Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 457 1
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Biểu cảm trên khuôn mặt của Hình Lam và những người khác, lập tức đông cứng lại.Không ai có thể ngờ rằng, vừa mới khí thế hùng hổ, một người muốn đánh mười người Lữ Tiểu Bộ, thế mà lại rơi vào kết cục này.Suy cho cùng, trong nhận thức của Hình Lam và những người khác, Lữ Tiểu Bộ hẳn là một người một kiếm, áo không dính máu, trực tiếp đem bạch miển Khô Lâu nghiền ép.Ai biết được, giả vờ được nửa chừng, những không thể giả vờ động đậy.Lúc này, Lữ Tiểu Bộ không ngừng thở dốc, vẻ mặt khó xem đến cực điểm.Về phần hắn vừa nói, không có ngoại lệ, tự nhiên cũng là bị hắn lựa chọn quên đi.” Làm sao đây? Bùi Nguyên Minh, làm sao đây?”“Sư huynh đã bị thương nặng, anh không phải là có biện pháp tốt nhất sao?”Hình Lam kịp phản ứng, nhìn Bùi Nguyên Minh đầy mong đợi.” Van cầu anh, mau cứu sư huynh đi.”Bùi Nguyên Minh thở dài, đi tới, chuẩn bị động thủ.Lữ Tiểu Bộ sắc mặt khó coi mở miệng nói: “Hắn là một thầy phong thủy, làm sao có thể cứu ta?”” Nhanh, sư muội, lấy kim sang dược từ sư môn của chúng ta …”Hiển nhiên, cho dù có kết cục thê thảm như vậy, Lữ Tiểu Bộ vẫn không tin, Bùi Nguyên Minh có thể cứu mình.Lúc này, hai sư muội của hắn, giờ phút này luống cuống tay chân lấy ra kim sang dược cùng băng vải, cố gắng giúp hắn cầm máu.Chỉ tiếc không có một chút tác dụng nào, thuốc bột này không thể cầm được máu.Bùi Nguyên Minh lại thở dài: “Ta sẽ làm.”Nếu không phải nhờ mặt mũi của Hình Lam, anh sẽ không thèm quan tâm đến những người như vậy.Lữ Tiểu Bộ lạnh lùng nói: “Ngươi àm không được, ngươi có thể cầm máu, ta quỳ xuống cho ngươi…”“Hực!”Còn chưa kịp nói xong, Bùi Nguyên Minh đã đưa tay ấn huyệt của hắn, máu liền ngừng chảy.Cảnh tượng này, khiến đám người Lữ Tiểu Bộ kinh hãi giật nảy cả mình, hiển nhiên không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại có thể ra tay như vậy.Chỉ là, kiêu ngạo như Lữ Tiểu Bộ, cũng không chịu xin lỗi hay cám ơn.Sau những ngốc trệ ban đầu, hai sư muội của hắn liền tách ra giúp Lữ Tiểu Bộ băng bó vết thương.” Sư huynh, ngươi thế nào lại thụ thương như vậy?”Lúc này, Hình Lam thấy Lữ Tiểu Bộ bị thương, lập tức liền quan tâm tới một chuyện khác.” Ngươi là bị ám toán sao?”“Đều là hắn! Đều là do tên khốn kiếp này!”Lữ Tiểu Bộ thần sắc âm tình bất định, ngay sau đó liền hướng Bùi Nguyên Minh giận dữ mắng.” Cũng là bởi vì gia hỏa này, tại thời điểm ta xuất thủ, thế mà dao động chiến tâm của ta!”“Khiến ta ra tay trong sợ hãi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Biểu cảm trên khuôn mặt của Hình Lam và những người khác, lập tức đông cứng lại.Không ai có thể ngờ rằng, vừa mới khí thế hùng hổ, một người muốn đánh mười người Lữ Tiểu Bộ, thế mà lại rơi vào kết cục này.Suy cho cùng, trong nhận thức của Hình Lam và những người khác, Lữ Tiểu Bộ hẳn là một người một kiếm, áo không dính máu, trực tiếp đem bạch miển Khô Lâu nghiền ép.Ai biết được, giả vờ được nửa chừng, những không thể giả vờ động đậy.Lúc này, Lữ Tiểu Bộ không ngừng thở dốc, vẻ mặt khó xem đến cực điểm.Về phần hắn vừa nói, không có ngoại lệ, tự nhiên cũng là bị hắn lựa chọn quên đi.” Làm sao đây? Bùi Nguyên Minh, làm sao đây?”