Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4202
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng thời điểm nhìn rõ tấm danh thiếp, cả người hắn giật nảy mình, trong nháy mắt, cả người hắn tái nhợt như bước vào tháng sáu mùa đông lạnh giá.Ba chữ Tạ Mộng Dao tuy đơn giản, nhưng lại khiến Vương Nguyên Kiệt lạnh toàn thân.Danh thiếp của Tạ Mộng Dao!?Hơn nữa còn là đặc chế, thứ mà chỉ những người thân cận với cô ấy, mới đủ tiêu chuẩn để có được?Vương Nguyên Kiệt vẻ mặt khó tin, run rẩy cầm danh thiếp lên liếc nhìn mấy lần, nhìn từ đầu tới đuôi, lật tới lật lui nhìn, muốn tìm ra một chút chỗ mánh khóe.Nhưng càng nhìn vào nó, sắc mặt của hắn càng trở nên nhợt nhạt hơn.Bởi vì đồ vật này, nó là thật!Sự nhận biết này, khiến Vương Nguyên Kiệt trực tiếp ướt đẫm lưng, mồ hôi lạnh trực tiếp từ gương mặt của hắn trượt xuống.Kết thúc, thực sự kết thúc!Hôm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra!Ở thời điểm này, Vương Nguyên Kiệt hận không thể đem đệ đệ của mình đều phế bỏ!Chính vì chuyện trì hoãn này, hắn mới thực sự khiêu khích người mà hắn không thể khiêu khích!Bùi Nguyên Minh tiếp tục uống trà lúa mạch, nhẹ giọng nói: “Làm sao vậy? Vương đại thiếu không nhận ra thứ này sao?”“Nhận ra… Nhận ra…”Vương Nguyên Kiệt run rẩy, luống cuống tay chân đem danh thiếp đặt ở trên mặt bàn.Thứ này đại biểu cho ý chí tuyệt đối của Tạ Mộng Dao, cũng đại biểu cho việc, Bùi Nguyên Minh là khách quý của Tạ Môn Kim Lăng!Tạ Mộng Dao là ai?Trong mắt nhiều người, nàng là đại tiểu thư của Kim Gia Kim Lăng, có vô số tập đoàn xí nghiệp dưới tên nàng.Nhưng Vương Nguyên Kiệt biết rõ hơn một chút, đó là Tạ Mộng Dao có một ngoại hiệu là Xích Luyện Tiên Tử.Xích Luyện là gì?Trong truyền thuyết, đó là một con rắn độc có thể cắn chết người trong một cú đớp!Đắc tội người được Xích Luyện Tiên Tử che chở?Muốn tìm cái chết sao?Nói trắng ra, quan hệ tầm thường giữa hắn và Tạ Môn Kim Lăng, còn kém xa danh thiếp này vạn dặm!
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng thời điểm nhìn rõ tấm danh thiếp, cả người hắn giật nảy mình, trong nháy mắt, cả người hắn tái nhợt như bước vào tháng sáu mùa đông lạnh giá.Ba chữ Tạ Mộng Dao tuy đơn giản, nhưng lại khiến Vương Nguyên Kiệt lạnh toàn thân.Danh thiếp của Tạ Mộng Dao!?Hơn nữa còn là đặc chế, thứ mà chỉ những người thân cận với cô ấy, mới đủ tiêu chuẩn để có được?Vương Nguyên Kiệt vẻ mặt khó tin, run rẩy cầm danh thiếp lên liếc nhìn mấy lần, nhìn từ đầu tới đuôi, lật tới lật lui nhìn, muốn tìm ra một chút chỗ mánh khóe.Nhưng càng nhìn vào nó, sắc mặt của hắn càng trở nên nhợt nhạt hơn.Bởi vì đồ vật này, nó là thật!Sự nhận biết này, khiến Vương Nguyên Kiệt trực tiếp ướt đẫm lưng, mồ hôi lạnh trực tiếp từ gương mặt của hắn trượt xuống.Kết thúc, thực sự kết thúc!Hôm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra!