Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 465 6
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Sau khi từ từ đặt Vương Tử Nghi vào đường dành cho người đi bộ, Bùi Nguyên Minh nhanh chóng phán đoán tình hình của Vương Tử Nghi.Vương Tử Nghi hiện đang bị chấn thương nặng cả bên trong lẫn bên ngoài, do tác động của túi khí cùng thân xe liên tục lăn lộn.Chỉ sợ, cần phải ngay lập tức cấp cứu, sau đó lại đưa đi bệnh viện.Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh bắt mạch Vương Tử Nghi một hồi, nhanh chóng hô hấp nhân tạo cho nàng.Đồng thời, anh xoa bóp một vài huyệt đạo lớn trên cơ thể, xả lỏng cơ thể đang căng thẳng, để cơ thể của cô được phục hồi một chút.Rất nhanh, Vương Tử Nghi miệng mũi không còn chảy máu, sắc mặt cũng khôi phục mấy phần.Sau khi Bùi Nguyên Minh bấm huyệt cầm máu cho cô, hơi thở gấp gáp của Vương Tử Nghi mới trở lại bình thường.Lúc này, Vương Tử Nghiên hơi mở mắt ra, nàng liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, có chút chật vật muốn nói cái gì đó.Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: ” Không cần lên tiếng, một hồi 120 liền đến, tôi sẽ đưa cô đưa đi bệnh viện…”“Woo woo ——”Đúng lúc này, một chiếc xe cấp cứu ầm ầm chạy tới, ngay lúc cửa xe mở rộng, nháy mắt, ba tiểu y tá nhanh chóng khiêng cáng đi ra.Một người trong bọn họ nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, hơi hơi sửng sốt: “Bùi Nguyên Minh?”Bùi Nguyên Minh bất giác ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái: “Tôn Tiểu Hồng?”Anh không ngờ rằng, trong đám nhân viên y tế này, có Tôn Tiểu Hồng, con gái của dì Tôn.Tôn Tiểu Hồng này, người tự nhận, năm ngoái đi làm lương phải triệu đô, thật sự đã trở thành một tiểu y tá sao?Đây là nghề có thu nhập hàng tháng chưa đến mấy triệu, mức lương mà cô vẫn luôn coi thường.Lúc này, vẻ mặt của Tôn Tiểu Hồng cũng có chút xấu hổ, nàng luôn luôn tâm cao khí ngạo, lần trước bị đánh mặt, về sau càng là trốn đi.Chỉ là không nghĩ tới hôm nay lại tại nơi này gặp nhau.Nhưng lúc này Tôn Tiểu Hồng cũng không nói nhiều, mà giả bộ như không nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, nhanh chóng nói: “Chúng tôi vừa nhận được điện thoại, nói có người ở đây gặp tai nạn xe cộ bị thương nặng!”“Người ở đâu?”Trong lúc nói chuyện, Tôn Tiểu Hồng vẫn có chút tiếc nuối, nếu người bị thương nặng, chính là Bùi Nguyên Minh, nàng nhất định sẽ động thủ chậm hơn một chút, để tên khốn họ Bùi chết không có chỗ chôn.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Sau khi từ từ đặt Vương Tử Nghi vào đường dành cho người đi bộ, Bùi Nguyên Minh nhanh chóng phán đoán tình hình của Vương Tử Nghi.Vương Tử Nghi hiện đang bị chấn thương nặng cả bên trong lẫn bên ngoài, do tác động của túi khí cùng thân xe liên tục lăn lộn.Chỉ sợ, cần phải ngay lập tức cấp cứu, sau đó lại đưa đi bệnh viện.Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh bắt mạch Vương Tử Nghi một hồi, nhanh chóng hô hấp nhân tạo cho nàng.Đồng thời, anh xoa bóp một vài huyệt đạo lớn trên cơ thể, xả lỏng cơ thể đang căng thẳng, để cơ thể của cô được phục hồi một chút.Rất nhanh, Vương Tử Nghi miệng mũi không còn chảy máu, sắc mặt cũng khôi phục mấy phần.Sau khi Bùi Nguyên Minh bấm huyệt cầm máu cho cô, hơi thở gấp gáp của Vương Tử Nghi mới trở lại bình thường.Lúc này, Vương Tử Nghiên hơi mở mắt ra, nàng liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, có chút chật vật muốn nói cái gì đó.Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: ” Không cần lên tiếng, một hồi 120 liền đến, tôi sẽ đưa cô đưa đi bệnh viện…”“Woo woo ——”Đúng lúc này, một chiếc xe cấp cứu ầm ầm chạy tới, ngay lúc cửa xe mở rộng, nháy mắt, ba tiểu y tá nhanh chóng khiêng cáng đi ra.Một người trong bọn họ nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, hơi hơi sửng sốt: “Bùi Nguyên Minh?”Bùi Nguyên Minh bất giác ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái: “Tôn Tiểu Hồng?”Anh không ngờ rằng, trong đám nhân viên y tế này, có Tôn Tiểu Hồng, con gái của dì Tôn.Tôn Tiểu Hồng này, người tự nhận, năm ngoái đi làm lương phải triệu đô, thật sự đã trở thành một tiểu y tá sao?Đây là nghề có thu nhập hàng tháng chưa đến mấy triệu, mức lương mà cô vẫn luôn coi thường.Lúc này, vẻ mặt của Tôn Tiểu Hồng cũng có chút xấu hổ, nàng luôn luôn tâm cao khí ngạo, lần trước bị đánh mặt, về sau càng là trốn đi.Chỉ là không nghĩ tới hôm nay lại tại nơi này gặp nhau.Nhưng lúc này Tôn Tiểu Hồng cũng không nói nhiều, mà giả bộ như không nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, nhanh chóng nói: “Chúng tôi vừa nhận được điện thoại, nói có người ở đây gặp tai nạn xe cộ bị thương nặng!”“Người ở đâu?”Trong lúc nói chuyện, Tôn Tiểu Hồng vẫn có chút tiếc nuối, nếu người bị thương nặng, chính là Bùi Nguyên Minh, nàng nhất định sẽ động thủ chậm hơn một chút, để tên khốn họ Bùi chết không có chỗ chôn.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Sau khi từ từ đặt Vương Tử Nghi vào đường dành cho người đi bộ, Bùi Nguyên Minh nhanh chóng phán đoán tình hình của Vương Tử Nghi.Vương Tử Nghi hiện đang bị chấn thương nặng cả bên trong lẫn bên ngoài, do tác động của túi khí cùng thân xe liên tục lăn lộn.Chỉ sợ, cần phải ngay lập tức cấp cứu, sau đó lại đưa đi bệnh viện.Nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh bắt mạch Vương Tử Nghi một hồi, nhanh chóng hô hấp nhân tạo cho nàng.Đồng thời, anh xoa bóp một vài huyệt đạo lớn trên cơ thể, xả lỏng cơ thể đang căng thẳng, để cơ thể của cô được phục hồi một chút.Rất nhanh, Vương Tử Nghi miệng mũi không còn chảy máu, sắc mặt cũng khôi phục mấy phần.Sau khi Bùi Nguyên Minh bấm huyệt cầm máu cho cô, hơi thở gấp gáp của Vương Tử Nghi mới trở lại bình thường.Lúc này, Vương Tử Nghiên hơi mở mắt ra, nàng liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, có chút chật vật muốn nói cái gì đó.Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: ” Không cần lên tiếng, một hồi 120 liền đến, tôi sẽ đưa cô đưa đi bệnh viện…”“Woo woo ——”Đúng lúc này, một chiếc xe cấp cứu ầm ầm chạy tới, ngay lúc cửa xe mở rộng, nháy mắt, ba tiểu y tá nhanh chóng khiêng cáng đi ra.Một người trong bọn họ nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, hơi hơi sửng sốt: “Bùi Nguyên Minh?”Bùi Nguyên Minh bất giác ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái: “Tôn Tiểu Hồng?”Anh không ngờ rằng, trong đám nhân viên y tế này, có Tôn Tiểu Hồng, con gái của dì Tôn.Tôn Tiểu Hồng này, người tự nhận, năm ngoái đi làm lương phải triệu đô, thật sự đã trở thành một tiểu y tá sao?Đây là nghề có thu nhập hàng tháng chưa đến mấy triệu, mức lương mà cô vẫn luôn coi thường.Lúc này, vẻ mặt của Tôn Tiểu Hồng cũng có chút xấu hổ, nàng luôn luôn tâm cao khí ngạo, lần trước bị đánh mặt, về sau càng là trốn đi.Chỉ là không nghĩ tới hôm nay lại tại nơi này gặp nhau.Nhưng lúc này Tôn Tiểu Hồng cũng không nói nhiều, mà giả bộ như không nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, nhanh chóng nói: “Chúng tôi vừa nhận được điện thoại, nói có người ở đây gặp tai nạn xe cộ bị thương nặng!”“Người ở đâu?”Trong lúc nói chuyện, Tôn Tiểu Hồng vẫn có chút tiếc nuối, nếu người bị thương nặng, chính là Bùi Nguyên Minh, nàng nhất định sẽ động thủ chậm hơn một chút, để tên khốn họ Bùi chết không có chỗ chôn.