Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1976

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1976:Nghe thấy thế, thân thể đám người Triệu Thanh Hạm hơi run lấy bấy, bị khí phách trên người Biên Bất Phụ chấn trụ.Nhưng lúc này đôi mắt Taro Nakano hơi nheo lại.Vừa rồi anh ta biểu hiện tôn kính, biểu hiện xin lỗi, đều là vì tổng giáo đầu trong truyền thuyết.Vua tán thủ này, là cái thá gì?Tham gia một trận league tán thủ quy mô nhỏ, lấy được quán quân mà thôi, đã thật sự nghĩ mình có bản lĩnh rôi à?Thực tế tên tuổi vua tán thủ này, cũng chỉ như hơi nước mà thôi.Taro Nakano tin tưởng, chỉ cần mình muốn, một kiếm cũng có thể chém được tên thích làm ra vẻ này.Nhưng anh ta không dám.Dù sao lúc này Bùi Nguyên Minh không mở miệng, anh ta không dám phát cáu.Sợ vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết, một ngón út của anh cũng có thể ấn chết mình.Mà Triệu Thanh Hạm nhìn thấy Taro Nakano hơi nắm chặt tay, còn hít vào một hơi khí lạnh.Biên Bất Phụ không biết Taro Nakano, nhưng Triệu Thanh Hạm là người của thủ đô, cho nên cô ta biết rất rõ đám người Đảo Quốc sĩ diện tới mức nào.Hôm nay nhận sợ như vậy, đã là cực hạn.Cô ta sợ lát nữa Taro Nakano xấu hổ giận dữ, lựa chọn liêu mạng vậy thì phiền phức.Nhưng Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt rét lạnh làm ra vẻ, Triệu Thanh Hạm cũng không tiện nói gì nữa.Dù sao hiện giờ theo ý cô ta, nơi này đều là sân nhà của Biên Bất Phụ.Bùi Nguyên Minh thì thản nhiên bưng một ly rượu lên nhấp một ngụm, thờ ơ.Đối với người Đảo Quốc, anh không có bất cứ ấn tượng tốt nào.Taro Nakano này cho rằng như vậy có thể xong việc, đúng là quá khờ dại.“Anh Biên, rất xin lỗi, trăm sai ngàn sai, đều là lỗi của chúng tôi!”Chú ý tới một chút ý lạnh trong mắt Bùi Nguyên Minh, Taro Nakano run lẩy bẩy theo bản năng.Ngay sau đó, chính anh ta tự tát mình hai cái, rồi cầm lấy một chai rượu đánh “bốp” lên đầu mình, chỉ trong nháy mắt có máu chảy ra.Làm xong hết những chuyện này, Taro Nakano mới lộ ra một chút ý cười hung dữ nói: “Không biết làm như vậy, anh Biên có hài lòng hay không?”“Thật đẹp trail”“Đây là nam thần đấy!Nhìn thấy Biên Bất Phụ vô cùng bá đạo, đám phụ nữ ở đây đều cảm thấy động lòng.Người đàn ông khí phách, trâu bò như vậy, thật sự là hiếm thấy!Vua tán thủ trong truyền thuyết, quả nhiên là như vậy!Một câu mà thôi, khiến anh em Taro Nakano vô cùng bá đạo rơi vào kết cục như thế, đúng là quá mất mặt.Mà lúc này, Triệu Thanh Hạm còn liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, phát hiện anh không nói một lời ngồi ở phía sau ăn uống, trong lòng cô ta tràn ngập khinh bỉ.Người với người quả nhiên không thể so sánh.

Chương 1976:

Nghe thấy thế, thân thể đám người Triệu Thanh Hạm hơi run lấy bấy, bị khí phách trên người Biên Bất Phụ chấn trụ.

Nhưng lúc này đôi mắt Taro Nakano hơi nheo lại.

Vừa rồi anh ta biểu hiện tôn kính, biểu hiện xin lỗi, đều là vì tổng giáo đầu trong truyền thuyết.

Vua tán thủ này, là cái thá gì?

Tham gia một trận league tán thủ quy mô nhỏ, lấy được quán quân mà thôi, đã thật sự nghĩ mình có bản lĩnh rôi à?

Thực tế tên tuổi vua tán thủ này, cũng chỉ như hơi nước mà thôi.

Taro Nakano tin tưởng, chỉ cần mình muốn, một kiếm cũng có thể chém được tên thích làm ra vẻ này.

Nhưng anh ta không dám.

Dù sao lúc này Bùi Nguyên Minh không mở miệng, anh ta không dám phát cáu.

Sợ vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết, một ngón út của anh cũng có thể ấn chết mình.

Mà Triệu Thanh Hạm nhìn thấy Taro Nakano hơi nắm chặt tay, còn hít vào một hơi khí lạnh.

Biên Bất Phụ không biết Taro Nakano, nhưng Triệu Thanh Hạm là người của thủ đô, cho nên cô ta biết rất rõ đám người Đảo Quốc sĩ diện tới mức nào.

Hôm nay nhận sợ như vậy, đã là cực hạn.

Cô ta sợ lát nữa Taro Nakano xấu hổ giận dữ, lựa chọn liêu mạng vậy thì phiền phức.

Nhưng Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt rét lạnh làm ra vẻ, Triệu Thanh Hạm cũng không tiện nói gì nữa.

