Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 457 2
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Hơn nữa, còn bị đánh thê thảm như vậy, còn nói chỉ thua có nửa chiêu?Đùa gì thế?“Lữ Tiểu Bộ, tuy rằng ngươi là cao thủ Võ Học Thánh địa, nhưng là nói chuyện, vẫn phải giảng một chút đạo lý.”Bùi Nguyên Minh không chút khách khí đánh vào mặt hắn.” Ta chỉ là nhìn ra thực lực ngươi không tốt, liền hảo tâm khuyên ba người các ngươi cùng tiến lên mà thôi.”” Kết quả ngươi không nghe lời của ta, khư khư cố chấp, bị thiệt lớn, còn trách đến trên đầu ta sao?”“ngươi có hơi bị lố không?”“Muốn giả vờ, thì phải có tư cách để giả vờ, đúng không?”Nghe được Bùi Nguyên Minh lời nói không mặn không nhạt, Lữ Tiểu Bộ kém chút tức giận đến một ngụm máu tươi phun ra: “Ngươi ——”“Thằng khốn, ngươi cùng Lữ sư huynh nói chuyện như thế sao?”“Lữ sư huynh bảo vệ sinh tử của ngươi, ngươi không nói cảm tạ cũng coi như thôi, thế mà còn bụng dạ hẹp hòi như vậy!?”“Ngươi có phải đàn ông không?”“Còn Lữ sư huynh nói đúng. nếu như không phải ngươi lập trường không kiên định, hắn sao lại không may như thế?”“Còn ngươi không phải thầy Phong Thủy sao? Không muốn thấy Lữ sư huynh lợi hại như vậy, cho nên cố ý dùng thủ đoạn âm độc gì đó, khiến hắn bại trận đúng không?”“Hơn nữa, ngươi cứ nói bạch miển Khô Lâu lợi hại, nhưng ngươi có chứng cớ sao? Ngươi không có!”“Ngươi không những không có chứng cớ, còn cố ý kích thích Lữ sư huynh bằng lời nói, làm cho hắn háo thắng, mới có thể rơi vào kết cục như thế này!”“Nói tóm lại, tóm lại, chuyện này là do ngươi chịu trách nhiệm!”“Ngươi đừng nghĩ thoát khỏi quan hệ!”Hai sư tỷ của Hình Lam, lúc này đang nghiến răng nghiến lợi, còn thẳng mặt mắng chửi Bùi Nguyên Minh, như muốn đổ hết trách nhiệm lên người anh.Lữ Tiểu Bộ thậm chí lạnh giọng nói: “Đúng vậy, chỉ cần ngươi cầu xin ta đừng tự mình đi lên, ta nhất định sẽ cho ngươi thể diện!”Bùi Nguyên Minh lập tức cứng họng.Anh đã nhìn thấy rất nhiều người rác rưởi, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy, một tên rác rưởi đến nước này.Hơn nữa, hắn còn tưởng rằng, nói như vậy liền có thể thoát khỏi trách nhiệm sao?Bùi Nguyên Minh không khỏi thở dài, nói: “Người thật không biết xấu hổ, còn nói mình thiên hạ vô địch!”Vẻ mặt Lữ Tiểu Bộ lúc này không khỏi tức giận: “Ngươi nói cái gì !?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Hơn nữa, còn bị đánh thê thảm như vậy, còn nói chỉ thua có nửa chiêu?Đùa gì thế?“Lữ Tiểu Bộ, tuy rằng ngươi là cao thủ Võ Học Thánh địa, nhưng là nói chuyện, vẫn phải giảng một chút đạo lý.”Bùi Nguyên Minh không chút khách khí đánh vào mặt hắn.” Ta chỉ là nhìn ra thực lực ngươi không tốt, liền hảo tâm khuyên ba người các ngươi cùng tiến lên mà thôi.”” Kết quả ngươi không nghe lời của ta, khư khư cố chấp, bị thiệt lớn, còn trách đến trên đầu ta sao?”“ngươi có hơi bị lố không?”“Muốn giả vờ, thì phải có tư cách để giả vờ, đúng không?”Nghe được Bùi Nguyên Minh lời nói không mặn không nhạt, Lữ Tiểu Bộ kém chút tức giận đến một ngụm máu tươi phun ra: “Ngươi ——”“Thằng khốn, ngươi cùng Lữ sư huynh nói chuyện như thế sao?”“Lữ sư huynh bảo vệ sinh tử của ngươi, ngươi không nói cảm tạ cũng coi như thôi, thế mà còn bụng dạ hẹp hòi như vậy!?”“Ngươi có phải đàn ông không?”“Còn Lữ sư huynh nói đúng. nếu như không phải ngươi lập trường không kiên định, hắn sao lại không may như thế?”