Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4196

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Giả vờ!Giả vờ là một người phụ nữ trong sáng sao!?Khi Vương Nguyên Kiệt Vương Thiếu xuất mã, không có nữ nhân nào là không thể hạ gục!Nam nhân này không giữ được ngươi, tốt hơn ngươi nên ngoan ngoãn đứng lên, cùng Vương Thiếu uống một ly, tiếp nhận lòng tốt của Vương Thiếu!Bằng không mà nói, sẽ có lúc ngươi phải hối hận!Khi cô phục vụ xinh đẹp, đang khịt mũi coi thường Trịnh Tuyết Dương,Vương Nguyên Kiệt từ xa cười một tiếng, một mặt hào hoa phong nhã, phong độ nhẹ nhàng.Sau đó, trong ánh mắt chú ý của mọi người, hắn giống như một minh tinh nổi tiếng trên mạng, đang đi trên thảm đỏ, lắc lắc ly rượu đỏ, từng bước đi về phía Trịnh Tuyết Dương.“Người đẹp, xin chào, ta tên là Vương Nguyên Kiệt, ngươi hẳn nghe nói qua ta.”Vương Nguyên Kiệt một mặt mỉm cười đi tới trước mặt Trịnh Tuyết Dương, lộ ra vẻ nho nhã lễ độ.“Gặp nhau hôm nay là duyên phận, tại sao chúng ta không uống một ly, làm bằng hữu của nhau?”Từ “làm” này, Vương Nguyên Kiệt nói rất lớn, rất đặc biệt, rất tự tin.Rõ ràng mang theo một loại hương vị khác, khiến nhiều loài động vật phải bật cười.Mà bản thân Vương Nguyên Kiệt vẻ mặt bình tĩnh, giống như hắn đang nói những lời bình thường.Hắn vẻ mặt tự tin, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của Bùi Nguyên Minh.Trịnh Tuyết Dương cũng không thèm nhìn Vương Nguyên Kiệt, mà nhìn Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Anh ăn no chưa? Ăn no xong liền rời đi.”Cảnh tượng này khiến cô phục vụ xinh đẹp tức giận: “Tiểu nử thối, ngươi đang giả bộ cái gì vậy?”“Vương Thiếu chủ động tới cửa, ngươi còn một vẻ cao cao tại thượng, dáng vẻ băng sơn mỹ nhân!”“Ngươi thật sự cho rằng, hai ba lạng thịt của ngươi, có giá trị như vậy sao?”“Ta nói cho ngươi biết, Vương Thiếu lúc này tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!”“Này, không nên nói bậy nói bạ, không nên uy hiếp người, đối mặt với đại mỹ nữ, phải ôn nhu!”Vương Nguyên Kiệt khoát tay áo với cô phục vụ xinh đẹp, sau đó lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh vẫn đang tìm cá trong tô canh chua cá.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Giả vờ!Giả vờ là một người phụ nữ trong sáng sao!?Khi Vương Nguyên Kiệt Vương Thiếu xuất mã, không có nữ nhân nào là không thể hạ gục!Nam nhân này không giữ được ngươi, tốt hơn ngươi nên ngoan ngoãn đứng lên, cùng Vương Thiếu uống một ly, tiếp nhận lòng tốt của Vương Thiếu!Bằng không mà nói, sẽ có lúc ngươi phải hối hận!Khi cô phục vụ xinh đẹp, đang khịt mũi coi thường Trịnh Tuyết Dương,Vương Nguyên Kiệt từ xa cười một tiếng, một mặt hào hoa phong nhã, phong độ nhẹ nhàng.Sau đó, trong ánh mắt chú ý của mọi người, hắn giống như một minh tinh nổi tiếng trên mạng, đang đi trên thảm đỏ, lắc lắc ly rượu đỏ, từng bước đi về phía Trịnh Tuyết Dương.“Người đẹp, xin chào, ta tên là Vương Nguyên Kiệt, ngươi hẳn nghe nói qua ta.”Vương Nguyên Kiệt một mặt mỉm cười đi tới trước mặt Trịnh Tuyết Dương, lộ ra vẻ nho nhã lễ độ.