Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 459 6
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, Trịnh Tuyết Dương cần rửa dạ dày, để nhanh chóng loại bỏ thuốc trong rượu.Cũng may, Trịnh Tuyết Dương không uống quá nhiều, nhưng hơi mất nước, cần truyền nước biển mà thôi.Bùi Nguyên Minh trực tiếp lấy ba căn phòng, đưa Trịnh Tuyết Dương đến một căn phòng hẻo lánh nhất nghỉ ngơi, trong phòng lập tức tắt đèn.Kim Lăng là nơi rồng rắn lẫn lộn, anh cũng không có căn cơ thực sự ở đây, lúc này nên cẩn thận một chút vẫn hơn.“Bác Hoa, Thi Vận, hai người thay phiên nhau chăm sóc Tuyết Dương. ta sẽ ra ngoài mua cơm hộp, hai người còn chưa ăn cơm.”Sau vài câu dặn dò, Bùi Nguyên Minh rời khỏi hành lang, đi về phía đại sảnh của bệnh viện.Mặc dù anh sẽ chuẩn bị trực tiếp đi gây rắc rối cho Lí lệ rồng, nhưng anh không muốn La Bác Hoa và Lý Thi Vân lo lắng.La Bác Hoa nhìn ra điều gì đó, muốn nói liền dừng lại, nhưng cuối cùng lại không nói, thay vào đó là ra hiệu cho Lý Thi Vân đóng cửa phòng Trịnh Tuyết Dương, sau đó hai người đứng ở cửa phòng đối diện.Lúc này. Bùi Nguyên Minh đã đến đại sảnh bệnh viện, vừa định bắt taxi, lúc này liền nhìn thấy xe cấp cứu đột nhiên đậu ở cửa hành lang cấp cứu.Ngay sau đó, liền thấy mấy bác sĩ khiêng cáng lao xuống, người nằm trên cáng bê bết máu, trông vô hồn.Bùi Nguyên Minh vừa liếc mắt, đã thấy người này, hẳn là trúng đạn, nếu như không có cách nào ngay lập tức lấy ra đầu đạn, hắn sẽ sớm chết vì nhiễm độc chì suy nội tạng.Ngoài ra, trên thân người này còn lượn lờ một vòng tử khí, vòng tử khí này khiến cho Bùi Nguyên Minh cảm thấy phi thường quen thuộc.Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh cũng nhìn thấy một người mặc đồ thám tử, lao ra khỏi xe cứu thương.Là Chu Hướng Võ!Lúc này đầu bê bết máu, vừa đi vừa gầm lên: “Mau cứu anh hai của ta, nếu người không được cứu, ta sẽ giết các ngươi!”Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, vô thức nhìn thoáng qua người trên cáng cứu thương, chẳng lẽ Chu Quảng Lộc sao?Bùi Nguyên Minh nhìn kỹ lại Chu Hướng Võ, sau đó càng thêm sững sờ.Làn tử khí anh nhìn thấy trên người Chu Hướng Võ lúc trước, bây giờ lại quấn lấy Chu Quảng Lộc.Đơn giản mà nói, Chu Quảng Lộc hẳn là thay thế Chu Hướng Võ gánh chịu một kiếp.Tình trạng này, có thể không giải quyết được bằng các kỹ thuật y tế đơn giản.Chỉ là hiện tại, không ai quan tâm đến Bùi Nguyên Minh.Do đang có người trong phòng mổ, nên nhân viên y tế, trực tiếp dựng tạm phòng mổ trong hội trường và bắt tay vào cấp cứu.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, Trịnh Tuyết Dương cần rửa dạ dày, để nhanh chóng loại bỏ thuốc trong rượu.Cũng may, Trịnh Tuyết Dương không uống quá nhiều, nhưng hơi mất nước, cần truyền nước biển mà thôi.Bùi Nguyên Minh trực tiếp lấy ba căn phòng, đưa Trịnh Tuyết Dương đến một căn phòng hẻo lánh nhất nghỉ ngơi, trong phòng lập tức tắt đèn.Kim Lăng là nơi rồng rắn lẫn lộn, anh cũng không có căn cơ thực sự ở đây, lúc này nên cẩn thận một chút vẫn hơn.“Bác Hoa, Thi Vận, hai người thay phiên nhau chăm sóc Tuyết Dương. ta sẽ ra ngoài mua cơm hộp, hai người còn chưa ăn cơm.”Sau vài câu dặn dò, Bùi Nguyên Minh rời khỏi hành lang, đi về phía đại sảnh của bệnh viện.Mặc dù anh sẽ chuẩn bị trực tiếp đi gây rắc rối cho Lí lệ rồng, nhưng anh không muốn La Bác Hoa và Lý Thi Vân lo lắng.La Bác Hoa nhìn ra điều gì đó, muốn nói liền dừng lại, nhưng cuối cùng lại không nói, thay vào đó là ra hiệu cho Lý Thi Vân đóng cửa phòng Trịnh Tuyết Dương, sau đó hai người đứng ở cửa phòng đối diện.Lúc này. Bùi Nguyên Minh đã đến đại sảnh bệnh viện, vừa định bắt taxi, lúc này liền nhìn thấy xe cấp cứu đột nhiên đậu ở cửa hành lang cấp cứu.Ngay sau đó, liền thấy mấy bác sĩ khiêng cáng lao xuống, người nằm trên cáng bê bết máu, trông vô hồn.Bùi Nguyên Minh vừa liếc mắt, đã thấy người này, hẳn là trúng đạn, nếu như không có cách nào ngay lập tức lấy ra đầu đạn, hắn sẽ sớm chết vì nhiễm độc chì suy nội tạng.Ngoài ra, trên thân người này còn lượn lờ một vòng tử khí, vòng tử khí này khiến cho Bùi Nguyên Minh cảm thấy phi thường quen thuộc.Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh cũng nhìn thấy một người mặc đồ thám tử, lao ra khỏi xe cứu thương.Là Chu Hướng Võ!Lúc này đầu bê bết máu, vừa đi vừa gầm lên: “Mau cứu anh hai của ta, nếu người không được cứu, ta sẽ giết các ngươi!”Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, vô thức nhìn thoáng qua người trên cáng cứu thương, chẳng lẽ Chu Quảng Lộc sao?Bùi Nguyên Minh nhìn kỹ lại Chu Hướng Võ, sau đó càng thêm sững sờ.Làn tử khí anh nhìn thấy trên người Chu Hướng Võ lúc trước, bây giờ lại quấn lấy Chu Quảng Lộc.Đơn giản mà nói, Chu Quảng Lộc hẳn là thay thế Chu Hướng Võ gánh chịu một kiếp.Tình trạng này, có thể không giải quyết được bằng các kỹ thuật y tế đơn giản.Chỉ là hiện tại, không ai quan tâm đến Bùi Nguyên Minh.Do đang có người trong phòng mổ, nên nhân viên y tế, trực tiếp dựng tạm phòng mổ trong hội trường và bắt tay vào cấp cứu.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Rốt cuộc, Trịnh Tuyết Dương cần rửa dạ dày, để nhanh chóng loại bỏ thuốc trong rượu.Cũng may, Trịnh Tuyết Dương không uống quá nhiều, nhưng hơi mất nước, cần truyền nước biển mà thôi.Bùi Nguyên Minh trực tiếp lấy ba căn phòng, đưa Trịnh Tuyết Dương đến một căn phòng hẻo lánh nhất nghỉ ngơi, trong phòng lập tức tắt đèn.Kim Lăng là nơi rồng rắn lẫn lộn, anh cũng không có căn cơ thực sự ở đây, lúc này nên cẩn thận một chút vẫn hơn.“Bác Hoa, Thi Vận, hai người thay phiên nhau chăm sóc Tuyết Dương. ta sẽ ra ngoài mua cơm hộp, hai người còn chưa ăn cơm.”Sau vài câu dặn dò, Bùi Nguyên Minh rời khỏi hành lang, đi về phía đại sảnh của bệnh viện.Mặc dù anh sẽ chuẩn bị trực tiếp đi gây rắc rối cho Lí lệ rồng, nhưng anh không muốn La Bác Hoa và Lý Thi Vân lo lắng.La Bác Hoa nhìn ra điều gì đó, muốn nói liền dừng lại, nhưng cuối cùng lại không nói, thay vào đó là ra hiệu cho Lý Thi Vân đóng cửa phòng Trịnh Tuyết Dương, sau đó hai người đứng ở cửa phòng đối diện.Lúc này. Bùi Nguyên Minh đã đến đại sảnh bệnh viện, vừa định bắt taxi, lúc này liền nhìn thấy xe cấp cứu đột nhiên đậu ở cửa hành lang cấp cứu.Ngay sau đó, liền thấy mấy bác sĩ khiêng cáng lao xuống, người nằm trên cáng bê bết máu, trông vô hồn.Bùi Nguyên Minh vừa liếc mắt, đã thấy người này, hẳn là trúng đạn, nếu như không có cách nào ngay lập tức lấy ra đầu đạn, hắn sẽ sớm chết vì nhiễm độc chì suy nội tạng.Ngoài ra, trên thân người này còn lượn lờ một vòng tử khí, vòng tử khí này khiến cho Bùi Nguyên Minh cảm thấy phi thường quen thuộc.Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh cũng nhìn thấy một người mặc đồ thám tử, lao ra khỏi xe cứu thương.Là Chu Hướng Võ!Lúc này đầu bê bết máu, vừa đi vừa gầm lên: “Mau cứu anh hai của ta, nếu người không được cứu, ta sẽ giết các ngươi!”Bùi Nguyên Minh hơi sững sờ, vô thức nhìn thoáng qua người trên cáng cứu thương, chẳng lẽ Chu Quảng Lộc sao?Bùi Nguyên Minh nhìn kỹ lại Chu Hướng Võ, sau đó càng thêm sững sờ.Làn tử khí anh nhìn thấy trên người Chu Hướng Võ lúc trước, bây giờ lại quấn lấy Chu Quảng Lộc.Đơn giản mà nói, Chu Quảng Lộc hẳn là thay thế Chu Hướng Võ gánh chịu một kiếp.Tình trạng này, có thể không giải quyết được bằng các kỹ thuật y tế đơn giản.Chỉ là hiện tại, không ai quan tâm đến Bùi Nguyên Minh.Do đang có người trong phòng mổ, nên nhân viên y tế, trực tiếp dựng tạm phòng mổ trong hội trường và bắt tay vào cấp cứu.