Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4205
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt lạnh như băng, nghe Bùi Nguyên Minh giọng điệu lãnh đạm.Trần Hồng Hiên nháy mắt toàn thân phát lạnh, trong lòng vậy mà nhịn không được có chút sợ hãi.Chẳng qua rất nhanh hắn kịp phản ứng lại.Hắn là thiếu đông gia của tập đoàn Trung Thiên, sở hữu khối tài sản hàng chục tỷ đồng.“Họ Bùi, ngươi có tư cách gì để thay Trịnh Khánh Vân ra quyết định?”Trần Hồng Mẫn giờ phút này cũng hoàn toàn tức giận.” Vừa mới rồi, ta đã để người kiểm tra tư liệu của ngươi.”“Ngươi hoàn toàn không phải nam nhân của Trịnh Khánh Vân, ngươi là anh rể của cô ấy!”“Còn là con rể cửa!”“Ăn Trịnh gia, uống Trịnh gia, cưới chị gái, còn có ý đồ thôn tính em dâu!?”“Đơn giản là ngươi không biết xấu hổ!”“Ngươi làm sao so được với anh của ta!?”“Trịnh Khánh Vân là người phụ nữ mà anh ta thích, cũng chỉ có thể là người phụ nữ của anh trai ta!”“Thậm chí, nếu chẳng may anh ta mua phải đồ giả, kém chất lượng, thì cũng tiêu gần chục triệu tiền thật!”.“Ngươi lấy cái gì mà so được với anh của ta?”“Con rể cửa, còn muốn thôn tính em dâu, ngươi cho là ngươi xứng sao?”” Ngươi có thể cho Trịnh Khánh Vân cái gì?”“Ngươi cái gì đều cho không được!”Nói đến đây, Trần Hồng Mẫn đắc thắng, hung hãn.“Bùi Nguyên Minh đã ly hôn với chị gái ta. Anh ấy nguyện ý cùng với ta. Đó là việc của chúng ta, không liên quan gì đến các ngươi!”Gương mặt xinh xắn của Trịnh Khánh Vân phát lạnh, cô không thể nhìn Bùi Nguyên Minh chịu ủy khuất.“Còn có, ta không cần anh ấy cho ta cái gì!”“Đi, Bùi Nguyên Minh, chúng ta về nhà!”Nghe được lời nói Trịnh Khánh Vân cứng rắn, Trần Hồng Mẫn cười lạnh một tiếng nói: “Trịnh Khánh Vân, dù sao ngươi cũng là nhân vật cấp nữ thần trong trường chúng ta.”“Chọn một người đàn ông không cho ngươi được cái gì, con rể cửa đã ly hôn, ngươi có mất mặt hay không?”“Ngươi có nghĩ rằng, nếu điều này được lan truyền, bạn học của ngươi sẽ nói gì về ngươi?”Trần Hồng Mẫn lúc này đã không để ý mặt mũ, quyết định giẫm lên cả Trịnh Khánh Vân và Bùi Nguyên Minh.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt lạnh như băng, nghe Bùi Nguyên Minh giọng điệu lãnh đạm.Trần Hồng Hiên nháy mắt toàn thân phát lạnh, trong lòng vậy mà nhịn không được có chút sợ hãi.Chẳng qua rất nhanh hắn kịp phản ứng lại.Hắn là thiếu đông gia của tập đoàn Trung Thiên, sở hữu khối tài sản hàng chục tỷ đồng.“Họ Bùi, ngươi có tư cách gì để thay Trịnh Khánh Vân ra quyết định?”Trần Hồng Mẫn giờ phút này cũng hoàn toàn tức giận.” Vừa mới rồi, ta đã để người kiểm tra tư liệu của ngươi.”“Ngươi hoàn toàn không phải nam nhân của Trịnh Khánh Vân, ngươi là anh rể của cô ấy!”“Còn là con rể cửa!”“Ăn Trịnh gia, uống Trịnh gia, cưới chị gái, còn có ý đồ thôn tính em dâu!?”“Đơn giản là ngươi không biết xấu hổ!”“Ngươi làm sao so được với anh của ta!?”“Trịnh Khánh Vân là người phụ nữ mà anh ta thích, cũng chỉ có thể là người phụ nữ của anh trai ta!”“Thậm chí, nếu chẳng may anh ta mua phải đồ giả, kém chất lượng, thì cũng tiêu gần chục triệu tiền thật!”.