Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 1977

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1977:Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân?Kết quả thì sao?Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi!Phế vật!Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vự!cQuan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt!Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.“Đi”Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”“Tiện tay mà thôi.”Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”“Nếu không một khi chống lại anh Biên, cho dù bao nhiêu người tới đều không có tác dụng, một mình anh Biên có thể giải quyết rồi”“Đúng vậy đúng vậy! Anh Biên vô địch!”“Ba chữ vua tán thủ, là bảng hiệu lớn nhất!”Một đám phụ nữ nổi trên mạng vẻ mặt kích động mở miệng.“Không cần phiền phức như v: Phụ chắp hai tay ở sau lưng, thản nhiên nói báo tên tuổi của tôi ra”“Cái gì mà nhà họ Hạ, nhà họ Trầm, trong một đêm đều phải quỳ xuống đất bái lạy!”Xảy ra chuyện lớn như vậy, mọi người đều không có hứng thú tiếp tục vui đùa nữa.Bùi Nguyên Minh vốn định dẫn Hạ Vân tạm biệt rời đi trước, nhưng bây giờ Triệu Thanh Hạm nói gì cũng không chịu để Hạ Vân rời đi.Dựa theo cách nói của cô ta, Hạ Vân tất phải ở bên Biên Bất Phụ mới đủ an toàn.Cho nên cô ta xin chỉ thị của ba Triệu Quốc Thái, đồng ý để Hạ Vân và Biên Bất Phụ đều ở trong biệt thự nhà họ Triệu.Bùi Nguyên Minh nghe vậy nở nụ cười: “Thanh Hạm, biệt thự nhà các cô không phải tôi chưa từng qua, hình như không có thừa phòng đúng không?”Triệu Thanh Hạm hung dữ trừng Bùi Nguyên Minh một cái, sau đó mới thản nhiên mở miệng nói: “Ai nói biệt thự nhà tôi không có biện pháp đủ phòng?”“Tôi đã quên nói với anh, nhà tôi mới đổi thành biệt thự số mười một Hương Sơn, bên trong có mười mấy phòng, đừng nói là anh Biên và Hạ Vân, cho dù anh cùng đi qua đó, đều có phòng ở”“Nhưng tôi không định mời anh qua đó ở đâu!”“Bởi vì anh không xứng!”

Chương 1977:

Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân?

Kết quả thì sao?

Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi!

Phế vật!

Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vự!

cQuan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt!

Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.

Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.

Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.

“Đi”

Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.

Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.

Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”

Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.

“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”

Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”

Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”

Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”

“Tiện tay mà thôi.”

Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.

“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”

“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”

“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”

Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.

“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”

“Nếu không một khi chống lại anh Biên, cho dù bao nhiêu người tới đều không có tác dụng, một mình anh Biên có thể giải quyết rồi”

“Đúng vậy đúng vậy! Anh Biên vô địch!”

“Ba chữ vua tán thủ, là bảng hiệu lớn nhất!”

Một đám phụ nữ nổi trên mạng vẻ mặt kích động mở miệng.

“Không cần phiền phức như v: Phụ chắp hai tay ở sau lưng, thản nhiên nói báo tên tuổi của tôi ra”

“Cái gì mà nhà họ Hạ, nhà họ Trầm, trong một đêm đều phải quỳ xuống đất bái lạy!”

Xảy ra chuyện lớn như vậy, mọi người đều không có hứng thú tiếp tục vui đùa nữa.

Bùi Nguyên Minh vốn định dẫn Hạ Vân tạm biệt rời đi trước, nhưng bây giờ Triệu Thanh Hạm nói gì cũng không chịu để Hạ Vân rời đi.

Dựa theo cách nói của cô ta, Hạ Vân tất phải ở bên Biên Bất Phụ mới đủ an toàn.

Cho nên cô ta xin chỉ thị của ba Triệu Quốc Thái, đồng ý để Hạ Vân và Biên Bất Phụ đều ở trong biệt thự nhà họ Triệu.

Bùi Nguyên Minh nghe vậy nở nụ cười: “Thanh Hạm, biệt thự nhà các cô không phải tôi chưa từng qua, hình như không có thừa phòng đúng không?”

Triệu Thanh Hạm hung dữ trừng Bùi Nguyên Minh một cái, sau đó mới thản nhiên mở miệng nói: “Ai nói biệt thự nhà tôi không có biện pháp đủ phòng?”

“Tôi đã quên nói với anh, nhà tôi mới đổi thành biệt thự số mười một Hương Sơn, bên trong có mười mấy phòng, đừng nói là anh Biên và Hạ Vân, cho dù anh cùng đi qua đó, đều có phòng ở”

“Nhưng tôi không định mời anh qua đó ở đâu!”

