Biệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…

Chương 48 44

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Cô vội vàng đỡ cô ta dậy nói: “Tiểu Hồng, ngươi có chuyện gì sao? Hãy nói với ta.”Tôn Tiểu Hồng không ngừng lắc đầu, nức nở: “Tuyết Dương, nói cho cô biết cũng vô dụng!”“Cô để anh rể ra mặt, để anh ấy xem mọi người, đều là người thân, ra tay giúp đỡ, để anh ấy nói chuyện với Hoắc tiên sinh, bỏ qua cho mẹ ta đi!”“Mẹ ta ở trong thiên lao thật thê thảm. Ăn không ngon ngủ không yên, ngày nào cũng bị các phạm nhân khác ức hiếp …”“Bùi Nguyên Minh, không không không, là anh rể, Bùi Đại Thiếu, anh ấy một câu liền có thể cứu a di, khẳng định một câu liền có thể cứu ra mẹ ta…”“Nói với anh rể, bỏ qua hiềm khích lúc trước, nói chúng ta là người thân! Máu đặc hơn nước!”Tôn Tiểu Hồng khóc sướt mướt, phải là thê thê thảm thảm, khổ sở.Nghe những gì cô ta nói, Thắng Linh lập tức bất mãn.“Tôn Tiểu Hồng, đừng nói nhảm ở đây!”“Ta có thể ra tù, cùng Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản, kia không có nửa xu quan hệ!”“Là đại ca của Kim Tam Thiếu ra mặt, ta mới thuận lợi đi ra.”“Đúng vậy, Trác Húc!”Nói đến đây, Thang Linh cũng đắc ý nhìn Kim Trác Húc, một vẻ là con rể tốt của mình, chính là có năng lực.Kim Trác Húc mí mắt giật giật, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.Chính là Lý Vinh Sơn, lúc này mới nịnh nọt: “Đúng vậy, Bùi Nguyên Minh, tên phế vật kia có thể giúp ngươi cái gì?”“Chúng ta, Kim Tam Thiếu, giải quyết mọi chuyện chỉ trong một câu!”“Kim Tâm Thiếu thật là lợi hại!”Tôn Tiểu Hồng nhìn vẻ mặt ngu bò của hắn, vừa khóc vừa chửi: “Ngươi nói bậy bạ gì đó!”“Không muốn giúp, không muốn cứu người thì cứ nói ra đi! Còn giả bộ làm gì! Đây là thân nhân gì vậy?”“Kim Trác Húc, làm sao có thể giải quyết chuyện này?”“Cứu sống lão phu nhân Hoắc gia, để cho bà ta thêm 12 lần sinh nhật. chỉ một Kim Trác Húc, mà có thể giải quyết ổn thỏa được sao?”“Ngươi đang coi ta Tôn Tiểu Hồng, như một con ngốc ngu bò sao?”“Mọi người trong toàn bệnh viện đều biết, là do Bùi Nguyên Minh ra tay cứu lão phu nhân Hoắc gia, cho nên Hoắc tiên sinh, mới đồng ý cho dì ra ngoài thuận lợi!”“Hơn nữa, bởi vì Bùi Nguyên Minh không muốn nhận phí cứu người của Hoắc tiên sinh đưa, nên Hoắc tiên sinh đã bồi thường cho dì 10 triệu.”“Bằng không, ngươi thật sự cho rằng, Hoắc tiên sinh dễ nói chuyện như vậy sao?”