“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 784: Nhưng không thể nói giết là giết được.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lúc này nói: “Đây không phải là tổ tiên hiển linh, mà là ảo ảnh mà tôn giả Thanh Vân để lại năm đó”.  “Những linh quyết này tuy có thể xuất hiện lại, nhưng nếu muốn tu hành thì bắt buộc phải ở trong Tàng Linh các này, không được ra ngoài!”  Năm trưởng lão lập tức gật đầu.  Được tu hành đã là tốt lắm rồi, không được đem ra ngoài chính là để đảm bảo linh quyết không bị lộ ra bên ngoài.  “Tông chủ đúng là thần mà!”, Lý Dương Chiêu than thở.  “Đúng vậy, đúng vậy...”  Năm trưởng lão lúc này vui vẻ đến cực điểm, linh quyết tính bằng đơn vị hàng vạn, Thanh Vân tông có gần ngàn đệ tử, đủ cho bọn họ chọn hoa mắt.  Ngũ trưởng lão Liễu Thương Hải lúc này rất muốn hỏi một câu, lo lắng nói: “Những linh quyết này đều là lão tổ tông năm đó tích lũy truyền thụ, lúc trước Thanh Vân tông bị người cướp mất, hiện tại chúng xuất hiện một lần nữa, chỉ sợ...”  “Chỉ sợ những kẻ có lòng tham sẽ ra tay với Thanh Vân tông chúng ta”, đại trưởng lão lo lắng nói.  “Nhìn bộ dáng sợ hãi của các ông kìa!”  Kiếm Tiểu Minh hào phóng nói: “Ai dám đến, giết là được!”  “Ừ, nếu có ai dám cướp, Tiểu Minh, ngươi đứng ra giết kẻ đó!”  “Ấy, ca, ta chỉ sợ huynh nói mệt nên nói giúp huynh thôi mà... ha ha... hi hi...”, Kiếm Tiểu Minh lập tức sợ hãi.  Tần Ninh không vui nhìn Kiếm Tiểu Minh, tùy tiện nói: “Tiểu Minh nói không sai, kẻ nào dám đến thì giết là được”.  Mấy vị trưởng lão cũng gật đầu.  Vị chủ này lúc nào cũng nói vậy.  Nhưng không thể nói giết là giết được.  Lúc trước giết tông chủ Chúc Long tông, một đám trưởng lão Chúc Long tông tuy là sợ mất mật, nhưng Phi Hồng Môn lại là tông môn đứng sau bọn chúng.   . Ngôn Tình NgượcMà bên trong Phi Hồng Môn cũng có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên Đại Tam Nguyên.  Không biết lão Vệ bên cạnh Tần Ninh có thực lực đó để bảo vệ Thanh Vân tông hay không.  “Những chuyện này là việc tông chủ ta cân nhắc, các ông cần xây lại nơi này, sau đó sắp xếp lại linh quyết, cho các đệ tử lựa chọn, nhưng cũng sẽ có hạn chế, cụ thể ra sao thì các ông tự làm”.  “Vâng!”  Tần Ninh lại nói: “Đan các, Khí các, Trận các, Võ các và viện kiếm đạo cũng nên chuẩn bị để xây dựng thôi, nếu muốn Thanh Vân tông phát triển thì cũng phải có chút khí phách mới được”.   “Đương nhiên ta cũng biết chuyện này cần thời gian”.  “Nhưng có một điểm là Thanh Vân tông hiện giờ sẽ không có mấy người nguyện ý tiến vào, nhưng sau này e là bọn họ sẽ đạp phá cửa mà xin vào mất”. 

Tần Ninh lúc này nói: “Đây không phải là tổ tiên hiển linh, mà là ảo ảnh mà tôn giả Thanh Vân để lại năm đó”.  

“Những linh quyết này tuy có thể xuất hiện lại, nhưng nếu muốn tu hành thì bắt buộc phải ở trong Tàng Linh các này, không được ra ngoài!”  

Năm trưởng lão lập tức gật đầu.  

Được tu hành đã là tốt lắm rồi, không được đem ra ngoài chính là để đảm bảo linh quyết không bị lộ ra bên ngoài.  

“Tông chủ đúng là thần mà!”, Lý Dương Chiêu than thở.  

“Đúng vậy, đúng vậy...”  

Năm trưởng lão lúc này vui vẻ đến cực điểm, linh quyết tính bằng đơn vị hàng vạn, Thanh Vân tông có gần ngàn đệ tử, đủ cho bọn họ chọn hoa mắt.  

Ngũ trưởng lão Liễu Thương Hải lúc này rất muốn hỏi một câu, lo lắng nói: “Những linh quyết này đều là lão tổ tông năm đó tích lũy truyền thụ, lúc trước Thanh Vân tông bị người cướp mất, hiện tại chúng xuất hiện một lần nữa, chỉ sợ...”  

“Chỉ sợ những kẻ có lòng tham sẽ ra tay với Thanh Vân tông chúng ta”, đại trưởng lão lo lắng nói.  

“Nhìn bộ dáng sợ hãi của các ông kìa!”  

Kiếm Tiểu Minh hào phóng nói: “Ai dám đến, giết là được!”  

“Ừ, nếu có ai dám cướp, Tiểu Minh, ngươi đứng ra giết kẻ đó!”  

