Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 467 8
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ta tin tưởng, vợ chồng Vương Gia sẽ sớm tìm chúng ta nói xin lỗi.”Hoa Dung sửng sốt một chút, mới nói: “Bùi Thiếu, vị Tái Hoa Đà kia, thật sự có vấn đề sao?”” Tôi ít nhiều nghe nói đến ông ta, biết rằng ông ta là một thần y, có phần nổi tiếng trên giang hồ.”“Ông ta sẽ không dùng tay Diêm Vương đòi mạng lừa gạt tiền, đúng không?”Bùi nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải là không có vấn đề.”“Chỉ tại Vương Gia quá giàu.”“Đến đây, lừa gạt Vương gia một lần, cả đời cũng sẽ no đủ, cho nên hắn, mới có thể bị tham dục che kín hai mắt.”“Chẳng lẽ, Vương tiểu thư thật sự sẽ bị hắn hại chết sao?” Hoa Dung sửng sốt.Bùi nguyên Minh gật đầu nói: “Ta không nói nhảm. Một khi thủ đoạn ‘tay Diêm Vương đòi mạng’ xuất thủ, thần tiên khó mà cứu, ngay cả ta, cũng không cứu được.”“Nói cho cùng, tuy ta biết giết người, nhưng ta không phải là bác sĩ thực thụ.”Hoa Dung đột nhiên tái mặt: “Vậy anh tại sao, không tận lực ngăn cản Tái Hoa Đà?”“Vương tiểu thư còn trẻ như vậy, chẳng lẽ liền bị người hại chết như thế hay sao?”Bùi nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Vương phu nhân thái độ cường ngạnh như vậy, coi ta là giang hồ phiến tử.”“Nếu ta hết sức ngăn cản, sẽ không có bất cứ tác dụng gì.”“Nhưng cô không cần lo lắng, ta đã nói rồi, trừ phi Tái Hoa Đà là kẻ ngu ngốc, bằng không mà nói, hắn khẳng định sẽ tìm cơ hội chuồn đi…”“Dưới tình huống này, hắn còn cố ý chơi chết Vương Tử Nghi sao? Chẳng lẽ hắn thật sự chán sống rồi sao?”Hoa Dung vẻ mặt lo lắng nói: “Nếu như, hắn thật sự dám thì sao?”Bùi nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Hắn không dám, người như Vương Văn Bân, từ trước đến nay đều thà rằng tin là có. Hắn thận trọng như vậy, cho dù chỉ có một chút khả năng, cũng sẽ muốn nghiệm chứng.”“Đối mặt với Vương Văn Bân đã sinh lòng nghi ngờ, trừ phi Tái Hoa Đà thật sự muốn chết, nếu không, hiện tại có lẽ đã chạy mất…”” Cốc cốc cốc –”Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa của phòng khách VIP, rồi cửa “cọt kẹt” một tiếng đẩy ra.Vương phu nhân, trên mặt hầu như không còn dấu vết phách lối khiêu ngạo, xuất hiện cùng một ít vệ sĩ mặc vest, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.Sau khi gật đầu với Hoa Dung, bà ta trực tiếp bước tới chỗ Bùi nguyên Minh nói: “Ta tin lời ngươi nói!”“Ngươi đi xem cho con gái ta một chút.”Tái Hoa Đà chạy trối chết, kỳ thật đã nói rõ Bùi nguyên Minh bất phàm.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ta tin tưởng, vợ chồng Vương Gia sẽ sớm tìm chúng ta nói xin lỗi.”Hoa Dung sửng sốt một chút, mới nói: “Bùi Thiếu, vị Tái Hoa Đà kia, thật sự có vấn đề sao?”” Tôi ít nhiều nghe nói đến ông ta, biết rằng ông ta là một thần y, có phần nổi tiếng trên giang hồ.”“Ông ta sẽ không dùng tay Diêm Vương đòi mạng lừa gạt tiền, đúng không?”Bùi nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải là không có vấn đề.”“Chỉ tại Vương Gia quá giàu.”“Đến đây, lừa gạt Vương gia một lần, cả đời cũng sẽ no đủ, cho nên hắn, mới có thể bị tham dục che kín hai mắt.”“Chẳng lẽ, Vương tiểu thư thật sự sẽ bị hắn hại chết sao?” Hoa Dung sửng sốt.Bùi nguyên Minh gật đầu nói: “Ta không nói nhảm. Một khi thủ đoạn ‘tay Diêm Vương đòi mạng’ xuất thủ, thần tiên khó mà cứu, ngay cả ta, cũng không cứu được.”“Nói cho cùng, tuy ta biết giết người, nhưng ta không phải là bác sĩ thực thụ.”Hoa Dung đột nhiên tái mặt: “Vậy anh tại sao, không tận lực ngăn cản Tái Hoa Đà?”“Vương tiểu thư còn trẻ như vậy, chẳng lẽ liền bị người hại chết như thế hay sao?”Bùi nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Vương phu nhân thái độ cường ngạnh như vậy, coi ta là giang hồ phiến tử.”