“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 952: “Muốn cái rắm ngươi ấy!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Hả? Chẳng lẽ là người trên đại lục khác? Hay là… người của đại lục Thương Lan?”  “Ta không biết”, Tần Ninh lẩm bẩm: “Nhưng sớm muộn gì thì ta cũng sẽ biết thôi”.  Tôm cát nhỏ nhếch miệng, xem ra vị đại đế này tức giận rồi.  “Trên đời này vẫn còn có chuyện mà ngài không biết sao, ha ha...”, tôm cát nhỏ cười nói.  “Chuyện mà ta không biết vẫn còn nhiều lắm...”  Tôm cát nhỏ tiếp tục nói: “Ha ha, đại đế, hay là chúng ta làm một vụ giao dịch đi”.  “Ngài xem ngài bây giờ chỉ là cảnh giới Địa Võ, vẫn còn hơi yếu, nếu muốn báo thù cho đồ tôn của mình thì hơi khó”.  “Hay là ngài giao cho ta cái lão bất tử ở trong khe Nam Thiên dưới đế đô Bắc Minh, ta giúp ngài tìm kẻ thù, báo thù giúp ngài, ngài yên tâm, nhất định sẽ giết không còn một mảnh giáp, diệt sạch cửu tộc”.  “Ngài thấy thế nào?”  Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Tần Ninh lập tức trở nên sắc lạnh xoè bàn tay ra, cơ thể của tôm cát nhỏ bỗng trở nên cứng đờ.  Tần Ninh tay cầm kích Đại Vũ, ném tôm cát nhỏ xuống đất rồi đâm từng nhát một xuống mặt cát.  “A a a...”   Tôm cát nhỏ lúc này la hét liên tục, vội vàng nói: “Đại đế tha mạng, đại đế tha mạng, ta sai rồi, ta sai rồi...”  Đâm liên tục hơn trăm cái Tần Ninh mới dừng tay, cầm tôm cát nhỏ lên nói: “Lão Cây đối với ta còn có ích lợi lớn, ta để ở trong đế đô Bắc Minh chính là để đề phòng mấy lão yêu quái có ý đồ xấu xa như ngươi đấy”.   “Lần sau còn dám có ý định này ta sẽ mời Vũ mù ăn tôm hùm!”  “Không dám, không dám đâu!”  Tôm cát nhỏ lúc này sợ cuộn tròn người, vội vàng nói: “Ta chỉ đùa một chút mà thôi, đại đế ngài đừng nóng giận, như thế này đi, sau này ngài muốn ta làm gì thì ta sẽ làm cái đó có được không?”  “Muốn cái rắm ngươi ấy!”  Tần Ninh ném tôm cát nhỏ lên vai, không nói thêm lời nào nữa.  Từ từ, tôm cát nhỏ cười he he nói: “Đứng ở trên vai người khổng lồ đúng là thoải mái quá đi!”  “Vậy được, về sau ngươi đi theo ta đi!”  “Ai ai ai, gia, ta không chơi như thế đâu, đã nói rõ rồi ta theo ngài rời đi nhưng ta vẫn muốn quay trở về, trên cái Cửu U đại lục này thì Đại Vũ Lục Châu vẫn thích hợp với ta nhất!”  “À?”  Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Vậy nếu như ấn Phong Ma bị phá thì sao?”  Nhắc đến bốn chữ ấn tỉ phong ma, một thân hoàng kim óng ánh của tôm cát nhỏ bỗng chốc hoá thành màu đen như mực.  “Ngài đừng nói đùa...”

“Hả? Chẳng lẽ là người trên đại lục khác? Hay là… người của đại lục Thương Lan?”  

“Ta không biết”, Tần Ninh lẩm bẩm: “Nhưng sớm muộn gì thì ta cũng sẽ biết thôi”.  

Tôm cát nhỏ nhếch miệng, xem ra vị đại đế này tức giận rồi.  

“Trên đời này vẫn còn có chuyện mà ngài không biết sao, ha ha...”, tôm cát nhỏ cười nói.  

“Chuyện mà ta không biết vẫn còn nhiều lắm...”  

Tôm cát nhỏ tiếp tục nói: “Ha ha, đại đế, hay là chúng ta làm một vụ giao dịch đi”.  

“Ngài xem ngài bây giờ chỉ là cảnh giới Địa Võ, vẫn còn hơi yếu, nếu muốn báo thù cho đồ tôn của mình thì hơi khó”.  

“Hay là ngài giao cho ta cái lão bất tử ở trong khe Nam Thiên dưới đế đô Bắc Minh, ta giúp ngài tìm kẻ thù, báo thù giúp ngài, ngài yên tâm, nhất định sẽ giết không còn một mảnh giáp, diệt sạch cửu tộc”.  

“Ngài thấy thế nào?”  

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Tần Ninh lập tức trở nên sắc lạnh xoè bàn tay ra, cơ thể của tôm cát nhỏ bỗng trở nên cứng đờ.  

Tần Ninh tay cầm kích Đại Vũ, ném tôm cát nhỏ xuống đất rồi đâm từng nhát một xuống mặt cát.  

“A a a...”   

Tôm cát nhỏ lúc này la hét liên tục, vội vàng nói: “Đại đế tha mạng, đại đế tha mạng, ta sai rồi, ta sai rồi...”  