“Gặp nhau hôm nay là duyên phận, tại sao chúng ta không uống một ly, làm bằng hữu của nhau?”Từ “làm” này, Vương Nguyên Kiệt nói rất lớn, rất đặc biệt, rất tự tin.Rõ ràng mang theo một loại hương vị khác, khiến nhiều loài động vật phải bật cười.Mà bản thân Vương Nguyên Kiệt vẻ mặt bình tĩnh, giống như hắn đang nói những lời bình thường.Hắn vẻ mặt tự tin, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của Bùi Nguyên Minh.Trịnh Tuyết Dương cũng không thèm nhìn Vương Nguyên Kiệt, mà nhìn Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Anh ăn no chưa? Ăn no xong liền rời đi.”Cảnh tượng này khiến cô phục vụ xinh đẹp tức giận: “Tiểu nử thối, ngươi đang giả bộ cái gì vậy?”“Vương Thiếu chủ động tới cửa, ngươi còn một vẻ cao cao tại thượng, dáng vẻ băng sơn mỹ nhân!”“Ngươi thật sự cho rằng, hai ba lạng thịt của ngươi, có giá trị như vậy sao?”“Ta nói cho ngươi biết, Vương Thiếu lúc này tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!”“Này, không nên nói bậy nói bạ, không nên uy hiếp người, đối mặt với đại mỹ nữ, phải ôn nhu!”Vương Nguyên Kiệt khoát tay áo với cô phục vụ xinh đẹp, sau đó lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh vẫn đang tìm cá trong tô canh chua cá.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Giả vờ!Giả vờ là một người phụ nữ trong sáng sao!?Khi Vương Nguyên Kiệt Vương Thiếu xuất mã, không có nữ nhân nào là không thể hạ gục!Nam nhân này không giữ được ngươi, tốt hơn ngươi nên ngoan ngoãn đứng lên, cùng Vương Thiếu uống một ly, tiếp nhận lòng tốt của Vương Thiếu!Bằng không mà nói, sẽ có lúc ngươi phải hối hận!Khi cô phục vụ xinh đẹp, đang khịt mũi coi thường Trịnh Tuyết Dương,Vương Nguyên Kiệt từ xa cười một tiếng, một mặt hào hoa phong nhã, phong độ nhẹ nhàng.Sau đó, trong ánh mắt chú ý của mọi người, hắn giống như một minh tinh nổi tiếng trên mạng, đang đi trên thảm đỏ, lắc lắc ly rượu đỏ, từng bước đi về phía Trịnh Tuyết Dương.“Người đẹp, xin chào, ta tên là Vương Nguyên Kiệt, ngươi hẳn nghe nói qua ta.”Vương Nguyên Kiệt một mặt mỉm cười đi tới trước mặt Trịnh Tuyết Dương, lộ ra vẻ nho nhã lễ độ.“Gặp nhau hôm nay là duyên phận, tại sao chúng ta không uống một ly, làm bằng hữu của nhau?”Từ “làm” này, Vương Nguyên Kiệt nói rất lớn, rất đặc biệt, rất tự tin.Rõ ràng mang theo một loại hương vị khác, khiến nhiều loài động vật phải bật cười.Mà bản thân Vương Nguyên Kiệt vẻ mặt bình tĩnh, giống như hắn đang nói những lời bình thường.Hắn vẻ mặt tự tin, trực tiếp bỏ qua sự tồn tại của Bùi Nguyên Minh.Trịnh Tuyết Dương cũng không thèm nhìn Vương Nguyên Kiệt, mà nhìn Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Anh ăn no chưa? Ăn no xong liền rời đi.”Cảnh tượng này khiến cô phục vụ xinh đẹp tức giận: “Tiểu nử thối, ngươi đang giả bộ cái gì vậy?”“Vương Thiếu chủ động tới cửa, ngươi còn một vẻ cao cao tại thượng, dáng vẻ băng sơn mỹ nhân!”“Ngươi thật sự cho rằng, hai ba lạng thịt của ngươi, có giá trị như vậy sao?”“Ta nói cho ngươi biết, Vương Thiếu lúc này tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng!”“Này, không nên nói bậy nói bạ, không nên uy hiếp người, đối mặt với đại mỹ nữ, phải ôn nhu!”Vương Nguyên Kiệt khoát tay áo với cô phục vụ xinh đẹp, sau đó lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, mỉm cười nhìn Bùi Nguyên Minh vẫn đang tìm cá trong tô canh chua cá.

Chương 4196