“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 831
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhất thời, cả hai bóng người đứng vững ở trung tâm võ trường.Phục Thiếu Kiệt hai mươi tuổi, cảnh giới Địa Võ tầng chín.Hồng Quan Vũ cũng hai mươi, cảnh giới Địa Võ tầng chín.Hai người đại diện cho bảy tông môn lớn, là thiên tài đỉnh cấp, giao thủ với nhau, kết quả ai mạnh ai yếu, cũng là mang ý nghĩa ai chỉ đứng sau thánh nữ Thiên Đạo.Hai người đứng vững nhìn nhau.“Phi Hồng Môn dạo này cực kỳ cao ngạo, tiến nhập tông môn hạng hai thì cũng chỉ là hạng hai mà thôi, so với bảy tông môn lớn thì còn kém nhiều”.“Sóng sau xô sóng trước mà, thời gian sẽ chứng minh tất cả thôi”, Hồng Quan Vũ cười nhạt đáp.“Ví dụ như giờ ta khiêu chiến ngươi, cũng là sóng sau xô sóng trước”.“Haha...”Phục Thiếu Kiệt chỉ cười lại, nói: “Rốt cuộc là sóng sau xô sóng trước, hay là ta đạp ngươi ra phía sau thì cũng chưa chắc...”“Thế à?”Phanh...Nói xong, Hồng Quan Vũ trực tiếp đấm ra.“Phi Hồng quyền!”Một quyền này, tốc độ cực nhanh, đến mức tốc độ của Hồng Quan Vũ cũng tăng lên như gió.“Lão tổ của Phi Hồng Môn chính là tiên tử Phi Hồng, tiên tử Phi Hồng sáng tạo ra Phi Hồng quyết, linh quyết này lấy nhanh là trụ cột, nhanh đến cực hạn”.“Đúng vậy, nếu không có Phi Hồng quyết thì Phi Hồng Môn còn lâu mới quật khởi được”.“Dù sao cũng là linh quyết truyền thừa, có người nói tiên tử Phi Hồng ngày xưa là được Cửu U Đại Đế chỉ điểm đấy!”Đám người đương nghị luận ầm ĩ, cũng tròn mắt nhìn cảnh giao đấu.“Phục Ma chưởng!”Phục Thiếu Kiệt không hề lui lại, trực tiếp vung chưởng.Ầm!!!Trong giây lát, quyền chưởng chạm nhau, hai người đều lui lại.So tài một chiêu, hai người phần nhiều là thăm dò, cũng không chia cao thấp.“Lại thử thêm một quyền của ta!”Hồng Quan Vũ sát khí đằng đằng.Hai bóng người, ngươi tới ta lui, giao thủ trong sân, linh khí khuếch tán, khí thế chiến đấu cuồng bạo khiến mọi người lay động.
Nhất thời, cả hai bóng người đứng vững ở trung tâm võ trường.
Phục Thiếu Kiệt hai mươi tuổi, cảnh giới Địa Võ tầng chín.
Hồng Quan Vũ cũng hai mươi, cảnh giới Địa Võ tầng chín.
Hai người đại diện cho bảy tông môn lớn, là thiên tài đỉnh cấp, giao thủ với nhau, kết quả ai mạnh ai yếu, cũng là mang ý nghĩa ai chỉ đứng sau thánh nữ Thiên Đạo.
Hai người đứng vững nhìn nhau.
“Phi Hồng Môn dạo này cực kỳ cao ngạo, tiến nhập tông môn hạng hai thì cũng chỉ là hạng hai mà thôi, so với bảy tông môn lớn thì còn kém nhiều”.
“Sóng sau xô sóng trước mà, thời gian sẽ chứng minh tất cả thôi”, Hồng Quan Vũ cười nhạt đáp.
“Ví dụ như giờ ta khiêu chiến ngươi, cũng là sóng sau xô sóng trước”.
“Haha...”
Phục Thiếu Kiệt chỉ cười lại, nói: “Rốt cuộc là sóng sau xô sóng trước, hay là ta đạp ngươi ra phía sau thì cũng chưa chắc...”
“Thế à?”
Phanh...
Nói xong, Hồng Quan Vũ trực tiếp đấm ra.