Đâm liên tục hơn trăm cái Tần Ninh mới dừng tay, cầm tôm cát nhỏ lên nói: “Lão Cây đối với ta còn có ích lợi lớn, ta để ở trong đế đô Bắc Minh chính là để đề phòng mấy lão yêu quái có ý đồ xấu xa như ngươi đấy”.   

“Lần sau còn dám có ý định này ta sẽ mời Vũ mù ăn tôm hùm!”  

“Không dám, không dám đâu!”  

Tôm cát nhỏ lúc này sợ cuộn tròn người, vội vàng nói: “Ta chỉ đùa một chút mà thôi, đại đế ngài đừng nóng giận, như thế này đi, sau này ngài muốn ta làm gì thì ta sẽ làm cái đó có được không?”  

“Muốn cái rắm ngươi ấy!”  

Tần Ninh ném tôm cát nhỏ lên vai, không nói thêm lời nào nữa.  

Từ từ, tôm cát nhỏ cười he he nói: “Đứng ở trên vai người khổng lồ đúng là thoải mái quá đi!”  

“Vậy được, về sau ngươi đi theo ta đi!”  

“Ai ai ai, gia, ta không chơi như thế đâu, đã nói rõ rồi ta theo ngài rời đi nhưng ta vẫn muốn quay trở về, trên cái Cửu U đại lục này thì Đại Vũ Lục Châu vẫn thích hợp với ta nhất!”  

“À?”  

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Vậy nếu như ấn Phong Ma bị phá thì sao?”  

Nhắc đến bốn chữ ấn tỉ phong ma, một thân hoàng kim óng ánh của tôm cát nhỏ bỗng chốc hoá thành màu đen như mực.  

“Ngài đừng nói đùa...”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Hả? Chẳng lẽ là người trên đại lục khác? Hay là… người của đại lục Thương Lan?”  “Ta không biết”, Tần Ninh lẩm bẩm: “Nhưng sớm muộn gì thì ta cũng sẽ biết thôi”.  Tôm cát nhỏ nhếch miệng, xem ra vị đại đế này tức giận rồi.  “Trên đời này vẫn còn có chuyện mà ngài không biết sao, ha ha...”, tôm cát nhỏ cười nói.  “Chuyện mà ta không biết vẫn còn nhiều lắm...”  Tôm cát nhỏ tiếp tục nói: “Ha ha, đại đế, hay là chúng ta làm một vụ giao dịch đi”.  “Ngài xem ngài bây giờ chỉ là cảnh giới Địa Võ, vẫn còn hơi yếu, nếu muốn báo thù cho đồ tôn của mình thì hơi khó”.  “Hay là ngài giao cho ta cái lão bất tử ở trong khe Nam Thiên dưới đế đô Bắc Minh, ta giúp ngài tìm kẻ thù, báo thù giúp ngài, ngài yên tâm, nhất định sẽ giết không còn một mảnh giáp, diệt sạch cửu tộc”.  “Ngài thấy thế nào?”  Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Tần Ninh lập tức trở nên sắc lạnh xoè bàn tay ra, cơ thể của tôm cát nhỏ bỗng trở nên cứng đờ.  Tần Ninh tay cầm kích Đại Vũ, ném tôm cát nhỏ xuống đất rồi đâm từng nhát một xuống mặt cát.  “A a a...”   Tôm cát nhỏ lúc này la hét liên tục, vội vàng nói: “Đại đế tha mạng, đại đế tha mạng, ta sai rồi, ta sai rồi...”  Đâm liên tục hơn trăm cái Tần Ninh mới dừng tay, cầm tôm cát nhỏ lên nói: “Lão Cây đối với ta còn có ích lợi lớn, ta để ở trong đế đô Bắc Minh chính là để đề phòng mấy lão yêu quái có ý đồ xấu xa như ngươi đấy”.   “Lần sau còn dám có ý định này ta sẽ mời Vũ mù ăn tôm hùm!”  “Không dám, không dám đâu!”  Tôm cát nhỏ lúc này sợ cuộn tròn người, vội vàng nói: “Ta chỉ đùa một chút mà thôi, đại đế ngài đừng nóng giận, như thế này đi, sau này ngài muốn ta làm gì thì ta sẽ làm cái đó có được không?”  “Muốn cái rắm ngươi ấy!”  Tần Ninh ném tôm cát nhỏ lên vai, không nói thêm lời nào nữa.  Từ từ, tôm cát nhỏ cười he he nói: “Đứng ở trên vai người khổng lồ đúng là thoải mái quá đi!”  “Vậy được, về sau ngươi đi theo ta đi!”  “Ai ai ai, gia, ta không chơi như thế đâu, đã nói rõ rồi ta theo ngài rời đi nhưng ta vẫn muốn quay trở về, trên cái Cửu U đại lục này thì Đại Vũ Lục Châu vẫn thích hợp với ta nhất!”  “À?”  Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Vậy nếu như ấn Phong Ma bị phá thì sao?”  Nhắc đến bốn chữ ấn tỉ phong ma, một thân hoàng kim óng ánh của tôm cát nhỏ bỗng chốc hoá thành màu đen như mực.  “Ngài đừng nói đùa...”

Chương 952: “Muốn cái rắm ngươi ấy!”