“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 814

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Những âm thanh vang lên, mọi người sửng sốt.Cánh tay của Hồng Trọng Khải lúc này nổ tung, cả người phun máu, chật vật lui lại.Trong chớp nhoáng, tiếng phập truyền ra, tất cả đều cảm nhận được sự đau đớn, phảng phất như bọn họ đang bị đau vậy.“Aaaaaaaa....”Hồng Trọng Khải kêu thảm thiết, cùng cảnh máu tươi đầm đìa khiến người ta lạnh run.“Thanh Vân tông? Không phải cái tông môn suy tàn kia sao? Bọn họ cũng được mời à?”“Ai quan tâm được mời hay không, lần này coi như là đắc tội Phi Hồng Môn rồi. Người của Phi Hồng Môn lúc này cực kỳ chói mắt, còn lâu mới chịu nhịn”.“Đúng vậy”.Một đám người hóng chuyện lúc này bàn tán ầm ĩ.Hiện giờ là thời điểm náo nhiệt nhất trong thành Thiên Đạo, hành động của Thanh Vân tông lần này chính là vả một cái thật mạnh vào mặt Phi Hồng Môn.Lần này xem ra là hai tông môn sẽ không chết không dừng đấy.“Ta xin lỗi, ta xin lỗi!”Hồng Trọng Khải bước xuống trước mặt Triệu Tiểu Nhạc, dập đầu bùm bụp: “Xin lỗi, xin lỗi!”Nói xong, Hồng Trọng Khải liền định đứng dậy.“Bồi thường thì sao?”, Tần Ninh hờ hững nói: “Một vạn linh thạch, đưa ra!”Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tần Ninh, Hồng Trọng Khải bây giờ hoàn toàn hiểu ra, Tần Ninh sẽ giết hắn ta, thật sự giết, nếu như hắn ta không đưa.“Ta đưa, ta đưa!”Hồng Trọng Khải vội vàng lấy linh thạch ra, dùng ý thức giao cho Triệu Tiểu Nhạc, đứng dậy, thất thểu rời đi.Thấy cuộc đấu kết thúc, những người khác cũng tản ra.“Tần công tử...”Triệu Tiểu Nhạc ngây ra như phỗng, kinh ngạc nói: “Cảm ơn ngươi, nhưng ngươi hãy mau đi đi”.“Đắc tội Phi Hồng Môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu, huống hồ ngươi làm nhục Hồng Trọng Khải như vậy, cái thù này, haiz, có lẽ ta cũng không được ở lại Thiên Đạo lâu nữa đâu!”“Vốn ta đã đắc tội với Phi Hồng Môn rồi”, Tần Ninh thoải mái nói: “Ta thấy ngươi tâm địa lương thiện, nếu thấy không ở được Thiên Đạo lâu nữa thì đến Thanh Vân tông làm đệ tử”.Tần Ninh vỗ vai Triệu Tiểu Nhạc, cười nhạt rồi rời đi.Mà lúc này Triệu Tiểu Nhạc cũng xuất thần.“Huynh đệ, thấy ngươi ban nãy không tệ, tông chủ nhà ta mới ra tay cứu ngươi. Có lời của tông chủ, ngươi có thể được miễn kiểm tra, tiến nhập Thanh Vân tông”, Tống Đại Hải cười khà khà nói.Thật ra chuyện này Tần Ninh hoàn toàn không cần ra tay.Nhưng Tần Ninh lại ngăn chặn. Chuyện này mà xảy ra ở thế giới cá lớn nuốt cá bé thì đúng là nực cười.

Những âm thanh vang lên, mọi người sửng sốt.

Cánh tay của Hồng Trọng Khải lúc này nổ tung, cả người phun máu, chật vật lui lại.

Trong chớp nhoáng, tiếng phập truyền ra, tất cả đều cảm nhận được sự đau đớn, phảng phất như bọn họ đang bị đau vậy.

“Aaaaaaaa....”

Hồng Trọng Khải kêu thảm thiết, cùng cảnh máu tươi đầm đìa khiến người ta lạnh run.

“Thanh Vân tông? Không phải cái tông môn suy tàn kia sao? Bọn họ cũng được mời à?”

“Ai quan tâm được mời hay không, lần này coi như là đắc tội Phi Hồng Môn rồi. Người của Phi Hồng Môn lúc này cực kỳ chói mắt, còn lâu mới chịu nhịn”.

“Đúng vậy”.

Một đám người hóng chuyện lúc này bàn tán ầm ĩ.

Hiện giờ là thời điểm náo nhiệt nhất trong thành Thiên Đạo, hành động của Thanh Vân tông lần này chính là vả một cái thật mạnh vào mặt Phi Hồng Môn.

Lần này xem ra là hai tông môn sẽ không chết không dừng đấy.

“Ta xin lỗi, ta xin lỗi!”

Hồng Trọng Khải bước xuống trước mặt Triệu Tiểu Nhạc, dập đầu bùm bụp: “Xin lỗi, xin lỗi!”

Nói xong, Hồng Trọng Khải liền định đứng dậy.

“Bồi thường thì sao?”, Tần Ninh hờ hững nói: “Một vạn linh thạch, đưa ra!”

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tần Ninh, Hồng Trọng Khải bây giờ hoàn toàn hiểu ra, Tần Ninh sẽ giết hắn ta, thật sự giết, nếu như hắn ta không đưa.

