Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 1968
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1968:“Hạ Vân, đừng để ý tới tên phế vật kia, lại đây ngôi bên anh Biên đi”“Lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, đều có anh Biên bảo vệ cô!”Nhìn thấy mọi người đều giẫm lên Bùi Nguyên Minh, vả mặt anh, Triệu Thanh Hạm vội vàng kéo Hạ Vân đi qua ngôi.“Hơn nữa cả ngày hôm nay anh Biên đều sẽ bảo vệ cô”“Cô làm chủ, có phải nên mời anh Biên uống một ly hay không?”“Uống rượu xong, lại nhảy một bài!”“Tôi nói cho cô biết, anh Biên là cấp bậc chuyên nghiệp, kỹ thuật có thể giết chết một đám tiểu thịt tươi!”“Tôi nghĩ cơ hội này đều khó chiếm được, tối nay là Hạ Vân cô chiếm được hời rôi!”Lúc này Triệu Thanh Hạm cổ gắng tác hợp cho Biên Bất Phụ và Hạ Vân, rõ ràng là không muốn để con cóc Bùi Nguyên Minh ăn vào thịt thiên nga như Hạ Vân.“Cô Triệu, cô nói đùa rồi, tối nay hẳn là tôi kính cô Hạ một ly trước.”“Dù sao cô Hạ cho tôi cơ hội kiếm tiền, còn khiến tôi có cơ hội giao đấu với cao thủ chân chính, đây là sở cầu suốt đời của tôi, cho nên tôi phải biểu đạt lòng biết ơn mới đúng”Lúc này trên mặt Biên Bất Phụ đều là nụ cười, sau đó anh ta cầm một chai sâm banh, ngón tay phải búng ra, lập tức có cái nắp bay ra ngoài.Cảnh tượng này vô cùng tiêu sái, trực tiếp khiến đám phụ nữ nổi trên mạng ở đây đều hưng phấn võ tay.Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, còn chưa mở miệng, Hạ Vân đã không chút do dự lắc đầu nói: “Anh Biên ngại quá, xế chiều hôm nay tôi gặp một số chuyện, bây giờ thật sự không có tâm trạng uống rượu”“Nhưng nếu anh Biên có hứng thú như vậy, tôi sẽ lấy trà thay rượu, kính anh một ly”Khi nói chuyện, Hạ Vân cầm ly trà muốn uống cạn.Triệu Thanh Hạm ở bên cạnh nói: “Hạ Vân, cô như vậy không được đâu.”“Anh Biên chủ động như vậy, sao cô có thể không nể mặt như thế?”“Hơn nữa nói thẳng ra nơi này đều là người mình, chẳng lẽ còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay sao?”“Cho dù có chuyện gì, cũng là chuyện tốt!”“Hôm nay chúng ta không say không về!”Một đám phụ nữ nổi trên mạng che miệng cười khanh khách: “Đúng vậy đúng vậy, phụ nữ không uống say, đàn ông không có cơ hội”Nhìn thấy xung quanh đưa rượu ra, vẻ mặt Hạ Vân khó xử.Dù thế nào xã hội này cũng là xã hội ân tình, có đôi khi quá máu lạnh, khó tránh khỏi sẽ nửa bước khó đi trong xã hội.Ngay lúc Hạ Vân có chút khó mà từ chối, Bùi Nguyên Minh đứng bật dậy, trực tiếp cầm lấy chai rượu thản nhiên nói: “Buổi chiêu Hạ Vân thật sự gặp chút chuyện, bây giờ thân thể không khỏe lắm, tôi có thể làm chứng”“Cho nên rượu ngày hôm nay, để tôi uống thay cô ấy”Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh trực tiếp cầm lấy chai rượu uống vào.“Bùi Nguyên Minh, anh là cái thá gì?”Tươi cười trên mặt Triệu Thanh Hạm hơi cứng đờ, vẻ mặt khó coi: “Anh Biên uống rượu với Hạ Vân, một tên hạ đẳng như anh can thiệp làm gì?”Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Ngoại trừ Hạ Vân, không ai có tư cách bảo tôi cút ra khỏi đây.”“Triệu Thanh Hạm, không phải tôi không nể mặt cô, mà là cô thật sự không xứng”Triệu Thanh Hạm giận tím mặt: “Họ Bùi, anh…”“Rầm…”Cô ta còn chưa nói xong, chỉ thấy một lãnh đạo nhỏ của tập đoàn Khai Sơn ở trên ghế dài bị người ta đá bay đi.