“Phi Hồng quyền!”
Một quyền này, tốc độ cực nhanh, đến mức tốc độ của Hồng Quan Vũ cũng tăng lên như gió.
“Lão tổ của Phi Hồng Môn chính là tiên tử Phi Hồng, tiên tử Phi Hồng sáng tạo ra Phi Hồng quyết, linh quyết này lấy nhanh là trụ cột, nhanh đến cực hạn”.
“Đúng vậy, nếu không có Phi Hồng quyết thì Phi Hồng Môn còn lâu mới quật khởi được”.
“Dù sao cũng là linh quyết truyền thừa, có người nói tiên tử Phi Hồng ngày xưa là được Cửu U Đại Đế chỉ điểm đấy!”
Đám người đương nghị luận ầm ĩ, cũng tròn mắt nhìn cảnh giao đấu.
“Phục Ma chưởng!”
Phục Thiếu Kiệt không hề lui lại, trực tiếp vung chưởng.
Ầm!!!
Trong giây lát, quyền chưởng chạm nhau, hai người đều lui lại.
So tài một chiêu, hai người phần nhiều là thăm dò, cũng không chia cao thấp.
“Lại thử thêm một quyền của ta!”
Hồng Quan Vũ sát khí đằng đằng.
Hai bóng người, ngươi tới ta lui, giao thủ trong sân, linh khí khuếch tán, khí thế chiến đấu cuồng bạo khiến mọi người lay động.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhất thời, cả hai bóng người đứng vững ở trung tâm võ trường.Phục Thiếu Kiệt hai mươi tuổi, cảnh giới Địa Võ tầng chín.Hồng Quan Vũ cũng hai mươi, cảnh giới Địa Võ tầng chín.Hai người đại diện cho bảy tông môn lớn, là thiên tài đỉnh cấp, giao thủ với nhau, kết quả ai mạnh ai yếu, cũng là mang ý nghĩa ai chỉ đứng sau thánh nữ Thiên Đạo.Hai người đứng vững nhìn nhau.“Phi Hồng Môn dạo này cực kỳ cao ngạo, tiến nhập tông môn hạng hai thì cũng chỉ là hạng hai mà thôi, so với bảy tông môn lớn thì còn kém nhiều”.“Sóng sau xô sóng trước mà, thời gian sẽ chứng minh tất cả thôi”, Hồng Quan Vũ cười nhạt đáp.“Ví dụ như giờ ta khiêu chiến ngươi, cũng là sóng sau xô sóng trước”.“Haha...”Phục Thiếu Kiệt chỉ cười lại, nói: “Rốt cuộc là sóng sau xô sóng trước, hay là ta đạp ngươi ra phía sau thì cũng chưa chắc...”“Thế à?”Phanh...Nói xong, Hồng Quan Vũ trực tiếp đấm ra.“Phi Hồng quyền!”Một quyền này, tốc độ cực nhanh, đến mức tốc độ của Hồng Quan Vũ cũng tăng lên như gió.“Lão tổ của Phi Hồng Môn chính là tiên tử Phi Hồng, tiên tử Phi Hồng sáng tạo ra Phi Hồng quyết, linh quyết này lấy nhanh là trụ cột, nhanh đến cực hạn”.“Đúng vậy, nếu không có Phi Hồng quyết thì Phi Hồng Môn còn lâu mới quật khởi được”.“Dù sao cũng là linh quyết truyền thừa, có người nói tiên tử Phi Hồng ngày xưa là được Cửu U Đại Đế chỉ điểm đấy!”Đám người đương nghị luận ầm ĩ, cũng tròn mắt nhìn cảnh giao đấu.“Phục Ma chưởng!”Phục Thiếu Kiệt không hề lui lại, trực tiếp vung chưởng.Ầm!!!Trong giây lát, quyền chưởng chạm nhau, hai người đều lui lại.So tài một chiêu, hai người phần nhiều là thăm dò, cũng không chia cao thấp.“Lại thử thêm một quyền của ta!”Hồng Quan Vũ sát khí đằng đằng.Hai bóng người, ngươi tới ta lui, giao thủ trong sân, linh khí khuếch tán, khí thế chiến đấu cuồng bạo khiến mọi người lay động.