Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 47 68

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghe thấy mấy chữ Ẩn Thế Hoắc gia, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương lập tức thay đổi.“Mẹ của Hoắc Nguyên Hổ sao?”Bùi Nguyên Minh cũng vẻ mặt kỳ quái.Chỉ có thể nói, Thanh Linh thực sự cực kỳ xui xẻo.Ai không dính líu, dính líu trực tiếp đến người đứng đầu Hoắc Nguyên Hổ thì pó tay?Đó chính là người đứng đầu một trong sáu gia tộc ẩn thế của Kim Lăng!Nếu như lão nhân gia có chuyện bất trắc, cho dù người của Chân Gia Thủ Đô có nguyện ý ra mặt, e rằng sẽ mất mặt trước mặt Ẩn Thế Hoắc gia.Thanh Linh lần này, chỉ sợ xong đời.“A, lão nhân gia tâm tình rất tốt, thích đi mua sắm, tham gia một số sự kiện đặc biệt.”“Thấy cửa hàng của mẹ con, khai trương có chương trình khuyến mãi, liền trở thành khách hàng đầu tiên.”“Ai biết bây giờ, xảy ra chuyện lớn như vậy?”Trịnh Thắng sắc mặt khó coi đến cực hạn.“Mẹ con căn bản không biết, thân phận của lão nhân gia này là như thế nào, nếu không, bọn họ làm sao có thể bán Tam Vô sản phẩm cho bà ấy!”“Bây giờ lão nhân gia đã thành như vậy, Hoắc Nguyên Hổ rất tức giận, cho rằng Trịnh gia chúng ta phải có trách nhiệm.”“hắn ta không chỉ để người của đồn cảnh sát và Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm can thiệp, mà còn nhờ người của chính phủ tra cứu nhánh thứ chín của chúng ta!”” Hiện tại Vinh Sơn có đi cầu xin, cũng không dễ dàng.”“Nếu không phải nhờ Trác Húc vừa vặn đến, đoán chừng chúng ta, đều bị bắt đi thẩm vấn.”Trịnh Thắng xúc động nói câu này, nhìn Kim Trác Húc đầy ngưỡng mộ.“Trác Húc, cám ơn ngươi!”“Thật không ngờ, ngươi lại là một người đại khí như thế, bất kể hiềm khích lúc trước, sẵn sàng giải quyết sự tình của chúng ta.”“Lần này là vì Trịnh gia của chúng ta, ngươi mới gánh chịu ân tình lớn như vậy. Ta thật sự rất xấu hổ!”” Thúc thúc, Thúc thúc quá khách khí, chúng ta là người một nhà, đừng nói chuyện hai nhà!”“Nếu ta không giúp được gia đình của mình, thì ta còn có thể giúp được ai?”Kim Trác Húc nở nụ cười, biểu lộ vẻ mặt là người một nhà.“Chuyện của cô cô, mọi người đừng lo lắng!”“Sau khi ta trở về, để cho đại ca của ta thật tốt vận hành một chút, ta nghĩ, ngay cả Hoắc Nguyên Hổ, cũng sẽ cho đại ca của ta thể diện!”Lý Vinh Sơn giờ phút này cũng vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói: “Không sai, không sai!”“Đại ca của Kim Tam Thiếu là người của thập đại gia tộc cao cấp, Kim Lăng Kim Gia đại thiếu Kim Tuấn Anh!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghe thấy mấy chữ Ẩn Thế Hoắc gia, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương lập tức thay đổi.“Mẹ của Hoắc Nguyên Hổ sao?”Bùi Nguyên Minh cũng vẻ mặt kỳ quái.Chỉ có thể nói, Thanh Linh thực sự cực kỳ xui xẻo.Ai không dính líu, dính líu trực tiếp đến người đứng đầu Hoắc Nguyên Hổ thì pó tay?Đó chính là người đứng đầu một trong sáu gia tộc ẩn thế của Kim Lăng!Nếu như lão nhân gia có chuyện bất trắc, cho dù người của Chân Gia Thủ Đô có nguyện ý ra mặt, e rằng sẽ mất mặt trước mặt Ẩn Thế Hoắc gia.Thanh Linh lần này, chỉ sợ xong đời.“A, lão nhân gia tâm tình rất tốt, thích đi mua sắm, tham gia một số sự kiện đặc biệt.”“Thấy cửa hàng của mẹ con, khai trương có chương trình khuyến mãi, liền trở thành khách hàng đầu tiên.”“Ai biết bây giờ, xảy ra chuyện lớn như vậy?”Trịnh Thắng sắc mặt khó coi đến cực hạn.“Mẹ con căn bản không biết, thân phận của lão nhân gia này là như thế nào, nếu không, bọn họ làm sao có thể bán Tam Vô sản phẩm cho bà ấy!”“Bây giờ lão nhân gia đã thành như vậy, Hoắc Nguyên Hổ rất tức giận, cho rằng Trịnh gia chúng ta phải có trách nhiệm.”