Chương 1968:
“Hạ Vân, đừng để ý tới tên phế vật kia, lại đây ngôi bên anh Biên đi”
“Lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, đều có anh Biên bảo vệ cô!”
Nhìn thấy mọi người đều giẫm lên Bùi Nguyên Minh, vả mặt anh, Triệu Thanh Hạm vội vàng kéo Hạ Vân đi qua ngôi.
“Hơn nữa cả ngày hôm nay anh Biên đều sẽ bảo vệ cô”
“Cô làm chủ, có phải nên mời anh Biên uống một ly hay không?”
“Uống rượu xong, lại nhảy một bài!”
“Tôi nói cho cô biết, anh Biên là cấp bậc chuyên nghiệp, kỹ thuật có thể giết chết một đám tiểu thịt tươi!”
“Tôi nghĩ cơ hội này đều khó chiếm được, tối nay là Hạ Vân cô chiếm được hời rôi!”
Lúc này Triệu Thanh Hạm cổ gắng tác hợp cho Biên Bất Phụ và Hạ Vân, rõ ràng là không muốn để con cóc Bùi Nguyên Minh ăn vào thịt thiên nga như Hạ Vân.
“Cô Triệu, cô nói đùa rồi, tối nay hẳn là tôi kính cô Hạ một ly trước.”
“Dù sao cô Hạ cho tôi cơ hội kiếm tiền, còn khiến tôi có cơ hội giao đấu với cao thủ chân chính, đây là sở cầu suốt đời của tôi, cho nên tôi phải biểu đạt lòng biết ơn mới đúng”
Lúc này trên mặt Biên Bất Phụ đều là nụ cười, sau đó anh ta cầm một chai sâm banh, ngón tay phải búng ra, lập tức có cái nắp bay ra ngoài.
Cảnh tượng này vô cùng tiêu sái, trực tiếp khiến đám phụ nữ nổi trên mạng ở đây đều hưng phấn võ tay.
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, còn chưa mở miệng, Hạ Vân đã không chút do dự lắc đầu nói: “Anh Biên ngại quá, xế chiều hôm nay tôi gặp một số chuyện, bây giờ thật sự không có tâm trạng uống rượu”
“Nhưng nếu anh Biên có hứng thú như vậy, tôi sẽ lấy trà thay rượu, kính anh một ly”
Khi nói chuyện, Hạ Vân cầm ly trà muốn uống cạn.
Triệu Thanh Hạm ở bên cạnh nói: “Hạ Vân, cô như vậy không được đâu.”
“Anh Biên chủ động như vậy, sao cô có thể không nể mặt như thế?”
“Hơn nữa nói thẳng ra nơi này đều là người mình, chẳng lẽ còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay sao?”
“Cho dù có chuyện gì, cũng là chuyện tốt!”
“Hôm nay chúng ta không say không về!”
Một đám phụ nữ nổi trên mạng che miệng cười khanh khách: “Đúng vậy đúng vậy, phụ nữ không uống say, đàn ông không có cơ hội”
Nhìn thấy xung quanh đưa rượu ra, vẻ mặt Hạ Vân khó xử.
Dù thế nào xã hội này cũng là xã hội ân tình, có đôi khi quá máu lạnh, khó tránh khỏi sẽ nửa bước khó đi trong xã hội.
Ngay lúc Hạ Vân có chút khó mà từ chối, Bùi Nguyên Minh đứng bật dậy, trực tiếp cầm lấy chai rượu thản nhiên nói: “Buổi chiêu Hạ Vân thật sự gặp chút chuyện, bây giờ thân thể không khỏe lắm, tôi có thể làm chứng”
“Cho nên rượu ngày hôm nay, để tôi uống thay cô ấy”
Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh trực tiếp cầm lấy chai rượu uống vào.
“Bùi Nguyên Minh, anh là cái thá gì?”
Tươi cười trên mặt Triệu Thanh Hạm hơi cứng đờ, vẻ mặt khó coi: “Anh Biên uống rượu với Hạ Vân, một tên hạ đẳng như anh can thiệp làm gì?”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Ngoại trừ Hạ Vân, không ai có tư cách bảo tôi cút ra khỏi đây.”
