Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…
Chương 47 95
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hoặc là ngươi đêm nay, nhường đường cho ta!”“Hoặc để cho ông chủ của ngươi cút ra ngoài.”” Bằng không mà nói, ta có thể cam đoan, ngươi đêm nay không cần mở cửa kinh doanh!”Trong lúc nói chuyện, Kim Trác Húc chắp hai tay sau lưng, một mặt vểnh lên trời, dáng vẻ duy ngã độc tôn, liền phảng phất không có hắn, chuyện không giải quyết được.Rốt cuộc hắn chính là Kim Gia Tam thiếu, nếu đêm nay mất mặt ở nơi này, sau này làm sao có thể phô trương, giả bộ trước mặt người nhà họ Trịnh?” Vị này, không phải là chi thứ Kim Tam Thiếu, Kim Gia Kim Lăng sao?”“Đến chỗ của ta đánh người sao?”” Uy phong thật to, bá khí thật là lớn!”Ngay lúc này, trong đại sảnh có mấy người đi ra.Đi ở phía trước, là một mỹ nữ có sức quyến rũ mê người.Trịnh Tuyết Dương biết rõ nàng, nàng là Lý tỷ được Nghiêm Dao bảo bọc.Khi Trịnh Tuyết Dương vay tiền Cao Thành Dương, cô ta đã chạy ra hỗ trợ Cao Thành Dương.Nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh, suýt chút nữa đánh gục đầu xuống đất.Nghĩ không ra, Lý tỷ bây giờ lại xuất hiện tại nơi này, chỉ có thể nói vòng tròn Kim Lăng, thật sự rất nhỏ.Đi đâu cũng đều có thể gặp được người quen..Giờ phút này Lý tỷ mặc trang phục chuyên nghiệp, tuy rằng khí chất không được coi là ưu nhã, sang trọng, nhưng lại có sức hút riêng.Cô ta đi tới trước mặt Kim Trác Húc và những người khác, cười mà không phải cười, sau khi trên dưới dò xét Kim Trác Húc một lúc, cô ta nói: “Trước mặt mọi người đánh người, lại là đánh bảo bối tâm can của ta, chuyện này không được đâu? ”” Ta còn tưởng rằng, ông chủ ở đây là ai, hóa ra là Lý tỷ!”Kim Trác Húc giờ phút này con ngươi khẽ híp một cái, ánh mắt bên trong mang theo vài phần hàn ý.“Thế nào, ngươi cho rằng lưng tựa Tân Soái Thương Hội, có Nghiêm Dao cho ngươi chỗ dựa, ngươi liền có tư cách thách thức ta sao?”Trong mắt Kim Trác Húc, hiện lên vẻ khinh thường cùng châm chọc.Rốt cuộc, cũng chỉ là một Ma Ma, dựa vào Nghiêm Dao mà lên bờ, thật sự cho rằng, mình có mấy phần bản lĩnh rồi sao?Một người phụ nữ đã từng lưu lạc phong trần, có tư cách cái rắm gì?Lý Tỷ khẽ cười nói: ” Ta cùng Nghiêm hội trưởng, đều là tiểu nhân vật, tự nhiên không lọt vào mắt Kim Tam Thiếu.”“Nhưng vấn đề là, người đặt phòng tối nay là Hoắc tiên sinh, người được tiếp đãi là Bùi tiên sinh tôn quý.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hoặc là ngươi đêm nay, nhường đường cho ta!”“Hoặc để cho ông chủ của ngươi cút ra ngoài.”” Bằng không mà nói, ta có thể cam đoan, ngươi đêm nay không cần mở cửa kinh doanh!”Trong lúc nói chuyện, Kim Trác Húc chắp hai tay sau lưng, một mặt vểnh lên trời, dáng vẻ duy ngã độc tôn, liền phảng phất không có hắn, chuyện không giải quyết được.Rốt cuộc hắn chính là Kim Gia Tam thiếu, nếu đêm nay mất mặt ở nơi này, sau này làm sao có thể phô trương, giả bộ trước mặt người nhà họ Trịnh?” Vị này, không phải là chi thứ Kim Tam Thiếu, Kim Gia Kim Lăng sao?”“Đến chỗ của ta đánh người sao?”” Uy phong thật to, bá khí thật là lớn!”Ngay lúc này, trong đại sảnh có mấy người đi ra.Đi ở phía trước, là một mỹ nữ có sức quyến rũ mê người.Trịnh Tuyết Dương biết rõ nàng, nàng là Lý tỷ được Nghiêm Dao bảo bọc.Khi Trịnh Tuyết Dương vay tiền Cao Thành Dương, cô ta đã chạy ra hỗ trợ Cao Thành Dương.Nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh, suýt chút nữa đánh gục đầu xuống đất.Nghĩ không ra, Lý tỷ bây giờ lại xuất hiện tại nơi này, chỉ có thể nói vòng tròn Kim Lăng, thật sự rất nhỏ.