“Còn ngươi không phải thầy Phong Thủy sao? Không muốn thấy Lữ sư huynh lợi hại như vậy, cho nên cố ý dùng thủ đoạn âm độc gì đó, khiến hắn bại trận đúng không?”“Hơn nữa, ngươi cứ nói bạch miển Khô Lâu lợi hại, nhưng ngươi có chứng cớ sao? Ngươi không có!”“Ngươi không những không có chứng cớ, còn cố ý kích thích Lữ sư huynh bằng lời nói, làm cho hắn háo thắng, mới có thể rơi vào kết cục như thế này!”“Nói tóm lại, tóm lại, chuyện này là do ngươi chịu trách nhiệm!”“Ngươi đừng nghĩ thoát khỏi quan hệ!”Hai sư tỷ của Hình Lam, lúc này đang nghiến răng nghiến lợi, còn thẳng mặt mắng chửi Bùi Nguyên Minh, như muốn đổ hết trách nhiệm lên người anh.Lữ Tiểu Bộ thậm chí lạnh giọng nói: “Đúng vậy, chỉ cần ngươi cầu xin ta đừng tự mình đi lên, ta nhất định sẽ cho ngươi thể diện!”Bùi Nguyên Minh lập tức cứng họng.Anh đã nhìn thấy rất nhiều người rác rưởi, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy, một tên rác rưởi đến nước này.Hơn nữa, hắn còn tưởng rằng, nói như vậy liền có thể thoát khỏi trách nhiệm sao?Bùi Nguyên Minh không khỏi thở dài, nói: “Người thật không biết xấu hổ, còn nói mình thiên hạ vô địch!”Vẻ mặt Lữ Tiểu Bộ lúc này không khỏi tức giận: “Ngươi nói cái gì !?”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Hơn nữa, còn bị đánh thê thảm như vậy, còn nói chỉ thua có nửa chiêu?Đùa gì thế?“Lữ Tiểu Bộ, tuy rằng ngươi là cao thủ Võ Học Thánh địa, nhưng là nói chuyện, vẫn phải giảng một chút đạo lý.”Bùi Nguyên Minh không chút khách khí đánh vào mặt hắn.” Ta chỉ là nhìn ra thực lực ngươi không tốt, liền hảo tâm khuyên ba người các ngươi cùng tiến lên mà thôi.”” Kết quả ngươi không nghe lời của ta, khư khư cố chấp, bị thiệt lớn, còn trách đến trên đầu ta sao?”“ngươi có hơi bị lố không?”“Muốn giả vờ, thì phải có tư cách để giả vờ, đúng không?”Nghe được Bùi Nguyên Minh lời nói không mặn không nhạt, Lữ Tiểu Bộ kém chút tức giận đến một ngụm máu tươi phun ra: “Ngươi ——”“Thằng khốn, ngươi cùng Lữ sư huynh nói chuyện như thế sao?”“Lữ sư huynh bảo vệ sinh tử của ngươi, ngươi không nói cảm tạ cũng coi như thôi, thế mà còn bụng dạ hẹp hòi như vậy!?”“Ngươi có phải đàn ông không?”“Còn Lữ sư huynh nói đúng. nếu như không phải ngươi lập trường không kiên định, hắn sao lại không may như thế?”“Còn ngươi không phải thầy Phong Thủy sao? Không muốn thấy Lữ sư huynh lợi hại như vậy, cho nên cố ý dùng thủ đoạn âm độc gì đó, khiến hắn bại trận đúng không?”“Hơn nữa, ngươi cứ nói bạch miển Khô Lâu lợi hại, nhưng ngươi có chứng cớ sao? Ngươi không có!”“Ngươi không những không có chứng cớ, còn cố ý kích thích Lữ sư huynh bằng lời nói, làm cho hắn háo thắng, mới có thể rơi vào kết cục như thế này!”“Nói tóm lại, tóm lại, chuyện này là do ngươi chịu trách nhiệm!”“Ngươi đừng nghĩ thoát khỏi quan hệ!”Hai sư tỷ của Hình Lam, lúc này đang nghiến răng nghiến lợi, còn thẳng mặt mắng chửi Bùi Nguyên Minh, như muốn đổ hết trách nhiệm lên người anh.Lữ Tiểu Bộ thậm chí lạnh giọng nói: “Đúng vậy, chỉ cần ngươi cầu xin ta đừng tự mình đi lên, ta nhất định sẽ cho ngươi thể diện!”Bùi Nguyên Minh lập tức cứng họng.Anh đã nhìn thấy rất nhiều người rác rưởi, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy, một tên rác rưởi đến nước này.Hơn nữa, hắn còn tưởng rằng, nói như vậy liền có thể thoát khỏi trách nhiệm sao?Bùi Nguyên Minh không khỏi thở dài, nói: “Người thật không biết xấu hổ, còn nói mình thiên hạ vô địch!”Vẻ mặt Lữ Tiểu Bộ lúc này không khỏi tức giận: “Ngươi nói cái gì !?”