Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 4206

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Ai nói ta không tặng quà? Ai nói ta không có khả năng?”“Ngươi nhìn bằng con mắt nào? Ngươi là Nhị Lang thần sao?”” Ngươi –”Trần Hồng Mẫn tức giận run lên bần bật.Trần Hồng Hiên khịt mũi coi thường Bùi Nguyên Minh: “Họ Bùi, ngươi có bản lĩnh thì giống như ta, gửi một món quà trị giá mấy chục triệu cho Khánh Vân!”“Chỉ cần ngươi gửi quà trước mặt mọi người, như vậy ta liền đáp ứng, sẽ không bao giờ quấy rầy Khánh Vân nữa!”” Bằng không mà nói, ngươi cút khỏi đây, tránh xa Khánh Vân, bởi vì ngươi hoàn toàn không xứng với nàng!”Nói đến đây, Trần Hồng Hiên quyết định tát cho Bùi Nguyên Minh một cái chết đi sống lại.“Ta không ép ngươi tặng quà ngay tại chỗ này, nhưng ta sẽ cho ngươi hai tiếng, để lên trên lầu trung tâm thương mại Kim Lăng mua quà!”“Chúng ta sẽ ở chỗ này chờ, chờ ngươi mua quà!”Nghe được lời anh trai nói chắc chắn, Trần Hồng Mẫn cũng đắc thắng cười: “Đúng vậy, ngươi dám đánh cuộc với chúng ta sao?”“Hay ngươi nghĩ, hai tiếng là không đủ?”“Vậy ngươi quỳ xuống cầu xin chúng ta, chỉ cần ngươi cầu xin, chúng ta có thể cho ngươi hai tháng để chuẩn bị quà!”“Trong trường hợp này, ngươi cũng có thời gian để bán thận của mình!”“Nhưng e rằng, nếu bán đi quả thận, cũng sẽ không đáng bao nhiêu tiền!”Nói đến đây, Trần Hồng Mẫn càng là một vẻ mặt mỉa mai.Rốt cuộc, mười triệu không phải là một trăm nghìn, và nhiều người sẽ không kiếm được số tiền này trong cả một đời.Bùi Nguyên Minh nhìn thế nào, cũng thấy hắn nghèo kiết hủ lậu, huống chi hai tháng, cho dù cho hắn hai đời, cũng không thể kiếm ra số tiền này.” Không cần hai giờ, hiện tại ta có thể tặng Khánh Vân một món quà.”Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười một tiếng, liền thấy anh từ trong ngực, lấy ra hộp quà Vương Nguyên Kiệt đưa trước đó.Khi Bùi Nguyên Minh nhận được hộp quà, anh đã mở ra rồi.Đây là một sợi dây chuyền kim cương.Dù không để ý nhiều về dây chuyền kim cương này, nhưng Vương Nguyên Kiệt dám lấy nó ra làm quà, nên chất lượng phải rất tốt.Ít nhất, cũng không tệ hơn những gì Trần Hồng Hiên mang ra, đúng không?“quà tặng?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Ai nói ta không tặng quà? Ai nói ta không có khả năng?”“Ngươi nhìn bằng con mắt nào? Ngươi là Nhị Lang thần sao?”” Ngươi –”Trần Hồng Mẫn tức giận run lên bần bật.Trần Hồng Hiên khịt mũi coi thường Bùi Nguyên Minh: “Họ Bùi, ngươi có bản lĩnh thì giống như ta, gửi một món quà trị giá mấy chục triệu cho Khánh Vân!”“Chỉ cần ngươi gửi quà trước mặt mọi người, như vậy ta liền đáp ứng, sẽ không bao giờ quấy rầy Khánh Vân nữa!”” Bằng không mà nói, ngươi cút khỏi đây, tránh xa Khánh Vân, bởi vì ngươi hoàn toàn không xứng với nàng!”Nói đến đây, Trần Hồng Hiên quyết định tát cho Bùi Nguyên Minh một cái chết đi sống lại.“Ta không ép ngươi tặng quà ngay tại chỗ này, nhưng ta sẽ cho ngươi hai tiếng, để lên trên lầu trung tâm thương mại Kim Lăng mua quà!”“Chúng ta sẽ ở chỗ này chờ, chờ ngươi mua quà!”Nghe được lời anh trai nói chắc chắn, Trần Hồng Mẫn cũng đắc thắng cười: “Đúng vậy, ngươi dám đánh cuộc với chúng ta sao?”“Hay ngươi nghĩ, hai tiếng là không đủ?”