Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 47 62

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cầm bát, Bùi Nguyên Minh đỡ Trịnh Thắng lên.Trịnh Thắng vẻ mặt khiếp sợ: “Ngươi cho ta uống cái gì? Ngươi đừng làm loạn!”Hắn sợ Bùi Nguyên Minh cho hắn ăn đồ vật bừa bãi.Bùi Nguyên Minh trực tiếp bóp miệng, đổ nước vào.“Ọe –”Khi nước tràn vào cổ họng, Trịnh Thắng run rẩy, sau đó giãy giụa nôn mửa, phun ra không ít chất lỏng màu đen.Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn hắn, xoay người mở miệng người khác, rót nước trong bát vào.Một lúc sau, ba người Thăng Linh cũng phun ra nước màu đen, vẻ mặt cũng bình thường trở lại.Bùi Nguyên Minh kịp thời ra tay, lại thêm bọn hắn trúng độc không sâu, cho nên sau khi nghỉ ngơi, một đám người liền hơi khôi phục lại.Chỉ là biểu hiện của mọi người đều rất xấu hổ, vừa mới còn nói Bùi Nguyên Minh ra vẻ hiểu biết, trong nháy mắt liền từng tên kém chút cúp điện.Nếu không phải Bùi Nguyên Minh kịp thời xuất thủ, chỉ sợ mạng nhỏ đều không có.Trịnh Tuyết Dương cũng nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt kỳ quái.Cô biết, gần đây Bùi Nguyên Minh đang chơi Phong Thủy, nhưng không ngờ Bùi Nguyên Minh lại thành thạo như vậy, chẳng lẽ đã trở thành một đời phong thủy đại sư sao?Đây là bao lâu?Làm sao có thể !?“Này, Kim Tam Thiếu này…”Thanh Linh một bên uống nước, một bên một mặt thở dài.“Hắn cũng rất tốt bụng!”” Chỉ bất quá, hảo tâm lo liệu chuyện xấu, chuyện này không trách hắn!”Lý Vinh Sơn đám người cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, Kim Tam Thiếu cũng là bị lừa mà thôi.”” Hắn là một đại thiếu, một ngày trăm công ngàn việc, cũng không tránh khỏi thỉnh thoảng bị lừa.”” Nói không chừng người ta chính là thấy hắn bận bịu, cố ý bán đồ không tốt cho hắn!”” Có người còn nói cái gì Phong Thủy, cái gì âm dương, buồn cười, ta thấy, chính là vì Thiên Sơn tuyết liên này đã hết hạn sử dụng…”Với sự phối hợp của Lý Vinh Sơn và Thanh Linh, rất nhanh chuyện này, liền chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa mém cúp điện toàn tập.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cầm bát, Bùi Nguyên Minh đỡ Trịnh Thắng lên.Trịnh Thắng vẻ mặt khiếp sợ: “Ngươi cho ta uống cái gì? Ngươi đừng làm loạn!”Hắn sợ Bùi Nguyên Minh cho hắn ăn đồ vật bừa bãi.Bùi Nguyên Minh trực tiếp bóp miệng, đổ nước vào.“Ọe –”Khi nước tràn vào cổ họng, Trịnh Thắng run rẩy, sau đó giãy giụa nôn mửa, phun ra không ít chất lỏng màu đen.Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn hắn, xoay người mở miệng người khác, rót nước trong bát vào.Một lúc sau, ba người Thăng Linh cũng phun ra nước màu đen, vẻ mặt cũng bình thường trở lại.Bùi Nguyên Minh kịp thời ra tay, lại thêm bọn hắn trúng độc không sâu, cho nên sau khi nghỉ ngơi, một đám người liền hơi khôi phục lại.Chỉ là biểu hiện của mọi người đều rất xấu hổ, vừa mới còn nói Bùi Nguyên Minh ra vẻ hiểu biết, trong nháy mắt liền từng tên kém chút cúp điện.Nếu không phải Bùi Nguyên Minh kịp thời xuất thủ, chỉ sợ mạng nhỏ đều không có.Trịnh Tuyết Dương cũng nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt kỳ quái.Cô biết, gần đây Bùi Nguyên Minh đang chơi Phong Thủy, nhưng không ngờ Bùi Nguyên Minh lại thành thạo như vậy, chẳng lẽ đã trở thành một đời phong thủy đại sư sao?Đây là bao lâu?Làm sao có thể !?“Này, Kim Tam Thiếu này…”Thanh Linh một bên uống nước, một bên một mặt thở dài.“Hắn cũng rất tốt bụng!”” Chỉ bất quá, hảo tâm lo liệu chuyện xấu, chuyện này không trách hắn!”Lý Vinh Sơn đám người cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, Kim Tam Thiếu cũng là bị lừa mà thôi.”” Hắn là một đại thiếu, một ngày trăm công ngàn việc, cũng không tránh khỏi thỉnh thoảng bị lừa.”” Nói không chừng người ta chính là thấy hắn bận bịu, cố ý bán đồ không tốt cho hắn!”” Có người còn nói cái gì Phong Thủy, cái gì âm dương, buồn cười, ta thấy, chính là vì Thiên Sơn tuyết liên này đã hết hạn sử dụng…”Với sự phối hợp của Lý Vinh Sơn và Thanh Linh, rất nhanh chuyện này, liền chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa mém cúp điện toàn tập.