“Chịu nhận lỗi, còn bồi thường tiền sao?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Cô vội vàng đỡ cô ta dậy nói: “Tiểu Hồng, ngươi có chuyện gì sao? Hãy nói với ta.”Tôn Tiểu Hồng không ngừng lắc đầu, nức nở: “Tuyết Dương, nói cho cô biết cũng vô dụng!”“Cô để anh rể ra mặt, để anh ấy xem mọi người, đều là người thân, ra tay giúp đỡ, để anh ấy nói chuyện với Hoắc tiên sinh, bỏ qua cho mẹ ta đi!”“Mẹ ta ở trong thiên lao thật thê thảm. Ăn không ngon ngủ không yên, ngày nào cũng bị các phạm nhân khác ức hiếp …”“Bùi Nguyên Minh, không không không, là anh rể, Bùi Đại Thiếu, anh ấy một câu liền có thể cứu a di, khẳng định một câu liền có thể cứu ra mẹ ta…”“Nói với anh rể, bỏ qua hiềm khích lúc trước, nói chúng ta là người thân! Máu đặc hơn nước!”Tôn Tiểu Hồng khóc sướt mướt, phải là thê thê thảm thảm, khổ sở.Nghe những gì cô ta nói, Thắng Linh lập tức bất mãn.“Tôn Tiểu Hồng, đừng nói nhảm ở đây!”“Ta có thể ra tù, cùng Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản, kia không có nửa xu quan hệ!”“Là đại ca của Kim Tam Thiếu ra mặt, ta mới thuận lợi đi ra.”“Đúng vậy, Trác Húc!”Nói đến đây, Thang Linh cũng đắc ý nhìn Kim Trác Húc, một vẻ là con rể tốt của mình, chính là có năng lực.Kim Trác Húc mí mắt giật giật, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.Chính là Lý Vinh Sơn, lúc này mới nịnh nọt: “Đúng vậy, Bùi Nguyên Minh, tên phế vật kia có thể giúp ngươi cái gì?”“Chúng ta, Kim Tam Thiếu, giải quyết mọi chuyện chỉ trong một câu!”“Kim Tâm Thiếu thật là lợi hại!”Tôn Tiểu Hồng nhìn vẻ mặt ngu bò của hắn, vừa khóc vừa chửi: “Ngươi nói bậy bạ gì đó!”“Không muốn giúp, không muốn cứu người thì cứ nói ra đi! Còn giả bộ làm gì! Đây là thân nhân gì vậy?”“Kim Trác Húc, làm sao có thể giải quyết chuyện này?”“Cứu sống lão phu nhân Hoắc gia, để cho bà ta thêm 12 lần sinh nhật. chỉ một Kim Trác Húc, mà có thể giải quyết ổn thỏa được sao?”“Ngươi đang coi ta Tôn Tiểu Hồng, như một con ngốc ngu bò sao?”“Mọi người trong toàn bệnh viện đều biết, là do Bùi Nguyên Minh ra tay cứu lão phu nhân Hoắc gia, cho nên Hoắc tiên sinh, mới đồng ý cho dì ra ngoài thuận lợi!”“Hơn nữa, bởi vì Bùi Nguyên Minh không muốn nhận phí cứu người của Hoắc tiên sinh đưa, nên Hoắc tiên sinh đã bồi thường cho dì 10 triệu.”“Bằng không, ngươi thật sự cho rằng, Hoắc tiên sinh dễ nói chuyện như vậy sao?”“Chịu nhận lỗi, còn bồi thường tiền sao?”

