Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 4293
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cao Thành Dương đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhìn thấy hung thủ tùy tiện ngồi đây uống trà, trong khi con trai bảo bối của mình, đang nằm trong phòng cấp cứu của bệnh viện mà khóc lóc kêu rên, bên trong tròng mắt của hắn, liền hiện lên một tia vẻ âm tàn.Nhưng dù sao hắn cũng được coi là một nhân vật, hiện tại trên mặt đều nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ.“Bùi Thiếu, xin chào, thật sự xin lỗi, hết thảy đều là chúng ta có mắt mà không thấy Thái Sơn!”” Ngài đại nhân đại lượng, không cần cùng chúng ta so đo!”“Chuyện của Tư bảnThành Dương, chúng ta nhất định sẽ đưa ra lời giải thích!”Vừa nói, Cao Minh Viễn vừa một bên cúi đầu khom lưng, không có chút nào ra vẻ đại lão tài sản chục tỷ, cao cao tại thượng.Hơn nữa, hắn ta còn nhanh chóng rút ra một tấm chi phiếu, tất cung tất kính đặt trước mặt Bùi Nguyên Minh.Trên đây là tám chữ số, mười triệu!Mà xem cảnh này, Trịnh Hồng Mai bên trong con ngươi, đều là hàn ý.Nếu không phải có Nghiêm Dao ở hiện trường, cô rất muốn tiến lên tát Bùi Nguyên Minh một cái.Vốn dĩ tư bản Trường Thanh bọn hắn, thật sự không thể xúc phạm Nghiêm Dao, nhưng bọn hắn đã dò ra thân phận của Bùi Nguyên Minh.Từng là con rể của nhánh thứ chín Chân Gia Thủ Đô, có gì tuyệt thế đâu?Mấu chốt nhất chính là, bọn hắn còn thăm dò được Bùi Nguyên Minh có quan hệ tốt với Nghiêm Dao, dường như là do anh ta, dùng Phong Thủy tướng thuật lừa Nghiêm Dao.Nói một cách đơn giản, trong mắt Trịnh Hồng Mai, Bùi Nguyên Minh là một kẻ giang hồ phiến tử.Nghiêm Dao hiện tại ở đây, nên cô không có cách nào, nhưng một khi Bùi Nguyên Minh lạc đàn, nàng sẽ không bao giờ khách sáo.Sát khí trong mắt cơ hồ không thèm che giấu, hung hăng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, có thái độ nghiến răng nghiến lợi.“Cám ơn Cao tổng, hiện tại Nghiêm tổng đã đem sự việc xử lý xong, mọi chuyện dừng lại ở đây.”Bùi Nguyên Minh không thu chút tiền này, mà là cười cười: “Chẳng qua ta hi vọng, không có lần sau.”Về nụ cười của đối phương, dù là tiếu lý tàng đao cũng tốt, nghiến răng nghiến lợi cũng được, Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không quan tâm.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cao Thành Dương đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhìn thấy hung thủ tùy tiện ngồi đây uống trà, trong khi con trai bảo bối của mình, đang nằm trong phòng cấp cứu của bệnh viện mà khóc lóc kêu rên, bên trong tròng mắt của hắn, liền hiện lên một tia vẻ âm tàn.Nhưng dù sao hắn cũng được coi là một nhân vật, hiện tại trên mặt đều nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ.“Bùi Thiếu, xin chào, thật sự xin lỗi, hết thảy đều là chúng ta có mắt mà không thấy Thái Sơn!”” Ngài đại nhân đại lượng, không cần cùng chúng ta so đo!”