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Cầm bát, Bùi Nguyên Minh đỡ Trịnh Thắng lên.Trịnh Thắng vẻ mặt khiếp sợ: “Ngươi cho ta uống cái gì? Ngươi đừng làm loạn!”Hắn sợ Bùi Nguyên Minh cho hắn ăn đồ vật bừa bãi.Bùi Nguyên Minh trực tiếp bóp miệng, đổ nước vào.“Ọe –”Khi nước tràn vào cổ họng, Trịnh Thắng run rẩy, sau đó giãy giụa nôn mửa, phun ra không ít chất lỏng màu đen.Bùi Nguyên Minh cũng không thèm nhìn hắn, xoay người mở miệng người khác, rót nước trong bát vào.Một lúc sau, ba người Thăng Linh cũng phun ra nước màu đen, vẻ mặt cũng bình thường trở lại.Bùi Nguyên Minh kịp thời ra tay, lại thêm bọn hắn trúng độc không sâu, cho nên sau khi nghỉ ngơi, một đám người liền hơi khôi phục lại.Chỉ là biểu hiện của mọi người đều rất xấu hổ, vừa mới còn nói Bùi Nguyên Minh ra vẻ hiểu biết, trong nháy mắt liền từng tên kém chút cúp điện.Nếu không phải Bùi Nguyên Minh kịp thời xuất thủ, chỉ sợ mạng nhỏ đều không có.Trịnh Tuyết Dương cũng nhìn Bùi Nguyên Minh bằng ánh mắt kỳ quái.Cô biết, gần đây Bùi Nguyên Minh đang chơi Phong Thủy, nhưng không ngờ Bùi Nguyên Minh lại thành thạo như vậy, chẳng lẽ đã trở thành một đời phong thủy đại sư sao?Đây là bao lâu?Làm sao có thể !?“Này, Kim Tam Thiếu này…”Thanh Linh một bên uống nước, một bên một mặt thở dài.“Hắn cũng rất tốt bụng!”” Chỉ bất quá, hảo tâm lo liệu chuyện xấu, chuyện này không trách hắn!”Lý Vinh Sơn đám người cũng gật đầu nói: “Đúng vậy, Kim Tam Thiếu cũng là bị lừa mà thôi.”” Hắn là một đại thiếu, một ngày trăm công ngàn việc, cũng không tránh khỏi thỉnh thoảng bị lừa.”” Nói không chừng người ta chính là thấy hắn bận bịu, cố ý bán đồ không tốt cho hắn!”” Có người còn nói cái gì Phong Thủy, cái gì âm dương, buồn cười, ta thấy, chính là vì Thiên Sơn tuyết liên này đã hết hạn sử dụng…”Với sự phối hợp của Lý Vinh Sơn và Thanh Linh, rất nhanh chuyện này, liền chuyện lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa mém cúp điện toàn tập.

Chương 47 62