“Triệu Thanh Hạm, không phải tôi không nể mặt cô, mà là cô thật sự không xứng”
Triệu Thanh Hạm giận tím mặt: “Họ Bùi, anh…”
“Rầm…”
Cô ta còn chưa nói xong, chỉ thấy một lãnh đạo nhỏ của tập đoàn Khai Sơn ở trên ghế dài bị người ta đá bay đi.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1968:“Hạ Vân, đừng để ý tới tên phế vật kia, lại đây ngôi bên anh Biên đi”“Lát nữa cho dù xảy ra chuyện gì, đều có anh Biên bảo vệ cô!”Nhìn thấy mọi người đều giẫm lên Bùi Nguyên Minh, vả mặt anh, Triệu Thanh Hạm vội vàng kéo Hạ Vân đi qua ngôi.“Hơn nữa cả ngày hôm nay anh Biên đều sẽ bảo vệ cô”“Cô làm chủ, có phải nên mời anh Biên uống một ly hay không?”“Uống rượu xong, lại nhảy một bài!”“Tôi nói cho cô biết, anh Biên là cấp bậc chuyên nghiệp, kỹ thuật có thể giết chết một đám tiểu thịt tươi!”“Tôi nghĩ cơ hội này đều khó chiếm được, tối nay là Hạ Vân cô chiếm được hời rôi!”Lúc này Triệu Thanh Hạm cổ gắng tác hợp cho Biên Bất Phụ và Hạ Vân, rõ ràng là không muốn để con cóc Bùi Nguyên Minh ăn vào thịt thiên nga như Hạ Vân.“Cô Triệu, cô nói đùa rồi, tối nay hẳn là tôi kính cô Hạ một ly trước.”“Dù sao cô Hạ cho tôi cơ hội kiếm tiền, còn khiến tôi có cơ hội giao đấu với cao thủ chân chính, đây là sở cầu suốt đời của tôi, cho nên tôi phải biểu đạt lòng biết ơn mới đúng”Lúc này trên mặt Biên Bất Phụ đều là nụ cười, sau đó anh ta cầm một chai sâm banh, ngón tay phải búng ra, lập tức có cái nắp bay ra ngoài.Cảnh tượng này vô cùng tiêu sái, trực tiếp khiến đám phụ nữ nổi trên mạng ở đây đều hưng phấn võ tay.Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, còn chưa mở miệng, Hạ Vân đã không chút do dự lắc đầu nói: “Anh Biên ngại quá, xế chiều hôm nay tôi gặp một số chuyện, bây giờ thật sự không có tâm trạng uống rượu”“Nhưng nếu anh Biên có hứng thú như vậy, tôi sẽ lấy trà thay rượu, kính anh một ly”Khi nói chuyện, Hạ Vân cầm ly trà muốn uống cạn.Triệu Thanh Hạm ở bên cạnh nói: “Hạ Vân, cô như vậy không được đâu.”“Anh Biên chủ động như vậy, sao cô có thể không nể mặt như thế?”“Hơn nữa nói thẳng ra nơi này đều là người mình, chẳng lẽ còn có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay sao?”“Cho dù có chuyện gì, cũng là chuyện tốt!”“Hôm nay chúng ta không say không về!”Một đám phụ nữ nổi trên mạng che miệng cười khanh khách: “Đúng vậy đúng vậy, phụ nữ không uống say, đàn ông không có cơ hội”Nhìn thấy xung quanh đưa rượu ra, vẻ mặt Hạ Vân khó xử.Dù thế nào xã hội này cũng là xã hội ân tình, có đôi khi quá máu lạnh, khó tránh khỏi sẽ nửa bước khó đi trong xã hội.Ngay lúc Hạ Vân có chút khó mà từ chối, Bùi Nguyên Minh đứng bật dậy, trực tiếp cầm lấy chai rượu thản nhiên nói: “Buổi chiêu Hạ Vân thật sự gặp chút chuyện, bây giờ thân thể không khỏe lắm, tôi có thể làm chứng”“Cho nên rượu ngày hôm nay, để tôi uống thay cô ấy”Sau khi nói xong, Bùi Nguyên Minh trực tiếp cầm lấy chai rượu uống vào.“Bùi Nguyên Minh, anh là cái thá gì?”Tươi cười trên mặt Triệu Thanh Hạm hơi cứng đờ, vẻ mặt khó coi: “Anh Biên uống rượu với Hạ Vân, một tên hạ đẳng như anh can thiệp làm gì?”Bùi Nguyên Minh mỉm cười nói: “Ngoại trừ Hạ Vân, không ai có tư cách bảo tôi cút ra khỏi đây.”“Triệu Thanh Hạm, không phải tôi không nể mặt cô, mà là cô thật sự không xứng”Triệu Thanh Hạm giận tím mặt: “Họ Bùi, anh…”“Rầm…”Cô ta còn chưa nói xong, chỉ thấy một lãnh đạo nhỏ của tập đoàn Khai Sơn ở trên ghế dài bị người ta đá bay đi.