Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 47 94
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trương Lệ Na vẻ mặt chán ghét.” Mà lại, tối nay là ngày đại hỉ của mẹ, liền đi như thế, mặt mũi của mẹ để vào đâu?”Lý Vinh Sơn cũng lạnh lùng nói: ” Bị người bao hết rồi sao?”” Đại nhân vật mở yến tiệc đãi khách sao?”“Ta không quan tâm tới đại nhân vật mở yến tiệc đãi khách!”” Nói tóm lại, căn phòng chữ Thiên, đêm nay nhất định phải thuộc về chúng ta!”“Ta là thành viên, muốn ăn ở chỗ này, ngươi phải nghĩ biện pháp tiếp đãi!”“Nếu không, ta sẽ gọi cho Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm trong vòng vài phút, để khiếu nại các ngươi, tin hay không !?”Lý Vinh Sơn một vẻ mình có thể làm được.Dù sao, hắn đại sự đã lo liệu không được, nếu như chút chuyện nhỏ này, đều giải quyết không được, chẳng phải hắn sẽ bị Thanh Linh xem thường sao?Lĩnh ban cười nhạt một cái nói: “Thật xin lỗi, muốn khiếu nại tùy ý, nhưng là hôm nay, thật tiếp đãi không được.”” Còn mời chư vị làm ơn đừng chặn cửa, được không?”“Ta là Kim Trác Húc, Kim gia Kim Lăng Tam thiếu.”Lý Vinh Sơn vẫn còn đang phát điên, giờ phút này Kim Trác Húc lại cười cười, sau đó thần sắc lạnh lùng đi lên trước.“Để ông chủ của cô ra ngoài gặp ta.”“Cứ nói, ta Kim Trác Húc đến rồi!”Lĩnh ban hơi sững sờ, hiển nhiên Kim Gia Kim Lăng bốn chữ, đủ để nàng kinh ngạc, chẳng qua rất nhanh nàng vẫn mỉm cười nói: “Ông chủ của chúng ta ở bên trong, tối nay vì Bùi Tiên Sinh tự mình xuống bếp, chỉ sợ không có thời gian ra tới. ”“vì thế…”“Bốp!”“Đồ khốn kiếp, trước mặt ta nói chuyện như vậy, ta cho ngươi mặt mũi sao?”Kim Trác Húc thuận tay tát ra một cái, đánh cho lĩnh ban kêu thảm một tiếng.Cái tát này, khiến đám người Thanh Linh mở mày mở mặt, cảm thấy một tát này, đánh cho quá sướng tai.Dù sao loại gia hỏa mắt chó coi thường người khác này, liền phải giáo huấn thật kỹ càng.Chỉ có Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày, cô cảm thấy loại chuyện này, không nên làm khó một lĩnh ban.Lĩnh ban giờ phút này bụm mặt, một mặt ủy khuất mở miệng nói: “Ngươi tại sao lại tùy tiện đánh người?”” Bản Thiếu đánh ngươi, là nể mặt ngươi, bao nhiêu người muốn ta vung hắn một bàn tay, cũng còn không có cơ hội!”Kim Trác Húc huyênh hoang nói.“Đồng thời, ta nói cho ngươi biết!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trương Lệ Na vẻ mặt chán ghét.” Mà lại, tối nay là ngày đại hỉ của mẹ, liền đi như thế, mặt mũi của mẹ để vào đâu?”Lý Vinh Sơn cũng lạnh lùng nói: ” Bị người bao hết rồi sao?”” Đại nhân vật mở yến tiệc đãi khách sao?”“Ta không quan tâm tới đại nhân vật mở yến tiệc đãi khách!”” Nói tóm lại, căn phòng chữ Thiên, đêm nay nhất định phải thuộc về chúng ta!”“Ta là thành viên, muốn ăn ở chỗ này, ngươi phải nghĩ biện pháp tiếp đãi!”“Nếu không, ta sẽ gọi cho Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm trong vòng vài phút, để khiếu nại các ngươi, tin hay không !?”Lý Vinh Sơn một vẻ mình có thể làm được.Dù sao, hắn đại sự đã lo liệu không được, nếu như chút chuyện nhỏ này, đều giải quyết không được, chẳng phải hắn sẽ bị Thanh Linh xem thường sao?Lĩnh ban cười nhạt một cái nói: “Thật xin lỗi, muốn khiếu nại tùy ý, nhưng là hôm nay, thật tiếp đãi không được.”” Còn mời chư vị làm ơn đừng chặn cửa, được không?”“Ta là Kim Trác Húc, Kim gia Kim Lăng Tam thiếu.”Lý Vinh Sơn vẫn còn đang phát điên, giờ phút này Kim Trác Húc lại cười cười, sau đó thần sắc lạnh lùng đi lên trước.