“Chuyện của Tư bảnThành Dương, chúng ta nhất định sẽ đưa ra lời giải thích!”Vừa nói, Cao Minh Viễn vừa một bên cúi đầu khom lưng, không có chút nào ra vẻ đại lão tài sản chục tỷ, cao cao tại thượng.Hơn nữa, hắn ta còn nhanh chóng rút ra một tấm chi phiếu, tất cung tất kính đặt trước mặt Bùi Nguyên Minh.Trên đây là tám chữ số, mười triệu!Mà xem cảnh này, Trịnh Hồng Mai bên trong con ngươi, đều là hàn ý.Nếu không phải có Nghiêm Dao ở hiện trường, cô rất muốn tiến lên tát Bùi Nguyên Minh một cái.Vốn dĩ tư bản Trường Thanh bọn hắn, thật sự không thể xúc phạm Nghiêm Dao, nhưng bọn hắn đã dò ra thân phận của Bùi Nguyên Minh.Từng là con rể của nhánh thứ chín Chân Gia Thủ Đô, có gì tuyệt thế đâu?Mấu chốt nhất chính là, bọn hắn còn thăm dò được Bùi Nguyên Minh có quan hệ tốt với Nghiêm Dao, dường như là do anh ta, dùng Phong Thủy tướng thuật lừa Nghiêm Dao.Nói một cách đơn giản, trong mắt Trịnh Hồng Mai, Bùi Nguyên Minh là một kẻ giang hồ phiến tử.Nghiêm Dao hiện tại ở đây, nên cô không có cách nào, nhưng một khi Bùi Nguyên Minh lạc đàn, nàng sẽ không bao giờ khách sáo.Sát khí trong mắt cơ hồ không thèm che giấu, hung hăng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, có thái độ nghiến răng nghiến lợi.“Cám ơn Cao tổng, hiện tại Nghiêm tổng đã đem sự việc xử lý xong, mọi chuyện dừng lại ở đây.”Bùi Nguyên Minh không thu chút tiền này, mà là cười cười: “Chẳng qua ta hi vọng, không có lần sau.”Về nụ cười của đối phương, dù là tiếu lý tàng đao cũng tốt, nghiến răng nghiến lợi cũng được, Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không quan tâm.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cao Thành Dương đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra, nhìn thấy hung thủ tùy tiện ngồi đây uống trà, trong khi con trai bảo bối của mình, đang nằm trong phòng cấp cứu của bệnh viện mà khóc lóc kêu rên, bên trong tròng mắt của hắn, liền hiện lên một tia vẻ âm tàn.Nhưng dù sao hắn cũng được coi là một nhân vật, hiện tại trên mặt đều nhanh chóng nở nụ cười rạng rỡ.“Bùi Thiếu, xin chào, thật sự xin lỗi, hết thảy đều là chúng ta có mắt mà không thấy Thái Sơn!”” Ngài đại nhân đại lượng, không cần cùng chúng ta so đo!”“Chuyện của Tư bảnThành Dương, chúng ta nhất định sẽ đưa ra lời giải thích!”Vừa nói, Cao Minh Viễn vừa một bên cúi đầu khom lưng, không có chút nào ra vẻ đại lão tài sản chục tỷ, cao cao tại thượng.Hơn nữa, hắn ta còn nhanh chóng rút ra một tấm chi phiếu, tất cung tất kính đặt trước mặt Bùi Nguyên Minh.Trên đây là tám chữ số, mười triệu!Mà xem cảnh này, Trịnh Hồng Mai bên trong con ngươi, đều là hàn ý.Nếu không phải có Nghiêm Dao ở hiện trường, cô rất muốn tiến lên tát Bùi Nguyên Minh một cái.Vốn dĩ tư bản Trường Thanh bọn hắn, thật sự không thể xúc phạm Nghiêm Dao, nhưng bọn hắn đã dò ra thân phận của Bùi Nguyên Minh.Từng là con rể của nhánh thứ chín Chân Gia Thủ Đô, có gì tuyệt thế đâu?Mấu chốt nhất chính là, bọn hắn còn thăm dò được Bùi Nguyên Minh có quan hệ tốt với Nghiêm Dao, dường như là do anh ta, dùng Phong Thủy tướng thuật lừa Nghiêm Dao.Nói một cách đơn giản, trong mắt Trịnh Hồng Mai, Bùi Nguyên Minh là một kẻ giang hồ phiến tử.Nghiêm Dao hiện tại ở đây, nên cô không có cách nào, nhưng một khi Bùi Nguyên Minh lạc đàn, nàng sẽ không bao giờ khách sáo.Sát khí trong mắt cơ hồ không thèm che giấu, hung hăng nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, có thái độ nghiến răng nghiến lợi.“Cám ơn Cao tổng, hiện tại Nghiêm tổng đã đem sự việc xử lý xong, mọi chuyện dừng lại ở đây.”Bùi Nguyên Minh không thu chút tiền này, mà là cười cười: “Chẳng qua ta hi vọng, không có lần sau.”Về nụ cười của đối phương, dù là tiếu lý tàng đao cũng tốt, nghiến răng nghiến lợi cũng được, Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không quan tâm.