Ở thời điểm này, Vương Nguyên Kiệt hận không thể đem đệ đệ của mình đều phế bỏ!Chính vì chuyện trì hoãn này, hắn mới thực sự khiêu khích người mà hắn không thể khiêu khích!Bùi Nguyên Minh tiếp tục uống trà lúa mạch, nhẹ giọng nói: “Làm sao vậy? Vương đại thiếu không nhận ra thứ này sao?”“Nhận ra… Nhận ra…”Vương Nguyên Kiệt run rẩy, luống cuống tay chân đem danh thiếp đặt ở trên mặt bàn.Thứ này đại biểu cho ý chí tuyệt đối của Tạ Mộng Dao, cũng đại biểu cho việc, Bùi Nguyên Minh là khách quý của Tạ Môn Kim Lăng!Tạ Mộng Dao là ai?Trong mắt nhiều người, nàng là đại tiểu thư của Kim Gia Kim Lăng, có vô số tập đoàn xí nghiệp dưới tên nàng.Nhưng Vương Nguyên Kiệt biết rõ hơn một chút, đó là Tạ Mộng Dao có một ngoại hiệu là Xích Luyện Tiên Tử.Xích Luyện là gì?Trong truyền thuyết, đó là một con rắn độc có thể cắn chết người trong một cú đớp!Đắc tội người được Xích Luyện Tiên Tử che chở?Muốn tìm cái chết sao?Nói trắng ra, quan hệ tầm thường giữa hắn và Tạ Môn Kim Lăng, còn kém xa danh thiếp này vạn dặm!
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhưng thời điểm nhìn rõ tấm danh thiếp, cả người hắn giật nảy mình, trong nháy mắt, cả người hắn tái nhợt như bước vào tháng sáu mùa đông lạnh giá.Ba chữ Tạ Mộng Dao tuy đơn giản, nhưng lại khiến Vương Nguyên Kiệt lạnh toàn thân.Danh thiếp của Tạ Mộng Dao!?Hơn nữa còn là đặc chế, thứ mà chỉ những người thân cận với cô ấy, mới đủ tiêu chuẩn để có được?Vương Nguyên Kiệt vẻ mặt khó tin, run rẩy cầm danh thiếp lên liếc nhìn mấy lần, nhìn từ đầu tới đuôi, lật tới lật lui nhìn, muốn tìm ra một chút chỗ mánh khóe.Nhưng càng nhìn vào nó, sắc mặt của hắn càng trở nên nhợt nhạt hơn.Bởi vì đồ vật này, nó là thật!Sự nhận biết này, khiến Vương Nguyên Kiệt trực tiếp ướt đẫm lưng, mồ hôi lạnh trực tiếp từ gương mặt của hắn trượt xuống.Kết thúc, thực sự kết thúc!Hôm nay sẽ có chuyện lớn xảy ra!Ở thời điểm này, Vương Nguyên Kiệt hận không thể đem đệ đệ của mình đều phế bỏ!Chính vì chuyện trì hoãn này, hắn mới thực sự khiêu khích người mà hắn không thể khiêu khích!Bùi Nguyên Minh tiếp tục uống trà lúa mạch, nhẹ giọng nói: “Làm sao vậy? Vương đại thiếu không nhận ra thứ này sao?”“Nhận ra… Nhận ra…”Vương Nguyên Kiệt run rẩy, luống cuống tay chân đem danh thiếp đặt ở trên mặt bàn.Thứ này đại biểu cho ý chí tuyệt đối của Tạ Mộng Dao, cũng đại biểu cho việc, Bùi Nguyên Minh là khách quý của Tạ Môn Kim Lăng!Tạ Mộng Dao là ai?Trong mắt nhiều người, nàng là đại tiểu thư của Kim Gia Kim Lăng, có vô số tập đoàn xí nghiệp dưới tên nàng.Nhưng Vương Nguyên Kiệt biết rõ hơn một chút, đó là Tạ Mộng Dao có một ngoại hiệu là Xích Luyện Tiên Tử.Xích Luyện là gì?Trong truyền thuyết, đó là một con rắn độc có thể cắn chết người trong một cú đớp!Đắc tội người được Xích Luyện Tiên Tử che chở?Muốn tìm cái chết sao?Nói trắng ra, quan hệ tầm thường giữa hắn và Tạ Môn Kim Lăng, còn kém xa danh thiếp này vạn dặm!