chủ Đan các. Sau này Thanh Vân tông trở thành tông môn số một Cửu U, ta chính là kiếm khách số một, còn huynh là đan sư số một!”
Kiếm Tiểu Minh cười ha hả, nghĩ như kiểu cậu ta đã trở thành kiếm khách số một vậy.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hai bọn họ tu hành Thái Thương Thủ và Huyền Thiên kiếm quyết đã lâu, uy lực của tàn dư cũng rất mạng mẽ, nhưng tàn dư cũng chỉ là tàn dư. Tần Ninh lại nói là hắn có. “Mấy ngày sau, ta sẽ nói cho!” Tần Ninh lại nói: “Vấn đề cuối cùng chính là dạy dỗ tu luyện!” “Từ ngày mai, toàn bộ đệ tử tông môn lần lượt đến trước mặt ta, diễn luyện linh quyết mình tu hành, ta đích thân chỉ đạo”. Lời này nói ra, năm vị trưởng lão không khỏi thắc mắc. Còn lão Vệ thì lại chấn kinh. Mặc dù năm vị trưởng lão thừa nhận Tần Ninh giỏi, nhưng dù sao hắn mới chỉ mười tám, có giỏi hơn nữa thì cũng không thể có kiến giải về tu luyện nhiều bằng được bọn họ chứ? Mà lão Vệ thì biết, so với Tần Ninh, năm vị trưởng lão không khác nào đom đóm với ánh trăng. Tần Ninh thế mà đích thân giáo dục, ông ta đúng là không ngờ đến. Xem ra lần này Tần Ninh nghiêm túc thật. “Được rồi, mọi chuyện cứ tạm thế đi đã”. “Còn việc chiêu mộ đệ tử tông môn, đừng dùng những cách bẩn thỉu kia nữa, ai thích thì tới, không lôi kéo ai hết”. Tần Ninh nghiêm túc nói: “Qua một thời gian nữa, dù bọn họ muốn bái nhập Thanh Vân tông thì cũng phải trải qua từng tầng thử thách”. “Vâng!” Tần Ninh phất tay, mọi người giải tán. “Lúc trước không nhận ra là làm tông chủ cũng phiền thật đấy”, Tần Ninh không khỏi nói. “Công tử thấy phiền thì cũng có thể buông tay giao cho bọn họ đi làm”, lão Vệ chắp tay nói. Tần Ninh mỉm cười: “Không được đâu, phiền ta cũng phải làm, nếu không sao có thể khiến cho mấy tên không an phận kia trồi lên mặt nước chứ?” “Thanh Vân tông là do Thanh Vân xây dựng, liên quan đến tôn giả Thanh Vân và Cửu U Đại Đế, ta nghĩ mấy kẻ có lòng ắt sẽ phải động tâm mà thôi”. “Haha...” Kiếm Tiểu Minh không hiểu Tần Ninh và lão Vệ đang nói gì, chỉ cười khà khà: “Dù sao thì kể từ hôm nay, ta cũng chính là viện trưởng của viện kiếm đạo Thanh Vân tông”. “Thẩm huynh, chúc mừng huynh, từ nay về sau huynh cũng là các chủ Đan các. Sau này Thanh Vân tông trở thành tông môn số một Cửu U, ta chính là kiếm khách số một, còn huynh là đan sư số một!” Kiếm Tiểu Minh cười ha hả, nghĩ như kiểu cậu ta đã trở thành kiếm khách số một vậy.