Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 459 7

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Chu Hướng Võ lúc này, hoàn toàn mất đi bình tĩnh. hắn không ngừng rống giận, dường như đang phát tiết uất ức cùng tức giận trong lòng mình.“Giám đốc Chu, có chuyện gì vậy?”“Chuyện gì đã xảy ra thế?”Bùi Nguyên Minh bước tới, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.“Chu đại ca xảy ra chuyện gì?”“Là ngươi, Bùi Nguyên Minh? Bùi đại sư?”Chu Hướng Võ vừa chuẩn bị cho người đuổi Bùi Nguyên Minh đi, nhưng thời điểm nhìn rõ khuôn mặt Bùi Nguyên Minh, cả người là thần sắc kích động, vẻ mặt hưng phấn.“Bùi đại sư, cứu sư huynh, ngươi nhất định phải có cách, ngươi mau cứu sư huynh!”Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Ngươi phải nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì, nếu không, ta ra tay không được!”Chu Hướng Võ lúc này nghiến răng nghiến lợi, sau đó sắc mặt biến sắc, một lát sau mới thở dài nói: “Đều là lỗi của ta!”“Ngươi thật sự là đại cao thủ, ta hâm mộ ngươi, nhưng ta chỉ tin thường nhân, không tin ma xui quỷ khiến, cho nên ngươi nói ta có họa sát thân, ta cũng không muốn tin.”“Nhưng anh hai của ta cho rằng đó là sự thật.”“Anh ấy nhìn thấy ta chẳng hề để ý, hai ngày này liền không ngừng khuyên ta phải chú ý.”” Vừa mới rồi, hai chúng ta cùng một chỗ ngồi xe muốn đi quan phủ họp, nhưng là nghĩ không ra, lại có người muốn tập sát ta.”“Khi chấm đỏ của súng bắn tỉa rơi vào người ta, anh hai của ta đã kịp phản ứng và đẩy ta ra!”“Kết quả là ta thoát nạn, còn anh hai của ta thì bị bắn!”“Có thể nói, nếu như không có anh hai cứu ta, ta liền không còn tính mạng!”” Mà lại, nhị ca trước khi hôn mê còn nói, anh ấy cũng là vận khí tốt, nhất định phải nghĩ biện pháp tìm tới ngươi, mới có thể cứu trở về mệnh của anh ấy.”” Bằng không mà nói, anh ấy liền chết chắc!”“Vừa rồi, ta còn chuẩn bị đi tìm ngươi!”“Bất quá Bùi đại sư, cầu xin ngươi ra tay có được hay không?”“Chỉ cần có thể cứu được anh hai của ta, muốn ta làm gì cũng được!”Chu Hướng Võ vốn là không sợ trời không sợ đất, giờ phút này “Bộp” một tiếng liền quỳ trên mặt đất.Hắn không tin vào một số chuyện, nhưng sau khi nó xảy ra, hắn phải tin vào điều đó.” Không cần như thế.”” Ta cùng Chu Đại Ca cũng coi là mới quen đã thân. Nếu cần, ta nhất định sẽ ra tay.”” Mấu chốt nhất chính là, ta nhìn những bác sĩ kia, tiêu chuẩn cũng rất cao, ngươi phải tin tưởng họ!”Bùi Nguyên Minh nghiêm túc nói, anh đối với y thuật không tính tinh thông, chỉ hiểu một số phương pháp sơ cứu trên chiến trường mà thôi.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Chu Hướng Võ lúc này, hoàn toàn mất đi bình tĩnh. hắn không ngừng rống giận, dường như đang phát tiết uất ức cùng tức giận trong lòng mình.“Giám đốc Chu, có chuyện gì vậy?”“Chuyện gì đã xảy ra thế?”Bùi Nguyên Minh bước tới, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.“Chu đại ca xảy ra chuyện gì?”“Là ngươi, Bùi Nguyên Minh? Bùi đại sư?”Chu Hướng Võ vừa chuẩn bị cho người đuổi Bùi Nguyên Minh đi, nhưng thời điểm nhìn rõ khuôn mặt Bùi Nguyên Minh, cả người là thần sắc kích động, vẻ mặt hưng phấn.“Bùi đại sư, cứu sư huynh, ngươi nhất định phải có cách, ngươi mau cứu sư huynh!”Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Ngươi phải nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì, nếu không, ta ra tay không được!”Chu Hướng Võ lúc này nghiến răng nghiến lợi, sau đó sắc mặt biến sắc, một lát sau mới thở dài nói: “Đều là lỗi của ta!”“Ngươi thật sự là đại cao thủ, ta hâm mộ ngươi, nhưng ta chỉ tin thường nhân, không tin ma xui quỷ khiến, cho nên ngươi nói ta có họa sát thân, ta cũng không muốn tin.”“Nhưng anh hai của ta cho rằng đó là sự thật.”