“Vậy ngươi quỳ xuống cầu xin chúng ta, chỉ cần ngươi cầu xin, chúng ta có thể cho ngươi hai tháng để chuẩn bị quà!”“Trong trường hợp này, ngươi cũng có thời gian để bán thận của mình!”“Nhưng e rằng, nếu bán đi quả thận, cũng sẽ không đáng bao nhiêu tiền!”Nói đến đây, Trần Hồng Mẫn càng là một vẻ mặt mỉa mai.Rốt cuộc, mười triệu không phải là một trăm nghìn, và nhiều người sẽ không kiếm được số tiền này trong cả một đời.Bùi Nguyên Minh nhìn thế nào, cũng thấy hắn nghèo kiết hủ lậu, huống chi hai tháng, cho dù cho hắn hai đời, cũng không thể kiếm ra số tiền này.” Không cần hai giờ, hiện tại ta có thể tặng Khánh Vân một món quà.”Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười một tiếng, liền thấy anh từ trong ngực, lấy ra hộp quà Vương Nguyên Kiệt đưa trước đó.Khi Bùi Nguyên Minh nhận được hộp quà, anh đã mở ra rồi.Đây là một sợi dây chuyền kim cương.Dù không để ý nhiều về dây chuyền kim cương này, nhưng Vương Nguyên Kiệt dám lấy nó ra làm quà, nên chất lượng phải rất tốt.Ít nhất, cũng không tệ hơn những gì Trần Hồng Hiên mang ra, đúng không?“quà tặng?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Bùi Nguyên Minh cười nhạt một tiếng, nói: “Ai nói ta không tặng quà? Ai nói ta không có khả năng?”“Ngươi nhìn bằng con mắt nào? Ngươi là Nhị Lang thần sao?”” Ngươi –”Trần Hồng Mẫn tức giận run lên bần bật.Trần Hồng Hiên khịt mũi coi thường Bùi Nguyên Minh: “Họ Bùi, ngươi có bản lĩnh thì giống như ta, gửi một món quà trị giá mấy chục triệu cho Khánh Vân!”“Chỉ cần ngươi gửi quà trước mặt mọi người, như vậy ta liền đáp ứng, sẽ không bao giờ quấy rầy Khánh Vân nữa!”” Bằng không mà nói, ngươi cút khỏi đây, tránh xa Khánh Vân, bởi vì ngươi hoàn toàn không xứng với nàng!”Nói đến đây, Trần Hồng Hiên quyết định tát cho Bùi Nguyên Minh một cái chết đi sống lại.“Ta không ép ngươi tặng quà ngay tại chỗ này, nhưng ta sẽ cho ngươi hai tiếng, để lên trên lầu trung tâm thương mại Kim Lăng mua quà!”“Chúng ta sẽ ở chỗ này chờ, chờ ngươi mua quà!”Nghe được lời anh trai nói chắc chắn, Trần Hồng Mẫn cũng đắc thắng cười: “Đúng vậy, ngươi dám đánh cuộc với chúng ta sao?”“Hay ngươi nghĩ, hai tiếng là không đủ?”“Vậy ngươi quỳ xuống cầu xin chúng ta, chỉ cần ngươi cầu xin, chúng ta có thể cho ngươi hai tháng để chuẩn bị quà!”“Trong trường hợp này, ngươi cũng có thời gian để bán thận của mình!”“Nhưng e rằng, nếu bán đi quả thận, cũng sẽ không đáng bao nhiêu tiền!”Nói đến đây, Trần Hồng Mẫn càng là một vẻ mặt mỉa mai.Rốt cuộc, mười triệu không phải là một trăm nghìn, và nhiều người sẽ không kiếm được số tiền này trong cả một đời.Bùi Nguyên Minh nhìn thế nào, cũng thấy hắn nghèo kiết hủ lậu, huống chi hai tháng, cho dù cho hắn hai đời, cũng không thể kiếm ra số tiền này.” Không cần hai giờ, hiện tại ta có thể tặng Khánh Vân một món quà.”Bùi Nguyên Minh thản nhiên cười một tiếng, liền thấy anh từ trong ngực, lấy ra hộp quà Vương Nguyên Kiệt đưa trước đó.Khi Bùi Nguyên Minh nhận được hộp quà, anh đã mở ra rồi.Đây là một sợi dây chuyền kim cương.Dù không để ý nhiều về dây chuyền kim cương này, nhưng Vương Nguyên Kiệt dám lấy nó ra làm quà, nên chất lượng phải rất tốt.Ít nhất, cũng không tệ hơn những gì Trần Hồng Hiên mang ra, đúng không?“quà tặng?”

Chương 4206