Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 465 7

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “ngươi không biết rằng, điều này không chỉ phá hủy hiện trường, mà còn gây ra tổn thương không thể cứu vãn cho những người bị thương hay sao?”“Quan trọng nhất, ngươi không phải là bác sĩ, ngươi chỉ là một con rể cửa!”” Vạn nhất bởi vì quan hệ của ngươi, bệnh nhân chết đi!”“Ngươi phải chịu trách nhiệm về vấn đề này!”“Ta nói cho ngươi biết, ta sẽ báo chuyện này với gia đình bệnh nhân và đồn cảnh sát!”“Nếu có chuyện gì, thì cứ chờ bồi thường tiền rồi vào tù đi!”Tôn Tiểu Hồng rốt cuộc cũng tìm được cơ hội và lý do, lớn tiếng mắng chửi Bùi Nguyên Minh, một lúc sau mới kêu hai nhân viên y tế kia dùng cáng khiêng Vương Tử Nghi đi.Đối với Tôn Tiểu Hồng, nàng làm vậy không phải vì hảo tâm nghĩ cho bệnh nhân, dù sao, sống chết của bệnh nhân, cũng không liên quan gì đến nàng.Chỉ là, hiện tại có cơ hội trút được oán hận với Bùi Nguyên Minh, thậm chí còn có thể đem trách nhiệm vứt cho Bùi Nguyên Minh, nên Tôn Tiểu Hồng tâm tình rất tốt.Bùi Nguyên Minh ngược lại là không quan tâm đến chuyện này, nhanh chóng nói:” Tuyệt đối không thể truyền máu cho người bị thương, nàng là người tập võ, nàng…”Tôn Tiểu Hồng phảng phất không nghe thấy, trực tiếp phất tay để tài xế lái xe đi.Thoáng chốc đã nửa giờ trôi qua.Xe cấp cứu lao thẳng vào bệnh viện Kim Lăng.Hoa Dung đã cùng đông đảo bác sĩ chờ đợi từ lâu.Thấy xe cấp cứu dừng lại, họ nhanh chóng bế Vương Tử Nghi lên.Vương Tử Nghi, Hoa Dung và những người khác, nhìn thấy máu me khắp người, thân thể nhiều vết thương, liền biết tình hình không khả quan.Ngay sau đó, Hoa Dung đã dẫn mọi người tổ chức sơ cứu.Tuy nhiên, khi bắt đầu điều trị, Hoa Dung hơi sửng sốt.Nàng biết một chút võ công, xem một hồi liền có thể thấy được môn đạo.Vương Tử Nghi hẳn là cũng có nền tảng là Võ Học, nên cơ thể cô ấy, có cơ chế tự bảo vệ.Và khi cô ấy ở hiện trường, một ai đó đã dùng thủ đoạn của Võ Học, để giúp cô ấy trấn áp nội tức hỗn loạn.Bây giờ, Vương Tử Nghi nội thương lưu thông tốt, không có vấn đề gì nhiều về nội thương.Việc các bác sĩ bọn họ cần làm là, cố định xương và chữa trị vết thương cho Vương Tử Nghi.Nhìn thủ đoạn như vậy, Hoa Dung vừa sợ hãi vừa cảm khái, sau đó ánh mắt rơi vào Tôn Tiểu Hồng một bên, lộ ra vẻ hâm mộ: “Y tá Tôn, ta chưa từng cho rằng, ngươi là cao thủ võ đạo!”“Ta không chỉ có thể nhìn ra, người bị thương cũng là người tập võ, còn có thể giúp nàng bình định nội tức hỗn loạn, xem như đem cái mạng của nàng lấy trở lại!”” Cao thủ!”” Tài năng như thần!”“Ta nhất định sẽ nộp đơn lên viện trưởng và thưởng cho ngươi!”Các nhân viên y tế khác có mặt, cả đám đều thở ra một hơi, một mặt cảm thán.