“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 802: Bàn bạc hôn sự.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dù sao Thanh Vân tông chỉ là một tông môn tồi tàn, lần này Thiên Đạo Lâu đặt biệt đến đây thông báo là đã nể mặt lắm rồi.Trong đại điện dần dần trở nên yên tĩnh."Thú vị đấy".Tần Ninh vuốt cằm, bình tĩnh nói: "Hôn sự này ắt phải thành!""Đại trưởng lão, ta sẽ đi chung với Lý Nhất Phàm, mấy ngày tiếp theo, ngươi hãy trông coi Thanh Vân tông cẩn thận!"Tần Ninh dặn dò: "Nếu lũ người Phi Hồng Môn dám đến đây gây chuyện, ngươi cứ đập tỉnh lão già đần... khụ, đánh thức rùa thần đại nhân, nhờ lão ta ra tay, tới bao nhiêu cứ giết bấy nhiêu"."Vâng!", trong lòng đại trưởng lão khẽ run, nói: "Vậy tông chủ...""Ta sẽ đi cùng với Lý Nhất Phàm, Tống Đại Hải, ngươi cũng đi với ta luôn, coi như để mở mang việc đời"."Đệ tử tuân lệnh!"Trong lòng Tống Đại Hải giờ rất vui mừng, đây chính là dịp hội tụ toàn bộ thiên chi kiêu tử có tiếng tăm lừng lẫy trên toàn bộ khu vực Đông Bắc ở vùng đất Cửu U này.Đúng như lời Tần Ninh nói, mở mang việc đời cũng là điều tốt.Tần Ninh nói vậy cũng không phải là không có cân nhắc, suy tư.Khoảng thời gian này, hắn để Thẩm Văn Hiên và Kiếm Tiểu Minh tìm hiểu tình hình nội bộ trong tông môn, trong ngũ đại đệ tử, trừ người đã chết là Trần Sở Sinh, mà hai vị đệ tử Lý Nhất Phàm và Tống Đại Hải, Tống Đại Hải trời sinh tính cách đần độn nhưng làm việc thận trọng chắc chắn, còn Lý Nhất Phàm thì có ý chí kiên định, tuy là thiên tài nhưng lại không quá kiêu ngạo, hơn nữa còn có lòng nhẫn nại rất tốt.Đây mới là nguyên nhân chính Tần Ninh đồng ý bồi dưỡng họ.Chín đời chín kiếp này, Tần Ninh gặp quá nhiều thiên tài.Nhưng rồi sao?Bao nhiêu thiên tài đều kiêu ngạo khinh người, không biết trời cao đất dày, thường chỉ trưởng thành được một nửa là chết yểu.Lý Nhất Phàm có bản tính không tệ, nếu không, Tần Ninh cũng không để mối liên hôn này cho hắn ta.Quay về đỉnh núi, nhìn dáng vẻ hâm mộ của Kiếm Tiểu Minh, Tần Ninh cười khổ.“Thánh nữ Thiên Đạo không biết có xinh đẹp nghiêng thành đổ nước hay không nhỉ, có xinh như tỷ tỷ Sương Nhi và tỷ tỷ Viên Viên không!”Thẩm Văn Hiên trêu ghẹo: “Nói như kiểu ngươi gặp Vân tiểu thư và Diệp tiểu thư rồi ấy!”“Ta chưa thấy, nhưng phàm là người Ninh ca coi trọng thì chắc chắn dung mạo cùng thiên phú phải là số một, nếu không nào xứng đáng làm người phụ nữ của Ninh ca ta?”“Cút!”
Dù sao Thanh Vân tông chỉ là một tông môn tồi tàn, lần này Thiên Đạo Lâu đặt biệt đến đây thông báo là đã nể mặt lắm rồi.
Trong đại điện dần dần trở nên yên tĩnh.
"Thú vị đấy".
Tần Ninh vuốt cằm, bình tĩnh nói: "Hôn sự này ắt phải thành!"
"Đại trưởng lão, ta sẽ đi chung với Lý Nhất Phàm, mấy ngày tiếp theo, ngươi hãy trông coi Thanh Vân tông cẩn thận!"
Tần Ninh dặn dò: "Nếu lũ người Phi Hồng Môn dám đến đây gây chuyện, ngươi cứ đập tỉnh lão già đần... khụ, đánh thức rùa thần đại nhân, nhờ lão ta ra tay, tới bao nhiêu cứ giết bấy nhiêu".
"Vâng!", trong lòng đại trưởng lão khẽ run, nói: "Vậy tông chủ..."
"Ta sẽ đi cùng với Lý Nhất Phàm, Tống Đại Hải, ngươi cũng đi với ta luôn, coi như để mở mang việc đời".
"Đệ tử tuân lệnh!"
Trong lòng Tống Đại Hải giờ rất vui mừng, đây chính là dịp hội tụ toàn bộ thiên chi kiêu tử có tiếng tăm lừng lẫy trên toàn bộ khu vực Đông Bắc ở vùng đất Cửu U này.
Đúng như lời Tần Ninh nói, mở mang việc đời cũng là điều tốt.
Tần Ninh nói vậy cũng không phải là không có cân nhắc, suy tư.