“Để ông chủ của cô ra ngoài gặp ta.”“Cứ nói, ta Kim Trác Húc đến rồi!”Lĩnh ban hơi sững sờ, hiển nhiên Kim Gia Kim Lăng bốn chữ, đủ để nàng kinh ngạc, chẳng qua rất nhanh nàng vẫn mỉm cười nói: “Ông chủ của chúng ta ở bên trong, tối nay vì Bùi Tiên Sinh tự mình xuống bếp, chỉ sợ không có thời gian ra tới. ”“vì thế…”“Bốp!”“Đồ khốn kiếp, trước mặt ta nói chuyện như vậy, ta cho ngươi mặt mũi sao?”Kim Trác Húc thuận tay tát ra một cái, đánh cho lĩnh ban kêu thảm một tiếng.Cái tát này, khiến đám người Thanh Linh mở mày mở mặt, cảm thấy một tát này, đánh cho quá sướng tai.Dù sao loại gia hỏa mắt chó coi thường người khác này, liền phải giáo huấn thật kỹ càng.Chỉ có Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày, cô cảm thấy loại chuyện này, không nên làm khó một lĩnh ban.Lĩnh ban giờ phút này bụm mặt, một mặt ủy khuất mở miệng nói: “Ngươi tại sao lại tùy tiện đánh người?”” Bản Thiếu đánh ngươi, là nể mặt ngươi, bao nhiêu người muốn ta vung hắn một bàn tay, cũng còn không có cơ hội!”Kim Trác Húc huyênh hoang nói.“Đồng thời, ta nói cho ngươi biết!”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… Trương Lệ Na vẻ mặt chán ghét.” Mà lại, tối nay là ngày đại hỉ của mẹ, liền đi như thế, mặt mũi của mẹ để vào đâu?”Lý Vinh Sơn cũng lạnh lùng nói: ” Bị người bao hết rồi sao?”” Đại nhân vật mở yến tiệc đãi khách sao?”“Ta không quan tâm tới đại nhân vật mở yến tiệc đãi khách!”” Nói tóm lại, căn phòng chữ Thiên, đêm nay nhất định phải thuộc về chúng ta!”“Ta là thành viên, muốn ăn ở chỗ này, ngươi phải nghĩ biện pháp tiếp đãi!”“Nếu không, ta sẽ gọi cho Cục Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm trong vòng vài phút, để khiếu nại các ngươi, tin hay không !?”Lý Vinh Sơn một vẻ mình có thể làm được.Dù sao, hắn đại sự đã lo liệu không được, nếu như chút chuyện nhỏ này, đều giải quyết không được, chẳng phải hắn sẽ bị Thanh Linh xem thường sao?Lĩnh ban cười nhạt một cái nói: “Thật xin lỗi, muốn khiếu nại tùy ý, nhưng là hôm nay, thật tiếp đãi không được.”” Còn mời chư vị làm ơn đừng chặn cửa, được không?”“Ta là Kim Trác Húc, Kim gia Kim Lăng Tam thiếu.”Lý Vinh Sơn vẫn còn đang phát điên, giờ phút này Kim Trác Húc lại cười cười, sau đó thần sắc lạnh lùng đi lên trước.“Để ông chủ của cô ra ngoài gặp ta.”“Cứ nói, ta Kim Trác Húc đến rồi!”Lĩnh ban hơi sững sờ, hiển nhiên Kim Gia Kim Lăng bốn chữ, đủ để nàng kinh ngạc, chẳng qua rất nhanh nàng vẫn mỉm cười nói: “Ông chủ của chúng ta ở bên trong, tối nay vì Bùi Tiên Sinh tự mình xuống bếp, chỉ sợ không có thời gian ra tới. ”“vì thế…”“Bốp!”“Đồ khốn kiếp, trước mặt ta nói chuyện như vậy, ta cho ngươi mặt mũi sao?”Kim Trác Húc thuận tay tát ra một cái, đánh cho lĩnh ban kêu thảm một tiếng.Cái tát này, khiến đám người Thanh Linh mở mày mở mặt, cảm thấy một tát này, đánh cho quá sướng tai.Dù sao loại gia hỏa mắt chó coi thường người khác này, liền phải giáo huấn thật kỹ càng.Chỉ có Trịnh Tuyết Dương khẽ cau mày, cô cảm thấy loại chuyện này, không nên làm khó một lĩnh ban.Lĩnh ban giờ phút này bụm mặt, một mặt ủy khuất mở miệng nói: “Ngươi tại sao lại tùy tiện đánh người?”” Bản Thiếu đánh ngươi, là nể mặt ngươi, bao nhiêu người muốn ta vung hắn một bàn tay, cũng còn không có cơ hội!”Kim Trác Húc huyênh hoang nói.“Đồng thời, ta nói cho ngươi biết!”