“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 974: “Ngươi nghĩ hay quá đấy!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ba mươi sáu cương quốc, từ khi Hạng Đế bỏ mình, cương quốc Thiên Tượng suy tàn, hiện tại đã sớm bị các cương quốc xung quanh không ngừng thôn tính. Ba cương quốc đỉnh nhọn cũng chỉ có Đại Sở và Hỏa Hầu là tương đối mạnh mẽ, mà cương quốc Nam Yến thì thuận thế đi lên đứng vị trí thứ ba. Mà cương quốc lớn này đúng là âm thầm chống đỡ cho thượng quốc Bắc Minh. Nhưng Lâm Thiên Nhai hiểu được, ba cương quốc lớn sẽ không có khả năng vì thượng quốc Bắc Minh mà đối đầu với ba cương quốc lớn bọn họ. “Lâm Thiên Nhai, ý ngươi như vậy là muốn vạch mặt nhau đúng không?”, Minh Ung trầm giọng nói. “Bớt hù dọa ta lại, là các ngươi muốn vạch mặt đấy chứ, có phải ta đâu?”, Lâm Thiên Nhai nhếch miệng cười nói: “Chỉ cần các ngươi nhường lại các đế quốc Đông Giang, Vân Dương ra thì ta cam đoan, về sau sẽ nước sông không phạm nước giếng!” “Ngươi nghĩ hay quá đấy!” Thương Hư hừ một tiếng: “Ngươi đã quên cách Tần công tử chém giết Hạng Đế rồi à?” “Khà khà, cái thằng nhãi đó đi vào Cửu U, chết hay sống còn chưa biết, hơn nữa, lúc này hắn cũng chẳng ở đây đâu, ông bớt làm bộ làm tịch đi, nguyên soái Thương Hư ạ”. Lâm Thiên Nhai toét miệng nói: “Tuy nói ông là cảnh giới Thiên Nguyên, nhưng cũng đừng quên, cái thượng quốc Bắc Minh này cũng chỉ có một mình ông là cảnh giới Thiên Nguyên mà thôi!” “Vậy lão phu liền tới lãnh giáo chút thủ đoạn của ngươi!” Ngày xưa, lúc Tần Ninh rời đi, Thương Hư mới chỉ là cảnh giới Thiên Võ bốn biến, nhưng hiện tại đã đạt cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên. Lão ta có thực lực mạnh mẽ, chẳng qua những năm qua kẹp máu sống thọ, cảnh giới không ngừng giảm sút, nhưng muốn khôi phục cũng không khó. Thương Hư sải bước ra, sát khí tràn ngập. “Lão bất tử này việc gì cần đến La huynh phải ra tay chứ, để ta!” Bà La Vũ của cương quốc Bà La lúc này bước ra, ánh mắt có sát khí. Bà La Vũ này là cảnh giới Thiên Nguyên ba nguyên, đối mặt với Thương Hư cũng chẳng sợ. Ông ta sải bước ra, khí thế mạnh mẽ bao phủ. Cảnh giới Thiên Nguyên chỉ tồn tại ở trong cương quốc. Mà thượng quốc Bắc Minh chính vì có cường giả cảnh giới Thiên Nguyên là Thương Hư nên mới không có ai dám đối kháng. Nhưng Thương Hư mới là cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên, mà Bà La Vũ lại đã là ba nguyên. Thực lực cỡ này đủ để so bì với Sở Đế và Địch Đế. “Cút ra!”
Ba mươi sáu cương quốc, từ khi Hạng Đế bỏ mình, cương quốc Thiên Tượng suy tàn, hiện tại đã sớm bị các cương quốc xung quanh không ngừng thôn tính.
Ba cương quốc đỉnh nhọn cũng chỉ có Đại Sở và Hỏa Hầu là tương đối mạnh mẽ, mà cương quốc Nam Yến thì thuận thế đi lên đứng vị trí thứ ba.
Mà cương quốc lớn này đúng là âm thầm chống đỡ cho thượng quốc Bắc Minh.
Nhưng Lâm Thiên Nhai hiểu được, ba cương quốc lớn sẽ không có khả năng vì thượng quốc Bắc Minh mà đối đầu với ba cương quốc lớn bọn họ.
“Lâm Thiên Nhai, ý ngươi như vậy là muốn vạch mặt nhau đúng không?”, Minh Ung trầm giọng nói.
“Bớt hù dọa ta lại, là các ngươi muốn vạch mặt đấy chứ, có phải ta đâu?”, Lâm Thiên Nhai nhếch miệng cười nói: “Chỉ cần các ngươi nhường lại các đế quốc Đông Giang, Vân Dương ra thì ta cam đoan, về sau sẽ nước sông không phạm nước giếng!”
“Ngươi nghĩ hay quá đấy!”
Thương Hư hừ một tiếng: “Ngươi đã quên cách Tần công tử chém giết Hạng Đế rồi à?”
“Khà khà, cái thằng nhãi đó đi vào Cửu U, chết hay sống còn chưa biết, hơn nữa, lúc này hắn cũng chẳng ở đây đâu, ông bớt làm bộ làm tịch đi, nguyên soái Thương Hư ạ”.