Khoảng thời gian này, hắn để Thẩm Văn Hiên và Kiếm Tiểu Minh tìm hiểu tình hình nội bộ trong tông môn, trong ngũ đại đệ tử, trừ người đã chết là Trần Sở Sinh, mà hai vị đệ tử Lý Nhất Phàm và Tống Đại Hải, Tống Đại Hải trời sinh tính cách đần độn nhưng làm việc thận trọng chắc chắn, còn Lý Nhất Phàm thì có ý chí kiên định, tuy là thiên tài nhưng lại không quá kiêu ngạo, hơn nữa còn có lòng nhẫn nại rất tốt.
Đây mới là nguyên nhân chính Tần Ninh đồng ý bồi dưỡng họ.
Chín đời chín kiếp này, Tần Ninh gặp quá nhiều thiên tài.
Nhưng rồi sao?
Bao nhiêu thiên tài đều kiêu ngạo khinh người, không biết trời cao đất dày, thường chỉ trưởng thành được một nửa là chết yểu.
Lý Nhất Phàm có bản tính không tệ, nếu không, Tần Ninh cũng không để mối liên hôn này cho hắn ta.
Quay về đỉnh núi, nhìn dáng vẻ hâm mộ của Kiếm Tiểu Minh, Tần Ninh cười khổ.
“Thánh nữ Thiên Đạo không biết có xinh đẹp nghiêng thành đổ nước hay không nhỉ, có xinh như tỷ tỷ Sương Nhi và tỷ tỷ Viên Viên không!”
Thẩm Văn Hiên trêu ghẹo: “Nói như kiểu ngươi gặp Vân tiểu thư và Diệp tiểu thư rồi ấy!”
“Ta chưa thấy, nhưng phàm là người Ninh ca coi trọng thì chắc chắn dung mạo cùng thiên phú phải là số một, nếu không nào xứng đáng làm người phụ nữ của Ninh ca ta?”
“Cút!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Dù sao Thanh Vân tông chỉ là một tông môn tồi tàn, lần này Thiên Đạo Lâu đặt biệt đến đây thông báo là đã nể mặt lắm rồi.Trong đại điện dần dần trở nên yên tĩnh."Thú vị đấy".Tần Ninh vuốt cằm, bình tĩnh nói: "Hôn sự này ắt phải thành!""Đại trưởng lão, ta sẽ đi chung với Lý Nhất Phàm, mấy ngày tiếp theo, ngươi hãy trông coi Thanh Vân tông cẩn thận!"Tần Ninh dặn dò: "Nếu lũ người Phi Hồng Môn dám đến đây gây chuyện, ngươi cứ đập tỉnh lão già đần... khụ, đánh thức rùa thần đại nhân, nhờ lão ta ra tay, tới bao nhiêu cứ giết bấy nhiêu"."Vâng!", trong lòng đại trưởng lão khẽ run, nói: "Vậy tông chủ...""Ta sẽ đi cùng với Lý Nhất Phàm, Tống Đại Hải, ngươi cũng đi với ta luôn, coi như để mở mang việc đời"."Đệ tử tuân lệnh!"Trong lòng Tống Đại Hải giờ rất vui mừng, đây chính là dịp hội tụ toàn bộ thiên chi kiêu tử có tiếng tăm lừng lẫy trên toàn bộ khu vực Đông Bắc ở vùng đất Cửu U này.Đúng như lời Tần Ninh nói, mở mang việc đời cũng là điều tốt.Tần Ninh nói vậy cũng không phải là không có cân nhắc, suy tư.Khoảng thời gian này, hắn để Thẩm Văn Hiên và Kiếm Tiểu Minh tìm hiểu tình hình nội bộ trong tông môn, trong ngũ đại đệ tử, trừ người đã chết là Trần Sở Sinh, mà hai vị đệ tử Lý Nhất Phàm và Tống Đại Hải, Tống Đại Hải trời sinh tính cách đần độn nhưng làm việc thận trọng chắc chắn, còn Lý Nhất Phàm thì có ý chí kiên định, tuy là thiên tài nhưng lại không quá kiêu ngạo, hơn nữa còn có lòng nhẫn nại rất tốt.Đây mới là nguyên nhân chính Tần Ninh đồng ý bồi dưỡng họ.Chín đời chín kiếp này, Tần Ninh gặp quá nhiều thiên tài.Nhưng rồi sao?Bao nhiêu thiên tài đều kiêu ngạo khinh người, không biết trời cao đất dày, thường chỉ trưởng thành được một nửa là chết yểu.Lý Nhất Phàm có bản tính không tệ, nếu không, Tần Ninh cũng không để mối liên hôn này cho hắn ta.Quay về đỉnh núi, nhìn dáng vẻ hâm mộ của Kiếm Tiểu Minh, Tần Ninh cười khổ.“Thánh nữ Thiên Đạo không biết có xinh đẹp nghiêng thành đổ nước hay không nhỉ, có xinh như tỷ tỷ Sương Nhi và tỷ tỷ Viên Viên không!”Thẩm Văn Hiên trêu ghẹo: “Nói như kiểu ngươi gặp Vân tiểu thư và Diệp tiểu thư rồi ấy!”“Ta chưa thấy, nhưng phàm là người Ninh ca coi trọng thì chắc chắn dung mạo cùng thiên phú phải là số một, nếu không nào xứng đáng làm người phụ nữ của Ninh ca ta?”“Cút!”