“Sư huynh đã bị thương nặng, anh không phải là có biện pháp tốt nhất sao?”Hình Lam kịp phản ứng, nhìn Bùi Nguyên Minh đầy mong đợi.” Van cầu anh, mau cứu sư huynh đi.”Bùi Nguyên Minh thở dài, đi tới, chuẩn bị động thủ.Lữ Tiểu Bộ sắc mặt khó coi mở miệng nói: “Hắn là một thầy phong thủy, làm sao có thể cứu ta?”” Nhanh, sư muội, lấy kim sang dược từ sư môn của chúng ta …”Hiển nhiên, cho dù có kết cục thê thảm như vậy, Lữ Tiểu Bộ vẫn không tin, Bùi Nguyên Minh có thể cứu mình.Lúc này, hai sư muội của hắn, giờ phút này luống cuống tay chân lấy ra kim sang dược cùng băng vải, cố gắng giúp hắn cầm máu.Chỉ tiếc không có một chút tác dụng nào, thuốc bột này không thể cầm được máu.Bùi Nguyên Minh lại thở dài: “Ta sẽ làm.”Nếu không phải nhờ mặt mũi của Hình Lam, anh sẽ không thèm quan tâm đến những người như vậy.Lữ Tiểu Bộ lạnh lùng nói: “Ngươi àm không được, ngươi có thể cầm máu, ta quỳ xuống cho ngươi…”“Hực!”Còn chưa kịp nói xong, Bùi Nguyên Minh đã đưa tay ấn huyệt của hắn, máu liền ngừng chảy.Cảnh tượng này, khiến đám người Lữ Tiểu Bộ kinh hãi giật nảy cả mình, hiển nhiên không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại có thể ra tay như vậy.Chỉ là, kiêu ngạo như Lữ Tiểu Bộ, cũng không chịu xin lỗi hay cám ơn.Sau những ngốc trệ ban đầu, hai sư muội của hắn liền tách ra giúp Lữ Tiểu Bộ băng bó vết thương.” Sư huynh, ngươi thế nào lại thụ thương như vậy?”Lúc này, Hình Lam thấy Lữ Tiểu Bộ bị thương, lập tức liền quan tâm tới một chuyện khác.” Ngươi là bị ám toán sao?”“Đều là hắn! Đều là do tên khốn kiếp này!”Lữ Tiểu Bộ thần sắc âm tình bất định, ngay sau đó liền hướng Bùi Nguyên Minh giận dữ mắng.” Cũng là bởi vì gia hỏa này, tại thời điểm ta xuất thủ, thế mà dao động chiến tâm của ta!”“Khiến ta ra tay trong sợ hãi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Biểu cảm trên khuôn mặt của Hình Lam và những người khác, lập tức đông cứng lại.Không ai có thể ngờ rằng, vừa mới khí thế hùng hổ, một người muốn đánh mười người Lữ Tiểu Bộ, thế mà lại rơi vào kết cục này.Suy cho cùng, trong nhận thức của Hình Lam và những người khác, Lữ Tiểu Bộ hẳn là một người một kiếm, áo không dính máu, trực tiếp đem bạch miển Khô Lâu nghiền ép.Ai biết được, giả vờ được nửa chừng, những không thể giả vờ động đậy.Lúc này, Lữ Tiểu Bộ không ngừng thở dốc, vẻ mặt khó xem đến cực điểm.Về phần hắn vừa nói, không có ngoại lệ, tự nhiên cũng là bị hắn lựa chọn quên đi.” Làm sao đây? Bùi Nguyên Minh, làm sao đây?”“Sư huynh đã bị thương nặng, anh không phải là có biện pháp tốt nhất sao?”Hình Lam kịp phản ứng, nhìn Bùi Nguyên Minh đầy mong đợi.” Van cầu anh, mau cứu sư huynh đi.”Bùi Nguyên Minh thở dài, đi tới, chuẩn bị động thủ.Lữ Tiểu Bộ sắc mặt khó coi mở miệng nói: “Hắn là một thầy phong thủy, làm sao có thể cứu ta?”” Nhanh, sư muội, lấy kim sang dược từ sư môn của chúng ta …”Hiển nhiên, cho dù có kết cục thê thảm như vậy, Lữ Tiểu Bộ vẫn không tin, Bùi Nguyên Minh có thể cứu mình.Lúc này, hai sư muội của hắn, giờ phút này luống cuống tay chân lấy ra kim sang dược cùng băng vải, cố gắng giúp hắn cầm máu.Chỉ tiếc không có một chút tác dụng nào, thuốc bột này không thể cầm được máu.Bùi Nguyên Minh lại thở dài: “Ta sẽ làm.”Nếu không phải nhờ mặt mũi của Hình Lam, anh sẽ không thèm quan tâm đến những người như vậy.Lữ Tiểu Bộ lạnh lùng nói: “Ngươi àm không được, ngươi có thể cầm máu, ta quỳ xuống cho ngươi…”“Hực!”Còn chưa kịp nói xong, Bùi Nguyên Minh đã đưa tay ấn huyệt của hắn, máu liền ngừng chảy.Cảnh tượng này, khiến đám người Lữ Tiểu Bộ kinh hãi giật nảy cả mình, hiển nhiên không ngờ, Bùi Nguyên Minh lại có thể ra tay như vậy.Chỉ là, kiêu ngạo như Lữ Tiểu Bộ, cũng không chịu xin lỗi hay cám ơn.Sau những ngốc trệ ban đầu, hai sư muội của hắn liền tách ra giúp Lữ Tiểu Bộ băng bó vết thương.” Sư huynh, ngươi thế nào lại thụ thương như vậy?”Lúc này, Hình Lam thấy Lữ Tiểu Bộ bị thương, lập tức liền quan tâm tới một chuyện khác.” Ngươi là bị ám toán sao?”“Đều là hắn! Đều là do tên khốn kiếp này!”Lữ Tiểu Bộ thần sắc âm tình bất định, ngay sau đó liền hướng Bùi Nguyên Minh giận dữ mắng.” Cũng là bởi vì gia hỏa này, tại thời điểm ta xuất thủ, thế mà dao động chiến tâm của ta!”“Khiến ta ra tay trong sợ hãi!”