Phú Đại Gia Ở Rể - Bùi Nguyên MinhTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBiệt thự nhà họ Trịnh ở Hải Dương vẫn còn sáng đèn. Đêm nay là đại thọ bày mươi tuổi của ông cụ Trịnh, khách đến đông như trầy hội. Con cháu nhà họ Trịnh thay nhau tặng quà, đồng thanh: “Chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Ông cụ Trịnh mặt đầy vui vẻ ngồi trên ghế chủ vị nói: “Tốt… Ngoan lắm… đều là cháu ngoan của ta, hôm nay ta rất vui, sẽ thực hiện một nguyện vọng của mỗi người, ai có thích gì thì cứ nói đi.” “Ông nội, con nhìn trúng một căn chung cư ở Hải Phòng, không mắc đâu a, chỉ 3,5 tỉ thôi.” “Ông nội, cháu thích chiếc túi bản giới hạn của Chanel.” “Ông ơi, cháu nhìn trúng một chiếc BMW.” “Ông ơi, cháu muốn mua một chiếc đồng hồ Rolex.” “Được rồi, mua hết cho mấy đứa!” Ông cụ Trịnh sàng khoái nhận lời tấT cả. Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên,…  Cô vội vàng đỡ cô ta dậy nói: “Tiểu Hồng, ngươi có chuyện gì sao? Hãy nói với ta.”Tôn Tiểu Hồng không ngừng lắc đầu, nức nở: “Tuyết Dương, nói cho cô biết cũng vô dụng!”“Cô để anh rể ra mặt, để anh ấy xem mọi người, đều là người thân, ra tay giúp đỡ, để anh ấy nói chuyện với Hoắc tiên sinh, bỏ qua cho mẹ ta đi!”“Mẹ ta ở trong thiên lao thật thê thảm. Ăn không ngon ngủ không yên, ngày nào cũng bị các phạm nhân khác ức hiếp …”“Bùi Nguyên Minh, không không không, là anh rể, Bùi Đại Thiếu, anh ấy một câu liền có thể cứu a di, khẳng định một câu liền có thể cứu ra mẹ ta…”“Nói với anh rể, bỏ qua hiềm khích lúc trước, nói chúng ta là người thân! Máu đặc hơn nước!”Tôn Tiểu Hồng khóc sướt mướt, phải là thê thê thảm thảm, khổ sở.Nghe những gì cô ta nói, Thắng Linh lập tức bất mãn.“Tôn Tiểu Hồng, đừng nói nhảm ở đây!”“Ta có thể ra tù, cùng Bùi Nguyên Minh tên vương bát đản, kia không có nửa xu quan hệ!”“Là đại ca của Kim Tam Thiếu ra mặt, ta mới thuận lợi đi ra.”“Đúng vậy, Trác Húc!”Nói đến đây, Thang Linh cũng đắc ý nhìn Kim Trác Húc, một vẻ là con rể tốt của mình, chính là có năng lực.Kim Trác Húc mí mắt giật giật, chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.Chính là Lý Vinh Sơn, lúc này mới nịnh nọt: “Đúng vậy, Bùi Nguyên Minh, tên phế vật kia có thể giúp ngươi cái gì?”“Chúng ta, Kim Tam Thiếu, giải quyết mọi chuyện chỉ trong một câu!”“Kim Tâm Thiếu thật là lợi hại!”Tôn Tiểu Hồng nhìn vẻ mặt ngu bò của hắn, vừa khóc vừa chửi: “Ngươi nói bậy bạ gì đó!”“Không muốn giúp, không muốn cứu người thì cứ nói ra đi! Còn giả bộ làm gì! Đây là thân nhân gì vậy?”“Kim Trác Húc, làm sao có thể giải quyết chuyện này?”“Cứu sống lão phu nhân Hoắc gia, để cho bà ta thêm 12 lần sinh nhật. chỉ một Kim Trác Húc, mà có thể giải quyết ổn thỏa được sao?”“Ngươi đang coi ta Tôn Tiểu Hồng, như một con ngốc ngu bò sao?”“Mọi người trong toàn bệnh viện đều biết, là do Bùi Nguyên Minh ra tay cứu lão phu nhân Hoắc gia, cho nên Hoắc tiên sinh, mới đồng ý cho dì ra ngoài thuận lợi!”“Hơn nữa, bởi vì Bùi Nguyên Minh không muốn nhận phí cứu người của Hoắc tiên sinh đưa, nên Hoắc tiên sinh đã bồi thường cho dì 10 triệu.”“Bằng không, ngươi thật sự cho rằng, Hoắc tiên sinh dễ nói chuyện như vậy sao?”“Chịu nhận lỗi, còn bồi thường tiền sao?”

Chương 48 44