“Ta đưa, ta đưa!”

Hồng Trọng Khải vội vàng lấy linh thạch ra, dùng ý thức giao cho Triệu Tiểu Nhạc, đứng dậy, thất thểu rời đi.

Thấy cuộc đấu kết thúc, những người khác cũng tản ra.

“Tần công tử...”

Triệu Tiểu Nhạc ngây ra như phỗng, kinh ngạc nói: “Cảm ơn ngươi, nhưng ngươi hãy mau đi đi”.

“Đắc tội Phi Hồng Môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu, huống hồ ngươi làm nhục Hồng Trọng Khải như vậy, cái thù này, haiz, có lẽ ta cũng không được ở lại Thiên Đạo lâu nữa đâu!”

“Vốn ta đã đắc tội với Phi Hồng Môn rồi”, Tần Ninh thoải mái nói: “Ta thấy ngươi tâm địa lương thiện, nếu thấy không ở được Thiên Đạo lâu nữa thì đến Thanh Vân tông làm đệ tử”.

Tần Ninh vỗ vai Triệu Tiểu Nhạc, cười nhạt rồi rời đi.

Mà lúc này Triệu Tiểu Nhạc cũng xuất thần.

“Huynh đệ, thấy ngươi ban nãy không tệ, tông chủ nhà ta mới ra tay cứu ngươi. Có lời của tông chủ, ngươi có thể được miễn kiểm tra, tiến nhập Thanh Vân tông”, Tống Đại Hải cười khà khà nói.

Thật ra chuyện này Tần Ninh hoàn toàn không cần ra tay.

Nhưng Tần Ninh lại ngăn chặn. Chuyện này mà xảy ra ở thế giới cá lớn nuốt cá bé thì đúng là nực cười.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Những âm thanh vang lên, mọi người sửng sốt.Cánh tay của Hồng Trọng Khải lúc này nổ tung, cả người phun máu, chật vật lui lại.Trong chớp nhoáng, tiếng phập truyền ra, tất cả đều cảm nhận được sự đau đớn, phảng phất như bọn họ đang bị đau vậy.“Aaaaaaaa....”Hồng Trọng Khải kêu thảm thiết, cùng cảnh máu tươi đầm đìa khiến người ta lạnh run.“Thanh Vân tông? Không phải cái tông môn suy tàn kia sao? Bọn họ cũng được mời à?”“Ai quan tâm được mời hay không, lần này coi như là đắc tội Phi Hồng Môn rồi. Người của Phi Hồng Môn lúc này cực kỳ chói mắt, còn lâu mới chịu nhịn”.“Đúng vậy”.Một đám người hóng chuyện lúc này bàn tán ầm ĩ.Hiện giờ là thời điểm náo nhiệt nhất trong thành Thiên Đạo, hành động của Thanh Vân tông lần này chính là vả một cái thật mạnh vào mặt Phi Hồng Môn.Lần này xem ra là hai tông môn sẽ không chết không dừng đấy.“Ta xin lỗi, ta xin lỗi!”Hồng Trọng Khải bước xuống trước mặt Triệu Tiểu Nhạc, dập đầu bùm bụp: “Xin lỗi, xin lỗi!”Nói xong, Hồng Trọng Khải liền định đứng dậy.“Bồi thường thì sao?”, Tần Ninh hờ hững nói: “Một vạn linh thạch, đưa ra!”Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tần Ninh, Hồng Trọng Khải bây giờ hoàn toàn hiểu ra, Tần Ninh sẽ giết hắn ta, thật sự giết, nếu như hắn ta không đưa.“Ta đưa, ta đưa!”Hồng Trọng Khải vội vàng lấy linh thạch ra, dùng ý thức giao cho Triệu Tiểu Nhạc, đứng dậy, thất thểu rời đi.Thấy cuộc đấu kết thúc, những người khác cũng tản ra.“Tần công tử...”Triệu Tiểu Nhạc ngây ra như phỗng, kinh ngạc nói: “Cảm ơn ngươi, nhưng ngươi hãy mau đi đi”.“Đắc tội Phi Hồng Môn, bọn chúng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu, huống hồ ngươi làm nhục Hồng Trọng Khải như vậy, cái thù này, haiz, có lẽ ta cũng không được ở lại Thiên Đạo lâu nữa đâu!”“Vốn ta đã đắc tội với Phi Hồng Môn rồi”, Tần Ninh thoải mái nói: “Ta thấy ngươi tâm địa lương thiện, nếu thấy không ở được Thiên Đạo lâu nữa thì đến Thanh Vân tông làm đệ tử”.Tần Ninh vỗ vai Triệu Tiểu Nhạc, cười nhạt rồi rời đi.Mà lúc này Triệu Tiểu Nhạc cũng xuất thần.“Huynh đệ, thấy ngươi ban nãy không tệ, tông chủ nhà ta mới ra tay cứu ngươi. Có lời của tông chủ, ngươi có thể được miễn kiểm tra, tiến nhập Thanh Vân tông”, Tống Đại Hải cười khà khà nói.Thật ra chuyện này Tần Ninh hoàn toàn không cần ra tay.Nhưng Tần Ninh lại ngăn chặn. Chuyện này mà xảy ra ở thế giới cá lớn nuốt cá bé thì đúng là nực cười.

Chương 814