Lâm Thiên Nhai toét miệng nói: “Tuy nói ông là cảnh giới Thiên Nguyên, nhưng cũng đừng quên, cái thượng quốc Bắc Minh này cũng chỉ có một mình ông là cảnh giới Thiên Nguyên mà thôi!”
“Vậy lão phu liền tới lãnh giáo chút thủ đoạn của ngươi!”
Ngày xưa, lúc Tần Ninh rời đi, Thương Hư mới chỉ là cảnh giới Thiên Võ bốn biến, nhưng hiện tại đã đạt cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên.
Lão ta có thực lực mạnh mẽ, chẳng qua những năm qua kẹp máu sống thọ, cảnh giới không ngừng giảm sút, nhưng muốn khôi phục cũng không khó.
Thương Hư sải bước ra, sát khí tràn ngập.
“Lão bất tử này việc gì cần đến La huynh phải ra tay chứ, để ta!”
Bà La Vũ của cương quốc Bà La lúc này bước ra, ánh mắt có sát khí.
Bà La Vũ này là cảnh giới Thiên Nguyên ba nguyên, đối mặt với Thương Hư cũng chẳng sợ.
Ông ta sải bước ra, khí thế mạnh mẽ bao phủ.
Cảnh giới Thiên Nguyên chỉ tồn tại ở trong cương quốc.
Mà thượng quốc Bắc Minh chính vì có cường giả cảnh giới Thiên Nguyên là Thương Hư nên mới không có ai dám đối kháng.
Nhưng Thương Hư mới là cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên, mà Bà La Vũ lại đã là ba nguyên.
Thực lực cỡ này đủ để so bì với Sở Đế và Địch Đế.
“Cút ra!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ba mươi sáu cương quốc, từ khi Hạng Đế bỏ mình, cương quốc Thiên Tượng suy tàn, hiện tại đã sớm bị các cương quốc xung quanh không ngừng thôn tính. Ba cương quốc đỉnh nhọn cũng chỉ có Đại Sở và Hỏa Hầu là tương đối mạnh mẽ, mà cương quốc Nam Yến thì thuận thế đi lên đứng vị trí thứ ba. Mà cương quốc lớn này đúng là âm thầm chống đỡ cho thượng quốc Bắc Minh. Nhưng Lâm Thiên Nhai hiểu được, ba cương quốc lớn sẽ không có khả năng vì thượng quốc Bắc Minh mà đối đầu với ba cương quốc lớn bọn họ. “Lâm Thiên Nhai, ý ngươi như vậy là muốn vạch mặt nhau đúng không?”, Minh Ung trầm giọng nói. “Bớt hù dọa ta lại, là các ngươi muốn vạch mặt đấy chứ, có phải ta đâu?”, Lâm Thiên Nhai nhếch miệng cười nói: “Chỉ cần các ngươi nhường lại các đế quốc Đông Giang, Vân Dương ra thì ta cam đoan, về sau sẽ nước sông không phạm nước giếng!” “Ngươi nghĩ hay quá đấy!” Thương Hư hừ một tiếng: “Ngươi đã quên cách Tần công tử chém giết Hạng Đế rồi à?” “Khà khà, cái thằng nhãi đó đi vào Cửu U, chết hay sống còn chưa biết, hơn nữa, lúc này hắn cũng chẳng ở đây đâu, ông bớt làm bộ làm tịch đi, nguyên soái Thương Hư ạ”. Lâm Thiên Nhai toét miệng nói: “Tuy nói ông là cảnh giới Thiên Nguyên, nhưng cũng đừng quên, cái thượng quốc Bắc Minh này cũng chỉ có một mình ông là cảnh giới Thiên Nguyên mà thôi!” “Vậy lão phu liền tới lãnh giáo chút thủ đoạn của ngươi!” Ngày xưa, lúc Tần Ninh rời đi, Thương Hư mới chỉ là cảnh giới Thiên Võ bốn biến, nhưng hiện tại đã đạt cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên. Lão ta có thực lực mạnh mẽ, chẳng qua những năm qua kẹp máu sống thọ, cảnh giới không ngừng giảm sút, nhưng muốn khôi phục cũng không khó. Thương Hư sải bước ra, sát khí tràn ngập. “Lão bất tử này việc gì cần đến La huynh phải ra tay chứ, để ta!” Bà La Vũ của cương quốc Bà La lúc này bước ra, ánh mắt có sát khí. Bà La Vũ này là cảnh giới Thiên Nguyên ba nguyên, đối mặt với Thương Hư cũng chẳng sợ. Ông ta sải bước ra, khí thế mạnh mẽ bao phủ. Cảnh giới Thiên Nguyên chỉ tồn tại ở trong cương quốc. Mà thượng quốc Bắc Minh chính vì có cường giả cảnh giới Thiên Nguyên là Thương Hư nên mới không có ai dám đối kháng. Nhưng Thương Hư mới là cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên, mà Bà La Vũ lại đã là ba nguyên. Thực lực cỡ này đủ để so bì với Sở Đế và Địch Đế. “Cút ra!”