Đi đâu cũng đều có thể gặp được người quen..Giờ phút này Lý tỷ mặc trang phục chuyên nghiệp, tuy rằng khí chất không được coi là ưu nhã, sang trọng, nhưng lại có sức hút riêng.Cô ta đi tới trước mặt Kim Trác Húc và những người khác, cười mà không phải cười, sau khi trên dưới dò xét Kim Trác Húc một lúc, cô ta nói: “Trước mặt mọi người đánh người, lại là đánh bảo bối tâm can của ta, chuyện này không được đâu? ”” Ta còn tưởng rằng, ông chủ ở đây là ai, hóa ra là Lý tỷ!”Kim Trác Húc giờ phút này con ngươi khẽ híp một cái, ánh mắt bên trong mang theo vài phần hàn ý.“Thế nào, ngươi cho rằng lưng tựa Tân Soái Thương Hội, có Nghiêm Dao cho ngươi chỗ dựa, ngươi liền có tư cách thách thức ta sao?”Trong mắt Kim Trác Húc, hiện lên vẻ khinh thường cùng châm chọc.Rốt cuộc, cũng chỉ là một Ma Ma, dựa vào Nghiêm Dao mà lên bờ, thật sự cho rằng, mình có mấy phần bản lĩnh rồi sao?Một người phụ nữ đã từng lưu lạc phong trần, có tư cách cái rắm gì?Lý Tỷ khẽ cười nói: ” Ta cùng Nghiêm hội trưởng, đều là tiểu nhân vật, tự nhiên không lọt vào mắt Kim Tam Thiếu.”“Nhưng vấn đề là, người đặt phòng tối nay là Hoắc tiên sinh, người được tiếp đãi là Bùi tiên sinh tôn quý.”
Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,… “Hoặc là ngươi đêm nay, nhường đường cho ta!”“Hoặc để cho ông chủ của ngươi cút ra ngoài.”” Bằng không mà nói, ta có thể cam đoan, ngươi đêm nay không cần mở cửa kinh doanh!”Trong lúc nói chuyện, Kim Trác Húc chắp hai tay sau lưng, một mặt vểnh lên trời, dáng vẻ duy ngã độc tôn, liền phảng phất không có hắn, chuyện không giải quyết được.Rốt cuộc hắn chính là Kim Gia Tam thiếu, nếu đêm nay mất mặt ở nơi này, sau này làm sao có thể phô trương, giả bộ trước mặt người nhà họ Trịnh?” Vị này, không phải là chi thứ Kim Tam Thiếu, Kim Gia Kim Lăng sao?”“Đến chỗ của ta đánh người sao?”” Uy phong thật to, bá khí thật là lớn!”Ngay lúc này, trong đại sảnh có mấy người đi ra.Đi ở phía trước, là một mỹ nữ có sức quyến rũ mê người.Trịnh Tuyết Dương biết rõ nàng, nàng là Lý tỷ được Nghiêm Dao bảo bọc.Khi Trịnh Tuyết Dương vay tiền Cao Thành Dương, cô ta đã chạy ra hỗ trợ Cao Thành Dương.Nhưng lại bị Bùi Nguyên Minh, suýt chút nữa đánh gục đầu xuống đất.Nghĩ không ra, Lý tỷ bây giờ lại xuất hiện tại nơi này, chỉ có thể nói vòng tròn Kim Lăng, thật sự rất nhỏ.Đi đâu cũng đều có thể gặp được người quen..Giờ phút này Lý tỷ mặc trang phục chuyên nghiệp, tuy rằng khí chất không được coi là ưu nhã, sang trọng, nhưng lại có sức hút riêng.Cô ta đi tới trước mặt Kim Trác Húc và những người khác, cười mà không phải cười, sau khi trên dưới dò xét Kim Trác Húc một lúc, cô ta nói: “Trước mặt mọi người đánh người, lại là đánh bảo bối tâm can của ta, chuyện này không được đâu? ”” Ta còn tưởng rằng, ông chủ ở đây là ai, hóa ra là Lý tỷ!”Kim Trác Húc giờ phút này con ngươi khẽ híp một cái, ánh mắt bên trong mang theo vài phần hàn ý.“Thế nào, ngươi cho rằng lưng tựa Tân Soái Thương Hội, có Nghiêm Dao cho ngươi chỗ dựa, ngươi liền có tư cách thách thức ta sao?”Trong mắt Kim Trác Húc, hiện lên vẻ khinh thường cùng châm chọc.Rốt cuộc, cũng chỉ là một Ma Ma, dựa vào Nghiêm Dao mà lên bờ, thật sự cho rằng, mình có mấy phần bản lĩnh rồi sao?Một người phụ nữ đã từng lưu lạc phong trần, có tư cách cái rắm gì?Lý Tỷ khẽ cười nói: ” Ta cùng Nghiêm hội trưởng, đều là tiểu nhân vật, tự nhiên không lọt vào mắt Kim Tam Thiếu.”“Nhưng vấn đề là, người đặt phòng tối nay là Hoắc tiên sinh, người được tiếp đãi là Bùi tiên sinh tôn quý.”