Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 467 7
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hừ, người trẻ tuổi muốn biểu hiện, ăn nói linh tinh vài câu mà thôi, cũng đừng quá mức so đo.”“Cứ coi như cho hắn một cơ hội đi!”Tái Hoa Đà vẻ mặt rộng lượng phất tay.“Điều chúng ta phải làm bây giờ, là giải cứu con gái đỡ đầu của ta càng sớm càng tốt.”” Các ngươi cứ đi ra ngoài trước, cho ta nửa giờ, ta sẽ trả lại cho các ngươi một nữ nhi nhu thuận hoạt bát!”Đám người Vương Văn Bân hơi sững sờ, vô thức cảm thấy, hẳn là Tái Hoa Đà không muốn có người quấy rầy hắn cứu người.Cho nên liền không nhiều lời liền lui ra ngoài.Những gia nhân Vương gia, cả đám đều đối với Bùi nguyên Minh thầm hận không thôi.Bởi vì tên khốn kiếp Bùi nguyên Minh, đã làm gián đoạn việc chữa trị, nên bọn hắn bây giờ, không có cơ hội tận mắt chứng kiến kỳ tích.Sau khi đóng cửa lại, Vương Văn Bân suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy băn khoăn, liền mở cửa nói: ” Thần y, lần này ta hứa…”Còn chưa kịp nói xong, đã thấy Tái Hoa Đà lúc này, thế mà đã bò lên trên cửa sổ, sau đó thuận đường ống trực tiếp lộn xuống…Chỉ có thể nói, Tái Hoa Đà mặc kệ là tốc độ hay là động tác, đều mau lẹ vô cùng, không có vẻ gì là một người già cả.Và Vương Văn Bân cũng sững sờ trước cảnh tượng này, đờ đẫn cả người, ngay sau đó mới phản ứng lại, lao đến bên cửa sổ.Đúng lúc này, thấy Tái Hoa Đà đã nhấp nhô bò lên một chiếc xe tải không biển số, sau đó nhanh chóng đi.” Vương bát đản, đuổi theo cho ta!”“Bắt tên khốn già này trở lại cho ta!”Vương Văn Bân nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng mở miệng.Trong sân lập tức chết lặng, mọi người nhìn nhau, nhất thời không biết phải làm sao cho phải.…Ngay khi Tái Hoa Đà sợ bại lộ, đồng thời mang tiền chạy trốn.Bùi nguyên Minh và Hoa Dung, đã đến phòng của Chu Quảng Lộc cách đó không xa.Chu Quảng Lộc lúc này đang ngủ say, có mấy tên thám tử canh giữ.Nhìn thấy Bùi nguyên Minh xuất hiện, những thám tử này đều tất cung tất kính hành lễ: “Xin chào Bùi đại sư!”Hiển nhiên, bọn họ đều biết, Bùi nguyên Minh đã cứu Chu Quảng Lộc, bọn họ cũng biết, Bùi nguyên Minh cùng Chu Hướng Võ có giao tình.Sau khi Bùi nguyên Minh cẩn thận kiểm tra khí sắc của Chu Quảng Lộc, anh lại liếc nhìn các chỉ số sinh tồn thêm vài cái, rồi rời đi.Còn Hoa Dung đưa Bùi nguyên Minh đến phòng khách VIP, rót trà xong liền xin lỗi: “Bùi Thiếu, thực xin lỗi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hừ, người trẻ tuổi muốn biểu hiện, ăn nói linh tinh vài câu mà thôi, cũng đừng quá mức so đo.”“Cứ coi như cho hắn một cơ hội đi!”Tái Hoa Đà vẻ mặt rộng lượng phất tay.“Điều chúng ta phải làm bây giờ, là giải cứu con gái đỡ đầu của ta càng sớm càng tốt.”” Các ngươi cứ đi ra ngoài trước, cho ta nửa giờ, ta sẽ trả lại cho các ngươi một nữ nhi nhu thuận hoạt bát!”Đám người Vương Văn Bân hơi sững sờ, vô thức cảm thấy, hẳn là Tái Hoa Đà không muốn có người quấy rầy hắn cứu người.Cho nên liền không nhiều lời liền lui ra ngoài.Những gia nhân Vương gia, cả đám đều đối với Bùi nguyên Minh thầm hận không thôi.Bởi vì tên khốn kiếp Bùi nguyên Minh, đã làm gián đoạn việc chữa trị, nên bọn hắn bây giờ, không có cơ hội tận mắt chứng kiến kỳ tích.Sau khi đóng cửa lại, Vương Văn Bân suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy băn khoăn, liền mở cửa nói: ” Thần y, lần này ta hứa…”Còn chưa kịp nói xong, đã thấy Tái Hoa Đà lúc này, thế mà đã bò lên trên cửa sổ, sau đó thuận đường ống trực tiếp lộn xuống…Chỉ có thể nói, Tái Hoa Đà mặc kệ là tốc độ hay là động tác, đều mau lẹ vô cùng, không có vẻ gì là một người già cả.Và Vương Văn Bân cũng sững sờ trước cảnh tượng này, đờ đẫn cả người, ngay sau đó mới phản ứng lại, lao đến bên cửa sổ.