“Ngươi lấy cái gì mà so được với anh của ta?”“Con rể cửa, còn muốn thôn tính em dâu, ngươi cho là ngươi xứng sao?”” Ngươi có thể cho Trịnh Khánh Vân cái gì?”“Ngươi cái gì đều cho không được!”Nói đến đây, Trần Hồng Mẫn đắc thắng, hung hãn.“Bùi Nguyên Minh đã ly hôn với chị gái ta. Anh ấy nguyện ý cùng với ta. Đó là việc của chúng ta, không liên quan gì đến các ngươi!”Gương mặt xinh xắn của Trịnh Khánh Vân phát lạnh, cô không thể nhìn Bùi Nguyên Minh chịu ủy khuất.“Còn có, ta không cần anh ấy cho ta cái gì!”“Đi, Bùi Nguyên Minh, chúng ta về nhà!”Nghe được lời nói Trịnh Khánh Vân cứng rắn, Trần Hồng Mẫn cười lạnh một tiếng nói: “Trịnh Khánh Vân, dù sao ngươi cũng là nhân vật cấp nữ thần trong trường chúng ta.”“Chọn một người đàn ông không cho ngươi được cái gì, con rể cửa đã ly hôn, ngươi có mất mặt hay không?”“Ngươi có nghĩ rằng, nếu điều này được lan truyền, bạn học của ngươi sẽ nói gì về ngươi?”Trần Hồng Mẫn lúc này đã không để ý mặt mũ, quyết định giẫm lên cả Trịnh Khánh Vân và Bùi Nguyên Minh.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nhìn Bùi Nguyên Minh ánh mắt lạnh như băng, nghe Bùi Nguyên Minh giọng điệu lãnh đạm.Trần Hồng Hiên nháy mắt toàn thân phát lạnh, trong lòng vậy mà nhịn không được có chút sợ hãi.Chẳng qua rất nhanh hắn kịp phản ứng lại.Hắn là thiếu đông gia của tập đoàn Trung Thiên, sở hữu khối tài sản hàng chục tỷ đồng.“Họ Bùi, ngươi có tư cách gì để thay Trịnh Khánh Vân ra quyết định?”Trần Hồng Mẫn giờ phút này cũng hoàn toàn tức giận.” Vừa mới rồi, ta đã để người kiểm tra tư liệu của ngươi.”“Ngươi hoàn toàn không phải nam nhân của Trịnh Khánh Vân, ngươi là anh rể của cô ấy!”“Còn là con rể cửa!”“Ăn Trịnh gia, uống Trịnh gia, cưới chị gái, còn có ý đồ thôn tính em dâu!?”“Đơn giản là ngươi không biết xấu hổ!”“Ngươi làm sao so được với anh của ta!?”“Trịnh Khánh Vân là người phụ nữ mà anh ta thích, cũng chỉ có thể là người phụ nữ của anh trai ta!”“Thậm chí, nếu chẳng may anh ta mua phải đồ giả, kém chất lượng, thì cũng tiêu gần chục triệu tiền thật!”.“Ngươi lấy cái gì mà so được với anh của ta?”“Con rể cửa, còn muốn thôn tính em dâu, ngươi cho là ngươi xứng sao?”” Ngươi có thể cho Trịnh Khánh Vân cái gì?”“Ngươi cái gì đều cho không được!”Nói đến đây, Trần Hồng Mẫn đắc thắng, hung hãn.“Bùi Nguyên Minh đã ly hôn với chị gái ta. Anh ấy nguyện ý cùng với ta. Đó là việc của chúng ta, không liên quan gì đến các ngươi!”Gương mặt xinh xắn của Trịnh Khánh Vân phát lạnh, cô không thể nhìn Bùi Nguyên Minh chịu ủy khuất.“Còn có, ta không cần anh ấy cho ta cái gì!”“Đi, Bùi Nguyên Minh, chúng ta về nhà!”Nghe được lời nói Trịnh Khánh Vân cứng rắn, Trần Hồng Mẫn cười lạnh một tiếng nói: “Trịnh Khánh Vân, dù sao ngươi cũng là nhân vật cấp nữ thần trong trường chúng ta.”“Chọn một người đàn ông không cho ngươi được cái gì, con rể cửa đã ly hôn, ngươi có mất mặt hay không?”“Ngươi có nghĩ rằng, nếu điều này được lan truyền, bạn học của ngươi sẽ nói gì về ngươi?”Trần Hồng Mẫn lúc này đã không để ý mặt mũ, quyết định giẫm lên cả Trịnh Khánh Vân và Bùi Nguyên Minh.