“Nếu ta hết sức ngăn cản, sẽ không có bất cứ tác dụng gì.”“Nhưng cô không cần lo lắng, ta đã nói rồi, trừ phi Tái Hoa Đà là kẻ ngu ngốc, bằng không mà nói, hắn khẳng định sẽ tìm cơ hội chuồn đi…”“Dưới tình huống này, hắn còn cố ý chơi chết Vương Tử Nghi sao? Chẳng lẽ hắn thật sự chán sống rồi sao?”Hoa Dung vẻ mặt lo lắng nói: “Nếu như, hắn thật sự dám thì sao?”Bùi nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Hắn không dám, người như Vương Văn Bân, từ trước đến nay đều thà rằng tin là có. Hắn thận trọng như vậy, cho dù chỉ có một chút khả năng, cũng sẽ muốn nghiệm chứng.”“Đối mặt với Vương Văn Bân đã sinh lòng nghi ngờ, trừ phi Tái Hoa Đà thật sự muốn chết, nếu không, hiện tại có lẽ đã chạy mất…”” Cốc cốc cốc –”Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa của phòng khách VIP, rồi cửa “cọt kẹt” một tiếng đẩy ra.Vương phu nhân, trên mặt hầu như không còn dấu vết phách lối khiêu ngạo, xuất hiện cùng một ít vệ sĩ mặc vest, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.Sau khi gật đầu với Hoa Dung, bà ta trực tiếp bước tới chỗ Bùi nguyên Minh nói: “Ta tin lời ngươi nói!”“Ngươi đi xem cho con gái ta một chút.”Tái Hoa Đà chạy trối chết, kỳ thật đã nói rõ Bùi nguyên Minh bất phàm.
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Ta tin tưởng, vợ chồng Vương Gia sẽ sớm tìm chúng ta nói xin lỗi.”Hoa Dung sửng sốt một chút, mới nói: “Bùi Thiếu, vị Tái Hoa Đà kia, thật sự có vấn đề sao?”” Tôi ít nhiều nghe nói đến ông ta, biết rằng ông ta là một thần y, có phần nổi tiếng trên giang hồ.”“Ông ta sẽ không dùng tay Diêm Vương đòi mạng lừa gạt tiền, đúng không?”Bùi nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải là không có vấn đề.”“Chỉ tại Vương Gia quá giàu.”“Đến đây, lừa gạt Vương gia một lần, cả đời cũng sẽ no đủ, cho nên hắn, mới có thể bị tham dục che kín hai mắt.”“Chẳng lẽ, Vương tiểu thư thật sự sẽ bị hắn hại chết sao?” Hoa Dung sửng sốt.Bùi nguyên Minh gật đầu nói: “Ta không nói nhảm. Một khi thủ đoạn ‘tay Diêm Vương đòi mạng’ xuất thủ, thần tiên khó mà cứu, ngay cả ta, cũng không cứu được.”“Nói cho cùng, tuy ta biết giết người, nhưng ta không phải là bác sĩ thực thụ.”Hoa Dung đột nhiên tái mặt: “Vậy anh tại sao, không tận lực ngăn cản Tái Hoa Đà?”“Vương tiểu thư còn trẻ như vậy, chẳng lẽ liền bị người hại chết như thế hay sao?”Bùi nguyên Minh nhàn nhạt cười nói: “Vương phu nhân thái độ cường ngạnh như vậy, coi ta là giang hồ phiến tử.”“Nếu ta hết sức ngăn cản, sẽ không có bất cứ tác dụng gì.”“Nhưng cô không cần lo lắng, ta đã nói rồi, trừ phi Tái Hoa Đà là kẻ ngu ngốc, bằng không mà nói, hắn khẳng định sẽ tìm cơ hội chuồn đi…”“Dưới tình huống này, hắn còn cố ý chơi chết Vương Tử Nghi sao? Chẳng lẽ hắn thật sự chán sống rồi sao?”Hoa Dung vẻ mặt lo lắng nói: “Nếu như, hắn thật sự dám thì sao?”Bùi nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Hắn không dám, người như Vương Văn Bân, từ trước đến nay đều thà rằng tin là có. Hắn thận trọng như vậy, cho dù chỉ có một chút khả năng, cũng sẽ muốn nghiệm chứng.”“Đối mặt với Vương Văn Bân đã sinh lòng nghi ngờ, trừ phi Tái Hoa Đà thật sự muốn chết, nếu không, hiện tại có lẽ đã chạy mất…”” Cốc cốc cốc –”Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa của phòng khách VIP, rồi cửa “cọt kẹt” một tiếng đẩy ra.Vương phu nhân, trên mặt hầu như không còn dấu vết phách lối khiêu ngạo, xuất hiện cùng một ít vệ sĩ mặc vest, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.Sau khi gật đầu với Hoa Dung, bà ta trực tiếp bước tới chỗ Bùi nguyên Minh nói: “Ta tin lời ngươi nói!”“Ngươi đi xem cho con gái ta một chút.”Tái Hoa Đà chạy trối chết, kỳ thật đã nói rõ Bùi nguyên Minh bất phàm.