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “ngươi không biết rằng, điều này không chỉ phá hủy hiện trường, mà còn gây ra tổn thương không thể cứu vãn cho những người bị thương hay sao?”“Quan trọng nhất, ngươi không phải là bác sĩ, ngươi chỉ là một con rể cửa!”” Vạn nhất bởi vì quan hệ của ngươi, bệnh nhân chết đi!”“Ngươi phải chịu trách nhiệm về vấn đề này!”“Ta nói cho ngươi biết, ta sẽ báo chuyện này với gia đình bệnh nhân và đồn cảnh sát!”“Nếu có chuyện gì, thì cứ chờ bồi thường tiền rồi vào tù đi!”Tôn Tiểu Hồng rốt cuộc cũng tìm được cơ hội và lý do, lớn tiếng mắng chửi Bùi Nguyên Minh, một lúc sau mới kêu hai nhân viên y tế kia dùng cáng khiêng Vương Tử Nghi đi.Đối với Tôn Tiểu Hồng, nàng làm vậy không phải vì hảo tâm nghĩ cho bệnh nhân, dù sao, sống chết của bệnh nhân, cũng không liên quan gì đến nàng.Chỉ là, hiện tại có cơ hội trút được oán hận với Bùi Nguyên Minh, thậm chí còn có thể đem trách nhiệm vứt cho Bùi Nguyên Minh, nên Tôn Tiểu Hồng tâm tình rất tốt.Bùi Nguyên Minh ngược lại là không quan tâm đến chuyện này, nhanh chóng nói:” Tuyệt đối không thể truyền máu cho người bị thương, nàng là người tập võ, nàng…”Tôn Tiểu Hồng phảng phất không nghe thấy, trực tiếp phất tay để tài xế lái xe đi.Thoáng chốc đã nửa giờ trôi qua.Xe cấp cứu lao thẳng vào bệnh viện Kim Lăng.Hoa Dung đã cùng đông đảo bác sĩ chờ đợi từ lâu.Thấy xe cấp cứu dừng lại, họ nhanh chóng bế Vương Tử Nghi lên.Vương Tử Nghi, Hoa Dung và những người khác, nhìn thấy máu me khắp người, thân thể nhiều vết thương, liền biết tình hình không khả quan.Ngay sau đó, Hoa Dung đã dẫn mọi người tổ chức sơ cứu.Tuy nhiên, khi bắt đầu điều trị, Hoa Dung hơi sửng sốt.Nàng biết một chút võ công, xem một hồi liền có thể thấy được môn đạo.Vương Tử Nghi hẳn là cũng có nền tảng là Võ Học, nên cơ thể cô ấy, có cơ chế tự bảo vệ.Và khi cô ấy ở hiện trường, một ai đó đã dùng thủ đoạn của Võ Học, để giúp cô ấy trấn áp nội tức hỗn loạn.Bây giờ, Vương Tử Nghi nội thương lưu thông tốt, không có vấn đề gì nhiều về nội thương.Việc các bác sĩ bọn họ cần làm là, cố định xương và chữa trị vết thương cho Vương Tử Nghi.Nhìn thủ đoạn như vậy, Hoa Dung vừa sợ hãi vừa cảm khái, sau đó ánh mắt rơi vào Tôn Tiểu Hồng một bên, lộ ra vẻ hâm mộ: “Y tá Tôn, ta chưa từng cho rằng, ngươi là cao thủ võ đạo!”“Ta không chỉ có thể nhìn ra, người bị thương cũng là người tập võ, còn có thể giúp nàng bình định nội tức hỗn loạn, xem như đem cái mạng của nàng lấy trở lại!”” Cao thủ!”” Tài năng như thần!”“Ta nhất định sẽ nộp đơn lên viện trưởng và thưởng cho ngươi!”Các nhân viên y tế khác có mặt, cả đám đều thở ra một hơi, một mặt cảm thán.