“Ấy, ca, ta chỉ sợ huynh nói mệt nên nói giúp huynh thôi mà... ha ha... hi hi...”, Kiếm Tiểu Minh lập tức sợ hãi.  

Tần Ninh không vui nhìn Kiếm Tiểu Minh, tùy tiện nói: “Tiểu Minh nói không sai, kẻ nào dám đến thì giết là được”.  

Mấy vị trưởng lão cũng gật đầu.  

Vị chủ này lúc nào cũng nói vậy.  

Nhưng không thể nói giết là giết được.  

Lúc trước giết tông chủ Chúc Long tông, một đám trưởng lão Chúc Long tông tuy là sợ mất mật, nhưng Phi Hồng Môn lại là tông môn đứng sau bọn chúng.   . Ngôn Tình Ngược

Mà bên trong Phi Hồng Môn cũng có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên Đại Tam Nguyên.  

Không biết lão Vệ bên cạnh Tần Ninh có thực lực đó để bảo vệ Thanh Vân tông hay không.  

“Những chuyện này là việc tông chủ ta cân nhắc, các ông cần xây lại nơi này, sau đó sắp xếp lại linh quyết, cho các đệ tử lựa chọn, nhưng cũng sẽ có hạn chế, cụ thể ra sao thì các ông tự làm”.  

“Vâng!”  

Tần Ninh lại nói: “Đan các, Khí các, Trận các, Võ các và viện kiếm đạo cũng nên chuẩn bị để xây dựng thôi, nếu muốn Thanh Vân tông phát triển thì cũng phải có chút khí phách mới được”.   

“Đương nhiên ta cũng biết chuyện này cần thời gian”.  

“Nhưng có một điểm là Thanh Vân tông hiện giờ sẽ không có mấy người nguyện ý tiến vào, nhưng sau này e là bọn họ sẽ đạp phá cửa mà xin vào mất”. 

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh lúc này nói: “Đây không phải là tổ tiên hiển linh, mà là ảo ảnh mà tôn giả Thanh Vân để lại năm đó”.  “Những linh quyết này tuy có thể xuất hiện lại, nhưng nếu muốn tu hành thì bắt buộc phải ở trong Tàng Linh các này, không được ra ngoài!”  Năm trưởng lão lập tức gật đầu.  Được tu hành đã là tốt lắm rồi, không được đem ra ngoài chính là để đảm bảo linh quyết không bị lộ ra bên ngoài.  “Tông chủ đúng là thần mà!”, Lý Dương Chiêu than thở.  “Đúng vậy, đúng vậy...”  Năm trưởng lão lúc này vui vẻ đến cực điểm, linh quyết tính bằng đơn vị hàng vạn, Thanh Vân tông có gần ngàn đệ tử, đủ cho bọn họ chọn hoa mắt.  Ngũ trưởng lão Liễu Thương Hải lúc này rất muốn hỏi một câu, lo lắng nói: “Những linh quyết này đều là lão tổ tông năm đó tích lũy truyền thụ, lúc trước Thanh Vân tông bị người cướp mất, hiện tại chúng xuất hiện một lần nữa, chỉ sợ...”  “Chỉ sợ những kẻ có lòng tham sẽ ra tay với Thanh Vân tông chúng ta”, đại trưởng lão lo lắng nói.  “Nhìn bộ dáng sợ hãi của các ông kìa!”  Kiếm Tiểu Minh hào phóng nói: “Ai dám đến, giết là được!”  “Ừ, nếu có ai dám cướp, Tiểu Minh, ngươi đứng ra giết kẻ đó!”  “Ấy, ca, ta chỉ sợ huynh nói mệt nên nói giúp huynh thôi mà... ha ha... hi hi...”, Kiếm Tiểu Minh lập tức sợ hãi.  Tần Ninh không vui nhìn Kiếm Tiểu Minh, tùy tiện nói: “Tiểu Minh nói không sai, kẻ nào dám đến thì giết là được”.  Mấy vị trưởng lão cũng gật đầu.  Vị chủ này lúc nào cũng nói vậy.  Nhưng không thể nói giết là giết được.  Lúc trước giết tông chủ Chúc Long tông, một đám trưởng lão Chúc Long tông tuy là sợ mất mật, nhưng Phi Hồng Môn lại là tông môn đứng sau bọn chúng.   . Ngôn Tình NgượcMà bên trong Phi Hồng Môn cũng có cự phách cảnh giới Thiên Nguyên Đại Tam Nguyên.  Không biết lão Vệ bên cạnh Tần Ninh có thực lực đó để bảo vệ Thanh Vân tông hay không.  “Những chuyện này là việc tông chủ ta cân nhắc, các ông cần xây lại nơi này, sau đó sắp xếp lại linh quyết, cho các đệ tử lựa chọn, nhưng cũng sẽ có hạn chế, cụ thể ra sao thì các ông tự làm”.  “Vâng!”  Tần Ninh lại nói: “Đan các, Khí các, Trận các, Võ các và viện kiếm đạo cũng nên chuẩn bị để xây dựng thôi, nếu muốn Thanh Vân tông phát triển thì cũng phải có chút khí phách mới được”.   “Đương nhiên ta cũng biết chuyện này cần thời gian”.  “Nhưng có một điểm là Thanh Vân tông hiện giờ sẽ không có mấy người nguyện ý tiến vào, nhưng sau này e là bọn họ sẽ đạp phá cửa mà xin vào mất”. 

Chương 784: Nhưng không thể nói giết là giết được.