“Anh ấy nhìn thấy ta chẳng hề để ý, hai ngày này liền không ngừng khuyên ta phải chú ý.”” Vừa mới rồi, hai chúng ta cùng một chỗ ngồi xe muốn đi quan phủ họp, nhưng là nghĩ không ra, lại có người muốn tập sát ta.”“Khi chấm đỏ của súng bắn tỉa rơi vào người ta, anh hai của ta đã kịp phản ứng và đẩy ta ra!”“Kết quả là ta thoát nạn, còn anh hai của ta thì bị bắn!”“Có thể nói, nếu như không có anh hai cứu ta, ta liền không còn tính mạng!”” Mà lại, nhị ca trước khi hôn mê còn nói, anh ấy cũng là vận khí tốt, nhất định phải nghĩ biện pháp tìm tới ngươi, mới có thể cứu trở về mệnh của anh ấy.”” Bằng không mà nói, anh ấy liền chết chắc!”“Vừa rồi, ta còn chuẩn bị đi tìm ngươi!”“Bất quá Bùi đại sư, cầu xin ngươi ra tay có được hay không?”“Chỉ cần có thể cứu được anh hai của ta, muốn ta làm gì cũng được!”Chu Hướng Võ vốn là không sợ trời không sợ đất, giờ phút này “Bộp” một tiếng liền quỳ trên mặt đất.Hắn không tin vào một số chuyện, nhưng sau khi nó xảy ra, hắn phải tin vào điều đó.” Không cần như thế.”” Ta cùng Chu Đại Ca cũng coi là mới quen đã thân. Nếu cần, ta nhất định sẽ ra tay.”” Mấu chốt nhất chính là, ta nhìn những bác sĩ kia, tiêu chuẩn cũng rất cao, ngươi phải tin tưởng họ!”Bùi Nguyên Minh nghiêm túc nói, anh đối với y thuật không tính tinh thông, chỉ hiểu một số phương pháp sơ cứu trên chiến trường mà thôi.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Chu Hướng Võ lúc này, hoàn toàn mất đi bình tĩnh. hắn không ngừng rống giận, dường như đang phát tiết uất ức cùng tức giận trong lòng mình.“Giám đốc Chu, có chuyện gì vậy?”“Chuyện gì đã xảy ra thế?”Bùi Nguyên Minh bước tới, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.“Chu đại ca xảy ra chuyện gì?”“Là ngươi, Bùi Nguyên Minh? Bùi đại sư?”Chu Hướng Võ vừa chuẩn bị cho người đuổi Bùi Nguyên Minh đi, nhưng thời điểm nhìn rõ khuôn mặt Bùi Nguyên Minh, cả người là thần sắc kích động, vẻ mặt hưng phấn.“Bùi đại sư, cứu sư huynh, ngươi nhất định phải có cách, ngươi mau cứu sư huynh!”Bùi Nguyên Minh cau mày nói: “Ngươi phải nói cho ta biết, đã xảy ra chuyện gì, nếu không, ta ra tay không được!”Chu Hướng Võ lúc này nghiến răng nghiến lợi, sau đó sắc mặt biến sắc, một lát sau mới thở dài nói: “Đều là lỗi của ta!”“Ngươi thật sự là đại cao thủ, ta hâm mộ ngươi, nhưng ta chỉ tin thường nhân, không tin ma xui quỷ khiến, cho nên ngươi nói ta có họa sát thân, ta cũng không muốn tin.”“Nhưng anh hai của ta cho rằng đó là sự thật.”“Anh ấy nhìn thấy ta chẳng hề để ý, hai ngày này liền không ngừng khuyên ta phải chú ý.”” Vừa mới rồi, hai chúng ta cùng một chỗ ngồi xe muốn đi quan phủ họp, nhưng là nghĩ không ra, lại có người muốn tập sát ta.”“Khi chấm đỏ của súng bắn tỉa rơi vào người ta, anh hai của ta đã kịp phản ứng và đẩy ta ra!”“Kết quả là ta thoát nạn, còn anh hai của ta thì bị bắn!”“Có thể nói, nếu như không có anh hai cứu ta, ta liền không còn tính mạng!”” Mà lại, nhị ca trước khi hôn mê còn nói, anh ấy cũng là vận khí tốt, nhất định phải nghĩ biện pháp tìm tới ngươi, mới có thể cứu trở về mệnh của anh ấy.”” Bằng không mà nói, anh ấy liền chết chắc!”“Vừa rồi, ta còn chuẩn bị đi tìm ngươi!”“Bất quá Bùi đại sư, cầu xin ngươi ra tay có được hay không?”“Chỉ cần có thể cứu được anh hai của ta, muốn ta làm gì cũng được!”Chu Hướng Võ vốn là không sợ trời không sợ đất, giờ phút này “Bộp” một tiếng liền quỳ trên mặt đất.Hắn không tin vào một số chuyện, nhưng sau khi nó xảy ra, hắn phải tin vào điều đó.” Không cần như thế.”” Ta cùng Chu Đại Ca cũng coi là mới quen đã thân. Nếu cần, ta nhất định sẽ ra tay.”” Mấu chốt nhất chính là, ta nhìn những bác sĩ kia, tiêu chuẩn cũng rất cao, ngươi phải tin tưởng họ!”Bùi Nguyên Minh nghiêm túc nói, anh đối với y thuật không tính tinh thông, chỉ hiểu một số phương pháp sơ cứu trên chiến trường mà thôi.

Chương 459 7