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  “ngươi không biết rằng, điều này không chỉ phá hủy hiện trường, mà còn gây ra tổn thương không thể cứu vãn cho những người bị thương hay sao?”“Quan trọng nhất, ngươi không phải là bác sĩ, ngươi chỉ là một con rể cửa!”” Vạn nhất bởi vì quan hệ của ngươi, bệnh nhân chết đi!”“Ngươi phải chịu trách nhiệm về vấn đề này!”“Ta nói cho ngươi biết, ta sẽ báo chuyện này với gia đình bệnh nhân và đồn cảnh sát!”“Nếu có chuyện gì, thì cứ chờ bồi thường tiền rồi vào tù đi!”Tôn Tiểu Hồng rốt cuộc cũng tìm được cơ hội và lý do, lớn tiếng mắng chửi Bùi Nguyên Minh, một lúc sau mới kêu hai nhân viên y tế kia dùng cáng khiêng Vương Tử Nghi đi.Đối với Tôn Tiểu Hồng, nàng làm vậy không phải vì hảo tâm nghĩ cho bệnh nhân, dù sao, sống chết của bệnh nhân, cũng không liên quan gì đến nàng.Chỉ là, hiện tại có cơ hội trút được oán hận với Bùi Nguyên Minh, thậm chí còn có thể đem trách nhiệm vứt cho Bùi Nguyên Minh, nên Tôn Tiểu Hồng tâm tình rất tốt.Bùi Nguyên Minh ngược lại là không quan tâm đến chuyện này, nhanh chóng nói:” Tuyệt đối không thể truyền máu cho người bị thương, nàng là người tập võ, nàng…”Tôn Tiểu Hồng phảng phất không nghe thấy, trực tiếp phất tay để tài xế lái xe đi.Thoáng chốc đã nửa giờ trôi qua.Xe cấp cứu lao thẳng vào bệnh viện Kim Lăng.Hoa Dung đã cùng đông đảo bác sĩ chờ đợi từ lâu.Thấy xe cấp cứu dừng lại, họ nhanh chóng bế Vương Tử Nghi lên.Vương Tử Nghi, Hoa Dung và những người khác, nhìn thấy máu me khắp người, thân thể nhiều vết thương, liền biết tình hình không khả quan.Ngay sau đó, Hoa Dung đã dẫn mọi người tổ chức sơ cứu.Tuy nhiên, khi bắt đầu điều trị, Hoa Dung hơi sửng sốt.Nàng biết một chút võ công, xem một hồi liền có thể thấy được môn đạo.Vương Tử Nghi hẳn là cũng có nền tảng là Võ Học, nên cơ thể cô ấy, có cơ chế tự bảo vệ.Và khi cô ấy ở hiện trường, một ai đó đã dùng thủ đoạn của Võ Học, để giúp cô ấy trấn áp nội tức hỗn loạn.Bây giờ, Vương Tử Nghi nội thương lưu thông tốt, không có vấn đề gì nhiều về nội thương.Việc các bác sĩ bọn họ cần làm là, cố định xương và chữa trị vết thương cho Vương Tử Nghi.Nhìn thủ đoạn như vậy, Hoa Dung vừa sợ hãi vừa cảm khái, sau đó ánh mắt rơi vào Tôn Tiểu Hồng một bên, lộ ra vẻ hâm mộ: “Y tá Tôn, ta chưa từng cho rằng, ngươi là cao thủ võ đạo!”“Ta không chỉ có thể nhìn ra, người bị thương cũng là người tập võ, còn có thể giúp nàng bình định nội tức hỗn loạn, xem như đem cái mạng của nàng lấy trở lại!”” Cao thủ!”” Tài năng như thần!”“Ta nhất định sẽ nộp đơn lên viện trưởng và thưởng cho ngươi!”Các nhân viên y tế khác có mặt, cả đám đều thở ra một hơi, một mặt cảm thán.

Chương 465 7