Đúng lúc này, thấy Tái Hoa Đà đã nhấp nhô bò lên một chiếc xe tải không biển số, sau đó nhanh chóng đi.” Vương bát đản, đuổi theo cho ta!”“Bắt tên khốn già này trở lại cho ta!”Vương Văn Bân nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng mở miệng.Trong sân lập tức chết lặng, mọi người nhìn nhau, nhất thời không biết phải làm sao cho phải.…Ngay khi Tái Hoa Đà sợ bại lộ, đồng thời mang tiền chạy trốn.Bùi nguyên Minh và Hoa Dung, đã đến phòng của Chu Quảng Lộc cách đó không xa.Chu Quảng Lộc lúc này đang ngủ say, có mấy tên thám tử canh giữ.Nhìn thấy Bùi nguyên Minh xuất hiện, những thám tử này đều tất cung tất kính hành lễ: “Xin chào Bùi đại sư!”Hiển nhiên, bọn họ đều biết, Bùi nguyên Minh đã cứu Chu Quảng Lộc, bọn họ cũng biết, Bùi nguyên Minh cùng Chu Hướng Võ có giao tình.Sau khi Bùi nguyên Minh cẩn thận kiểm tra khí sắc của Chu Quảng Lộc, anh lại liếc nhìn các chỉ số sinh tồn thêm vài cái, rồi rời đi.Còn Hoa Dung đưa Bùi nguyên Minh đến phòng khách VIP, rót trà xong liền xin lỗi: “Bùi Thiếu, thực xin lỗi!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hừ, người trẻ tuổi muốn biểu hiện, ăn nói linh tinh vài câu mà thôi, cũng đừng quá mức so đo.”“Cứ coi như cho hắn một cơ hội đi!”Tái Hoa Đà vẻ mặt rộng lượng phất tay.“Điều chúng ta phải làm bây giờ, là giải cứu con gái đỡ đầu của ta càng sớm càng tốt.”” Các ngươi cứ đi ra ngoài trước, cho ta nửa giờ, ta sẽ trả lại cho các ngươi một nữ nhi nhu thuận hoạt bát!”Đám người Vương Văn Bân hơi sững sờ, vô thức cảm thấy, hẳn là Tái Hoa Đà không muốn có người quấy rầy hắn cứu người.Cho nên liền không nhiều lời liền lui ra ngoài.Những gia nhân Vương gia, cả đám đều đối với Bùi nguyên Minh thầm hận không thôi.Bởi vì tên khốn kiếp Bùi nguyên Minh, đã làm gián đoạn việc chữa trị, nên bọn hắn bây giờ, không có cơ hội tận mắt chứng kiến kỳ tích.Sau khi đóng cửa lại, Vương Văn Bân suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy băn khoăn, liền mở cửa nói: ” Thần y, lần này ta hứa…”Còn chưa kịp nói xong, đã thấy Tái Hoa Đà lúc này, thế mà đã bò lên trên cửa sổ, sau đó thuận đường ống trực tiếp lộn xuống…Chỉ có thể nói, Tái Hoa Đà mặc kệ là tốc độ hay là động tác, đều mau lẹ vô cùng, không có vẻ gì là một người già cả.Và Vương Văn Bân cũng sững sờ trước cảnh tượng này, đờ đẫn cả người, ngay sau đó mới phản ứng lại, lao đến bên cửa sổ.Đúng lúc này, thấy Tái Hoa Đà đã nhấp nhô bò lên một chiếc xe tải không biển số, sau đó nhanh chóng đi.” Vương bát đản, đuổi theo cho ta!”“Bắt tên khốn già này trở lại cho ta!”Vương Văn Bân nghiến răng nghiến lợi, lớn tiếng mở miệng.Trong sân lập tức chết lặng, mọi người nhìn nhau, nhất thời không biết phải làm sao cho phải.…Ngay khi Tái Hoa Đà sợ bại lộ, đồng thời mang tiền chạy trốn.Bùi nguyên Minh và Hoa Dung, đã đến phòng của Chu Quảng Lộc cách đó không xa.Chu Quảng Lộc lúc này đang ngủ say, có mấy tên thám tử canh giữ.Nhìn thấy Bùi nguyên Minh xuất hiện, những thám tử này đều tất cung tất kính hành lễ: “Xin chào Bùi đại sư!”Hiển nhiên, bọn họ đều biết, Bùi nguyên Minh đã cứu Chu Quảng Lộc, bọn họ cũng biết, Bùi nguyên Minh cùng Chu Hướng Võ có giao tình.Sau khi Bùi nguyên Minh cẩn thận kiểm tra khí sắc của Chu Quảng Lộc, anh lại liếc nhìn các chỉ số sinh tồn thêm vài cái, rồi rời đi.Còn Hoa Dung đưa Bùi nguyên Minh đến phòng khách VIP, rót trà xong liền xin lỗi: “Bùi Thiếu, thực xin lỗi!”