“hắn ta không chỉ để người của đồn cảnh sát và Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm can thiệp, mà còn nhờ người của chính phủ tra cứu nhánh thứ chín của chúng ta!”” Hiện tại Vinh Sơn có đi cầu xin, cũng không dễ dàng.”“Nếu không phải nhờ Trác Húc vừa vặn đến, đoán chừng chúng ta, đều bị bắt đi thẩm vấn.”Trịnh Thắng xúc động nói câu này, nhìn Kim Trác Húc đầy ngưỡng mộ.“Trác Húc, cám ơn ngươi!”“Thật không ngờ, ngươi lại là một người đại khí như thế, bất kể hiềm khích lúc trước, sẵn sàng giải quyết sự tình của chúng ta.”“Lần này là vì Trịnh gia của chúng ta, ngươi mới gánh chịu ân tình lớn như vậy. Ta thật sự rất xấu hổ!”” Thúc thúc, Thúc thúc quá khách khí, chúng ta là người một nhà, đừng nói chuyện hai nhà!”“Nếu ta không giúp được gia đình của mình, thì ta còn có thể giúp được ai?”Kim Trác Húc nở nụ cười, biểu lộ vẻ mặt là người một nhà.“Chuyện của cô cô, mọi người đừng lo lắng!”“Sau khi ta trở về, để cho đại ca của ta thật tốt vận hành một chút, ta nghĩ, ngay cả Hoắc Nguyên Hổ, cũng sẽ cho đại ca của ta thể diện!”Lý Vinh Sơn giờ phút này cũng vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói: “Không sai, không sai!”“Đại ca của Kim Tam Thiếu là người của thập đại gia tộc cao cấp, Kim Lăng Kim Gia đại thiếu Kim Tuấn Anh!”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Nghe thấy mấy chữ Ẩn Thế Hoắc gia, sắc mặt Trịnh Tuyết Dương lập tức thay đổi.“Mẹ của Hoắc Nguyên Hổ sao?”Bùi Nguyên Minh cũng vẻ mặt kỳ quái.Chỉ có thể nói, Thanh Linh thực sự cực kỳ xui xẻo.Ai không dính líu, dính líu trực tiếp đến người đứng đầu Hoắc Nguyên Hổ thì pó tay?Đó chính là người đứng đầu một trong sáu gia tộc ẩn thế của Kim Lăng!Nếu như lão nhân gia có chuyện bất trắc, cho dù người của Chân Gia Thủ Đô có nguyện ý ra mặt, e rằng sẽ mất mặt trước mặt Ẩn Thế Hoắc gia.Thanh Linh lần này, chỉ sợ xong đời.“A, lão nhân gia tâm tình rất tốt, thích đi mua sắm, tham gia một số sự kiện đặc biệt.”“Thấy cửa hàng của mẹ con, khai trương có chương trình khuyến mãi, liền trở thành khách hàng đầu tiên.”“Ai biết bây giờ, xảy ra chuyện lớn như vậy?”Trịnh Thắng sắc mặt khó coi đến cực hạn.“Mẹ con căn bản không biết, thân phận của lão nhân gia này là như thế nào, nếu không, bọn họ làm sao có thể bán Tam Vô sản phẩm cho bà ấy!”“Bây giờ lão nhân gia đã thành như vậy, Hoắc Nguyên Hổ rất tức giận, cho rằng Trịnh gia chúng ta phải có trách nhiệm.”“hắn ta không chỉ để người của đồn cảnh sát và Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm can thiệp, mà còn nhờ người của chính phủ tra cứu nhánh thứ chín của chúng ta!”” Hiện tại Vinh Sơn có đi cầu xin, cũng không dễ dàng.”“Nếu không phải nhờ Trác Húc vừa vặn đến, đoán chừng chúng ta, đều bị bắt đi thẩm vấn.”Trịnh Thắng xúc động nói câu này, nhìn Kim Trác Húc đầy ngưỡng mộ.“Trác Húc, cám ơn ngươi!”“Thật không ngờ, ngươi lại là một người đại khí như thế, bất kể hiềm khích lúc trước, sẵn sàng giải quyết sự tình của chúng ta.”“Lần này là vì Trịnh gia của chúng ta, ngươi mới gánh chịu ân tình lớn như vậy. Ta thật sự rất xấu hổ!”” Thúc thúc, Thúc thúc quá khách khí, chúng ta là người một nhà, đừng nói chuyện hai nhà!”“Nếu ta không giúp được gia đình của mình, thì ta còn có thể giúp được ai?”Kim Trác Húc nở nụ cười, biểu lộ vẻ mặt là người một nhà.“Chuyện của cô cô, mọi người đừng lo lắng!”“Sau khi ta trở về, để cho đại ca của ta thật tốt vận hành một chút, ta nghĩ, ngay cả Hoắc Nguyên Hổ, cũng sẽ cho đại ca của ta thể diện!”Lý Vinh Sơn giờ phút này cũng vỗ bàn một cái, lớn tiếng nói: “Không sai, không sai!”“Đại ca của Kim Tam Thiếu là người của thập đại gia tộc cao cấp, Kim Lăng Kim Gia đại thiếu Kim Tuấn Anh!”

Chương 47 68