“Bởi vì anh không xứng!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Chương 1977:Theo ý Triệu Thanh Hạm, tên Bùi Nguyên Minh này vốn không có bản lĩnh gì, kết quả còn làm ra vẻ làm vệ sĩ của Hạ Vân?Kết quả thì sao?Hai bên xảy ra xung đột lớn như vậy, Bùi Nguyên Minh vẫn luôn không đứng ra, thậm chí mới đầu còn khuyên mọi người nhanh rời đi!Phế vật!Phế vật trời sinhl Lúc này anh so với Biên Bất Phụ tư thế oai hùng tràn ngập phấn chấn, quả thực là một trời một vự!cQuan trọng nhất là vậy mà Hạ Vân còn bị người như thế lừa gạt!Triệu Thanh Hạm thở dài trong lòng, cô ta cảm thấy mình không thể có lòng từ bi nữa.Cho dù Bùi Nguyên Minh có trăm ngàn loại quan hệ với mình, mình cũng phải khuyên bảo Hạ Vân đá văng Bùi Nguyên Minh đi.Nếu không sau này Biên Bất Phụ không ở bên cạnh, nhỡ đâu Hạ Vân gặp chuyện gì không may, Bùi Nguyên Minh chắc chắn không có tác dụng gì.“Đi”Lúc này Taro Nakano nhìn thấy Bùi Nguyên Minh tùy ý vây tay, anh ta mới thở phào một hơi, liếc mắt nhìn chằm chằm Biên Bất Phụ một cái mới dẫn người đi.Tư thế lúc anh ta rời đi vô cùng cung kính, là rút lui đi đường, nhìn thế nào cũng có cảm giác xám xịt.Biên Bất Phụ để hai tay ở sau lưng, hừ lạnh nói: “Cho dù thế nào cũng chỉ là phế vật, nếu không phải nể mặt cô Hạ, tôi đã phế tất cả các người!”Đám Taro Nakano không mở miệng, chỉ im lặng nhanh chóng rời đi.“Anh Biên, chuyện này đều là công lao của anhl”Nhìn thấy đám Taro Nakano rời đi, Triệu Thanh Hạm nhanh chóng đi tới bên cạnh Biên Bất Phụ, cười đáng yêu nói: “Không có lời nói của anh, chúng tôi không biết phải làm sao bây giờ rồi!”Khi nói chuyện, cô ta còn trừng mắt với Hạ Vân ở phía sau nói: “Hạ Vân, anh Biên che chở chúng ta như vậy, cô còn không cảm ơn anh ấy!”Hạ Vân liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh một cái, nhìn thấy anh không bày tỏ gì, lập tức lễ phép nói: “Cảm ơn anh Biên”“Tiện tay mà thôi.”Vẻ mặt Biên Bất Phụ thờ ơ thản nhiên.“Tôi đã nói rồi, ở chỗ tôi, tôi sẽ không để bất cứ người nào xúc phạm tới cô Hạ Vân.”“Chỉ cần cô đi theo bên cạnh tôi, đừng nói chỉ là mấy người Đảo Quốc, cho dù ông trời đến đây, cũng không thể gây thương tổn tới cô”“Xem ra tôi giúp cô mời anh Biên tới không sai một chút nào.”Triệu Thanh Hạm nhớ tới đại ca đứng đầu bảng của mình, kìm nén kích thích nhào lên.“Nhà họ Trâm các cô, nếu biết cận vệ bên cạnh cô là anh Biên, chắc chắn sẽ hủy bỏ hết tất cả kế hoạch đối phó cô!”“Nếu không một khi chống lại anh Biên, cho dù bao nhiêu người tới đều không có tác dụng, một mình anh Biên có thể giải quyết rồi”“Đúng vậy đúng vậy! Anh Biên vô địch!”“Ba chữ vua tán thủ, là bảng hiệu lớn nhất!”Một đám phụ nữ nổi trên mạng vẻ mặt kích động mở miệng.“Không cần phiền phức như v: Phụ chắp hai tay ở sau lưng, thản nhiên nói báo tên tuổi của tôi ra”“Cái gì mà nhà họ Hạ, nhà họ Trầm, trong một đêm đều phải quỳ xuống đất bái lạy!”Xảy ra chuyện lớn như vậy, mọi người đều không có hứng thú tiếp tục vui đùa nữa.Bùi Nguyên Minh vốn định dẫn Hạ Vân tạm biệt rời đi trước, nhưng bây giờ Triệu Thanh Hạm nói gì cũng không chịu để Hạ Vân rời đi.Dựa theo cách nói của cô ta, Hạ Vân tất phải ở bên Biên Bất Phụ mới đủ an toàn.Cho nên cô ta xin chỉ thị của ba Triệu Quốc Thái, đồng ý để Hạ Vân và Biên Bất Phụ đều ở trong biệt thự nhà họ Triệu.Bùi Nguyên Minh nghe vậy nở nụ cười: “Thanh Hạm, biệt thự nhà các cô không phải tôi chưa từng qua, hình như không có thừa phòng đúng không?”Triệu Thanh Hạm hung dữ trừng Bùi Nguyên Minh một cái, sau đó mới thản nhiên mở miệng nói: “Ai nói biệt thự nhà tôi không có biện pháp đủ phòng?”“Tôi đã quên nói với anh, nhà tôi mới đổi thành biệt thự số mười một Hương Sơn, bên trong có mười mấy phòng, đừng nói là anh Biên và Hạ Vân, cho dù anh cùng đi qua đó, đều có phòng ở”“Nhưng tôi không định mời anh qua đó ở đâu!”“Bởi vì anh không xứng!”

Chương 1977