Dù sao hiện giờ theo ý cô ta, nơi này đều là sân nhà của Biên Bất Phụ.

Bùi Nguyên Minh thì thản nhiên bưng một ly rượu lên nhấp một ngụm, thờ ơ.

Đối với người Đảo Quốc, anh không có bất cứ ấn tượng tốt nào.

Taro Nakano này cho rằng như vậy có thể xong việc, đúng là quá khờ dại.

“Anh Biên, rất xin lỗi, trăm sai ngàn sai, đều là lỗi của chúng tôi!”

Chú ý tới một chút ý lạnh trong mắt Bùi Nguyên Minh, Taro Nakano run lẩy bẩy theo bản năng.

Ngay sau đó, chính anh ta tự tát mình hai cái, rồi cầm lấy một chai rượu đánh “bốp” lên đầu mình, chỉ trong nháy mắt có máu chảy ra.

Làm xong hết những chuyện này, Taro Nakano mới lộ ra một chút ý cười hung dữ nói: “Không biết làm như vậy, anh Biên có hài lòng hay không?”

“Thật đẹp trail”

“Đây là nam thần đấy!

Nhìn thấy Biên Bất Phụ vô cùng bá đạo, đám phụ nữ ở đây đều cảm thấy động lòng.

Người đàn ông khí phách, trâu bò như vậy, thật sự là hiếm thấy!

Vua tán thủ trong truyền thuyết, quả nhiên là như vậy!

Một câu mà thôi, khiến anh em Taro Nakano vô cùng bá đạo rơi vào kết cục như thế, đúng là quá mất mặt.

Mà lúc này, Triệu Thanh Hạm còn liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, phát hiện anh không nói một lời ngồi ở phía sau ăn uống, trong lòng cô ta tràn ngập khinh bỉ.

Người với người quả nhiên không thể so sánh.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1976:Nghe thấy thế, thân thể đám người Triệu Thanh Hạm hơi run lấy bấy, bị khí phách trên người Biên Bất Phụ chấn trụ.Nhưng lúc này đôi mắt Taro Nakano hơi nheo lại.Vừa rồi anh ta biểu hiện tôn kính, biểu hiện xin lỗi, đều là vì tổng giáo đầu trong truyền thuyết.Vua tán thủ này, là cái thá gì?Tham gia một trận league tán thủ quy mô nhỏ, lấy được quán quân mà thôi, đã thật sự nghĩ mình có bản lĩnh rôi à?Thực tế tên tuổi vua tán thủ này, cũng chỉ như hơi nước mà thôi.Taro Nakano tin tưởng, chỉ cần mình muốn, một kiếm cũng có thể chém được tên thích làm ra vẻ này.Nhưng anh ta không dám.Dù sao lúc này Bùi Nguyên Minh không mở miệng, anh ta không dám phát cáu.Sợ vị tổng giáo đầu trong truyền thuyết, một ngón út của anh cũng có thể ấn chết mình.Mà Triệu Thanh Hạm nhìn thấy Taro Nakano hơi nắm chặt tay, còn hít vào một hơi khí lạnh.Biên Bất Phụ không biết Taro Nakano, nhưng Triệu Thanh Hạm là người của thủ đô, cho nên cô ta biết rất rõ đám người Đảo Quốc sĩ diện tới mức nào.Hôm nay nhận sợ như vậy, đã là cực hạn.Cô ta sợ lát nữa Taro Nakano xấu hổ giận dữ, lựa chọn liêu mạng vậy thì phiền phức.Nhưng Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, vẻ mặt rét lạnh làm ra vẻ, Triệu Thanh Hạm cũng không tiện nói gì nữa.Dù sao hiện giờ theo ý cô ta, nơi này đều là sân nhà của Biên Bất Phụ.Bùi Nguyên Minh thì thản nhiên bưng một ly rượu lên nhấp một ngụm, thờ ơ.Đối với người Đảo Quốc, anh không có bất cứ ấn tượng tốt nào.Taro Nakano này cho rằng như vậy có thể xong việc, đúng là quá khờ dại.“Anh Biên, rất xin lỗi, trăm sai ngàn sai, đều là lỗi của chúng tôi!”Chú ý tới một chút ý lạnh trong mắt Bùi Nguyên Minh, Taro Nakano run lẩy bẩy theo bản năng.Ngay sau đó, chính anh ta tự tát mình hai cái, rồi cầm lấy một chai rượu đánh “bốp” lên đầu mình, chỉ trong nháy mắt có máu chảy ra.Làm xong hết những chuyện này, Taro Nakano mới lộ ra một chút ý cười hung dữ nói: “Không biết làm như vậy, anh Biên có hài lòng hay không?”“Thật đẹp trail”“Đây là nam thần đấy!Nhìn thấy Biên Bất Phụ vô cùng bá đạo, đám phụ nữ ở đây đều cảm thấy động lòng.Người đàn ông khí phách, trâu bò như vậy, thật sự là hiếm thấy!Vua tán thủ trong truyền thuyết, quả nhiên là như vậy!Một câu mà thôi, khiến anh em Taro Nakano vô cùng bá đạo rơi vào kết cục như thế, đúng là quá mất mặt.Mà lúc này, Triệu Thanh Hạm còn liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, phát hiện anh không nói một lời ngồi ở phía sau ăn uống, trong lòng cô ta tràn ngập khinh bỉ.Người với người quả nhiên không thể so sánh.

Chương 1976